Edit: June
Beta: Ly Ly
"Đúng rồi, chúng ta đi cầu Tam vương gia." Lời nói của Hoàng Yêu khiến Khuynh Thành chợt nghĩ ra một ý.
"Khuynh Thành, ngươi quen Tam vương gia sao?" Hoàng Yêu kinh hỉ ra tiếng.
"Quen thì có quen, nhưng hình như hắn rất ghét ta." Khuynh Thành buồn bực cúi đầu. Tam vương gia ngày thường thích nhất chính là tìm nàng gây phiền toái, còn nhiều lần phát giận với nàng, tính tình kém gần chết. Nếu nàng đi nhờ vả hắn, còn không biết hắn sẽ cười nhạo nàng như thế nào đâu! Hoàng Yêu đương nhiên biết rõ nàng ta đang nghĩ cái gì, nhưng nàng đã làm nhiều như vậy, sao có thể dễ dàng từ bỏ.
"Nhưng Tam vương gia hắn có thực sự từng làm hại ngươi chưa?" Hoàng Yêu thấm thía gặng hỏi rõ ràng, giống người lớn dạy bảo trẻ nhỏ, làm Khuynh Thành không khỏi đem lời trong lòng nói ra.
"Không có, nhưng hắn thích gây phiền toái cho ta mà ta lại không có cách nào trả đũa hắn."
"Một khi đã như vậy, thì bỏ qua đi vậy, đáng tiếc, đời này sợ là ta không có cách nào về thăm nhà cũ của Đỗ gia nữa." Hoàng Yêu lắc lắc đầu, biểu tình khó nén bi thương.
Hoàng Yêu nếu cả đời đều không thể về thăm Đỗ gia, thì rõ ràng là Khuynh Thành nàng cả đời không cũng không có cách nào trở về hiện đại nữa hay sao!
Không thể như vậy được, Khuynh Thành bỗng nhiên ngẩng đầu: "Không được, ta phải trở về."
"Trở về?" Hoàng Yêu nghi hoặc nhìn nàng.
Khuynh Thành vô thức nói ra suy nghĩ trong lòng, sau đó liền phủ nhận thật nhanh: "A, ý ta nói là bồi ngươi trở về Đỗ gia."
Rốt cuộc cũng chỉ là trẻ con, đến nói dối cũng vụng về như vậy.
Hoàng Yêu ở trong lòng lắc đầu, đối với Khuynh Thành Hoàng Yêu không có bất kỳ cảm giác gì. Không chán ghét cũng không yêu thích. Nhưng tâm nguyện của nguyên chủ là phải làm những người đã hại đời nàng không được chết tử tế. Khuynh Thành chính là một trong số những kẻ đó.
Hoàng Yêu cũng sẽ không bởi vì nàng ta chỉ là một đứa trẻ liền từ bỏ linh hồn thuần tịnh khó có được này.
"Như vậy liệu có đắc tội Tam vương gia không?" Hoàng Yêu do dự nhìn Khuynh Thành: "Chỉ là trở về nhìn xem mà thôi, cũng không cần bởi vậy mà gây phiền toái cho ngươi."
"Không được, nhất định phải trở về nhìn xem." Khuynh Thành quyết đoán lắc đầu, nàng dù nằm mơ cũng chỉ nghĩ đến việc trở lại hiện đại.
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Hoàng Yêu dường như là một người đang hoang mang lo sợ, cái gì cũng đều phải hỏi Khuynh Thành. Nhưng trên thực tế, nàng tựa như một người lái tàu, nàng luôn có thể điều khiển đề tài phát triển theo hướng mà nàng muốn.
"Cầu xin hắn?" Khuynh Thành không có tự tin nói ra hai chữ, sau đó nhìn về phía Hoàng Yêu: "Nhã Huyên, ngươi có cách nào không?"
"Ta cảm thấy, nếu là cầu xin một người, nên tặng hắn đồ vật mà hắn thích làm cho hắn vui vẻ. Lúc hắn vui vẻ rồi cơ hội hắn đáp ứng sẽ lớn hơn." Hoàng Yêu trầm ngâm một lúc mới châm chước nói.
"Đúng vậy, chỉ cần lấy lòng hắn, làm hắn vui vẻ, cầu xin hắn không phải chuyện dễ dàng sao!" Khuynh Thành bị Hoàng Yêu đào hố cho nhảy xuống còn không biết còn hưng phấn khen rằng Hoàng Yêu thông minh.
Thời điểm Khuynh Thành rời đi biểu tình hưng phấn rõ ràng trên mặt làm người thấy kỳ quái, cái nha đầu thông phòng này bị lão phu nhân ngược còn vui vẻ như vậy? Chắc bị ngu đi!
Lâm Hạo Nhiên vốn tưởng rằng Khuynh Thành sẽ bị Hoàng Yêu khó xử, chuẩn bị đến để giải vây. Sau đó hắn nghe được Khuynh Thành khen không dứt miệng, ấn tượng đối với Hoàng Yêu rốt cuộc lại đổi mới. Thậm chí còn cảm thấy nàng ta trở thành tổ mẫu cũng không còn khó có thể chịu đựng như vậy nữa.
"Ma nữ đại đại, người đây là đem người ta đi bán, còn được tặng phiếu người tốt a!" Nháo Nháo quả thực phải quỳ mà cúng bái, vốn tưởng rằng Hoàng Yêu lần này chuẩn bị giống như lần lăn lộn với Đại thái thái, tra tấn Khuynh Thành. Ai ngờ là nó nghĩ nhiều rồi! (hi hi)*
Chỉ có thể nói tâm tư của Ma nữ đại đại đúng là đoán không ra a, nước cờ này hạ xuống Khuynh Thành thật xứng đáng được tán dương. Hoàng Yêu cũng đã suy nghĩ kỹ mới làm như vậy. Mặc kệ thái độ nàng đối với Đại thái thái là tốt hay không tốt, giữa Đại thái thái và nàng đều khó có thể hài hòa ở chung, bởi vì ích lợi. Nếu là lại bởi vì vậy mà kết thù với Khuynh Thành và Lâm Hạo Nhiên thì sẽ không tốt. Lâm Hạo Nhiên và Lâm đại lão gia ở trong lòng Lâm lão gia tử phân lượng đương nhiên là lớn hơn so với nàng, Đỗ Nhã Huyên hận quá nhiều người, nàng chỉ có thể trước tiên từ nơi yếu nhất xuống tay.
- ------------------------
*([June]chỗ này ta cứ có cảm giác là tiểu Nháo Nháo đang cười trong lòng, âm thầm thắp cho Khuynh Thành một nén nhang:D)
Beta: Ly Ly
"Đúng rồi, chúng ta đi cầu Tam vương gia." Lời nói của Hoàng Yêu khiến Khuynh Thành chợt nghĩ ra một ý.
"Khuynh Thành, ngươi quen Tam vương gia sao?" Hoàng Yêu kinh hỉ ra tiếng.
"Quen thì có quen, nhưng hình như hắn rất ghét ta." Khuynh Thành buồn bực cúi đầu. Tam vương gia ngày thường thích nhất chính là tìm nàng gây phiền toái, còn nhiều lần phát giận với nàng, tính tình kém gần chết. Nếu nàng đi nhờ vả hắn, còn không biết hắn sẽ cười nhạo nàng như thế nào đâu! Hoàng Yêu đương nhiên biết rõ nàng ta đang nghĩ cái gì, nhưng nàng đã làm nhiều như vậy, sao có thể dễ dàng từ bỏ.
"Nhưng Tam vương gia hắn có thực sự từng làm hại ngươi chưa?" Hoàng Yêu thấm thía gặng hỏi rõ ràng, giống người lớn dạy bảo trẻ nhỏ, làm Khuynh Thành không khỏi đem lời trong lòng nói ra.
"Không có, nhưng hắn thích gây phiền toái cho ta mà ta lại không có cách nào trả đũa hắn."
"Một khi đã như vậy, thì bỏ qua đi vậy, đáng tiếc, đời này sợ là ta không có cách nào về thăm nhà cũ của Đỗ gia nữa." Hoàng Yêu lắc lắc đầu, biểu tình khó nén bi thương.
Hoàng Yêu nếu cả đời đều không thể về thăm Đỗ gia, thì rõ ràng là Khuynh Thành nàng cả đời không cũng không có cách nào trở về hiện đại nữa hay sao!
Không thể như vậy được, Khuynh Thành bỗng nhiên ngẩng đầu: "Không được, ta phải trở về."
"Trở về?" Hoàng Yêu nghi hoặc nhìn nàng.
Khuynh Thành vô thức nói ra suy nghĩ trong lòng, sau đó liền phủ nhận thật nhanh: "A, ý ta nói là bồi ngươi trở về Đỗ gia."
Rốt cuộc cũng chỉ là trẻ con, đến nói dối cũng vụng về như vậy.
Hoàng Yêu ở trong lòng lắc đầu, đối với Khuynh Thành Hoàng Yêu không có bất kỳ cảm giác gì. Không chán ghét cũng không yêu thích. Nhưng tâm nguyện của nguyên chủ là phải làm những người đã hại đời nàng không được chết tử tế. Khuynh Thành chính là một trong số những kẻ đó.
Hoàng Yêu cũng sẽ không bởi vì nàng ta chỉ là một đứa trẻ liền từ bỏ linh hồn thuần tịnh khó có được này.
"Như vậy liệu có đắc tội Tam vương gia không?" Hoàng Yêu do dự nhìn Khuynh Thành: "Chỉ là trở về nhìn xem mà thôi, cũng không cần bởi vậy mà gây phiền toái cho ngươi."
"Không được, nhất định phải trở về nhìn xem." Khuynh Thành quyết đoán lắc đầu, nàng dù nằm mơ cũng chỉ nghĩ đến việc trở lại hiện đại.
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Hoàng Yêu dường như là một người đang hoang mang lo sợ, cái gì cũng đều phải hỏi Khuynh Thành. Nhưng trên thực tế, nàng tựa như một người lái tàu, nàng luôn có thể điều khiển đề tài phát triển theo hướng mà nàng muốn.
"Cầu xin hắn?" Khuynh Thành không có tự tin nói ra hai chữ, sau đó nhìn về phía Hoàng Yêu: "Nhã Huyên, ngươi có cách nào không?"
"Ta cảm thấy, nếu là cầu xin một người, nên tặng hắn đồ vật mà hắn thích làm cho hắn vui vẻ. Lúc hắn vui vẻ rồi cơ hội hắn đáp ứng sẽ lớn hơn." Hoàng Yêu trầm ngâm một lúc mới châm chước nói.
"Đúng vậy, chỉ cần lấy lòng hắn, làm hắn vui vẻ, cầu xin hắn không phải chuyện dễ dàng sao!" Khuynh Thành bị Hoàng Yêu đào hố cho nhảy xuống còn không biết còn hưng phấn khen rằng Hoàng Yêu thông minh.
Thời điểm Khuynh Thành rời đi biểu tình hưng phấn rõ ràng trên mặt làm người thấy kỳ quái, cái nha đầu thông phòng này bị lão phu nhân ngược còn vui vẻ như vậy? Chắc bị ngu đi!
Lâm Hạo Nhiên vốn tưởng rằng Khuynh Thành sẽ bị Hoàng Yêu khó xử, chuẩn bị đến để giải vây. Sau đó hắn nghe được Khuynh Thành khen không dứt miệng, ấn tượng đối với Hoàng Yêu rốt cuộc lại đổi mới. Thậm chí còn cảm thấy nàng ta trở thành tổ mẫu cũng không còn khó có thể chịu đựng như vậy nữa.
"Ma nữ đại đại, người đây là đem người ta đi bán, còn được tặng phiếu người tốt a!" Nháo Nháo quả thực phải quỳ mà cúng bái, vốn tưởng rằng Hoàng Yêu lần này chuẩn bị giống như lần lăn lộn với Đại thái thái, tra tấn Khuynh Thành. Ai ngờ là nó nghĩ nhiều rồi! (hi hi)*
Chỉ có thể nói tâm tư của Ma nữ đại đại đúng là đoán không ra a, nước cờ này hạ xuống Khuynh Thành thật xứng đáng được tán dương. Hoàng Yêu cũng đã suy nghĩ kỹ mới làm như vậy. Mặc kệ thái độ nàng đối với Đại thái thái là tốt hay không tốt, giữa Đại thái thái và nàng đều khó có thể hài hòa ở chung, bởi vì ích lợi. Nếu là lại bởi vì vậy mà kết thù với Khuynh Thành và Lâm Hạo Nhiên thì sẽ không tốt. Lâm Hạo Nhiên và Lâm đại lão gia ở trong lòng Lâm lão gia tử phân lượng đương nhiên là lớn hơn so với nàng, Đỗ Nhã Huyên hận quá nhiều người, nàng chỉ có thể trước tiên từ nơi yếu nhất xuống tay.
- ------------------------
*([June]chỗ này ta cứ có cảm giác là tiểu Nháo Nháo đang cười trong lòng, âm thầm thắp cho Khuynh Thành một nén nhang:D)
Danh sách chương