Edit: June
Beta: Ly Ly
"Trên nhân dân tệ có hình của ông ấy." Nhìn khuôn mặt đầy nghi hoặc của Hoàng Yêu, Khuynh Thành trong lòng có chút thất vọng lại có chút mừng thầm, thử lần nữa.
"Nhân dân tệ? Đó là cái gì?" Hoàng Yêu tiếp tục giả ngu.
"À, là một loại tiền ở quê nhà của ta." Nếu đã không phải đồng loại, Khuynh Thành trực tiếp chặn lời. Hoàng Yêu cũng không tiếp tục truy vấn, Khuynh Thành thấy thế thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Ngươi hôm nay tới tìm ta có chuyện gì?" Hoàng Yêu đi thẳng vào vấn đề.
"Chính là ta muốn đến thăm tổ mẫu, đúng rồi, nghe Hạo Nhiên nói tổ mẫu vẽ tranh rất đẹp, ta cũng muốn đi theo học đây!" Khuynh Thành rốt cuộc là từ hiện đại xuyên tới, không hiểu cái gì quanh co khéo léo, trực tiếp bịa một cái lý do sứt sẹo.
Hoàng Yêu cũng không nói ra, liền theo đề tài Khuynh Thành mà nói: "Ngươi không chê ta kỹ thuật vụng là được."
"Không chê không chê, ta thật ra rất hâm mộ ngươi, hiểu được nhiều thứ như vậy." Khuynh Thành lời này không giả, nơi này tiểu thư khuê các cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, thời điểm nàng xuyên qua tới cũng là dựa vào vũ đạo hiện đại mới mẻ độc đáo với mượn thơ từ các tiền bối thi nhân mới được danh hoa khôi.
"Đứa nhỏ này, ngươi thật ra lại rất hoạt bát." Hoàng Yêu ánh mắt ôn hòa, lộ ra một nụ cười, khiến cho Khuynh Thành cảm giác dường như thấy được mỹ nhân từ tranh cổ bước ra.
"Ta có thể thường xuyên tới tìm ngươi chơi không?" Sau khi biết Hoàng Yêu không phải người xuyên việt, Khuynh Thành thấy yên tâm, đối với Hoàng Yêu có tư tưởng vượt xa nữ nhân thời đại này lại rất thưởng thức.
Có lẽ, nàng cùng "lão phu nhân" này có thể trở thành bằng hữu.
"Ha ha, Khuynh Thành đối với người giá trị hảo cảm +30 nha!" Nháo Nháo nhắc nhở nói.
"Khuynh Thành bao nhiêu tuổi?" Hoàng Yêu đã thói quen Nháo Nháo ngắt lời.
"18."
"Ta so với ngươi thì nhỏ hơn, tuy rằng theo bối phận ta là tổ mẫu của ngươi, nhưng mà, hẳn là không có tiểu thư nhà nào nguyện ý bị người ta gọi là tổ mẫu, nếu là ở chỗ không có người, ngươi có thể gọi khuê danh của ta, Nhã Huyên." Hoàng Yêu bỗng chủ động thân mật, làm Khuynh Thành thụ sủng nhược kinh*.
Vốn tưởng rằng sẽ là một hồi đại chiến xé rách da mặt, lục đục với nhau, không nghĩ rằng lại kết giao được một bằng hữu. Khuynh Thành ở hiện đại cũng chỉ là một học sinh vừa tốt nghiệp cấp 3, nếu Hoàng Yêu đã nói như vậy, nàng cũng mừng rỡ nhận lời.
"Đúng rồi, Nhã Huyên, ta có thể hỏi ngươi bức họa kia là họa cảnh sắc ở đâu không?" Khuynh Thành tâm tâm niệm niệm vẫn là muốn trở về.
"Bức họa kia đã rất cũ rồi, là khi ta còn nhỏ từng thấy tổ phụ của ta vẽ." Hoàng Yêu như chìm vào trong hồi ức: "Ký ức mơ mơ hồ hồ, ta phải nghĩ lại."
Khuynh Thành ánh mắt chờ mong, thấy Hoàng Yêu lắc lắc đầu, lại nghe được Hoàng Yêu khả năng nghĩ không ra, liền thất vọng cúi thấp đầu xuống.
Nhìn Khuynh Thành bộ dáng mất mát, Hoàng Yêu hơi hơi câu môi: "Hình như là nơi nào đó trong viện của Đỗ phủ, cụ thể ở nơi nào, ta phải đi về nhìn xem mới biết được."
Nghe được manh mối, Khuynh Thành nháy mắt sáng lên, chờ mong nhìn Hoàng Yêu: "Vậy thì, Nhã Huyên, chúng ta trở về nhìn xem đi."
Nếu thật là giống nơi khi nàng đến, nàng liền có thể xuyên trở về hiện đại rồi! "Chính là, trạch viện của Đỗ gia đã bị Hoàng Thượng sung công rồi." Nói tới đây, Hoàng Yêu mắt ửng đỏ, khổ sở cúi đầu.
Nhìn Hoàng Yêu khổ sở như vậy, Khuynh Thành cũng cảm thấy thật ngượng ngùng: "Thực xin lỗi, khơi mào tâm sự đau lòng của ngươi."
"Nếu là có thể trở về nhà cũ Đỗ gia thì thật tốt!" Thanh âm Hoàng Yêu tựa như nỉ non vang lên bên tai, Khuynh Thành nghe cũng hơi hơi cảm thán: "Đúng vậy!"
"Nếu như Tam vương gia lúc trước thủ hạ lưu tình, khai ân, Đỗ gia cũng sẽ không biến thành như bây giờ." Hoàng Yêu xoa xoa khóe mắt, hoàn hảo giấu đi ý cười.
- -----------------------
*thụ sủng nhược kinh: bỗng dưng được yêu quý mà thấy hoảng
Vy: Dù không trả lời bất cứ cmt nào của độc giả như trước nữa nhưng tui có đọc cmt của các độc giả, một cách tỉ mỉ và tiếp thu ý kiến tốt từ các thiên thần nên các bạn đừng buồn mà không cmt nhé, niềm vui của nhóm chính là những cmt từ các độc giả, có sao thì càng vui hơn nữa đó. 😘
Beta: Ly Ly
"Trên nhân dân tệ có hình của ông ấy." Nhìn khuôn mặt đầy nghi hoặc của Hoàng Yêu, Khuynh Thành trong lòng có chút thất vọng lại có chút mừng thầm, thử lần nữa.
"Nhân dân tệ? Đó là cái gì?" Hoàng Yêu tiếp tục giả ngu.
"À, là một loại tiền ở quê nhà của ta." Nếu đã không phải đồng loại, Khuynh Thành trực tiếp chặn lời. Hoàng Yêu cũng không tiếp tục truy vấn, Khuynh Thành thấy thế thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Ngươi hôm nay tới tìm ta có chuyện gì?" Hoàng Yêu đi thẳng vào vấn đề.
"Chính là ta muốn đến thăm tổ mẫu, đúng rồi, nghe Hạo Nhiên nói tổ mẫu vẽ tranh rất đẹp, ta cũng muốn đi theo học đây!" Khuynh Thành rốt cuộc là từ hiện đại xuyên tới, không hiểu cái gì quanh co khéo léo, trực tiếp bịa một cái lý do sứt sẹo.
Hoàng Yêu cũng không nói ra, liền theo đề tài Khuynh Thành mà nói: "Ngươi không chê ta kỹ thuật vụng là được."
"Không chê không chê, ta thật ra rất hâm mộ ngươi, hiểu được nhiều thứ như vậy." Khuynh Thành lời này không giả, nơi này tiểu thư khuê các cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, thời điểm nàng xuyên qua tới cũng là dựa vào vũ đạo hiện đại mới mẻ độc đáo với mượn thơ từ các tiền bối thi nhân mới được danh hoa khôi.
"Đứa nhỏ này, ngươi thật ra lại rất hoạt bát." Hoàng Yêu ánh mắt ôn hòa, lộ ra một nụ cười, khiến cho Khuynh Thành cảm giác dường như thấy được mỹ nhân từ tranh cổ bước ra.
"Ta có thể thường xuyên tới tìm ngươi chơi không?" Sau khi biết Hoàng Yêu không phải người xuyên việt, Khuynh Thành thấy yên tâm, đối với Hoàng Yêu có tư tưởng vượt xa nữ nhân thời đại này lại rất thưởng thức.
Có lẽ, nàng cùng "lão phu nhân" này có thể trở thành bằng hữu.
"Ha ha, Khuynh Thành đối với người giá trị hảo cảm +30 nha!" Nháo Nháo nhắc nhở nói.
"Khuynh Thành bao nhiêu tuổi?" Hoàng Yêu đã thói quen Nháo Nháo ngắt lời.
"18."
"Ta so với ngươi thì nhỏ hơn, tuy rằng theo bối phận ta là tổ mẫu của ngươi, nhưng mà, hẳn là không có tiểu thư nhà nào nguyện ý bị người ta gọi là tổ mẫu, nếu là ở chỗ không có người, ngươi có thể gọi khuê danh của ta, Nhã Huyên." Hoàng Yêu bỗng chủ động thân mật, làm Khuynh Thành thụ sủng nhược kinh*.
Vốn tưởng rằng sẽ là một hồi đại chiến xé rách da mặt, lục đục với nhau, không nghĩ rằng lại kết giao được một bằng hữu. Khuynh Thành ở hiện đại cũng chỉ là một học sinh vừa tốt nghiệp cấp 3, nếu Hoàng Yêu đã nói như vậy, nàng cũng mừng rỡ nhận lời.
"Đúng rồi, Nhã Huyên, ta có thể hỏi ngươi bức họa kia là họa cảnh sắc ở đâu không?" Khuynh Thành tâm tâm niệm niệm vẫn là muốn trở về.
"Bức họa kia đã rất cũ rồi, là khi ta còn nhỏ từng thấy tổ phụ của ta vẽ." Hoàng Yêu như chìm vào trong hồi ức: "Ký ức mơ mơ hồ hồ, ta phải nghĩ lại."
Khuynh Thành ánh mắt chờ mong, thấy Hoàng Yêu lắc lắc đầu, lại nghe được Hoàng Yêu khả năng nghĩ không ra, liền thất vọng cúi thấp đầu xuống.
Nhìn Khuynh Thành bộ dáng mất mát, Hoàng Yêu hơi hơi câu môi: "Hình như là nơi nào đó trong viện của Đỗ phủ, cụ thể ở nơi nào, ta phải đi về nhìn xem mới biết được."
Nghe được manh mối, Khuynh Thành nháy mắt sáng lên, chờ mong nhìn Hoàng Yêu: "Vậy thì, Nhã Huyên, chúng ta trở về nhìn xem đi."
Nếu thật là giống nơi khi nàng đến, nàng liền có thể xuyên trở về hiện đại rồi! "Chính là, trạch viện của Đỗ gia đã bị Hoàng Thượng sung công rồi." Nói tới đây, Hoàng Yêu mắt ửng đỏ, khổ sở cúi đầu.
Nhìn Hoàng Yêu khổ sở như vậy, Khuynh Thành cũng cảm thấy thật ngượng ngùng: "Thực xin lỗi, khơi mào tâm sự đau lòng của ngươi."
"Nếu là có thể trở về nhà cũ Đỗ gia thì thật tốt!" Thanh âm Hoàng Yêu tựa như nỉ non vang lên bên tai, Khuynh Thành nghe cũng hơi hơi cảm thán: "Đúng vậy!"
"Nếu như Tam vương gia lúc trước thủ hạ lưu tình, khai ân, Đỗ gia cũng sẽ không biến thành như bây giờ." Hoàng Yêu xoa xoa khóe mắt, hoàn hảo giấu đi ý cười.
- -----------------------
*thụ sủng nhược kinh: bỗng dưng được yêu quý mà thấy hoảng
Vy: Dù không trả lời bất cứ cmt nào của độc giả như trước nữa nhưng tui có đọc cmt của các độc giả, một cách tỉ mỉ và tiếp thu ý kiến tốt từ các thiên thần nên các bạn đừng buồn mà không cmt nhé, niềm vui của nhóm chính là những cmt từ các độc giả, có sao thì càng vui hơn nữa đó. 😘
Danh sách chương