Dịch: Vi Vu
Lâm phu nhân xuất hiện ở chỗ này làm tôi thật lo lắng
Bà ấy tuy rằng không tỏ thái độ gét chúng tôi rõ ràng, nhưng trong lòng của bà ấy rất không vui, cũng bởi vì niềm vui của con gái, nên bà ấy mới không phá vỡ đôi uyên ương này.
Nhưng cũng nhờ sự kiềm chế của anh tôi, nếu anh tôi không màng đến cảm nhận của Lâm Gia, phỏng chừng đã bị Lâm Gia, đặc biệt là Lâm phu nhân dùng biện pháp cưỡng chế rồi.
Anh tôi trước kia rất tự do, ba tôi cũng không can thiệp vào vấn đề tình cảm cá nhân của anh ấy, cho nên, anh tôi là một nam nhân tự do, chỉ quan hệ với nữ nhân, chứ không nói đến chữ tình.
Anh tôi không bao giờ nghĩ đến việc lợi dụng, những cô gái đó cũng không có lòng tự tôn, anh tôi kết giao với họ cũng chỉ vì cá nhân, cho nên anh tôi vẫn luôn là người tự do.
Hiện giờ, có Lâm Ngôn Thấm ở bên cạnh, anh tôi giống như học sinh trung học yêu sớm.
Anh tôi kiềm chế tình cảm của mình ở khắp mọi nơi, để không chọc cho Lâm phu nhân khó chịu, nên anh tôi chưa bao giờ mở miệng rủ Lâm Ngôn Thấm đi qua đêm, đều một vừa hai phải, còn chủ động đưa cô ấy về nhà.
Lâm phu nhân đối với tiểu gia của Mộ Gia có chút ghét bỏ, lại có chút e ngại
Nhất định bà ấy đã dùng nhiều phương pháp để hỏi thăm về anh tôi, anh tôi cũng từng công khai mối quan hệ với Lâm Ngôn Thấm trước mặt bà ấy, còn trực tiếp tuyên bố: con gái của bà là người của tôi, nhưng tôi không muốn làm tổn hại đến gia đình của bà, cho nên sẽ trả lại cho bà, sớm muộn gì tôi cũng sẽ đến đón cô ấy
Loại khiêu khích này, phỏng chừng Lâm phu nhân chưa bao giờ gặp phải.
Muốn theo đuổi Lâm Ngôn Thấm,không nên khách khí, cẩn thận đối mặt với Lâm phu nhân sao?
Kết quả, cả hai lần gặp nhau, anh tôi và Lâm phu nhân đều rương cung bạt kiếm.
Một lần ở trước mặt công chúng, anh tôi nói, mình cùng với Lâm Ngôn Thấm có quan hệ tình nhân ngầm, một lần giáp mặt tuyên bố, con gái của bà ấy là người của anh tôi.
Cũng may, Lâm phu nhân đã quen với những trường hợp lớn, nên mới không tức giận mà ngất đi.

Lúc này trêи mặt Lâm phu nhân không có chút cảm xúc nào, bình tĩnh nói chuyện với đội trưởng an ninh, sau đó đi về phía Lâm Ngôn Thấm
Lâm Ngôn Thấm lo lắng, nắm chặt lấy cánh tay của anh tôi —-
Lâm phu nhân không hề tỏ ra giận dữ, nhưng bà ấy đột ngột giơ tay lên, làm chúng tôi ngây ngẩn cả người.
Anh tôi không chút nghĩ ngợi, liền đứng chắn trước mặt Lâm Ngôn Thấm.
“ Bốp.” một cái tát không nhẹ không nặng giáng xuống cằm anh tôi.
Anh tôi sờ sờ cằm, cong miệng nói: “Mẹ tôi còn chưa bao giờ đánh tôi.”
” ….

Ngươi đừng cản trở ta dạy dỗ con gái.” Lâm phu nhân dáng vẻ đoan trang, ngữ khí vững vàng.
” Bà có dạy con gái cũng đừng động thủ, tôi nhéo mặt cô ấy còn không dám dùng sức, bà tát cái tát này, không thấy đau lòng sao?” Anh tôi cười nói.
” …..

Tiểu tử Mộ Gia, ngươi không hiểu chuyện là việc của ngươi, đừng có dạy hư Ngôn Thấm.” Bà ấy nhíu mày nói:” Con gái của ta làm sao có thể dính vào những chuyện khó giải thích này, đúng không, Đội trưởng Trần?
Bà ấy hỏi đội trưởng đội an ninh, đội trưởng đội an ninh gật đầu, ngay lập tức nói không sao cả, dù sao chân tướng sự việc cũng không đến lượt hắn quản, chỉ cần không có người chết là được.
Anh tôi bất mãn lẩm bẩm: “Tôi không hiểu chuyện? Tôi không hiểu chuyện gì, nếu tôi không hiểu chuyện, bà đã lên chức bà ngoại từ lâu rồi ….


” Ngươi–” Cái khí chất đoán trang của Lâm phu nhân, gần như bị anh tôi làm cho tức giận,
Thế nào, ai nói con gái của bà thích tiểu gia ta đâu?
Bộ dạng này của anh tôi, khiến tôi không nói lên lời.
Tôi Còn lo lắng, anh tôi sẽ bị mẹ vợ ức hϊế͙p͙?
Tôi thấy ai làm mẹ vợ của anh tôi mới là người đau đầu
“Hôm nay, chuyện này không liên quan gì đến Thấm nha đầu, ta nhận được điện thoại cầu cứu của Thiệu Nhất Hàng, hắn nói, mẹ hắn đang có hành động tự hại bản thân mình, hai người bọn họ vật lộn đều bị thương, may mắn không có chuyện lớn xảy ra ….

Thấm nha đầu, nếu mẹ em đến đón em, thì em về nhà trước đi!” Anh tôi nhìn Lâm Ngôn Thấm nói.
Lâm Ngôn Thấm nắm chặt cánh tay của anh tôi, gắt gao nắm chặt, móng tay của cô ấy đều cắm vào cơ bắp của anh.
” Không được, nếu em về nhà, còn anh thì sao? Sẽ bị đưa đến một căn phòng tối để thẩm tra …” Đôi mắt của Lâm Ngôn Thấm đỏ bừng, nhìn về phía mẹ cầu cứu.

Lâm phu nhân hừ lạnh, không nói gì.
” Thẩm tra thì thẩm ra, anh cũng không làm chuyện gì xấu … cho nên không được nói bậy, em xem, em phải đi gửi cơm cho anh rồi!” Anh tôi cười, nhéo má cô ấy.
Lâm Ngôn Thấm không buông tay, lo lắng đến bật khóc —- là khóc thật sự.
Anh tôi gần như bẻ gãy từng ngón tay của cô ấy, đẩy về phía Lâm phu nhân.
Lâm phu nhân kéo Lâm Ngôn Thấm ra ngoài, các nhân viên bảo vệ không dám ngăn lại, cũng không cần thiết cản lại —- dù sao nhà của bà ấy cũng ở cái tiểu khu này, có chuyện gì, cứ đến cửa hỏi là được.
Ngay lập tức một nhân viên an ninh đến bên cạnh anh tôi, tôi lo lắng nhìn Giang Khởi Vân
Giang Khởi Vân khẽ nhíu mày, như đang suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.
Cho dù có làm tất cả những người ở đây ngất xỉu, tạm thời đưa anh tôi đi, lúc sau bọn họ cũng sẽ đến cửa nhà tìm anh tôi, cũng sẽ đưa anh tôi đến căn phòng tối hỏi cho rõ ràng.
Bây giờ phải làm sao?
Vào thời điểm quan trọng, tôi mới nhìn thấy thuộc tính đại tiểu thư của Lâm Ngôn Thấm.
Cô ấy vừa khóc vừa giậm chân, nói với Lâm phu nhân: “Mẹ, hắn đến để giúp Thiệu Nhất Hàng và Thiệu phu nhân, tại sao phải bắt hắn lại?!”
” Những chuyện này, không đến lượt con quản lý, Đội trưởng Trần sẽ xác minh toàn bộ sự việc, rồi sẽ xử lý công bằng!” Lâm phu nhân nhíu mày, nhìn con gái.
“Xác minh ở đâu?! Muốn nhốt hắn sao?! Hắn là con, là bạn trai của con…… nếu hắn bị nhốt lại, mẹ sẽ vui vẻ sao? Hắn là do con mang vào, nếu ai muốn bắt hắn đi, thì cả con cũng phải bắt đi!”
Cô ấy hất tay Lâm phu nhân ra, bắt đầu mất bình tĩnh.
” Con biết mẹ không thích hắn.

Cho dù hắn không để ý đến cảm nhận của mẹ, không cãi nhau với mẹ, thì mẹ cũng không thích hắn, khi biết hắn đến đây để hỗ trợ, mẹ cũng không nói giúp hắn một câu, muốn hắn bị nhốt lại, rồi bị đánh một trận có phải không? Đây không phải là công báo thù riêng sao?”
Lâm phu nhân tức giận, nhưng phải nén giận, khiến trách Lâm Ngôn Thấm, Lâm Ngôn Thấm giả vờ như không nghe thấy
Chuyện này Làm tôi mở rộng tầm mắt.
Tôi biết Lâm Ngôn Hoan rất cưng chiều cô em gái này, nếu không cô ấy sẽ không đơn thuần nhiệt huyết như vậy

Không ngờ khởi xướng tính tình thực tế của đại tiểu thư sẽ là như vậy?
Đây có phải là bản sắc diễn xuất không?
Việc xấu trong nhà không nên công khai, đây là chuyện mà ai cũng biết, cho nên trêи mặt Lâm phu nhân lúc này, lúc trắng lúc xanh.
Lâm Ngôn Thấm chỉ kém không mang những chuyện tư mật của mình với anh tôi nói ra, Lâm phu nhân găng không được nên nói:” được rồi, được rồi, ngươi câm miệng lại!”
Bà ấy quay sang đội trưởng an ninh, nói: “Đội trưởng Trần, hai người trẻ tuổi này không có quy tắc, trước tiên ta sẽ đưa họ về nhà dạy dỗ lại, nếu có gì cần xác minh, hãy đến nhà ta!”.
“… Được, chờ ta đến bệnh viện hỏi thăm tình hình đã.” Đội trưởng Trần căng thẳng đáp.
Lâm Ngôn Thấm cúi đầu lau nước mắt, rồi lén lè lưỡi nhìn anh tôi, vui vẻ, hài lòng.
Anh trai tôi đưa tay ra sau eo, ra hiệu cho tôi.
—— “Xong rồi, hai đứa đi đi.”
Lúc hai người bọn họ phối hợp, quả thực tâm hữu linh tê cũng không bằng.
Cái này gọi là thiên y vô phùng
Cái cẩu lương này, suýt làm tôi chết ngạt.
Dịch: Vi Vu
——————————.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện