Lăng Phi chống cằm ngồi trên ghế đá, bên cạnh nó đứng một con zombie đang nhồm nhoàm nhai cánh tay người đàn bà đã chết phía xa.



Chính là người đàn bà bị Vạn Kì giết đó, bà ta là nguyên nhân lớn nhất khiến nó và A Ly phải tách ra.



Nếu không vì bà ta mơ ước A Ly của nó, bắt nó làm mồi nhử thì nó cũng không cần đuổi A Ly rời đi vĩnh viễn không trở lại!



Lăng Phi càng nghĩ càng giận, cuối vùng kìm lòng không nổi đi tới hung hăng dẫm lên khuôn mặt của người phụ nữ kia.



Rõ ràng là nói yêu nó nhất, vậy mà mạt thế vừa tới liền lập tức lộ ra bộ mặt thật, ăn hết đồ ăn lập tức tính tới việc ăn thịt nó, nếu không nhờ A Ly đột nhiên kích phát dị năng thì có lẽ nó đã không thoát nổi rồi!



Nhìn rõ bộ mặt thật của bà ta, nó vốn cũng muốn cùng A Ly rời đi, thế nhưng không thể!



Người đàn bà độc ác này trước một bước bắt nó lại, nhốt vào, sử dụng nó để uy hiếp A Ly, bắt A Ly đi tìm đồ ăn cho bà ta.



Sau khí nó biết được, nó nhiều lần tìm cách trốn thoát nhưng không thành công, cuối cùng chỉ có thể đuổi A Ly rời đi, giúp nó thoát khỏi ma trảo của người đàn bà đáng hận này.



A Ly rời đi, bà ta không thể không ra ngoài tìm vật tư. Vốn bà ta muốn ăn thịt nó xong mới ra ngoài, thế nhưng không hiểu sao bà ta lại không thể chạm vào nó. Lúc đầu Lăng Phi cũng rất kinh ngạc, sau đó gặp lại A Ly mới biết là A Ly làm.



Mặc dù không thể ăn thịt nó, người đàn bà kia vẫn không chịu buông tha, cho rằng mang theo nó thì sẽ có khả năng nhử được A Ly ra, đến lúc đó thì chỉ cần sai sử A Ly đi tìm kiếm vật tư cho bà ta, bà ta có thể thoải mái hưởng thụ.



Về sau quả thực dụ được A Ly ra, thế nhưng Lăng Phi không muốn A Ly vì nó gặp nạn, thế nên đưa ra ước hẹn gặp mặt ở căn cứ Hội An, nơi người đàn bà đó đang tới.



...



Zombie A Ly ăn xong cái xác, ghét bỏ liếc Lăng Phi một cái.



Là tên chết tiệt này giành mất sự chú ý của nữ thần, đã vậy lại còn được nữ thần bỏ công giúp nó tìm một con linh miêu, đúng là đáng ghét.



Nếu có thể A Ly cũng muốn bỏ nó lại đây, để nó tự sinh tự diệt lắm, thế nhưng nữ thần muốn thu nó làm quà cho tên Dịch Hồi kia a...



Càng nghĩ càng ức, cuối cùng A Ly dứt khoát không nghĩ, đưa tay túm cổ áo Lăng Phi, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về nơi đóng quân hiện tại của Dịch Hồi.



Vừa tới nơi, hỏa khí trong lòng A Ly vốn đã tán hơn phân nửa lại lần nữa bùng cháy, lý do là lại có thêm một kẻ chạy tới thu hút sự chú ý của nữ thần.



A Ly âm trầm túm một con zombie cấp thấp đang du đãng bên cạnh:" Gru?" Ai kia?



Con zombie vừa bị túm ngơ ngác một lúc, sau đó mới hồi đáp:" Gru Gru..." Tân sủng của nữ thần, được mang về lúc sáng, Giao Di.



A Ly thả con zombie đó ra, âm trầm bước tới, đứng bên trái Dịch Hồi đang ăn dấm, bắt đầu tỏa khí lạnh nhìn hình ảnh hài hòa trước mắt.



Giao Di mặc trang phục công chúa màu hường do Dịch Hồi vừa tiện tay nhặt về định cho Vạn Kì mặc, tạo đủ kiểu dáng để Vạn Kì thỏa mãn niềm "đam mê" nhiếp ảnh.



Lăng Phi lẳng lặng đứng trước cửa không nói gì, quả thực là cuộc sống gà bay chó sủa mà.



Có lẽ để ý thấy không khí đột nhiên mát mẻ hơn, Vạn Kì ngẩng đầu, thoát khỏi trạng thái chụp ảnh cuồng, nhìn về phía người tới.



Ồ, là hai bạn trẻ hồi nãy bị sạn phân bỏ lại.



Nhìn tiểu đệ mới thu của san phân vẫn đang ngơ ngác nhìn xung quanh, Vạn Kì đưa mắt nhìn Dịch Hồi:" đưa nhóc đi tìm phòng ở." Đùa, đệ của hắn, không bảo hắn thì bảo ai?



Đáng tiếc Dịch Hồi và A Ly đều không nghĩ như vậy. Hai tên zombie mạch não có chút không giống người bình thường cho rằng Vạn Kì sủng ái tên mới đến chết tiệt kia hơn nên mới để hai người họ giúp nó dọn phòng.



Vì thế trong lúc không hề hay biết, Lăng Phi bỗng nhiên bị gán thêm cái mác tân sủng của Vạn Kì.



Lăng Phi: " ??! " Quách thị phụng???

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện