Edit: June
Beta: Ly Ly
"Chỉ một cái linh hồn, lại có lắm kẻ thù như vậy, nghe có vẻ thật là mệt a!" Nháo Nháo đếm đếm ngón tay, Đỗ Nhã Huyên chỉ có một linh hồn, nhưng người nàng hận lại đúng thật là không ít. Nào là Tam vương gia, Khuynh Thành, rồi toàn bộ Lâm gia. Càng nghĩ Nháo Nháo càng cảm thấy nhiệm vụ này thật là mệt.
"Không nhất định." Đáy mắt Hoàng Yêu hiện lên một tia tính kế. Nàng tiếp nhận nhiệm vụ này, trong lòng đã sớm có tính toán.
"Xem ra Ma nữ đại đại sẽ không làm chính mình bị thiệt đâu." Nháo Nháo chỉ là một hệ thống, không hiểu rõ nhân loại loanh quanh lòng vòng. Còn chưa tới kết quả cuối cùng, Nháo Nháo đều tính không ra nước cờ tiếp theo Hoàng Yêu sẽ đi như thế nào.
Từ lần đó về sau, Khuynh Thành một khi rảnh liền lập tức đến tìm Hoàng Yêu. Đa số thời điểm là lên kế hoạch làm sao lấy lòng Tam vương gia, đem nhà cũ Đỗ gia chuộc về.
"Nhã Huyên, Hạo Nhiên hắn thật sự quản ta rất chặt, ta đến cổng cũng bước không rađược." Khuynh Thành buồn rầu thở dài, tuy rằng Lâm Hạo Nhiên đối xử với nàng rất tốt, cũng không cưỡng bách nàng cùng hắn viên phòng, nhưng nàng vẫn luôn chỉ xem Lâm Hạo Nhiên như bằng hữu.
"Qua mấy hôm nữa ta muốn đi chùa Hộ Quốc dâng hương, hay ngươi đi cùng ta đi!" Căn cứ vào tin tức mà hệ thống phản hồi, Tam vương gia nghe tin Khuynh Thành bị nạp vào Lâm phủ, chính là đang vừa tức giận lại vừa mất mát đây. Nếu để hai người chậm trễ gặp mặt, sợ rằng Tam vương gia sẽ cứ thế buông tay.
"Thật vậy chăng?" Khuynh Thành như là thấy được ánh bình minh giữa đêm tối, đôi mắt sáng long lanh nhìn Hoàng Yêu.
"Ừm, nhưng mà ngươi phải làm theo yêu cầu của ta. Ngươi cũng biết, thân phận hiện tại của ngươi mà gặp hắn, không được thích hợp cho lắm. Nếu như bị người khác phát hiện ra, không chỉ ngươi ngay cả ta cũng sẽ......" Hoàng Yêu khó xử nhìn Khuynh Thành.
Khuynh Thành tuy rằng đơn thuần nhưng không ngốc, ngày thường xem tiểu thuyết xuyên không cũng không ít, thực mau liền hiểu ý của Hoàng Yêu. Thấy Hoàng Yêu lời trong lời ngoài đều vì nàng suy xét, trong lòng một phen cảm động.
"Nhã Huyên, ngươi yên tâm, ta nhất định đều nghe lời ngươi." Nói suông chỉ sợ Hoàng Yêu không tin, Khuynh Thành dựng thẳng ngón tay thề độc.
"Ừm, vậy là tốt rồi." Hoàng Yêu vẫy vẫy tay với Khuynh Thành, ý bảo nàng tới gần chút, sau đó ghé vào tai thầm thì cái gì, khiến cho mặt Khuynh Thành lúc đỏ lúc trắng.
"Cái này, như vậy có thể sao?" Khuynh Thành do do dự dự mở miệng.
"Ngươi chớ có thẹn thùng, Tam vương gia lại chưa đón dâu, không có gì đáng ngại." Hoàng Yêu vỗ vỗ vào tay Khuynh Thành trấn an.
"Được rồi!" Khuynh Thành tưởng tượng cảnh có thể về nhà, hạ quyết tâm liền đồng ý.
"Ta đây trở về chuẩn bị." Nếu đã quyết định làm, Khuynh Thành đương nhiên phải làm cho tốt. Nàng quay qua Hoàng Yêu làm một cái động tác cố lên, Khuynh Thành đứng dậy chuẩn bị trở về.
"Yên tâm đi, mọi chuyện ta sẽ an bài, chỉ cần ngươi biểu hiện cho tốt là được." Hoàng Yêu cũng học nàng làm một cái động tác cố lên.
Mấy ngày nay bởi vì Khuynh Thành đến, tầm mắt Đại thái thái cũng không hề nhìn chằm chằm Hoàng Yêu. Lại nói, hiện tại quyền quản gia nằm ở trên tay Hoàng Yêu, so sánh với nhau, Khuynh Thành càng dễ đối phó hơn.
Đại thái thái tuy rằng đối với Hoàng Yêu không hài lòng, nhưng càng không hài lòng với Khuynh Thành cái thân phận nữ tử thanh lâu này. Từ khi Khuynh Thành vào cửa, Đại thái thái đều chưa có một giây nghỉ ngơi. Nhưng mà Lâm Hạo Nhiên là ai cơ chứ, một người vì Khuynh Thành mà có thể đào hôn, chống đối nương lại tính là cái gì. Đã nhiều ngày, viện Đại thái thái bên kia thật đúng là náo nhiệt. Hoàng Yêu bên này cũng thanh nhàn không ít.
Hoàng Yêu nói muốn đi chùa Hộ Quốc cầu phúc, Lâm lão gia tử nghĩ nghĩ cũng liền đồng ý. Thứ nhất, Hoàng Yêu mới vừa gả vào, đi ra ngoài giải sầu cũng tốt. Thứ hai, Đại phòng bên kia nháo đến cả ngày không ngừng nghỉ, lão đi ra ngoài cho thanh tịnh cũng tốt.
"Ai, Lâm gia đã tạo cái nghiệt gì không biết!" Mỗi khi nghe được tin tức truyền đến từ viện Đại phòng bên kia, Lâm lão gia tử liền ngăn không được tiếng thở dài. Vốn dĩ ở trong đám con cháu Lâm lão gia tử xem trọng nhất vẫn là Lâm Hạo Nhiên. Lão vẫn luôn coi hắn như người thừa kế mà bồi dưỡng. Nhưng từ sau khi phát sinh sự kiện thành thân kia, tiểu tử này càng ngày càng không đáng tin cậy.
Beta: Ly Ly
"Chỉ một cái linh hồn, lại có lắm kẻ thù như vậy, nghe có vẻ thật là mệt a!" Nháo Nháo đếm đếm ngón tay, Đỗ Nhã Huyên chỉ có một linh hồn, nhưng người nàng hận lại đúng thật là không ít. Nào là Tam vương gia, Khuynh Thành, rồi toàn bộ Lâm gia. Càng nghĩ Nháo Nháo càng cảm thấy nhiệm vụ này thật là mệt.
"Không nhất định." Đáy mắt Hoàng Yêu hiện lên một tia tính kế. Nàng tiếp nhận nhiệm vụ này, trong lòng đã sớm có tính toán.
"Xem ra Ma nữ đại đại sẽ không làm chính mình bị thiệt đâu." Nháo Nháo chỉ là một hệ thống, không hiểu rõ nhân loại loanh quanh lòng vòng. Còn chưa tới kết quả cuối cùng, Nháo Nháo đều tính không ra nước cờ tiếp theo Hoàng Yêu sẽ đi như thế nào.
Từ lần đó về sau, Khuynh Thành một khi rảnh liền lập tức đến tìm Hoàng Yêu. Đa số thời điểm là lên kế hoạch làm sao lấy lòng Tam vương gia, đem nhà cũ Đỗ gia chuộc về.
"Nhã Huyên, Hạo Nhiên hắn thật sự quản ta rất chặt, ta đến cổng cũng bước không rađược." Khuynh Thành buồn rầu thở dài, tuy rằng Lâm Hạo Nhiên đối xử với nàng rất tốt, cũng không cưỡng bách nàng cùng hắn viên phòng, nhưng nàng vẫn luôn chỉ xem Lâm Hạo Nhiên như bằng hữu.
"Qua mấy hôm nữa ta muốn đi chùa Hộ Quốc dâng hương, hay ngươi đi cùng ta đi!" Căn cứ vào tin tức mà hệ thống phản hồi, Tam vương gia nghe tin Khuynh Thành bị nạp vào Lâm phủ, chính là đang vừa tức giận lại vừa mất mát đây. Nếu để hai người chậm trễ gặp mặt, sợ rằng Tam vương gia sẽ cứ thế buông tay.
"Thật vậy chăng?" Khuynh Thành như là thấy được ánh bình minh giữa đêm tối, đôi mắt sáng long lanh nhìn Hoàng Yêu.
"Ừm, nhưng mà ngươi phải làm theo yêu cầu của ta. Ngươi cũng biết, thân phận hiện tại của ngươi mà gặp hắn, không được thích hợp cho lắm. Nếu như bị người khác phát hiện ra, không chỉ ngươi ngay cả ta cũng sẽ......" Hoàng Yêu khó xử nhìn Khuynh Thành.
Khuynh Thành tuy rằng đơn thuần nhưng không ngốc, ngày thường xem tiểu thuyết xuyên không cũng không ít, thực mau liền hiểu ý của Hoàng Yêu. Thấy Hoàng Yêu lời trong lời ngoài đều vì nàng suy xét, trong lòng một phen cảm động.
"Nhã Huyên, ngươi yên tâm, ta nhất định đều nghe lời ngươi." Nói suông chỉ sợ Hoàng Yêu không tin, Khuynh Thành dựng thẳng ngón tay thề độc.
"Ừm, vậy là tốt rồi." Hoàng Yêu vẫy vẫy tay với Khuynh Thành, ý bảo nàng tới gần chút, sau đó ghé vào tai thầm thì cái gì, khiến cho mặt Khuynh Thành lúc đỏ lúc trắng.
"Cái này, như vậy có thể sao?" Khuynh Thành do do dự dự mở miệng.
"Ngươi chớ có thẹn thùng, Tam vương gia lại chưa đón dâu, không có gì đáng ngại." Hoàng Yêu vỗ vỗ vào tay Khuynh Thành trấn an.
"Được rồi!" Khuynh Thành tưởng tượng cảnh có thể về nhà, hạ quyết tâm liền đồng ý.
"Ta đây trở về chuẩn bị." Nếu đã quyết định làm, Khuynh Thành đương nhiên phải làm cho tốt. Nàng quay qua Hoàng Yêu làm một cái động tác cố lên, Khuynh Thành đứng dậy chuẩn bị trở về.
"Yên tâm đi, mọi chuyện ta sẽ an bài, chỉ cần ngươi biểu hiện cho tốt là được." Hoàng Yêu cũng học nàng làm một cái động tác cố lên.
Mấy ngày nay bởi vì Khuynh Thành đến, tầm mắt Đại thái thái cũng không hề nhìn chằm chằm Hoàng Yêu. Lại nói, hiện tại quyền quản gia nằm ở trên tay Hoàng Yêu, so sánh với nhau, Khuynh Thành càng dễ đối phó hơn.
Đại thái thái tuy rằng đối với Hoàng Yêu không hài lòng, nhưng càng không hài lòng với Khuynh Thành cái thân phận nữ tử thanh lâu này. Từ khi Khuynh Thành vào cửa, Đại thái thái đều chưa có một giây nghỉ ngơi. Nhưng mà Lâm Hạo Nhiên là ai cơ chứ, một người vì Khuynh Thành mà có thể đào hôn, chống đối nương lại tính là cái gì. Đã nhiều ngày, viện Đại thái thái bên kia thật đúng là náo nhiệt. Hoàng Yêu bên này cũng thanh nhàn không ít.
Hoàng Yêu nói muốn đi chùa Hộ Quốc cầu phúc, Lâm lão gia tử nghĩ nghĩ cũng liền đồng ý. Thứ nhất, Hoàng Yêu mới vừa gả vào, đi ra ngoài giải sầu cũng tốt. Thứ hai, Đại phòng bên kia nháo đến cả ngày không ngừng nghỉ, lão đi ra ngoài cho thanh tịnh cũng tốt.
"Ai, Lâm gia đã tạo cái nghiệt gì không biết!" Mỗi khi nghe được tin tức truyền đến từ viện Đại phòng bên kia, Lâm lão gia tử liền ngăn không được tiếng thở dài. Vốn dĩ ở trong đám con cháu Lâm lão gia tử xem trọng nhất vẫn là Lâm Hạo Nhiên. Lão vẫn luôn coi hắn như người thừa kế mà bồi dưỡng. Nhưng từ sau khi phát sinh sự kiện thành thân kia, tiểu tử này càng ngày càng không đáng tin cậy.
Danh sách chương