"Ha ha ha, người của tiểu đội Thực Vật quá đáng yêu, ta lần đầu tiên phát hiện thì ra bẫy rập là cái dạng này."

"Bẫy rập như vậy sao có thể bắt được người? Đám bạn nhỏ này cũng quá khôi hài đi."

"2333333 (M.u.a hahahaha), cho ta cười thêm chút nữa đi."

"Đột nhiên cảm thấy Vương Tiêu tỷ tỷ thực không tồi nha, người đẹp giọng hay, lúc tức giận cũng đẹp, quả thực là ớt cay tiểu tiên nữ."

"Hàng ngày đánh thẻ, tới thả lỏng, cảm giác tổ này không giống đi khảo hạch, tới chơi, thực không tồi, xem thực vui vẻ."

"Hu hu hu~ liếm liếm thêm~ tiểu đội thực vật thật nhiều người giá trị sắc đẹp cao, tiểu đội này dứt khoát đổi thành tiểu đội giá trị sắc đẹp cao đi thôi."

"Xem từng cái từng cái màn hình thực sự lãng phí mắt, vẫn là tiểu đội Thực Vật như vậy tốt, một đoàn người đi cùng một chỗ, cùng một cái khí cụ phát sóng trực tiếp có thể chiếu được thật nhiều người, ta chỉ cần mở ra mấy cái màn hình là được."

"Không truy đoàn đội ╮(╯▽╰)╭, một người một cái màn hình, mở mấy cái màn hình hiệu quả liền giống như xem máy theo dõi, ta truy cá nhân còn tốt hơn, ít nhất xem thư thái, có ai tới cùng ta cùng nhau truy tiểu sinh không? Nhan hảo giá trị  vũ lực tăng mạnh nha!"

"Lầu trên cút xéo, nơi này là phòng phát sóng trực tiếp của Lạc Vân Thanh, đừng tới đánh quảng cáo."

"Đã báo cáo, xem lần này Yêu video có khóa toài khoản của ngươi không, làm trò gì vậy, cũng không biết có bao nhiêu phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy ngươi phát quảng cáo, lão tử liền dạy ngươi cách làm người."

"......"

"Lạc Vân Thanh đều là nhan phấn đi? (fan vì sắc đẹp). Có phải cứ đẹp là làm gì cũng được hay không? Cậu ta chính là đội trưởng, nhưng quan sát lâu như vậy, thật không phát hiện cậu ta có cái năng lực lãnh đạo gì, ha hả."

"Lạc Vân Thanh này ghê tởm muốn chết, liền vẫn luôn thiết lập tính cách, một cuộc khảo hạch mà thôi, cần phải thế sao? Khảo hạch cũng không lo khảo hạch cho tốt đi, vẫn luôn cố chơi, ta xem cậu ta lầ này chết như thế nào, luôn có báo ứng."

"Đúng vậy, nhìn sem Sở Vân, nhìn nhìn lại Lạc Vân Thanh, còn là đội trưởng nữa, quả thực không cần cười chết người. Dù sao ta nhìn không ra cậu ta có cái gì đáng giá để được đề cử thành đội trưởng."

"......"

"Chỉ bằng nhở cậu ấy mà toàn tiểu đội Thực Vật có thể thăng cấp, Sở Vân của các ngươi có thể sao?"

Alice quả thực tức chết, vào phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp dùng tài khoản của mình nổi giận.

Bắt đầu từ hôm nay, không biết tại sao, một đại sóng thủy quân dũng mãnh lại đây, một đám bắt đầu hắc Lạc Vân Thanh, hơn nữa như vậy thì thôi, còn rõ ràng lôi kéo, khiến cho một số fan minh tinh cũng sôi nổi tham gia vào, bị người lôi kéo.

Lúc này, nhân số phòng phát sóng trực tiếp tăng nhanh, bình luận cực kỳ ghê gớm.

............

Tức chết mất! Alice cũng không biết  mình bao lâu không tức giận như vậy rồi, không làm âm mưu của đám hắc tử đó chết liền khó tiêu trong lòng tức giận.

