Ví dụ thứ ba: Mạc Tiểu Đào nhiều lần trải qua trăm nghìn đắng cay, cuối cùng tìm được chính xác phòng ký túc của Thẩm Hà, cô đưa quà của mình ra, nói tương lai mình muốn làm trợ lý nhỏ luôn đi theo bên cạnh Thẩm Hà, cô muốn trở thành đồng nghiệp của Cung Tử Á. Sau khi Thẩm Hà thử kiểm tra cô một hồi, liền phát hiện thật ra cô rất thông minh, chỉ có điều quá mơ hồ. Vì vậy Thẩm Hà để cô xuống giải trí Phạm Thị rèn luyện một thời gian. Kết quả, Mạc Tiểu Đào lại lạc đường. Cô đi tới giải trí Phồn Tinh bên cạnh giải trí Phạm Thị... Mãi đến khi người bên giải trí Phồn Tinh đuổi cô về giải trí Phạm Thị, mọi người mới biết được Mạc Tiểu Đào, cô ba của nhà họ Mạc lại lạc đường...

Ví dụ thứ tư: Phạm Đậu Đậu đến công ty, Mạc Tiểu Đào đã được phân đến làm việc cho anh. Bởi vì các ngành khác đều không dám nhận lấy vị thần này nên mới đẩy tới cho Phạm Đậu Đậu. Dù sao Phạm Đậu Đậu cũng không biết... Vì vậy, sau khi Mạc Tiểu Đào được đưa đến bộ phận của Phạm Đậu Đậu, Phạm Đậu Đậu đã liên tiếp đưa ra mấy mệnh lệnh, mệnh lệnh đầu tiên là thông báo tất cả những người mới đều phải tới họp, yêu cầu mỗi người đều trang điểm trước khi tới. Mệnh lệnh thứ hai bảo tất cả người đại diện qua cùng tiến hành tập trung kiểm tra, yêu cầu là mỗi người mang báo cáo thành tích tới. Mệnh lệnh thứ ba là bảo tất cả thành viên hậu cần đều phải tăng ca, chỉnh sửa lại hết hồ sơ đi làm của tất cả mọi người, tiến hành kiểm tra đột ngột. Nhưng... Mạc Tiểu Đào lại tuyên bố với những người mới là mang theo báo cáo thành tích của mình qua họp, bảo những người đại diện chỉnh sửa lại hồ sơ đi làm, bảo bên hậu cần đều trang điểm trước khi qua họp.

Sau khi ba mệnh lệnh này được truyền xuống, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng!

Những người mới đều rất buồn! Bọn họ mới vừa tới công ty, có thể có báo cáo thành tích gì chứ?

Đám người đại diện đều rất buồn! Mỗi ngày bọn họ đều dẫn theo các minh tinh chạy ở bên ngoài, làm sao có thể đến công ty đúng giờ được?

Bên hậu cần cũng muốn phát điên, bảo một đám người già cả như bọn họ trang điểm rồi qua họp, chuyện gì thế này hả!

Sau khi nhìn thấy mọi người, Phạm Đậu Đậu ngạc nhiên thế nào? Có lẽ mọi người cũng có thể tự mình tưởng tượng rồi nhỉ?

Sau đó ba cây đuốc của vị quan mới nhậm chức là Phạm Đậu Đậu lại tắt ngấm như vậy, một tia lửa cũng chẳng còn cháy. Chuyện này được truyền khắp trong toàn bộ công ty. Tất cả mọi người trong giải trí Phạm Thị đều cười muốn phát điên.

Sau khi tin tức này truyền ra ngoài, các công ty khác đều cười tới phát điên rồi.

Từ đó về sau, Mạc Tiểu Đào mơ hồ lại nổi danh như vậy.

Nhà họ Mạc cảm thấy rất mất mặt, muốn dẫn Mạc Tiểu Đào trở về. Nhưng Mạc Tiểu Đào sống chết cũng không chịu quay về, cô vừa khóc, vừa làm ầm ĩ, Phạm Đậu Đậu không đành lòng, phải để cô ở lại.

Sau đó, tai họa này vẫn đi theo Phạm Đậu Đậu, bây giờ bỏ cũng không xong.

Cái này gọi là lấy dây buộc mình rồi, rưng rưng nước mắt cũng phải buộc tiếp. Hôm nay, Phạm Đậu Đậu vừa tới công ty liền nhìn thấy Mạc Tiểu Đào đang ôm một tập tài liệu, đứng mê man ở cửa không biết suy nghĩ gì. Khóe miệng Phạm Đậu Đậu không nhịn được mà khẽ giật, anh đi tới: “Sao vậy?”

Mạc Tiểu Đào vừa nhìn thấy Phạm Đậu Đậu thì lập tức nghiêm mặt nói: “Tổng giám đốc Phạm, tôi quên mất không biết phải đưa tài liệu này cho cậu xem hay là cho cậu hai xem, dù sao hai người cũng quá giống nhau.”

Khóe miệng Phạm Đậu Đậu khẽ giật, nói: “Không phải tôi đã nói rồi sao? Cô cứ gọi chúng tôi là học trưởng là được, không cần thiết phải gọi là tổng giám đốc.”

“Không được, đây là công ty, không thể không tuân theo quy định được!” Mạc Tiểu Đào trả lời một cách nghiêm túc. Phạm Đậu Đậu cảm thấy anh đã bất lực trước việc sửa chữa lại được đường não đáng thương này rồi. Xong rồi, không cứu được rồi!

“Đưa tài liệu cho tôi.” Phạm Đậu Đậu nhận lấy và lật xem qua một lát rồi giao lại cho cô: “Đây là tài liệu đưa cho Đinh Đinh, cô đưa cho cậu ấy đi!”

“A, được!” Mạc Tiểu Đào nhận lấy tài liệu rồi quay người rời đi, không đoán hoài gì đến Phạm Đậu Đậu nữa.

Phạm Đậu Đậu thở dài. Đúng là sai lầm mà! Tại sao anh lại giữ cô ấy lại chứ? Sớm biết vậy, cứ để cho người nhà cô ấy dẫn đi là được rồi! Với tính cách mơ hồ như vậy, cô ấy làm sao có thể làm được trợ lý gì chứ!

Đến buổi trưa, một nhà sản xuất nổi danh muốn mời Phạm Đậu Đậu ăn một bữa, Phạm Đậu Đậu vừa định gọi trợ lý khác của mình tới, kết quả anh lại thấy bọn họ đều không có ở đó, ai cũng có việc của mình. Lúc này chỉ còn có một mình Mạc Tiểu Đào mơ hồ ở bên ngoài.

Phạm Đậu Đậu suy nghĩ một lát. Chẳng qua chỉ đi ăn thôi, chắc Mạc Tiểu Đào sẽ ứng phó được, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. Vì vậy anh lại nói với Mạc Tiểu Đào: “Cô thu xếp một chút, lát nữa ra ngoài tham dự một bữa tiệc.”

Mạc Tiểu Đào lập tức đứng lên: “Vâng, tổng giám đốc Phạm.”

Phạm Đậu Đậu thiếu chút nữa thì không thở nổi. Tổng giám đốc Phạm, tổng giám đốc Phạm, sao anh nghe lại có cảm giác như gọi tổng quản thái giám vậy?

Thôi đi, mình không tính toán với cô ấy làm gì!

Phạm Đậu Đậu thay quần áo và dẫn theo Mạc Tiểu Đào đi ra cửa.

Thật may, cho dù Mạc Tiểu Đào có mơ hồ, nhưng những nghi thức cần có, cô đều làm không tệ. Mạc Tiểu Đào khách sáo chào hỏi với người của nhà sản xuất, cô hoàn toàn không có cảm giác bản thân là cô ba của nhà họ Mạc, cô đặc biệt nghiên túc đặt mình trong vị trí của trợ lý nhỏ, cũng không dựa vào quan hệ trong nhà mà làm ra vẻ cao ngạo. Về điểm này, cô làm rất tốt.

Nhà sản xuất nhiệt tình bắt tay với Phạm Đậu Đậu: “Cậu Phạm đúng là người bận rộn! Muốn ăn một bữa cơm với cậu cũng không dễ dàng gì, tôi đã phải xếp hàng rất lâu mới tới lượt đấy.”

Phạm Đậu Đậu khách khí nói: “Đâu có, đâu có! Bây giờ tôi còn đang đi học, còn phải chú ý tới chuyện của công ty, cho nên thời gian có hơi eo hẹp, đã khiến anh phải chờ lâu rồi, thật ngại quá.”

“Đâu có, cậu Phạm đồng ý tới gặp đã là vinh hạnh cho tôi rồi! Người này chính là...” Ánh mắt của nhà sản xuất kia nhìn về phía Mạc Tiểu Đào. Mạc Tiểu Đào trả lời ngay: “Chào anh, tôi là Mạc Tiểu Đào, là trợ lý của tổng giám đốc Phạm.”

Nhà sản xuất nghe Mạc Tiểu Đào gọi Phạm Đậu Đậu như vậy, khóe miệng cũng không nhịn được khẽ giật, nói: “Thật đúng là một trợ lý thú vị!”

Mạc Tiểu Đào lại đáp một câu: “Tôi không thú vị, tôi không biết đùa!”

Nhà sản xuất: “...”

Phạm Đậu Đậu: “...”

Phạm Đậu Đậu không thể làm gì khác hơn là giải thích với nhà sản xuất này: “Cô ấy chính là cô ba nhà họ Mạc, chính là nhà họ Mạc chuyên làm bên thiết bị âm thanh đấy.”

Lúc này, nhà sản xuất mới chợt hiểu ra, cuối cùng ông ta cũng nể mặt Mạc gia mà không phì cười.

Phạm Đậu Đậu nói với Mạc Tiểu Đào: “Cô đi gọi món ăn giúp đi.”

Mạc Tiểu Đào lập tức gật đầu: “Được.”

Sau đó, Mạc Tiểu Đào không đợi Phạm Đậu Đậu dặn dò thêm gì nữa, xoay người rời đi.

Phạm Đậu Đậu hơi lúng túng nói với nhà sản xuất: “Thật ngại quá, cô trợ lý này của tôi mới vừa tới làm không lâu, cô ấy học ở học viện quý tộc Duệ Hà cùng với tôi, vì tò mò muốn đi làm cho nên mới tới đây. Anh cũng biết, trẻ con làm việc không đủ chuyên nghiệp, cho nên vẫn mong anh bỏ qua cho.”

Bản thân Phạm Đậu Đậu cũng chỉ mới hai mươi tuổi, lại làm ra vẻ người lớn, khiến người ta cảm thấy rất hài.

Tuy nhiên nhà sản xuất này cũng không dám nói ra những lời như vậy, ông ta chỉ có thể khách sáo nói thêm hai câu.

Trong lúc Phạm Đậu Đậu và đám người sản xuất chờ Mạc Tiểu Đào gọi món ăn về, kết quả Mạc Tiểu Đào lại lạc đường. Lần này, cô đi nhầm tầng, đi thẳng đến gian phòng của người khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện