Lục Tử Hàn bước vào quán cà phê theo lời hẹn của Bạch Khuynh Xảo, thấy cô ta đang nhàn nhã thưởng trà, ngắm nhìn xuống đường lớn xe cộ đi lại.

- Mau đưa thuốc giải đây!

Bạch Khuynh Xảo không trả lời.

Cô ta mỉm cười, ra hiệu cho Lục Tử Hàn ngồi xuống.

- Đàn ông không phải thích những cô gái đẹp có tiền sao? Vì cái lí do gì mà anh lại không thích em? Tình trạng của Lam Phi đang rất nguy kịch.

Trong người của Lục Tử Hàn lúc này nóng như lửa đốt.

Hắn chẳng có tâm trạng nào mà ở đây đôi co với người phụ nữ này.

Cô ta dám làm hại đến Lam Phi, nhất định hắn phải gϊếŧ chết cô ta!

Thần sắc của Lục Tử Hàn ngày càng tệ.

Hắn muốn đưa tay bóp lấy cổ của Bạch Khuynh Xảo, nhưng lại bị lời nói của cô ta cắt ngang.

- Nếu anh dám làm hại em.

Em vào cô ta sẽ chết cùng nhau.

Ngoại trừ em ra, không ai có thể cứu cô ta đâu!

- Cô muốn cái gì?

Lúc này, Bạch Khuynh Xảo chống tay xuống bàn từ từ đứng dậy.

Cô ta nhìn chằm vào mắt của Lục Tử Hàn thẳng thắn nói.

- Em muốn anh yêu em.

Vậy nên… lyhôn với cô ta đi.

Bạch Khuynh Xảo khẳng định chắc nịch cô ta rất muốn Lục Tử Hàn bên cạnh mình.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô ta đã bị đôi mắt của Lục Tử Hàn thu hút.

Một người từ khi sinh đã ngậm thìa vàng như cô ta chưa từng thiếu bất cứ thứ gì.

Tuy nhiên, cô ta chưa từng gặp người đàn ông nào hoàn mĩ như Lục Tử Hàn.

Theo như báo cáo mà thuộc hạ của Bạch Khuynh Xảo đem đến.

Lục Tử Hàn ngay từ khi bước chân lên đại học đã trở thành nhân vật xuất sắc nhất.

Xuất thân từ một đại gia tộc lớn, ngoại hình hoàn hảo, lại là người chưa từng vướng vào bất cứ mối quan hệ phức tạp nào.

Đây cũng là điều mà Bạch Khuynh Xảo để ý.

Những người đàn ông trước đây mà cô ta quen nếu không yêu sắc đẹp của cô ta thì cũng để ý đến thế lực và tài sản mà cô ta nắm giữ.

Bọn họ không giống với Lục Tử Hàn.

Đây là lần đầu tiên Bạch Khuynh Xảo gặp một người đàn ông lại chung tình đến như vậy.

Ngoại trừ vợ mình ra, trong mắt không chứa chấp bất cứ một ai.

Là cô ta ghen tỵ, mọi người thường bảo rằng sẽ không một ai có thể từ chối cô ta.

Nhưng, Lục Tử Hàn lại thẳng thừng đẩy cô ta ra xa.

Bạch Khuynh Xảo hận không thể gặp Lục Tử Hàn sớm hơn.

Nếu như, cô ta trở thành vợ hắn, liệu hắn có yêu thật lòng như đối với người phụ nữ kia không?

Tất nhiên, mọi thứ Bạch Khuynh Xảo làm đều bắt nguồn từ lòng đố kị và khát khao tận đáy lòng của cô ta.

Hai tay của Lục Tử Hàn nắm chặt lại.

Mỗi một giây trôi qua hắn lại càng khó chịu hơn bao giờ hết.

Nếu cứ kéo dài thời gian như vậy, hắn sợ Lam Phi sẽ không trụ nổi.

- Tôi cần thời gian suy nghĩ.

- Được.

Vậy mà Bạch Khuynh Xảo lại đồng ý với Lục Tử Hàn.

Cô ta lấy từ trong túi ra một viên thuốc được đựng cẩn thận trong miếng dán trong suốt đưa cho Lục Tử Hàn.

Tưởng chừng đã lấy được thứ cần lấy, ai ngờ Bạch Khuynh Xảo lại nói.

- Đây chỉ là viên uống khống chế tạm thời.

Mỗi khi cô ta phát bệnh, anh hãy đến tìm em lấy thuốc.

Chừng nào anh chưa ly hôn với cô ta, em không thể mạo hiểm đưa thuốc giải cho anh được.

- Bạch Khuynh Xảo, tốt nhất đừng vượt quá giới hạn của tôi!

- Liệu anh yêu vợ mình được bao nhiêu? Anh đừng nghĩ có thể lấy người thân của em ra uy hiếp.

Cho dù anh có gϊếŧ hết tất cả, em cũng sẽ khiến vợ anh chết chung!

Vừa nói, Bạch Khuynh Xảo tiến lại gần Lục Tử Hàn, đưa tay chạm lên chiếc cà vạt.

Lục Tử Hàn thấy vậy liền cau mày nắm chặt lấy cổ tay của cô ta hất ra.

Hắn thẳng thừng giựt lấy viên thuốc mà Bạch Khuynh Xảo đưa cho rồi quay người rời đi.

- Cô tốt nhất cầu mong rằng tôi sẽ không tìm ra cách cứu Lam Phi.

Nếu một ngày nào đó tôi có thể cứu cô ấy, tôi nhất định lập tức gϊếŧ chết cô!



Khi Lục Tử Hàn chạy đến bệnh viện cũng là lúc bác sĩ vừa bước ra từ phòng bệnh của cô.

Bên ngoài thuộc hạ mà hắn cử đi theo bảo vệ Lam Phi cũng có mặt ở đây.

Thấy hắn đến, bọn họ lập tức cúi xuống chào.

Lục Tử Hàn tiến lại gần vị bác sĩ kia, không nhanh không chậm hỏi.

- Vợ tôi sao rồi?

Vị bác sĩ tháo khẩu trang, để lộ ra gương mặt nhễ nhại mồ hôi.

Bệnh nhân vừa rồi khi được đưa đến đây đang trong tình trạng xuất huyết, máu mũi chảy liên tục mà không thể tìm ra nguyên nhân.

Tưởng rằng đây chỉ là bệnh nhân bình thường, ai ngờ những người áo đen kia lại nói cô gái này là vợ của Lục tiên sinh.

Bây giờ, cả thành phố này ai mà không biết đến danh tiếng của vị Lục Tiên Sinh này chứ.

Người đàn ông trẻ tuổi nhất khiến cả sàn chứng khoán chao đảo, nắm giữ mạch máu ngành kinh tế.

Có thể nói, hiện tại Lục tiên sinh là doanh nhân giàu nhất Giang Đế.

- Dạ… Thưa ngài… tình trạng của phu nhân đang rất xấu.

Vẫn chưa cầm được máu.

Chúng tôi đã đi gọi trưởng khoa đến đưa phu nhân vào phòng phẫu thuật gấp.

- Tôi vào gặp cô ấy.

Nghe qua tình hình của Lam Phi có vẻ không khả quan lắm.

Lục Tử Hàn lập tức đi vào phòng bệnh.

Cửa vừa mở ra khiến tim hắn như muốn rơi ra ngoài.

Lam Phi đang nằm bất tỉnh trên giường bệnh, mũi và miệng vẫn đang chảy máu.

Các bác sĩ đang rối rít tìm mọi cách để máu ngừng chảy nhưng không được.

- Thưa ngài, chúng tôi đang chữa trị cho bệnh nhân.

Mong ngài ra ngoài cho.

Nữ y tá chạy đến ngăn cản nhưng bị Lục Tử Hàn phớt lờ đi.

Hắn nhanh chóng đi tới cạnh giường bệnh của Lam Phi, lấy viên thuốc mà Bạch Khuynh Xảo đưa cho bỏ vào miệng của cô.

Sau đó, hắn lấy cốc nước bên cạnh, đỡ Lam Phi ngồi dậy cho cô uống nước để thuốc dễ trôi.

- Thưa ngài, trách nhiệm của chúng tôi là cứu người bệnh.

Ngài vừa cho bệnh nhân uống loại thuốc gì vậy?

Vị nam bác sĩ thấy khó chịu lên tiếng.

Tiếc rằng anh ta vừa dứt lời.

Thuộc hạ của Lục Tử Hàn đi vào cưỡng chế tất cả bác sĩ và y tá ra khỏi phòng bệnh.

Căn phòng trở lên yên tĩnh hơn.

Lục Tử Hàn nắm chặt lấy tay của Lam Phi.

Tâm trạng của hắn dần thả lỏng khi thấy Lam Phi từ từ tỉnh lại, máu cũng không còn chảy nữa.

Đám bác sĩ kia đúng là vô tích sự.

Nếu như hắn không đến thì chẳng phải bọn họ đã đưa Lam Phi lên bàn phẫu thuật rồi sao? Nếu đúng như lời Bạch Khuynh Xảo nói bệnh viện sẽ không thể phát hiện ra tình trạng của Lam Phi, hắn buộc phải tìm kiếm vị bác sĩ giỏi nhất để chẩn đoán.

- Ông xã…

- Em tỉnh rồi.

Lục Tử Hàn kích động ôm lấy Lam Phi.

Lam Phi hơi kinh ngạc khi thấy Lục Tử Hàn đang ở đây.

Cô nhớ rằng sau khi Lục Tử Hqfn đi làm, cô lại bắt đầu có hiện tượng chảy máu mũi.

Lần này cô làm mọi cách mà máu vẫn chảy không ngừng được.

Cuối cùng bị ngất đi không biết gì.

Cơ thể cô hiện tại rất vô lực, thậm chí cử động cũng khó.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Em, sao lại ở đây?

- Em bị xuất huyết, chảy máu mũi.

Em biết tin thì vội vàng đến đây.

Bác sĩ cũng đã khám rồi, em yên tâm.

Vì để Lam Phi bớt lo lắng nên Lục Tử Hàn chỉ có thể nói dối.

Hắn làm sao có thể nói rằng cô bị hạ độc được.

Về chuyện của Bạch Khuynh Xảo kia, hắn nhất định phải tìm cách lấy thuốc giải trong tay cô ta sớm nhất có thể.

Lam Phi đưa mắt nhìn Lục Tử Hàn, lặng lẽ cụp mắt xuống không nói gì.

Cô biết Lục Tử Hàn đang nói dối, nhưng không vạch trần.

Có thể là ông xã vì sợ cô lo lắng nên mới giấu chuyện này chăng?

- Ông xã…

- Anh đây.

- Anh có quen biết ai tên là Bạch Khuynh Xảo không?.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện