“Đường flop, nhanh lên, thoạt nhìn là giả, cái này ăn được sao?”

“Những người nấu ăn hằng ngày nhìn một cái là biết Đường Cửu Cửu là người biết nấu cơm được không? Trước đừng nói về cách cô ấy làm như thế nào, chỉ cần nhìn vào tay nghề điêu luyện của cô ấy liền biết không phải giờ vờ, thật sự là biết nấu cơm.”

“Lầu trên đừng tẩy nữa, cô ta là loại người hắc một vạn năm!”

...

Khi Phượng Tư Dạ vào phòng bếp, anh nhìn thấy Đường Cửu Cửu đang đặt bốn bông hoa tinh xảo và xinh đẹp lên bốn chiếc đĩa ăn phương Tây.

“Ảnh đế Phượng, anh đến thật đúng lúc. Xin hãy giúp một chút, tôi và anh, đàn anh Võ, Nhược Nam, mỗi người một phần.” Đường Cửu Cửu nói xong rồi lại đi pha cà phê.

Phượng Tư Dạ: “...”

Người phụ nữ này giống như không khách sáo với anh.

Chỉ là... Cô không biết thân phận của mình, một người phụ nữ đã có gia đình nói chuyện khéo léo như vậy với một người đàn ông xa lạ không phải là không thích hợp sao? Phượng Tư Dạ nghĩ đến đây vẻ mặt liền đen xì, nhưng vì cô đã làm một phần bữa sáng cho anh, anh lại trở lại khuôn mặt lạnh lùng bước đến và lấy đĩa thức ăn ra.

Đường Cửu Cửu chuẩn bị bốn cái ly kiểu Mỹ, rắc thuốc bột vào trong một cái, lại uống thuốc một lần, phỏng chừng bệnh của Phượng Tư Dạ sẽ khỏi.

Mặc dù sự giúp đỡ của anh ngày hôm qua là không tốt lắm, nhưng dẫu sao anh cũng tốt bụng, bản thân cô cũng cũng không keo kiệt đối với thuốc này. Dù gì cũng đều là không nhận tiền của ai cả!

Bão bình luận~



“Aaaaa, chồng của tôi tới rồi, tôi chết đây chết đây, sao trên đời này lại có loại sinh vật đẹp trai như vậy!! Em muốn sinh khỉ con cho anh!”

“Chồng ơi, chồng ơi, em đồng ý nấu cơm cho anh cả đời! Xin anh đừng ăn đồ của Đường flop!”

“Tại sao tôi lại nhìn ảnh đế Phượng và Đường Cửu Cửu có cảm giác cp như vậy?”

“Nếu cô nói có cảm giác cp thì cút khỏi đây! Không nhìn thấy chồng tôi vừa nhìn thấy Đường Cửu Cửu mặt liền biến đen sao? Anh ấy ghét chết cô ta đó được không!”

“Cút cút cút, Đường flop mau cút xa khỏi chồng của tôi!”



Những người khác vẫn chưa xuống đây, Đường Cửu Cửu đã đặt bốn tách cà phê xuống, và ngồi đối diện với Phượng Tư Dạ vì lịch sự. Người quay phim đã nắm bắt cơ hội và phát trực tiếp khung cảnh đẹp đẽ này.

Sự kết hợp giữa trai đẹp và gái xinh khá bắt mắt, nhất là khi hai người trong một khung hình càng đẹp đẽ đến mức khiến người ta phải ngộp thở.

Những người xem trực tiếp đều đã điên rồi, cho dù không muốn thừa nhận, hai người nam thần, nữ thần có vẻ ngoài cấp bậc thần này, thật sự là quá xứng đôi.

Khung cảnh như tranh vẽ này trực tiếp làm nổ tung cả khu phát sóng trực tiếp!! Có rất nhiều người bình luận trực tiếp nên không ai nhìn thấy ai, mọi người nhanh chóng tắt bình luận trực tiếp đi để chụp ảnh màn hình, buổi sáng thực sự rất bận rộn.

Khi Mai Nhược Nam đi xuống, cô ấy vui vẻ ngồi xuống, ôm lấy Đường Cửu Cửu và thơm nhẹ, nói: “Cảm ơn bữa sáng của chị Cửu!”

Phượng Tư Dạ nhìn thấy vợ của mình bị người khác hôn, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo, ánh mắt lạnh như băng quét qua người phụ nữ đối diện, Mai Nhược Nam đột nhiên cảm thấy một trận lạnh sống lưng… Dọa đến độ cô ấy liền vội vàng ngồi xuống, có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao cô ấy lại có cảm giác có lưỡi dao treo trên cổ mình thế?



Võ Bồi Nguyên vừa xuống lầu vừa chỉnh lại cổ áo, nhìn thấy bữa sáng, mỉm cười hỏi: “Ảnh đế Phượng, cái này không phải là cậu làm đi?”

“Không phải, là Đường Cửu Cửu làm.” Phượng Tư Dạ nhấp một ngụm cà phê trong tay, liếc mắt nhìn cô gái đang mặt mày nghiêm túc ngồi ở đối diện.

“Là Cửu Cửu à, thật sự cảm ơn em.” Võ Bồi Nguyên cũng ngồi xuống, vui vẻ nói với cô một lời cảm ơn.

“Không cần cảm ơn, bữa tối ngày hôm qua là đàn anh Võ làm mà.” Đường Cửu Cửu cuộn mì đưa vào miệng.

Phượng Tư Dạ nhìn hành động của cô, ánh mắt thâm thúy, anh đột nhiên nhớ lại năm năm trước vào một buổi tối, khung cảnh hai người họ đôi môi nóng bỏng cuốn lấy nhau…

Miệng của cô… Thật mềm!

Nghĩ đến đêm đó, anh đột nhiên cảm giác có chút khó chịu, đôi chân dài đổi vị trí chặn lại bộ vị nào đó.

Bầu không khí trong nhà ăn hài hòa cho đến khi Đàm Tích Văn xuống lầu, phá vỡ bầu không khí ấm áp này.

“Tại sao tất cả mọi người đều có phần ăn sáng, còn tôi thì không có?” Đàm Tích Văn đáng thương hỏi, nhìn bốn người có bữa sáng giống hệt nhau.

“Tích Văn à, bữa sáng này…” Võ Bồi Nguyên muốn giải thích một chút.

“Bữa sáng này là tôi làm, tôi muốn cho ai ăn thì làm cho người đó.” Đường Cửu Cửu đã ăn gần hết rồi, cô cầm khăn ăn bên cạnh lên, cử chỉ duyên dáng.

“Đường Cửu Cửu, chúng ta tốt xấu gì cũng là bạn thân, sao cô có thể nhẫn tâm như vậy?” Đàm Tích Văn vẻ mặt kinh ngạc nhìn cô.

*cp: Couple - cặp đôi, các đôi nam nữ/ nam nam/ nữ nữ sẽ được người hâm mộ ghép cặp với nhau như người yêu hoặc có tình ý.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện