Tôi dùng chân đá cánh cửa để mở nó, bởi vì tay tôi đang bận ôm một thiếu nữ xinh đẹp.



Bên trong căn phòng được trang trí lộng lẫy với màu hồng phấn làm chủ đạo.



Bàn ghế giường tủ đều làm bằng một loại ngọc đỏ nhạt, hai chiếc đèn ma thuật phát ra ánh sáng mờ ảo.



Một lư hương trêи bàn đang tỏa khói màu hồng, có mùi vô cùng dễ chịu.



Tôi đặt nàng lên chiếc đệm màu hồng, nằm đè lên người nàng.



Khi tôi chuẩn bị đâm côn thịt vào người nàng thì bị nàng ngăn lại.



"Đây là lần đầu của em, hãy dịu dàng với em nhé."



"Em tên là Hắc Ngọc (Viên Ngọc Của Bóng Đêm), còn anh tên gì?" - Nàng dùng giọng nói e thẹn hỏi tôi.



Nếu không biết nàng là ai thì chắc chắn tôi đã bị lừa. Còn bây giờ biết nàng chỉ đang giả vờ, thì tôi vẫn làm theo lời nàng.



"Ta tên là Máu Xấu, nàng đẹp quá."



Gương mặt của Hắc Ngọc đang ửng đỏ như đang rất xấu hổ.



Thực sự nàng diễn vô cùng giống thật, nếu nàng đã bỏ công bỏ sức như vậy thì tôi cũng không nên làm nàng thất vọng.



Tôi dùng tay vuốt ve làn da mịn màng như mỡ đông của Hắc Ngọc.



"Ư..." - Cô nàng thở hổn hển mỗi khi tôi chạm vào những chỗ nhạy cảm trêи người nàng.



Tôi vuốt ve dần xuống bên dưới cơ thể nàng, tách chân của nàng ra.



Khe nhỏ của nàng vô cùng hồng hào, tôi dùng một ngón tay từ từ đâm vào bên trong.



"Hử?" - Ngón tay của tôi bị một màng mỏng màu hồng cản lại.



"Làm sao nàng vẫn còn trinh được?" - Tôi vô cùng bất ngờ với phát hiện này, cảm thấy vô cùng khó hiểu, chính mắt tôi thấy nàng hút khô năm tên ma quỷ, làm sao nàng lại còn trinh được cơ chứ.



"Ư..." - Hắc Ngọc vặn vẹo rêи rỉ.



"Anh nói gì vậy đây là lần đầu của em mà." - Cô nàng kéo tôi nằm lên người nàng.



"Nhưng mà...nhưng mà..." - Tôi cũng không biết nói sao.



"Anh nhầm em với chị Dạ Nguyệt rồi, bọn em tuy hai mà một, hai linh hồn chung một thân xác." - Hắc Ngọc cười ngọt ngào, đưa ra một lời giải thích cho tôi nghe.



"Nàng nói thật sao?" - Đầu tôi bắt đầu rối loạn.



Đúng là ở thế giới này cũng hay có chuyện đó thật, đại khái thì nó giống bệnh đa nhân cách.



Vì nhiều lý do mà một sinh vật lại có hai ba linh hồn khác nhau trong cơ thể, ví dụ như do tu luyện ma thuật phân thần thất bại, khiến linh hồn bị xé làm hai vĩnh viễn, hay dính phải loại nguyền rủa nào đó.



Hay do khi còn thai nhi là sinh đôi, nhưng hai bào thai lại hợp làm một.



Hiện tượng này xuất hiện nhiều nhất ở loài rồng, có những con rồng có 2 3 5 7 thậm chí là 9 đầu, mỗi cái đầu có một suy nghĩ và linh hồn riêng.



"Anh có thể hôn em để cảm nhận." - Hắc Ngọc nhắm mắt lại.



Tôi hôn nàng ngấu nghiến, cảm nhận làn môi ngọt ngào và chiếc lưỡi của nàng. Giờ tôi không suy nghĩ vấn đề này nữa, dù nàng đang giả vờ hay là nhân cách khác. Thì cũng không thay đổi sự thật là cơ thể vưu vật này đang bị tôi tận hưởng.



Tôi cọ cọ ƈôи ȶɦịt của mình vào mật huyệt của nàng, nhằm kϊƈɦ thích khe nhỏ tiết nước bôi trơn.



Hành động của tôi kϊƈɦ thích Hắc Ngọc run rẩy, cơ thể của nàng bây giờ ửng đỏ nóng hổi.



"Em khó chịu quá... A...anh mau mau đâm vào đi." - Cô nàng chịu không nổi nữa, bắt đầu van xin tôi chơi nàng.



Tôi kϊƈɦ thích nàng thêm một chút, rồi ngậm chặt lấy môi của nàng.



Côn thịt của tôi dần tiến vào bên trong rồi bị chặn lại.



Hắc Ngọc run rẩy, nàng có vẻ sợ hãi khi bị tôi xâm phạm.



"Em chịu đau chút nha, rồi sẽ hết đau sớm thôi." - Tôi cắn vào tai của nàng.



Cong người dồn sức đâm thật mạnh, khúc thịt xé toạc tấm màn mỏng đâm vào bên trong.



"A..." - Hắc Ngọc hét lên đau đớn, vài giọt nước mắt của nàng lăn dài trêи má.



Nàng run rẩy dữ dội, như muốn xô tôi ra, nhưng bị tay tôi ghì chặt lại.



"Em đau quá, anh buông em ra được không." - Hắc Ngọc vừa khóc vừa nói, hình như nàng đang hối hận.



"Em sẽ nhanh cảm thấy sung sướиɠ thôi." - Tôi nói vào tai nàng.



Dùng miệng khóa môi của nàng lại để nàng không thể nói chuyện.



Cơ hông tôi bắt đầu di chuyển, côn thịt ra vào liên tục.



Mỗi nhịp nhấp hông của tôi làm cho nàng đau đớn, nàng rêи rỉ như muốn van xin tôi dừng lại, nhưng tôi phớt lờ điều đó đi.



Tôi cứ liên tục đều đều đâm cắm vào cơ thể nàng, mật huyệt của nàng thít chặt vì đau, nhưng càng như vậy tôi càng thấy sướиɠ, càng ra sức thúc đẩy.



"Ư...ư..." - Cô nàng chỉ biết rêи rỉ chịu đựng sự xâm lược của tôi.



Sau nửa giờ thì nàng cũng quen với việc này, tiếng rêи chuyển từ thống khổ sang sung sướиɠ.



"Em thấy sướиɠ rồi đúng không?"



Hắc Ngọc không trả lời mà chỉ rêи to hơn, ɖâʍ đãng hơn.



Thấy vậy tôi càng ra sức nhấp nàng thật mạnh, âm thanh phạch phạch vang vọng cả căn phòng.



Chỉ một giờ sau Hắc Ngọc đã run lên, nàng rêи rỉ, thở hổn hển, từ mật huyệt của nàng trào ra một dòng nước ấm.



"Em sướиɠ quá." - Nàng rêи rỉ đầy ɖâʍ đãng.



"Em không hút sự sống từ anh sao?" - Tôi nhắc nhở nàng, có lẽ do quá sướиɠ nên nàng quên mất việc này.



"Chết, em quên mất." - Hắc Ngọc hôn tôi để cám ơn, rồi nhắm mắt lại.



Một lực hút yếu ớt xuất hiện từ bên trong cơ thể nàng, nhưng nó vô cùng yếu, không đủ để hút năng lượng sống của tôi ra khỏi cơ thể.



Nó chỉ khiến cho khe nhỏ của nàng hút chặt cây côn thịt, làm tôi có cảm giác mật huyệt đang bυ" ʍút̼ ƈôи ȶɦịt của tôi.



"Em chưa bao giờ làm việc này, anh giúp em với." - Khuôn mặt nàng xấu hổ vì nàng là Huyễn Mị Ma Tộc mà lại không biết cách hút năng lượng sống.



"Để ta giúp nàng."



Tôi tiếp tục đâm cắm nàng, Hắc Ngọc rêи rỉ hưởng thụ những nhịp nhấp của tôi.



Lần này nàng chịu được sự tấn công của tôi trong hai giờ. Cơ thể của nàng lại run rẩy, tôi thúc vô cùng nhanh vào cơ thể nàng, dù sao đây cũng là lần đầu của nàng, không nên ép nàng ân ái quá lâu.



Khúc thịt của tôi co giật, rồi phóng ra dòng dịch lỏng chứa đầy năng lượng sống vào cơ thể nàng.



Hắc Ngọc mở to mắt, nàng hút tất cả chất lỏng vào bên trong cơ thể.



Sau năm phút tôi ngã đè lên người nàng, 80% năng lượng sống trong cơ thể đã bị Hắc Ngọc hút đi, nàng vẫn chừa lại 20% để chắc chắn tôi không chết.



Gương mặt của nàng bây giờ thực sự thỏa mãn, nàng đã chìm vào giấc ngủ.



Tôi lấy ra một bình máu, uống để hồi phục.



"Mấy cô nàng ɖâʍ đãng này thực sự rất tuyệt, trừ việc họ sẽ hút khô mình."



Tôi vuốt ve gương mặt non nớt ngây thơ của Hắc Ngọc, rồi cũng chìm vào giấc ngủ.





Khi tôi tỉnh dậy thì bên dưới cơ thể tôi là Dạ Nguyệt (Mặt Trăng Của Màn Đêm).



Cô nàng đang nhìn tôi chằm chằm.



"Cháu rể tỉnh lại rồi sao? Em gái ta làm cháu sung sướиɠ chứ?" - Nàng dùng giọng nói ngọt ngào mê hoặc chọc ghẹo tôi.



"Giờ thì đến lượt nàng."



Tôi mạnh bạo đè úp Dạ Nguyệt xuống, cô nàng chổng cặp ʍôиɠ trắng đẫy đà của nàng về phía tôi.



Tôi dùng tay vung thật mạnh lên bờ ʍôиɠ nàng.



"Chát!!"



"A..." - Dạ Nguyệt hét lên.



Một vết đỏ in rõ hình bàn tay tôi xuất hiện trêи bờ ʍôиɠ trắng nõn.



Mấy ngày trước, khi tôi cắn nàng, tôi đã phát hiện ra cô nàng này có xu hướng ȶìиɦ ɖu͙ƈ khổ ɖâʍ, nàng sẽ bị kϊƈɦ thích khi bị đánh, bị cắn, bị đau.



"Từ giờ ta là chủ nhân của nàng, gọi ta là chủ nhân đi." - Tôi ra lệnh cho Dạ Nguyệt với giọng uy nghiêm.



"Vâng thưa chủ nhân." - Dạ Nguyệt yếu ớt nói, nàng lấy tay xoa nắn bờ ʍôиɠ đang đỏ rát.



Tôi giữ lấy tay nàng lại, vung tay đánh mạnh lên bờ ʍôиɠ còn lại.



"A..." - Dạ Nguyệt rêи rỉ đau đớn, nhưng nét mặt nàng lại thể hiện sự sung sướиɠ.



Tôi lấy ƈôи ȶɦịt để vào khe nhỏ ở ʍôиɠ nàng, rồi thúc vào thật mạnh. Khúc thịt dễ dàng đâm thẳng vào bên trong.



"Sướиɠ..." - Dạ Nguyệt la lớn, nàng vô cùng ɖâʍ đãng.



Tôi dùng một tay giữ chặt hông của nàng, tay còn lại đánh liên tục vào bờ ʍôиɠ.



Cơ hông của tôi liên tục hoạt động thúc đẩy. Từ trong khe nhỏ của Dạ Nguyệt ứa nước liên tục, làm ướt đẫm luôn cả tấm nệm.



"A...sướиɠ quá...sướиɠ chết mất." - Những âm thanh rêи rỉ mê người liên tục vang lên từ miệng nàng.



Sau một giờ thì tôi kéo nàng đứng dậy đầy thô bạo.



"Chủ nhân định làm gì em vậy?" - Dạ Nguyệt hơi hụt hẫng vì nàng đang rất hưởng thụ thụ.



"Rồi nàng sẽ biết."



Tôi đặt Dạ Nguyệt nằm ngửa lên chiếc bàn trong phòng, cầm lấy bàn chân của nàng để lên miệng, tôi ɭϊếʍ lòng bàn chân của nàng, vừa làm như vậy vừa thúc hông.



"Hi hi , ha ha, em nhột chết mất." - Cô nàng vừa cười vừa rêи rỉ.



Đợi cho nàng quen dần với cảm giác này, thì tôi há miệng cắn mạnh vào chân nàng.



Hành động đột ngột của tôi làm cô nàng co giật bắn người, một dòng chất lỏng phun trào từ bên trong cơ thể nàng.



Dạ Nguyệt xụi lơ.



Nhưng bây giờ mới chỉ là bắt đầu, tôi sử dụng nàng như một món đồ chơi ȶìиɦ ɖu͙ƈ, thử mọi tư thế và cách tra tấn mà tôi nghĩ ra được với nàng.



Bây giờ tôi đang vừa cắn иɦũ ɦσα của nàng vừa đâm liên tục, nàng đã làʍ ȶìиɦ với tôi từ sáng đến giờ. Dạ Nguyệt bây giờ không rêи rỉ nổi nữa, chỉ để mặc tôi hành hạ nàng. Dù không còn sức lực nhưng cơ thể nàng vẫn cảm nhận được kɧօáϊ cảm.



Cô nàng ôm chặt lấy cổ tôi co giật liên tục, đây đã là lần tiết thân thứ bảy của nàng trong ngày hôm nay.



"Chủ nhân tha cho em đi, em mệt quá, không chịu nổi nữa rồi." - Dạ Nguyệt yếu ớt nói, nàng đã hoàn toàn kiệt sức.



"Ừm, ta sẽ cho nàng ăn ngay bây giờ." - Tôi cắn vào tai của nàng, rồi bế nàng quay trở lại chiếc giường.



Đặt nàng nằm lên giường, tôi nằm đè lên cơ thể mềm mại của nàng, tiếp tục cắm đẩy.



Tôi hôn lên môi nàng, khẽ tách miệng nàng ra, dùng lưỡi của mình tìm kiếm lưỡi của nàng.



Giờ tôi đối xử với nàng vô cùng ôn nhu dịu dàng, giống như đang cùng người yêu âu yếm.



Thêm một giờ nữa thì tôi cũng đạt đến giới hạn, tôi phun bắn vào người nàng.



"A...ngon quá..." - Dạ Nguyệt rêи rỉ, từ trong người nàng sinh ra lực hút mạnh mẽ, nàng đang hút khô năng lượng sống của tôi.



Các thớ thịt trong khe nhỏ của nàng co bóp, hút chặt khúc thịt của tôi, cố gắng vắt tới giọt năng lượng sống cuối cùng.



"Ư...ư...em yêu chủ nhân chết mất." - Sau khi ăn xong cô nàng khỏe lại, nàng hôn tới tấp lên mặt tôi.



Giờ thì tôi mới là người kiệt sức, không còn giọt năng lượng sống nào trong cơ thể.



"Ấy chết em quên." - Dạ Nguyệt cuối cùng cũng nhận ra tôi đang chết dần đi do bị nàng vắt kiệt.



Dạ Nguyệt lấy ra một lọ máu đổ vào miệng tôi, vị của lọ máu này không phải máu côn trùng, có lẽ là máu của ma nhân, nhưng giờ tôi cũng đành phải uống hết nó để phục hồi năng lượng sống.



Nàng sau khi nhìn thấy khuôn mặt xám trắng của tôi hào hào trở lại thì mới yên tâm.



Cô nàng tiếp tục để tôi nằm trêи người nàng, dùng cặp иɦũ ɦσα to lớn làm gối kê đầu cho tôi ngủ.



"Không biết sống như thế này là sướиɠ hay khổ nữa." - Tôi cảm nhận cơ thể mềm mại của nàng, vừa suy nghĩ về tình trạng hiện tại của mình.



Sau khi suy nghĩ một lúc không có kết quả, tôi dẹp việc này sang một bên, cứ tiếp tục hưởng thụ thân thể của các nàng là được, dù sao họ cũng đối xử tốt với tôi.



Tôi ngoạm lấy một иɦũ ɦσα của nàng bυ" ʍút̼, rồi cùng nàng chìm vào giấc ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện