Sau khi Trương Hồng rời đi, Lục Huyền cũng không chậm trễ, mang theo toàn bộ gia sản của mình, chuẩn bị ra ngoài tìm kiếm biện pháp đối phó Hắc Nha ấu trùng.
Trước khi đi, hắn móc ra một viên đá nhỏ cỡ móng tay rồi đi tới trước người Thảo Khôi Lỗi.
Hòn đá nhỏ có màu trắng tinh khiết, sóng linh lực dao động nhàn nhạt, đây chính là một khối toái linh nhỏ được chia ra từ một viên linh thạch hạ phẩm, và được sử dụng rộng rãi trong tầng lớp tu sĩ Luyện Khí cấp thấp như Lục Huyền.
"Ăn uống no đủ thì trông nhà thật tốt đấy!"
Hắn nhét khối toái linh nhỏ này vào trong khối u cỏ xám trên đầu Thảo Khôi Lỗi, vô cùng nghiêm túc dặn dò. Có linh lực toái linh bổ sung, quanh thân Thảo Khôi Lỗi tản ra linh quanh cực kỳ yếu ớt, phảng phất nó trở nên hăng hái hơn.
Mặc dù không quá yên tâm về con khôi lỗi giữ nhà có phản ứng trì độn này, nhưng Lục Huyền cũng không có cách nào khác, chỉ đành gửi hy vọng trong khoảng thời gian mình đi ra ngoài này, linh thực trong viện sẽ bình an vô sự.
Sau khi ra ngoài, Lục Huyền nhanh chóng bước đi trên con đường đá xanh.
Tiểu viện của hắn nằm ở khu bắc Lâm Dương phường thị, phần lớn đều là những tu sĩ Luyện Khí cấp thấp giống như hắn, với ước mơ bản thân có thể đột phá, khát vọng thay đổi vận mệnh, chen chúc trong một khu vực nhỏ.
Còn như trong phường thị, đó là nơi của những đại gia tộc kia, những đại thế lực đó giữ riêng cho mình. Lục Huyền rất ít khi đến đó vào các ngày trong tuần.
Hắn một thời gian không ra ngoài, trong lòng có chút không thích ứng, ngắm nhìn tất cả trước mắt, vừa quen lại vừa xa lạ.
Một con chim giấy màu vàng sẫm dài nửa trượng trên lưng cõng một tu sĩ, từ trên cao chậm rãi bay qua, thân chim có các đường gờ ráp dài ngắn khác nhau, chứng tỏ nó đã được sử dụng lâu rồi.
Ngay sau đó, một con thú cơ giới nhiều chân xẹt qua đỉnh đầu Lục Huyền, có thể nhìn thấy hai mươi ba mươi tu sĩ đang ngồi trên đó. Quái thú cơ giới nhiều chân là phương tiện di chuyển phổ biến ở phường thị, chỉ cần trả hơn mười toái linh là có thể trong thời gian ngắn lao đến trung tâm phường thị.
Bên ngoài phường thị không có trận pháp cấm không nào, cùng loại như linh thú, pháp khí phi hành như vậy còn rất nhiều. Ngẫu nhiên trên chỗ bầu trời cao hơn sẽ có một đạo kiếm quang nhanh chóng lướt qua. Kiếm quang được hình thành từ việc tu sĩ khống chế phi kiếm, điều đó ý nghĩa đó ít nhất là tu sĩ Luyện Khí cấp cao, với hắn trước mắt mà nói là tồn tại khó thể thực hiện.
Lục Huyền không khỏi lộ ra tia hâm mộ, ngự kiếm thanh minh, tung hoành thiên địa. Bất luận là hắn của kiếp trước hay là kiếp này, đều là giấc mơ xa xôi.
Hắn bình tĩnh lại, tăng nhanh bước chân, một lát sau đã đến một căn cứ tu sĩ ở khu phía bắc.
Căn cứ có rất nhiều cửa hàng, quầy hàng, mặc dù không bằng khu vực trung tâm, nhưng với tu sĩ Luyện Khí cấp thấp như hắn mà nói đã là dư dả rồi.
Lục Huyền xuyên qua đám đông và nhanh chóng tìm được một tu sĩ trung niên ở một góc. Tu sĩ trung niên cũng có tu vi Luyện Khí tầng hai, thân hình gầy gò, trên mặt không có chút thịt nào, khiến gò má nhô cao. Môi trên có một đôi râu mép, tròng mắt xoay tít lại, quét cực nhanh tới hướng các tu sĩ.
Lục Huyền biết hắn họ Hoàng, sống ở cách viện của hắn không xa lắm. Hắn ta đã trà trộn trong căn cứ thời gian dài, các tin đồn khu bắc nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ là muốn hỏi hắn ta chuyện gì, cần phải bỏ ra thù lao nhất định.
Cảm nhận được ánh mắt của Lục Huyền, bộ râu cá trê của trung niên họ Hoàng hơi nhếch lên, nặn ra khuôn mặt tươi cười đón chào Lục Huyền.
"Lục tiểu đạo hữu, đã lâu không gặp, không biết có thể giúp được gì cho ngươi?"
Lục Huyền cười đáp: "Quả thật có chuyện cần thỉnh giáo Hoàng sư huynh. Nghe nói mạng giao thiệp của sư huynh cực lớn, quen thuộc các giai đoạn tu vi của các tu sĩ khu bắc, có thể giới thiệu vài người cho ta không?"
"Thêm mấy điểm yêu cầu, đầu tiên là tu sĩ Luyện Khí tầng bốn; thứ hai là tinh thông thuật pháp có sát thương mạnh, có khả năng khống chế thuật pháp tinh tế, hoặc là các pháp khí tương tự; cuối cùng là giới hạn trong phạm vi khu bắc, hơn nữa có thể lập tức tìm được."
Lục Huyền nói với tu sĩ trung niên họ Hoàng, đồng thời đưa một viên toái linh.
Hắn không hy vọng xa vời có thể tìm được tu sĩ tu vi cao hơn, mặc dù có thể tốc độ giải quyết Hắc Nha ấu trùng của họ sẽ nhanh hơn, nhưng thuê một gã tu sĩ Luyện Khí tầng năm thì phải trả thù lao, nếu so với Luyện Khí tầng bốn thì cao hơn không chỉ gấp đôi.
Cộng thêm Linh Huỳnh Thảo đã bị ăn mòn tương đối nặng, nếu không kịp thời giải quyết, bản thân mình tổn thất không chỉ là một gốc hoặc càng nhiều Linh Huỳnh Thảo hơn, mà còn có những chùm sáng trắng được khen thưởng khi Linh Huỳnh Thảo thành thục.
Đó là lý do vì sao người xưa nay tiết kiệm như Lục Huyền chỉ đành nhịn đau trả nhiều toái linh như vậy, còn muốn lập tức tìm được tu sĩ Luyện Khí tầng bốn, tất cả là vì mau chóng giải quyết Hắc Nha ấu trùng càng sớm càng tốt.
Tu sĩ trung niên tiếp nhận toái linh Lục Huyền đưa tới, nụ cười trên mặt rõ ràng nóng bỏng tự nhiên rất nhiều.
"Ở khu bắc thì tu sĩ Luyện Khí tầng bốn có không ít, chỉ có điều có thể thỏa mãn mấy điều kiện của Lục tiểu đạo hữu thì không có mấy. Theo ta biết được, gần đây có ba người. Một là Lăng Vân tiên tử, tu vi tương đối cao thâm một chút, có một bộ pháp khí Hồng Vân Châm, sử dụng xuất thần nhập hóa, đồng thời đáp ứng hai yêu cầu là lực sát thương mạnh cùng khống chế chính xác. Ngoài ra còn có Tần Minh đạo hữu, có trình độ khá sâu trên phương diện pháp thuật hệ băng, khả năng sát thương hơi không đủ nhưng khả năng kiểm soát thì phải kể đầu tiên. Cuối cùng còn có Lý Húc đạo hữu, si mê kiếm đạo, một thân bản lĩnh biến kiếm khí thành ti, cũng phù hợp với yêu cầu của Lục tiểu đạo hữu."
Hắn ta báo địa chỉ của ba tu sĩ Luyện Khí tầng bốn cho Lục Huyền, sau khi thấy hắn gật đầu ghi nhớ, tức thì cười tủm tỉm: "Không bằng ta đi cùng Lục tiểu đạo hữu một lần, dẫn ngươi thăm hỏi ba gã đồng đạo này?"
"Ý tốt của Hoàng sư huynh, Lục mỗ xin lĩnh, việc khác sẽ không phiền phức sư huynh nữa."
Lục Huyền trong lòng nghĩ thế thì có mà thêm cái giá khác. Ôm quyền cảm tạ rồi xoay người rời đi.
Hắn không lo lắng tu sĩ trung niên sẽ lừa mình, dù sao đây là kế sinh nhai của hắn ta, không có khả năng tự đập đổ chén cơm của mình.
Trước khi đi, hắn móc ra một viên đá nhỏ cỡ móng tay rồi đi tới trước người Thảo Khôi Lỗi.
Hòn đá nhỏ có màu trắng tinh khiết, sóng linh lực dao động nhàn nhạt, đây chính là một khối toái linh nhỏ được chia ra từ một viên linh thạch hạ phẩm, và được sử dụng rộng rãi trong tầng lớp tu sĩ Luyện Khí cấp thấp như Lục Huyền.
"Ăn uống no đủ thì trông nhà thật tốt đấy!"
Hắn nhét khối toái linh nhỏ này vào trong khối u cỏ xám trên đầu Thảo Khôi Lỗi, vô cùng nghiêm túc dặn dò. Có linh lực toái linh bổ sung, quanh thân Thảo Khôi Lỗi tản ra linh quanh cực kỳ yếu ớt, phảng phất nó trở nên hăng hái hơn.
Mặc dù không quá yên tâm về con khôi lỗi giữ nhà có phản ứng trì độn này, nhưng Lục Huyền cũng không có cách nào khác, chỉ đành gửi hy vọng trong khoảng thời gian mình đi ra ngoài này, linh thực trong viện sẽ bình an vô sự.
Sau khi ra ngoài, Lục Huyền nhanh chóng bước đi trên con đường đá xanh.
Tiểu viện của hắn nằm ở khu bắc Lâm Dương phường thị, phần lớn đều là những tu sĩ Luyện Khí cấp thấp giống như hắn, với ước mơ bản thân có thể đột phá, khát vọng thay đổi vận mệnh, chen chúc trong một khu vực nhỏ.
Còn như trong phường thị, đó là nơi của những đại gia tộc kia, những đại thế lực đó giữ riêng cho mình. Lục Huyền rất ít khi đến đó vào các ngày trong tuần.
Hắn một thời gian không ra ngoài, trong lòng có chút không thích ứng, ngắm nhìn tất cả trước mắt, vừa quen lại vừa xa lạ.
Một con chim giấy màu vàng sẫm dài nửa trượng trên lưng cõng một tu sĩ, từ trên cao chậm rãi bay qua, thân chim có các đường gờ ráp dài ngắn khác nhau, chứng tỏ nó đã được sử dụng lâu rồi.
Ngay sau đó, một con thú cơ giới nhiều chân xẹt qua đỉnh đầu Lục Huyền, có thể nhìn thấy hai mươi ba mươi tu sĩ đang ngồi trên đó. Quái thú cơ giới nhiều chân là phương tiện di chuyển phổ biến ở phường thị, chỉ cần trả hơn mười toái linh là có thể trong thời gian ngắn lao đến trung tâm phường thị.
Bên ngoài phường thị không có trận pháp cấm không nào, cùng loại như linh thú, pháp khí phi hành như vậy còn rất nhiều. Ngẫu nhiên trên chỗ bầu trời cao hơn sẽ có một đạo kiếm quang nhanh chóng lướt qua. Kiếm quang được hình thành từ việc tu sĩ khống chế phi kiếm, điều đó ý nghĩa đó ít nhất là tu sĩ Luyện Khí cấp cao, với hắn trước mắt mà nói là tồn tại khó thể thực hiện.
Lục Huyền không khỏi lộ ra tia hâm mộ, ngự kiếm thanh minh, tung hoành thiên địa. Bất luận là hắn của kiếp trước hay là kiếp này, đều là giấc mơ xa xôi.
Hắn bình tĩnh lại, tăng nhanh bước chân, một lát sau đã đến một căn cứ tu sĩ ở khu phía bắc.
Căn cứ có rất nhiều cửa hàng, quầy hàng, mặc dù không bằng khu vực trung tâm, nhưng với tu sĩ Luyện Khí cấp thấp như hắn mà nói đã là dư dả rồi.
Lục Huyền xuyên qua đám đông và nhanh chóng tìm được một tu sĩ trung niên ở một góc. Tu sĩ trung niên cũng có tu vi Luyện Khí tầng hai, thân hình gầy gò, trên mặt không có chút thịt nào, khiến gò má nhô cao. Môi trên có một đôi râu mép, tròng mắt xoay tít lại, quét cực nhanh tới hướng các tu sĩ.
Lục Huyền biết hắn họ Hoàng, sống ở cách viện của hắn không xa lắm. Hắn ta đã trà trộn trong căn cứ thời gian dài, các tin đồn khu bắc nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ là muốn hỏi hắn ta chuyện gì, cần phải bỏ ra thù lao nhất định.
Cảm nhận được ánh mắt của Lục Huyền, bộ râu cá trê của trung niên họ Hoàng hơi nhếch lên, nặn ra khuôn mặt tươi cười đón chào Lục Huyền.
"Lục tiểu đạo hữu, đã lâu không gặp, không biết có thể giúp được gì cho ngươi?"
Lục Huyền cười đáp: "Quả thật có chuyện cần thỉnh giáo Hoàng sư huynh. Nghe nói mạng giao thiệp của sư huynh cực lớn, quen thuộc các giai đoạn tu vi của các tu sĩ khu bắc, có thể giới thiệu vài người cho ta không?"
"Thêm mấy điểm yêu cầu, đầu tiên là tu sĩ Luyện Khí tầng bốn; thứ hai là tinh thông thuật pháp có sát thương mạnh, có khả năng khống chế thuật pháp tinh tế, hoặc là các pháp khí tương tự; cuối cùng là giới hạn trong phạm vi khu bắc, hơn nữa có thể lập tức tìm được."
Lục Huyền nói với tu sĩ trung niên họ Hoàng, đồng thời đưa một viên toái linh.
Hắn không hy vọng xa vời có thể tìm được tu sĩ tu vi cao hơn, mặc dù có thể tốc độ giải quyết Hắc Nha ấu trùng của họ sẽ nhanh hơn, nhưng thuê một gã tu sĩ Luyện Khí tầng năm thì phải trả thù lao, nếu so với Luyện Khí tầng bốn thì cao hơn không chỉ gấp đôi.
Cộng thêm Linh Huỳnh Thảo đã bị ăn mòn tương đối nặng, nếu không kịp thời giải quyết, bản thân mình tổn thất không chỉ là một gốc hoặc càng nhiều Linh Huỳnh Thảo hơn, mà còn có những chùm sáng trắng được khen thưởng khi Linh Huỳnh Thảo thành thục.
Đó là lý do vì sao người xưa nay tiết kiệm như Lục Huyền chỉ đành nhịn đau trả nhiều toái linh như vậy, còn muốn lập tức tìm được tu sĩ Luyện Khí tầng bốn, tất cả là vì mau chóng giải quyết Hắc Nha ấu trùng càng sớm càng tốt.
Tu sĩ trung niên tiếp nhận toái linh Lục Huyền đưa tới, nụ cười trên mặt rõ ràng nóng bỏng tự nhiên rất nhiều.
"Ở khu bắc thì tu sĩ Luyện Khí tầng bốn có không ít, chỉ có điều có thể thỏa mãn mấy điều kiện của Lục tiểu đạo hữu thì không có mấy. Theo ta biết được, gần đây có ba người. Một là Lăng Vân tiên tử, tu vi tương đối cao thâm một chút, có một bộ pháp khí Hồng Vân Châm, sử dụng xuất thần nhập hóa, đồng thời đáp ứng hai yêu cầu là lực sát thương mạnh cùng khống chế chính xác. Ngoài ra còn có Tần Minh đạo hữu, có trình độ khá sâu trên phương diện pháp thuật hệ băng, khả năng sát thương hơi không đủ nhưng khả năng kiểm soát thì phải kể đầu tiên. Cuối cùng còn có Lý Húc đạo hữu, si mê kiếm đạo, một thân bản lĩnh biến kiếm khí thành ti, cũng phù hợp với yêu cầu của Lục tiểu đạo hữu."
Hắn ta báo địa chỉ của ba tu sĩ Luyện Khí tầng bốn cho Lục Huyền, sau khi thấy hắn gật đầu ghi nhớ, tức thì cười tủm tỉm: "Không bằng ta đi cùng Lục tiểu đạo hữu một lần, dẫn ngươi thăm hỏi ba gã đồng đạo này?"
"Ý tốt của Hoàng sư huynh, Lục mỗ xin lĩnh, việc khác sẽ không phiền phức sư huynh nữa."
Lục Huyền trong lòng nghĩ thế thì có mà thêm cái giá khác. Ôm quyền cảm tạ rồi xoay người rời đi.
Hắn không lo lắng tu sĩ trung niên sẽ lừa mình, dù sao đây là kế sinh nhai của hắn ta, không có khả năng tự đập đổ chén cơm của mình.
Danh sách chương