Tắt đi giao diện phát sóng trực tiếp, Alice hít sâu vài lần, sau đó tìm được số của Rose gọi qua.

Chờ bên kia nhận cuộc gọi, câu đầu tiên nói chính là.

"Giúp ta mua chút thủy quân." Không có hỗn qua giới giải trí, ngay từ đầu Alice còn không biết phía dưới là thủy quân, chỉ cho rằng đột nhiên tới một đợt hắc, nhưng nhìn mắng chửi nối liền không dứt, liên tưởng tới chiêu số của giới giải trí, còn không nhận ra là thủy quân mới là lạ. Nàng tức giận trực tiếp gọi điện cho trợ lý, yêu cầu mua thủy quân.

Còn không phải là so tiền sao? Vậy xem ai thắng, ngươi có thể mua 10.000 cái thủy quân, ta liền có thể mua 100.000 cái cho ngươi xem.

"Thủy quân?" Rose cho rằng mình nghe nhầm, lão bản nhà mình làm sao lại biết thủy quân? Hơn nữa hiện tại cư nhiên còn muốn mua thủy quân? "Đúng vậy." Alice trả lời.

"Được, lão bản." Trợ lý sẽ không nghi ngờ mệnh lệnh của lão bản, chỉ biết hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ lão bản giao.

Có điều Rose cũng chưa từng tiếp xúc qua việc mua thủy quân này, nhưng làm một trợ lý hoàn hảo không có gì không làm được, cho nên Rose tìm được bằng hữu làm trong giới giải trí, hỏi tình huống rõ ràng tìm được lão tổng một công ty tuyên truyền mở rộng.

Nói là công ty tuyên truyền mở rộng, nhưng thực tế chính là công ty thủy quân.

Dựa theo yêu cầu của lão bản nhà mình, trực tiếp nện 10 triệu xuống, lão bản công ty thủy quân lập tức vui tươi hớn hở triệu tập tất cả công nhân, lập tức đề ra một cái kế hoạch rồi chạy tới phòng phát sóng trực tiếp của Lạc Vân Thanh bắt đầu phản kích.

Phải biết rằng đây chính là 10 triệu đồng liên bang nha! Hắn phải kiếm bao lâu mới kiếm được 10 triệu đồng liên bang, lần này đối phương nói, nếu làm việc tốt, về sau còn tiếp tục hợp tác, Thần Tài như vậy, cả đời có thể gặp được mấy lần? Gặp được chắc chắn phải nắm giữ cho chặt nhé.

Có thủy quân gia nhập, Alice vừa lòng nhìn đám hắc tử rất nhanh đã bị đánh cho quân lính tan rã, có lẽ đối phương cũng nhìn ra bên này cũng mời thủy quân, xem tình huống số lượng còn không ít, vì thế mạnh mẽ đấu tranh một đợt, xám xịt bị cưỡng chế di dời.

Tuy hắc tử đi rồi nhưng để lại một đám quần chúng bị náo nhiệt lôi kéo lại đây ăn dưa, phải biết rằng Alice tuy về sau không biết thế nào, nhưng nhất thời hỗn loạn không thiếu đập hoa tươi nhé.

Trang wed của Yêu video trước mắt hoa tươi cao nhất thiết trí là x99999 hoa tươi, chỉ cần đạt được tới số hoa tươi này giao diện sẽ hiện ra một cây hoa đào nở đầy hoa đào hồng nhạt, cánh hoa đào trên cây sẽ theo gió bay xuống, rất là tình thơ ý họa, nhưng người đập không nhiều lắm, cơ bản đều là thổ hào trong thổ hào mới có thể đập, không sai biệt lắm tầm 100.000 nha, đối với không phải thổ hào đã là quá quý.

Hôm nay Alice hoàn toàn quên mất ý tưởng bản thân muốn điệu thấp, đập không biết bao nhiêu "cây hoa đào", trực tiếp khiến bản thân xông lên đứng đầu danh sách thổ hào khen thưởng.

Phải biết rằng trang đầu của Yêu video chính là bảng thổ hào khen thưởng này, căn cứ một ngày khen thưởng cho lên bảng, không phải một trăm mấy chục vạn thì đừng nghĩ lên bảng nhé, tên tài khoản của Ailce là "Ta là fan trung thành của tiểu Thanh", hôm nay khen thưởng Lạc Vân Thanh hơn 3 triệu, một đường xông lên vị trí thứ nhất, hấp dẫn một đám cúng bái thổ hào tới phòng phát sóng trực tiếp của Lạc Vân Thanh.

"Cám ơn trời đất, đám antifan rốt cuộc đi rồi."

"@ Ta là fan trung thành của tiểu Thanh @ Tiểu Thanh thúc thúc @ Lạc Vân Thanh nhan phấn @[email protected] Lạc Tư [email protected] địa ngục hoa nở đại đại, các ngươi thật ngưu bức, tiểu sinh tại đây cúng bái đại thần."

"Cúng bái thổ hào, từ trang đầu lại đây, phát hiện  phòng phát sóng trực tiếp này thổ hào nhiều đến đáng sợ nha."

"Trang đầu lại đây +1, nhưng là tới rồi ra không được, vốn dĩ không muốn xem cái gì khảo hạch, nhưng là hiện tại phát hiện khá hay?"

"Vốn là tới cúng bái thổ hào, nhưng là hiện tại càng quan tâm khảo hạch như thế nào?

o(* ̄︶ ̄*)o lại nói loại  bẫy rập này thật sự có người sẽ trúng chiêu sao?"

"Hẳn là không thể nào? Hiện tại người không đến nỗi ngốc như vậy."

"Tiểu manh tân lần đầu tiên tới, ta cũng muốn hỏi...... Bọn họ xác định không phải tới làm trò cười sao? Kia thật là bẫy rập? Đây không phải là cười nhạo chỉ số thông minh của chúng ta sao? Nếu bẫy rập kia thực sự có thể bẫy ngời ta sẽ phát sóng trực tiếp ăn bàn phím."

Mọi người: Đó là bởi vì ngươi không biết hắn có bao nhiêu đáng sợ!

Quả nhiên là người mới nha, các lão nhân đều biết không nên tùy tiện lập flag, bằng không một giây bị vả mặt.

"Di di di? Tóm được một cái tiểu manh tân, ta cảm thấy tiểu manh tân lầu trên có thể suy xét xem nên mua cái bàn phím như nào ngay bây giờ đi, hoặc là xem bàn phím nào mùi vị tương đối ngon."

"+1"

"+2"

"......"

"Công khai rõ số tài khoản."

Tiểu manh tân: Không phải, là ai cho các ngươi ảo giác? Ta sẽ thua? Là cái cạm bẫy thoạt nhìn liền phát hiện ra là cạm bẫy kia có thể bẫy được người sao?

"Ta là tiểu manh tân vừa rồi, chọn lựa bàn phím? Không tồn tại không tồn tại, ta còn thật không tin, bẫy rập ngu ngốc này có thể bẫy được người."

Kết quả lời nói mới vừa phát ra, màn hình phát sóng trực tiếp hiện ra một người đang tới dòng suối nhỏ.

Mọi người ngừng thở nhìn người kia thật cẩn thận lướt qua bẫy rập, sau đó lộ ra biểu tình "Các ngươi là thiểu năng trí tuệ sao??" đối với Lạc Vân Thanh bọn họ.

Tiểu manh tân cho rằng mình đã thắng lợi, tươi cười đều lộ ra tới, kết quả...... Người kia vừa tới phía trước, cư nhiên dẫm hụt? Sau đó bị treo lên?

Tiểu manh tân:???

Khoan đã, đây là có chuyện gì?

"233333, người phát sóng trực tiếp ăn bàn phím ở đâu nha? Ra đi."

"Ha ha ha ha, liền thích xem cảnh tượng vả mặt như vậy, xem trăm lần không chán."

"Hắc hắc hắc, Vân Thanh quá bổng, ta biết ngay  kết quả sẽ như vậy mà."

"Tuy không khoa học...nhưng khoa học trên người Lạc Vân Thanh giống như đã sớm mất hiệu cmn lực rồi, có độc."

"Hiện tại kịch bản phim truyền hình cũng không dám viết như vậy, cậu ấy cư nhiên còn có thể làmđược, cười chết người."

"@ tiểu manh tân ra đi nha, chờ ngươi phát sóng trực tiếp ăn bàn phím nữa."

Tiểu manh tân trợn mắt há hốc mồm nhìn hình ảnh đang dừng lại trước mặt hắn, không thể tin được, vẻ mặt mộng bức.

Đứa bị trúng chiêu này bị ngu sao? Sao như vậy cũng trúng chiêu? Ngươi có hai mắt đều không thể nào?

Hay là nói Lạc Vân Thanh thực sự có độc nha? Người xem phát sóng trực tiếp nói, họ cứ có cảm giác chuyện như này chắc chắn không chỉ xảy ra một hai lần.

............

Không chỉ có người xem phát sóng trực tiếp trợn mắt há hốc mồm, ngay cả người của tiểu đội Thực Vật nhìn đến sự tình phát sinh cũng còn khó có thể tin.

Nói thực bọn họ đều đã từ bỏ cái gọi là bẫy rập này, chỉ là lười hủy đi lần nữa thôi, cho nên cứ để vậy, nhưng không nghĩ tới thực sự có thể bắt được người.

Nhìn vẻ mặt nam sinh sống không bằng chết, mọi người bỗng nhiên cảm thấy mình có chút quá đáng.

"Cậu không sao chứ?" Lạc Vân Thanh chọc chọc người bị treo lên.

"Cậu cảm thấy tôi không có việc gì sao?" Nam sinh kia trợn trắng mắt, tự cảm thấybản thân thật mất mặt.

Rõ ràng đều đã qua hết nha, kết quả thì sao? Cuối cùng bị vấp chân một chút? Hơn nữa vẫn là chân trai vấp phải chân phải? Hắn quả thực bị mình ngu quá mà phát khóc. 

"Đại ca, có thể thả tôi xuống dưới không? Đầu tôi choáng quá." Nam sinh xin tha, cảm giác hai mắt mình đầy sao trời, cảm giác bị treo quá khó tiếp thu rồi.

"Có thể." Lạc Vân Thanh thực dễ nói chuyện, vươn tay duỗi đến trước mặt hắn.

"Gì thế?" Nam sinh giả ngu hỏi.

" Thẻ bài âm dương." Lạc Vân Thanh mỉm cười.

"Tôi không có thẻ bài âm dương." Hắn giãy giụa nói.

"Cậu cảm thấy tôi tin?" Lạc Vân Thanh tiếp tục mỉm cười.

Nhưng nụ cười như gió xuân của cậu lúc này lại khiến cho nam sinh thấy khủng bố giống như là nụ cười của ác ma, nhưng nếu không muốn tiếp tục bị treo, nam sinh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ móc ra thẻ bài của mình, vô lực đưa cho Lạc Vân Thanh.

Lạc Vân Thanh bắt được thẻ bài cũng không dài dòng, nhanh chóng trèo lên trên cây, đem dây thừng cởi bỏ, chậm rãi thả hắn xuống dưới.

Một hồi lâu nam sinh mới được thả trên mặt đất, mở mắt ra, hắn liền nhìn thấy Tần Tử Mặc ngồi xổm trước mặt hắn.

Đồng tử lập tức phóng đại, sợ tới mức không chịu nổi, nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy bọn họ cư nhiên là nhóm người hôm qua, quay đầu nhìn Tần Tử Mặc, trong miệng nhịn không được chửi bậy: "Mịa nó, ta đã nói sao lại xui xẻo như vậy, thì ra là gặp phải ngươi."

"Đỗ Tam, ngươi có ý tứ gì nha?" Nghe được Đỗ Tam nói Tần Tử Mặc không cao hứng, một chưởng chụp xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện