"Chúng tôi có thể gia nhập với đội các cậu không?" Khi tiểu đội Thực Vật định rời đi, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng hỏi chuyện của hai người.
Người tiểu đội Thực Vật quay đầu lại liền nhìn thấy phía sau đội ngũ chính là hai người quen lúc trước đã báo tin--Ali và Sơ Vân.
Ali và Sơ Vân là một đôi tình lữ năm hai, hơn nữa còn học cùng lớp, vì năm thứ nhất khảo hạch có chút ồn ào với tổ đội, nên năm nay căn bản không tính toán tổ đội với ai. Nhưng có lẽ ngày hôm qua lăn lộn với tiểu đội Thực Vật quá tốt, cho nên lại khiến cho bọn họ bắt đầu nảy sinh suy nghĩ tổ đội.
Nhưng tiểu đội Thực Vật có nguyện ý tiếp nhận bọn họ trở thành đội viên hay không, Ali và Sơ Vân kỳ thực rất thấp thỏm, dù sao đội ngũ bọn họ rất nhiều người, hơn nữa thực lực mạnh, vận khí tốt, quan trọng nhất là tất cả mọi người trong đội ngũ này đều quen biết nhau, mà hai người bọn họ trừ bỏ ngày hôm qua cọ một chút may mắn ra, căn bản không có tác dụng gì, nhưng ngay cả như vậy, bọn họ vẫn muốn hỏi một chút, vạn nhất thành công thì sao? "Ali, Sơ Vân các cậu khỏe không!" Hôm qua ở chung một ngày, mọi người cũng coi như quen thuộc, thấy Ali và Sơ Vân, người tiểu đội Thực Vật sôi nổi nhiệt tình chào hỏi.
"Hai người muốn gia nhập sao?" Cùng là học sinh năm hai, Denis đương nhiên quen biết hai người bọn họ, thậm chí ba người còn coi là bạn bè.
"Ừ, muốn gia nhập." Hai người gật đầu, hai mắt nhìn về phía Denis mang theo hâm mộ trần trụi.
Vì sao mình không có học đệ như vậy nhỉ? Vì sao? Biết làm đồ ăn ngon thì thôi, còn lợi hại như vậy, nghĩ tới một đường nhẹ nhàng không bị ngăn trở giống như dạo chơi ngoại thành ngày hôm qua, còn có thịt nướng mỹ vị, hai người sắp chảy cả nước miếng rồi đây.
A, mặc kệ, bất chấp tất cả mặt mũi, chết cũng muốn ăn vạ nơi này.
"Vậy tôi đi hỏi đội trưởng một chút xem." Đối với hai người này gia nhập, Denis cảm thấy không tồi, lúc trước đã hợp tác qua, hắn biết hai người này giá trị vũ lực không yếu, hơn nữa nhân phẩm cũng được.
"Cảm ơn nha." Ali và Sơ Vân nhìn nhau, trăm miệng một lờinói lời cảm tạ.
Tuy còn chưa xác định hai người có thể gia nhập đội ngũ hay không, nhưng người tiểu đội Thực Vật đã cho bọn họ đi theo, trải qua một ngày ở chung hôm qua, bọn họ đều cảm thấy hai người gia nhập hoàn toàn không thành vấn đề, cho nên cũng phi thường vui vẻ tiếp nhận bọn họ.
Không bao lâu, Denis mang theo câu trả lời đồng ý trở lại, Ali và Sơ Vân cũng chính thức gia nhập tiểu đội Thực Vật.
Khi nhận được tin tức này hai người bọn họ lấy ra thẻ bài của mình trong ba lô nộp lên, trùng hợp chính là hai người đều là âm bài, tiểu đội Thực Vật chính là thiếu âm bài nha! Này lại thêm hai đôi, làm một đống người dương bài của tiểu đội Thực Vật vui mừng không thôi, dưới tình huống không cần tranh đoạt có thể thu thập bao nhiêu đều là tốt.
Dù sao quy tắc vòng này thực mài người, hy vọng thăng cấp của ngươi đều ở trên người đối thủ, khác với lần trước dựa vào vận khí tìm được chìa khóa, lần này ngươi muốn thành công thăng cấp ngươi sẽ phải cướp thẻ bài của người khác, căn bản không có cách nói "tùy duyên "như trong lời Phật dạy.
Hơn nữa khiến cho người sợ hãi chính là người không có thẻ bài âm dương cũng hoàn toàn không bị đào thải ngay. Quy tắc quy định trong thời gian thi đấu chỉ cần không chủ động bỏ cuộc, vậy người không buông tay đều có thể tồn tại đến một giây cuối cùng, như vậy mọi người sẽ tăng mạnh cạnh tranh tàn khốc, vì dù sao người không có thẻ bài hoặc là không có cả hai thẻ bài âm dương sẽ tìm mọi cách bắt được thẻ âm dương để thăng cấp, tương đương với cơ hồ mỗi người đều là đối thủ của ngươi, không tới một giây cuối cùng cơ bản là không thể thả lỏng.
Cũng có người sẽ cảm thấy, nói như vậy tạo thành một tổ đội ngũ, chắc chắn sẽ không cần mệt mỏi như vậy, nhưng đây cũng là sai, đội ngũ tương đối an toàn sao? Vậy cũng không nhất định, nếu đồng đội của các ngươi mang ý xấu sẽ càng thêm nguy hiểm, đặc biệt là những đội ngũ lớn, chỉ cần có một người rắp tâm hại người, đến cuối cùng trở mặt thành thù là việc đương nhiên.
Cho nên sau khi nghe được quy tắc thi đấu, rất nhiều đội ngũ lợi dụng quy tắc trước 12 giờ không thể công kích người khác, ngay từ đầu tiên liền tiến hành chỉnh đốn cải cách, từ một đại đội chia thành mấy tiểu đội, mà một số đội ngũ lâm thời thành lập càng nhiều là trực tiếp giải tán, sau đó lại đi tìm người mà mình quen thuộc hoặc càng thêm tin tưởng lập thành tổ đội, dù sao ai cũng không muốn vừa vất vả đề phòng người khác vừa phải phòng bị đồng đội của mình. Càng không muốn khi cách thắng lợi một bước ngắn bị người thân cận mình nhất công kích.
Cho nên giống như tiểu đội Thực Vật không chỉ không giải tán, còn có người tự động muốn ra nhập hơn nữa còn thành công gia nhập đội ngũ thật là lông phượng sừng lân.
Nhìn đến tình huống như vậy, nội tâm lên men, kẻ nói mát không ít, dù sao đoàn đội lớn như vậy, nếu thật toàn tâm toàn ý thì rất khó, quả thực chính là máy nói dối mà.
Đương nhiên cũng có một số người muốn cọ một chút ưu thế của đại đội xin gia nhập, nhưng đều bị người tiểu đội Thực Vật cự tuyệt, đây là cho rằng bọn họ ngu sao? Loại này vừa nhìn liền biết không có ý tốt, có ngu mới có thể cho bọn họ gia nhập nhé!
Nói câu không dễ nghe, đoàn đội này của bọn họ đai đa số đề là học sinh năm nhất hệ thực vật, còn lại đều là học tỷ học trưởng cùng hệ, còn có một phần là bạn cùng phòng hoặc là bạn tốt của thành viên đoàn đội, quan hệ chặt chẽ như vậy, tính phản bội sẽ thấp hơn những người khác. Hơn nữa đây chỉ là một khảo hạch nhỏ, tuy phần thưởng đặc biệt mê người, nhưng phản bội? Không khỏi trả giá quá cao! Đây chính là toàn bộ học sinh hệ thực vật năm nhất cùng học sinh có năng lực, nếu ngươi phản bội, còn lăn lộn tiếp được sao? Chỉ xa lánh thôi cũng có thể khiến người không lưu lại trường học được nữa.
Còn những đội viên không phải hệ thực vật, cũng khó phản bội, vì khi tổ đội là có kiểm tra, muốn gia nhập nhân phẩm rất quan trọng nha, có thể gia nhập đều là người nhân phẩm không quá kém.
"Tôi có thể gia nhập đội các cậu không?" Đang đi, người tiểu đội Thực Vật lại nghe được khẩn cầu như vậy, từ khi Ali và Sơ Vân gia nhập, khẩn cầu như vậy không ít, hơn nữa đều do Denis xử lý.
Chúng ta hiện tại không cần người. Denis vốn định nói như vậy, nhưng thấy phía sau chính là Tần Tử Mặc, yên lặng đem những lời này nuốt xuống, bất đắc dĩ nói: "Đợi một lát, tôi đi hỏi một chút." Sau đó ý bảo Tần Tử Mặc đi theo, bằng hữu này của Leonard thực có ý tứ, không tự mình đi hỏi Leonard, ngược lại tới hỏi mình?
Kỳ thực không cần hỏi Denis cũng có thể khẳng định có thể, dù sao hắn không chỉ quen biết đội trưởng và đội phó, hơn nữa bản thân lại là một đại minh tinh, quan trọng nhất là gia thế ép bức một phương, căn bản không hiếm lạ những phần thưởng mà khảo hạch đưa ra.
"Có thể." Denis chạy một chuyến, tỏ vẻ chính mình không chạy, còn đề nghị mau chóng rời đi, dù sao hắn không muôn lại tiếp thu thỉnh cầu xin nhập đội nữa.
Đương nhiên đoàn người tiểu đội Thực Vật cũng không muốn tiếp nhận người xin gia nhập nữa, vì thế sôi nổi rời đi, tận đến khi đám người rời xa mới hoãn lại bước chân.
"Chúng ta tìm một chỗ dừng chân một lát." Lạc Vân Thanh trong lòng có ý tưởng, cậu không muốn cùng người cứng đối cứng, phải dùng trí.
Dựa theo tình huống bình thường, người ngay từ đầu bắt đầu hành động không nhiều lắm, rất nhiều người đều chờ tới giai đoạn trung hậu kỳ mới bắt đầu cướp đoạt, dù sao ngươi hiện tại công kích gây thù chuốc oán nhiều, nguy cơ bị theo dõi cũng lớn, hơn nữa nếu như bị người biết trong tay ngươi gom đủ thẻ bài âm dương, vậy sẽ là một cái bia ngắm sống, thẻ bài trong tay có thể giữ lại tới cuối hay không đều là vấn đề.
Lạc Vân Thanh lại nghĩ đi ngược lại, khi tất cả mọi người cảm thấy vừa mới bắt đầu không có ai đi cướp đoạt, khó khăn sẽ ít hơn, hơn nữa đoạt xong chỉ cần tìm một chỗ trốn đi, trò chơi liền trở nên rất đơn giản.
Nhưng đầu tiên là có thể tìm được chỗ trốn, nếu không một đội nhân mã lớn như vậy, vừa thấy chính là dê béo, khó bảo đảm những người khác sẽ không liên hợp lại giải quyết tiểu đội Thực Vật.
"Cậu muốn ra tay?" Leonard nhìn Lạc Vân Thanh một cái liền nhận ra ý tưởng hiện tại của cậu.
"Ừ."
"Có thể tìm được chỗ trốn sao?"
"Có thể, ngọn núi nhỏ hôm qua chúng ta tới kia nhiều cây cối, khi cần thiết có thể lên cây, hơn nữa phía sau còn có một cái sơn động, đủ để che dấu tai mắt người khác."
"Được." Leonard không tuyên bố thêm ý kiến khác, chỉ gật gật đầu, sau đó sắp xếp lại đội ngũ, đi tới ngọn núi nhỏ ngày hôm qua.
Đi tập kích bất ngờ không cần nhiều người như vậy, cho nên Leonard phân tiểu đội Thực Vật thành hai tổ, một tổ đi theo mình cướp đoạt thẻ bài, mà một tổ còn lại đi theo Lạc Vân Thanh thiết trí bãy rập.
Bẫy rập là loại thực đơn sơ, nơi phát ra linh cảm là những cái hố không thể hiểu được sụt người ngày hôm qua.
Một đám người ngổi xổm bên dòng suối nhỏ, đem những cái hố ngày hôm qua tinh tế sửa sang lại một lần, nhìn không đủ còn đào thêm một chút, sau đó đắp cỏ và lá cây lên, lại giăng dây giữa các gốc cây với nhau để làm vấp dây, nhưng đây đương nhiên là thuật che mắt, mục ích chính là để ngươi chú ý dưới chân, xem nhẹ trên cây, vì trên cây có bẫy rập, trên cây treo một ít dây thừng đan thành võng, chỉ cần dẫm phải những cái hổ này, liền sẽ trúng chiêu, trực tiếp trở thành con mồi bị bắt được.
Ý tưởng thực đầy đặn, hiện thực thực xương xẩu.
Nhìn mặt cỏ bố trí xong rõ ràng viết "ta là bẫy đây", tuy là tự mình làm, nhưng một đám người cũng không biết phải phun tào như thế nào, vì nó quá....thấp kém. Cái bẫy này khiến người vừa nhìn liền có thể nhìn ra có vấn đề.
Đặc biệt là Vương Tiêu, lúc trước đã phản đối làm bẫy rập, cảm thấy không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng không chịu nổi ảnh mắt mãnh liệt tình cảm của mọi người, chỉ có thể bị bắt làm việc.
Kết quả làm ra loại đồ vật không thể hiểu được?
Nhìn "bẫy rập" trước mắt, Vương Tiêu trực tiếp tức giận, thanh âm đã có chút không chuẩn: "Các ngươi bị ngốc sao? Xem phim nhiều quá bị điên à? Chúng ta chỉ là học sinh thôi, liền cắm trại dã ngoại cũng chưa mấy người đi qua, còn làm bẫy rập?"
"Các ngươi đây chỉ là lãng phí thời gian, nhìn xem các ngươi làm bẫy rập, căn bản sẽ không có tác dụng được không? Đã thế vừa rồi ta nói lại không nghe."
Nhìn những người trước mắt này, Vương Tiêu thực sự hận sắt không thành thép, sắc mặt xanh mét, ha hả cười một tiếng, nói: "Các ngươi tự mình xem những cái bẫy này nếu thực sự bắt được người, ta sẽ gọi đội trưởng của các ngươi là ba ba."
Những người khác cũng thực vô tội, nhìn bẫy rập đơn sơ đến buồn cười còn có bão nổi Vương Tiêu không dám nói lời nào.
Tuy tất cả mọi người đều biết Vương học tỷ miệng dao găm tâm đậu hủ, ngoài miệng chưa bao giờ tha người, nhưng có chuyện muốn hỗ trợ vẫn rất là nice, mọi người cũng cảm thấy con người nàng không tồi, nhưng mà...nói năng như này có điểm chua ngoa đáng sợ....
Đừng nói người khác, ngay cả Lạc Vân Thanh nhìn cái bẫy rập kỳ quái kia cũng có điểm dở khóc dở cười, bị Vương Tiêu nói cũng có chút hổ thẹn, trong lòng nghĩ lại có phải hay không cho tới nay đều quá thuận lợi? Cho nên rất nhiều thời điểm liền tùy tâm?
Nghĩ nghĩ phát hiện thật đúng là có một chút như vậy, vì thế càng thêm không dám lên tiếng.
Vương Tiêu:......
Nhìn một đám người cúi đầu cúi đầu, nhìn trời nhìn trời, không phục không phục, cảm giác trái tim bị kéo đau, tuy thật sự rất không muốn để ý tới này đám người này, nhưng có đôi khi...... Không để ý tới thật đúng là không được, vì thế chỉ có thể lại lần nữa mở miệng nói: "Khảo hạch chính là khảo hạch, không phải chơi xuân, không nên tùy tiện như vậy, sau này làm việc phải suy nghĩ cho kỹ hiểu không?"
Xoa xoa thái dương, Vương Tiêu quả thực vì đám học sinh khóa dưới này mà nát tâm, nàng trước nay thật chưa từng thấy qua ai "tiêu sái" như vậy.
Người tiểu đội Thực Vật quay đầu lại liền nhìn thấy phía sau đội ngũ chính là hai người quen lúc trước đã báo tin--Ali và Sơ Vân.
Ali và Sơ Vân là một đôi tình lữ năm hai, hơn nữa còn học cùng lớp, vì năm thứ nhất khảo hạch có chút ồn ào với tổ đội, nên năm nay căn bản không tính toán tổ đội với ai. Nhưng có lẽ ngày hôm qua lăn lộn với tiểu đội Thực Vật quá tốt, cho nên lại khiến cho bọn họ bắt đầu nảy sinh suy nghĩ tổ đội.
Nhưng tiểu đội Thực Vật có nguyện ý tiếp nhận bọn họ trở thành đội viên hay không, Ali và Sơ Vân kỳ thực rất thấp thỏm, dù sao đội ngũ bọn họ rất nhiều người, hơn nữa thực lực mạnh, vận khí tốt, quan trọng nhất là tất cả mọi người trong đội ngũ này đều quen biết nhau, mà hai người bọn họ trừ bỏ ngày hôm qua cọ một chút may mắn ra, căn bản không có tác dụng gì, nhưng ngay cả như vậy, bọn họ vẫn muốn hỏi một chút, vạn nhất thành công thì sao? "Ali, Sơ Vân các cậu khỏe không!" Hôm qua ở chung một ngày, mọi người cũng coi như quen thuộc, thấy Ali và Sơ Vân, người tiểu đội Thực Vật sôi nổi nhiệt tình chào hỏi.
"Hai người muốn gia nhập sao?" Cùng là học sinh năm hai, Denis đương nhiên quen biết hai người bọn họ, thậm chí ba người còn coi là bạn bè.
"Ừ, muốn gia nhập." Hai người gật đầu, hai mắt nhìn về phía Denis mang theo hâm mộ trần trụi.
Vì sao mình không có học đệ như vậy nhỉ? Vì sao? Biết làm đồ ăn ngon thì thôi, còn lợi hại như vậy, nghĩ tới một đường nhẹ nhàng không bị ngăn trở giống như dạo chơi ngoại thành ngày hôm qua, còn có thịt nướng mỹ vị, hai người sắp chảy cả nước miếng rồi đây.
A, mặc kệ, bất chấp tất cả mặt mũi, chết cũng muốn ăn vạ nơi này.
"Vậy tôi đi hỏi đội trưởng một chút xem." Đối với hai người này gia nhập, Denis cảm thấy không tồi, lúc trước đã hợp tác qua, hắn biết hai người này giá trị vũ lực không yếu, hơn nữa nhân phẩm cũng được.
"Cảm ơn nha." Ali và Sơ Vân nhìn nhau, trăm miệng một lờinói lời cảm tạ.
Tuy còn chưa xác định hai người có thể gia nhập đội ngũ hay không, nhưng người tiểu đội Thực Vật đã cho bọn họ đi theo, trải qua một ngày ở chung hôm qua, bọn họ đều cảm thấy hai người gia nhập hoàn toàn không thành vấn đề, cho nên cũng phi thường vui vẻ tiếp nhận bọn họ.
Không bao lâu, Denis mang theo câu trả lời đồng ý trở lại, Ali và Sơ Vân cũng chính thức gia nhập tiểu đội Thực Vật.
Khi nhận được tin tức này hai người bọn họ lấy ra thẻ bài của mình trong ba lô nộp lên, trùng hợp chính là hai người đều là âm bài, tiểu đội Thực Vật chính là thiếu âm bài nha! Này lại thêm hai đôi, làm một đống người dương bài của tiểu đội Thực Vật vui mừng không thôi, dưới tình huống không cần tranh đoạt có thể thu thập bao nhiêu đều là tốt.
Dù sao quy tắc vòng này thực mài người, hy vọng thăng cấp của ngươi đều ở trên người đối thủ, khác với lần trước dựa vào vận khí tìm được chìa khóa, lần này ngươi muốn thành công thăng cấp ngươi sẽ phải cướp thẻ bài của người khác, căn bản không có cách nói "tùy duyên "như trong lời Phật dạy.
Hơn nữa khiến cho người sợ hãi chính là người không có thẻ bài âm dương cũng hoàn toàn không bị đào thải ngay. Quy tắc quy định trong thời gian thi đấu chỉ cần không chủ động bỏ cuộc, vậy người không buông tay đều có thể tồn tại đến một giây cuối cùng, như vậy mọi người sẽ tăng mạnh cạnh tranh tàn khốc, vì dù sao người không có thẻ bài hoặc là không có cả hai thẻ bài âm dương sẽ tìm mọi cách bắt được thẻ âm dương để thăng cấp, tương đương với cơ hồ mỗi người đều là đối thủ của ngươi, không tới một giây cuối cùng cơ bản là không thể thả lỏng.
Cũng có người sẽ cảm thấy, nói như vậy tạo thành một tổ đội ngũ, chắc chắn sẽ không cần mệt mỏi như vậy, nhưng đây cũng là sai, đội ngũ tương đối an toàn sao? Vậy cũng không nhất định, nếu đồng đội của các ngươi mang ý xấu sẽ càng thêm nguy hiểm, đặc biệt là những đội ngũ lớn, chỉ cần có một người rắp tâm hại người, đến cuối cùng trở mặt thành thù là việc đương nhiên.
Cho nên sau khi nghe được quy tắc thi đấu, rất nhiều đội ngũ lợi dụng quy tắc trước 12 giờ không thể công kích người khác, ngay từ đầu tiên liền tiến hành chỉnh đốn cải cách, từ một đại đội chia thành mấy tiểu đội, mà một số đội ngũ lâm thời thành lập càng nhiều là trực tiếp giải tán, sau đó lại đi tìm người mà mình quen thuộc hoặc càng thêm tin tưởng lập thành tổ đội, dù sao ai cũng không muốn vừa vất vả đề phòng người khác vừa phải phòng bị đồng đội của mình. Càng không muốn khi cách thắng lợi một bước ngắn bị người thân cận mình nhất công kích.
Cho nên giống như tiểu đội Thực Vật không chỉ không giải tán, còn có người tự động muốn ra nhập hơn nữa còn thành công gia nhập đội ngũ thật là lông phượng sừng lân.
Nhìn đến tình huống như vậy, nội tâm lên men, kẻ nói mát không ít, dù sao đoàn đội lớn như vậy, nếu thật toàn tâm toàn ý thì rất khó, quả thực chính là máy nói dối mà.
Đương nhiên cũng có một số người muốn cọ một chút ưu thế của đại đội xin gia nhập, nhưng đều bị người tiểu đội Thực Vật cự tuyệt, đây là cho rằng bọn họ ngu sao? Loại này vừa nhìn liền biết không có ý tốt, có ngu mới có thể cho bọn họ gia nhập nhé!
Nói câu không dễ nghe, đoàn đội này của bọn họ đai đa số đề là học sinh năm nhất hệ thực vật, còn lại đều là học tỷ học trưởng cùng hệ, còn có một phần là bạn cùng phòng hoặc là bạn tốt của thành viên đoàn đội, quan hệ chặt chẽ như vậy, tính phản bội sẽ thấp hơn những người khác. Hơn nữa đây chỉ là một khảo hạch nhỏ, tuy phần thưởng đặc biệt mê người, nhưng phản bội? Không khỏi trả giá quá cao! Đây chính là toàn bộ học sinh hệ thực vật năm nhất cùng học sinh có năng lực, nếu ngươi phản bội, còn lăn lộn tiếp được sao? Chỉ xa lánh thôi cũng có thể khiến người không lưu lại trường học được nữa.
Còn những đội viên không phải hệ thực vật, cũng khó phản bội, vì khi tổ đội là có kiểm tra, muốn gia nhập nhân phẩm rất quan trọng nha, có thể gia nhập đều là người nhân phẩm không quá kém.
"Tôi có thể gia nhập đội các cậu không?" Đang đi, người tiểu đội Thực Vật lại nghe được khẩn cầu như vậy, từ khi Ali và Sơ Vân gia nhập, khẩn cầu như vậy không ít, hơn nữa đều do Denis xử lý.
Chúng ta hiện tại không cần người. Denis vốn định nói như vậy, nhưng thấy phía sau chính là Tần Tử Mặc, yên lặng đem những lời này nuốt xuống, bất đắc dĩ nói: "Đợi một lát, tôi đi hỏi một chút." Sau đó ý bảo Tần Tử Mặc đi theo, bằng hữu này của Leonard thực có ý tứ, không tự mình đi hỏi Leonard, ngược lại tới hỏi mình?
Kỳ thực không cần hỏi Denis cũng có thể khẳng định có thể, dù sao hắn không chỉ quen biết đội trưởng và đội phó, hơn nữa bản thân lại là một đại minh tinh, quan trọng nhất là gia thế ép bức một phương, căn bản không hiếm lạ những phần thưởng mà khảo hạch đưa ra.
"Có thể." Denis chạy một chuyến, tỏ vẻ chính mình không chạy, còn đề nghị mau chóng rời đi, dù sao hắn không muôn lại tiếp thu thỉnh cầu xin nhập đội nữa.
Đương nhiên đoàn người tiểu đội Thực Vật cũng không muốn tiếp nhận người xin gia nhập nữa, vì thế sôi nổi rời đi, tận đến khi đám người rời xa mới hoãn lại bước chân.
"Chúng ta tìm một chỗ dừng chân một lát." Lạc Vân Thanh trong lòng có ý tưởng, cậu không muốn cùng người cứng đối cứng, phải dùng trí.
Dựa theo tình huống bình thường, người ngay từ đầu bắt đầu hành động không nhiều lắm, rất nhiều người đều chờ tới giai đoạn trung hậu kỳ mới bắt đầu cướp đoạt, dù sao ngươi hiện tại công kích gây thù chuốc oán nhiều, nguy cơ bị theo dõi cũng lớn, hơn nữa nếu như bị người biết trong tay ngươi gom đủ thẻ bài âm dương, vậy sẽ là một cái bia ngắm sống, thẻ bài trong tay có thể giữ lại tới cuối hay không đều là vấn đề.
Lạc Vân Thanh lại nghĩ đi ngược lại, khi tất cả mọi người cảm thấy vừa mới bắt đầu không có ai đi cướp đoạt, khó khăn sẽ ít hơn, hơn nữa đoạt xong chỉ cần tìm một chỗ trốn đi, trò chơi liền trở nên rất đơn giản.
Nhưng đầu tiên là có thể tìm được chỗ trốn, nếu không một đội nhân mã lớn như vậy, vừa thấy chính là dê béo, khó bảo đảm những người khác sẽ không liên hợp lại giải quyết tiểu đội Thực Vật.
"Cậu muốn ra tay?" Leonard nhìn Lạc Vân Thanh một cái liền nhận ra ý tưởng hiện tại của cậu.
"Ừ."
"Có thể tìm được chỗ trốn sao?"
"Có thể, ngọn núi nhỏ hôm qua chúng ta tới kia nhiều cây cối, khi cần thiết có thể lên cây, hơn nữa phía sau còn có một cái sơn động, đủ để che dấu tai mắt người khác."
"Được." Leonard không tuyên bố thêm ý kiến khác, chỉ gật gật đầu, sau đó sắp xếp lại đội ngũ, đi tới ngọn núi nhỏ ngày hôm qua.
Đi tập kích bất ngờ không cần nhiều người như vậy, cho nên Leonard phân tiểu đội Thực Vật thành hai tổ, một tổ đi theo mình cướp đoạt thẻ bài, mà một tổ còn lại đi theo Lạc Vân Thanh thiết trí bãy rập.
Bẫy rập là loại thực đơn sơ, nơi phát ra linh cảm là những cái hố không thể hiểu được sụt người ngày hôm qua.
Một đám người ngổi xổm bên dòng suối nhỏ, đem những cái hố ngày hôm qua tinh tế sửa sang lại một lần, nhìn không đủ còn đào thêm một chút, sau đó đắp cỏ và lá cây lên, lại giăng dây giữa các gốc cây với nhau để làm vấp dây, nhưng đây đương nhiên là thuật che mắt, mục ích chính là để ngươi chú ý dưới chân, xem nhẹ trên cây, vì trên cây có bẫy rập, trên cây treo một ít dây thừng đan thành võng, chỉ cần dẫm phải những cái hổ này, liền sẽ trúng chiêu, trực tiếp trở thành con mồi bị bắt được.
Ý tưởng thực đầy đặn, hiện thực thực xương xẩu.
Nhìn mặt cỏ bố trí xong rõ ràng viết "ta là bẫy đây", tuy là tự mình làm, nhưng một đám người cũng không biết phải phun tào như thế nào, vì nó quá....thấp kém. Cái bẫy này khiến người vừa nhìn liền có thể nhìn ra có vấn đề.
Đặc biệt là Vương Tiêu, lúc trước đã phản đối làm bẫy rập, cảm thấy không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng không chịu nổi ảnh mắt mãnh liệt tình cảm của mọi người, chỉ có thể bị bắt làm việc.
Kết quả làm ra loại đồ vật không thể hiểu được?
Nhìn "bẫy rập" trước mắt, Vương Tiêu trực tiếp tức giận, thanh âm đã có chút không chuẩn: "Các ngươi bị ngốc sao? Xem phim nhiều quá bị điên à? Chúng ta chỉ là học sinh thôi, liền cắm trại dã ngoại cũng chưa mấy người đi qua, còn làm bẫy rập?"
"Các ngươi đây chỉ là lãng phí thời gian, nhìn xem các ngươi làm bẫy rập, căn bản sẽ không có tác dụng được không? Đã thế vừa rồi ta nói lại không nghe."
Nhìn những người trước mắt này, Vương Tiêu thực sự hận sắt không thành thép, sắc mặt xanh mét, ha hả cười một tiếng, nói: "Các ngươi tự mình xem những cái bẫy này nếu thực sự bắt được người, ta sẽ gọi đội trưởng của các ngươi là ba ba."
Những người khác cũng thực vô tội, nhìn bẫy rập đơn sơ đến buồn cười còn có bão nổi Vương Tiêu không dám nói lời nào.
Tuy tất cả mọi người đều biết Vương học tỷ miệng dao găm tâm đậu hủ, ngoài miệng chưa bao giờ tha người, nhưng có chuyện muốn hỗ trợ vẫn rất là nice, mọi người cũng cảm thấy con người nàng không tồi, nhưng mà...nói năng như này có điểm chua ngoa đáng sợ....
Đừng nói người khác, ngay cả Lạc Vân Thanh nhìn cái bẫy rập kỳ quái kia cũng có điểm dở khóc dở cười, bị Vương Tiêu nói cũng có chút hổ thẹn, trong lòng nghĩ lại có phải hay không cho tới nay đều quá thuận lợi? Cho nên rất nhiều thời điểm liền tùy tâm?
Nghĩ nghĩ phát hiện thật đúng là có một chút như vậy, vì thế càng thêm không dám lên tiếng.
Vương Tiêu:......
Nhìn một đám người cúi đầu cúi đầu, nhìn trời nhìn trời, không phục không phục, cảm giác trái tim bị kéo đau, tuy thật sự rất không muốn để ý tới này đám người này, nhưng có đôi khi...... Không để ý tới thật đúng là không được, vì thế chỉ có thể lại lần nữa mở miệng nói: "Khảo hạch chính là khảo hạch, không phải chơi xuân, không nên tùy tiện như vậy, sau này làm việc phải suy nghĩ cho kỹ hiểu không?"
Xoa xoa thái dương, Vương Tiêu quả thực vì đám học sinh khóa dưới này mà nát tâm, nàng trước nay thật chưa từng thấy qua ai "tiêu sái" như vậy.
Danh sách chương