Đường Cửu Cửu cười nhạo nói: “Mỗi ngày chỉ muốn lừa tiền của tôi, nhưng tôi không dám đòi, cô ở đây không có khốn khổ như vậy, không bằng đem số tiền nợ tôi trước đây trả cho tôi, tôi bây giờ thật sự thiếu tiền gấp lắm.”
Đàm Tích Văn sắp bị con người hèn hạ này chọc tức rồi, mở miệng, đóng miệng chỉ là tiền, thật là thô tục!
Hồi đó, cô ta đã lừa được tiền của của con đầu bò thối thây này, tại sao phải trả lại? “Cửu Cửu, cô lại là đại tiểu thư nhà họ Đường, sao lại có thể thiếu tiền chứ, lời này nói ra ai mà tin được?” Đàm Tích Văn miễn cưỡng duy trì nụ cười trên mặt.
“Tôi thiếu hay không thiếu tiền là việc của tôi. Lẽ nào tôi không thiếu tiền, cô mượn tôi tiền thì không cần trả lại à?” Đường Cửu Cửu sẽ không nhượng bộ, bây giờ cô nghèo như vậy, còn muốn lừa cô, không có cửa!!
“Tôi đương nhiên là không có ý đó, tôi chắc chắn sẽ trả lại cho cô! Sau chương trình lần này sẽ trả lại toàn bộ cho cô! Chuyện này có thể đừng nói ở chương trong trình nữa được hay không?” Đàm Tích Văn vẻ mặt bất lực nhìn cô, như thể Đường Cửu Cửu đang làm phiền một cách vô lý.
“Không thể! Tôi không nói ở chương trình này, cô chắc chắn sẽ không trả tôi tiền!” Đường Cửu Cửu vô cùng nghiêm túc nhìn cô ta.
“Phốc~ Tôi nói Đàm Tích Văn cô, thật không ngờ thế mà lại là người mượn tiền không chịu trả. Mượn tiền người ta năm năm, không trả không nói, lại còn muốn quỵt nợ.” Mai Nhược Nam không nhìn nổi được nữa, nhịn không được mở lời.
Hai người đàn ông khác có mặt lúc này nhìn cô ta với vẻ mặt kỳ lạ.
“Tôi không phải không muốn trả lại!” Đàm Tích Văn liền nhanh chóng giải thích.
“Vậy bây giờ cô trả tiền cho tôi, ví điện tử Wechat tôi đều được nhé!” Đường Cửu Cửu ngay lập tức lấy ra điện thoại di động của mình tìm mã nhận tiền giao cho Đàm Tích Văn.
Đàm Tích Văn: “...”
“Nhanh lên, sắp phải đi làm nhiệm vụ rồi!” Đường Cửu Cửu thúc giục cô ta.
Lúc này Đàm Tích Văn thật sự bị chọc tức nhưng không làm được gì. Trước không nói đến phát sóng trực tiếp có bao nhiêu người, lại ở trước mặt Phượng Tư Dạ, cô ta cũng không muốn mất đi người này.
“Tổng cộng là hai trăm hai mươi lăm vạn, bốn nghìn ba trăm hai mươi mốt đồng nhé, tôi không cần tiền lãi của cô, cô trả lại tiền gốc cho tôi là được rồi… Cô đúng là loại lão Lại, tôi có thể cầm được về tiền gốc chính là được lợi rồi!”
Đường Cửu Cửu hai mắt sáng ngời nhìn cô ta, nghĩ trong tài khoản sắp tới có hơn hai triệu, tâm trạng cũng tốt tốt hơn rất nhiều.
Đàm Tích Văn thực sự tức giận, con người hẹn hạ đáng chết này thế mà dám gọi cô ta là lão Lại… Nhưng để bảo vệ danh tiếng của mình, cô ta chỉ có thể miễn cưỡng lấy điện thoại di động ra và quẹt tiền trả cho Đường Cửu Cửu một cách run rẩy.
Công ty đã cảnh cáo cô ta tối qua, yêu cầu cô ta giải quyết vấn đề này càng sớm càng tốt, nếu không, danh tiếng của công ty sẽ bị tổn hại và cô ta có thể bị đóng băng.
Vốn dĩ là là muốn dỗ dành con ngốc này và bảo nó đừng nhắc đến chuyện trả nợ trong chương trình nữa. Chỉ cần kết thúc chương trình, cô ta mới không thèm trả tiền!
Ai mà ngờ con ranh chết tiệt này một khi nhìn thấy cô ta sẽ nhắc đến nó, một lần lại một lần, một chút cũng không cho cơ hội trì hoãn.
Đường Cửu Cửu nghe thấy âm thanh thông báo điện thoại đến tài khoản, vui vẻ lấy điện thoại về.
Bão bình luận~
“Hahaha, mặc dù Đường flop tư liệu đen tối nhiều như vậy. nhưng mà đối với vật phẩm cao cấp vẫn là thẳng thắn như thế. Mượn tiền không trả trên trời sét đánh. Loại người này chính là cho mặt mũi cũng không cần mặt mũi! Vậy không cần lấy mặt mũi cho cô ta.”
“Làm thế quái nào mà người phụ nữ này có thể nhớ một danh sách dài những con số rõ ràng như vậy? Tôi chóng mặt quá, vẫn là đi xem qua ghi chép trước đây.”
“Đây là chức năng đặc biệt am hiểu của kẻ hám tiền đi!”
…
Bên trong khu vực bệnh viện.
Đường Vân Vân đang lướt điện thoại, dường như cô ta nhìn thấy Đường Cửu Cửu không bị Phượng Cẩn Niên giết chết, mà lại một chút cũng không bị hư hại đi tham gia chương trình tạp kĩ, cô ta đột ngột ngồi dậy.
Sao lại có thể như vậy?
Trước đó, mẹ của cô ta đã gọi điện thoại cho Phượng Cẩn Niên để hỏi về tình trạng của Đường Cửu Cửu, muốn rút máu của cô. Câu trả lời của Phượng Cẩn Niên bên kia vẫn là khiến cô ta chết điếng.
Vào lúc đó, cô ta cảm thấy Đường Cửu Cửu chắc chắn bị Phượng Cẩn Niên giết, anh bên đó đã nói như vậy.
Cô ta ngay lập tức gọi điện cho Đường Tâm Điềm. Đường Tâm Điềm lúc này mới vừa về nước, cô ta cũng đã biết tin tức Đường Cửu Cửu quay về rồi. Lúc này cô ta đang rất phiền muộn nữa.
“Tâm Điềm, cháu mau xem “Hướng về cuộc sống đồng quê”, Đường Cửu Cửu thế mà bắt đầu lên chương trình tạp kỹ, hơn nữa, bình luận của cô ta bắt đầu đảo ngược! Bây giờ cô ta không trang điểm nữa, quần áo cũng bình thường, còn đẹp hơn cháu gấp trăm lần!” Đường Vân Vân sốt ruột nói.
Đường Tâm Điềm nghe được lời cô ta nói, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, Lẽ nào cô ta lại không biết khuôn mặt xinh đẹp này của Đường Cửu Cửu hay sao? Còn muốn nhắc cho cô ta nghe bản thân Đường Cửu Cửu còn đẹp hơn cô ta?
“Cô út à, cháu đã nhìn thấy rồi, cháu hôm nay liền gấp rút tham gia chương trình tạp kỹ này, cháu cùng Cửu Cửu trò chuyện tốt một chút, xem xem cô ta bên kia cuối cùng là có chuyện gì, cô ta sao có thể thấy chết mà không cứu được.” Đường Tâm Điềm nhẹ nhàng nói.
*Lão Lại: nhưng người không có chữ tín, thường mượn tiền không trả.
Đàm Tích Văn sắp bị con người hèn hạ này chọc tức rồi, mở miệng, đóng miệng chỉ là tiền, thật là thô tục!
Hồi đó, cô ta đã lừa được tiền của của con đầu bò thối thây này, tại sao phải trả lại? “Cửu Cửu, cô lại là đại tiểu thư nhà họ Đường, sao lại có thể thiếu tiền chứ, lời này nói ra ai mà tin được?” Đàm Tích Văn miễn cưỡng duy trì nụ cười trên mặt.
“Tôi thiếu hay không thiếu tiền là việc của tôi. Lẽ nào tôi không thiếu tiền, cô mượn tôi tiền thì không cần trả lại à?” Đường Cửu Cửu sẽ không nhượng bộ, bây giờ cô nghèo như vậy, còn muốn lừa cô, không có cửa!!
“Tôi đương nhiên là không có ý đó, tôi chắc chắn sẽ trả lại cho cô! Sau chương trình lần này sẽ trả lại toàn bộ cho cô! Chuyện này có thể đừng nói ở chương trong trình nữa được hay không?” Đàm Tích Văn vẻ mặt bất lực nhìn cô, như thể Đường Cửu Cửu đang làm phiền một cách vô lý.
“Không thể! Tôi không nói ở chương trình này, cô chắc chắn sẽ không trả tôi tiền!” Đường Cửu Cửu vô cùng nghiêm túc nhìn cô ta.
“Phốc~ Tôi nói Đàm Tích Văn cô, thật không ngờ thế mà lại là người mượn tiền không chịu trả. Mượn tiền người ta năm năm, không trả không nói, lại còn muốn quỵt nợ.” Mai Nhược Nam không nhìn nổi được nữa, nhịn không được mở lời.
Hai người đàn ông khác có mặt lúc này nhìn cô ta với vẻ mặt kỳ lạ.
“Tôi không phải không muốn trả lại!” Đàm Tích Văn liền nhanh chóng giải thích.
“Vậy bây giờ cô trả tiền cho tôi, ví điện tử Wechat tôi đều được nhé!” Đường Cửu Cửu ngay lập tức lấy ra điện thoại di động của mình tìm mã nhận tiền giao cho Đàm Tích Văn.
Đàm Tích Văn: “...”
“Nhanh lên, sắp phải đi làm nhiệm vụ rồi!” Đường Cửu Cửu thúc giục cô ta.
Lúc này Đàm Tích Văn thật sự bị chọc tức nhưng không làm được gì. Trước không nói đến phát sóng trực tiếp có bao nhiêu người, lại ở trước mặt Phượng Tư Dạ, cô ta cũng không muốn mất đi người này.
“Tổng cộng là hai trăm hai mươi lăm vạn, bốn nghìn ba trăm hai mươi mốt đồng nhé, tôi không cần tiền lãi của cô, cô trả lại tiền gốc cho tôi là được rồi… Cô đúng là loại lão Lại, tôi có thể cầm được về tiền gốc chính là được lợi rồi!”
Đường Cửu Cửu hai mắt sáng ngời nhìn cô ta, nghĩ trong tài khoản sắp tới có hơn hai triệu, tâm trạng cũng tốt tốt hơn rất nhiều.
Đàm Tích Văn thực sự tức giận, con người hẹn hạ đáng chết này thế mà dám gọi cô ta là lão Lại… Nhưng để bảo vệ danh tiếng của mình, cô ta chỉ có thể miễn cưỡng lấy điện thoại di động ra và quẹt tiền trả cho Đường Cửu Cửu một cách run rẩy.
Công ty đã cảnh cáo cô ta tối qua, yêu cầu cô ta giải quyết vấn đề này càng sớm càng tốt, nếu không, danh tiếng của công ty sẽ bị tổn hại và cô ta có thể bị đóng băng.
Vốn dĩ là là muốn dỗ dành con ngốc này và bảo nó đừng nhắc đến chuyện trả nợ trong chương trình nữa. Chỉ cần kết thúc chương trình, cô ta mới không thèm trả tiền!
Ai mà ngờ con ranh chết tiệt này một khi nhìn thấy cô ta sẽ nhắc đến nó, một lần lại một lần, một chút cũng không cho cơ hội trì hoãn.
Đường Cửu Cửu nghe thấy âm thanh thông báo điện thoại đến tài khoản, vui vẻ lấy điện thoại về.
Bão bình luận~
“Hahaha, mặc dù Đường flop tư liệu đen tối nhiều như vậy. nhưng mà đối với vật phẩm cao cấp vẫn là thẳng thắn như thế. Mượn tiền không trả trên trời sét đánh. Loại người này chính là cho mặt mũi cũng không cần mặt mũi! Vậy không cần lấy mặt mũi cho cô ta.”
“Làm thế quái nào mà người phụ nữ này có thể nhớ một danh sách dài những con số rõ ràng như vậy? Tôi chóng mặt quá, vẫn là đi xem qua ghi chép trước đây.”
“Đây là chức năng đặc biệt am hiểu của kẻ hám tiền đi!”
…
Bên trong khu vực bệnh viện.
Đường Vân Vân đang lướt điện thoại, dường như cô ta nhìn thấy Đường Cửu Cửu không bị Phượng Cẩn Niên giết chết, mà lại một chút cũng không bị hư hại đi tham gia chương trình tạp kĩ, cô ta đột ngột ngồi dậy.
Sao lại có thể như vậy?
Trước đó, mẹ của cô ta đã gọi điện thoại cho Phượng Cẩn Niên để hỏi về tình trạng của Đường Cửu Cửu, muốn rút máu của cô. Câu trả lời của Phượng Cẩn Niên bên kia vẫn là khiến cô ta chết điếng.
Vào lúc đó, cô ta cảm thấy Đường Cửu Cửu chắc chắn bị Phượng Cẩn Niên giết, anh bên đó đã nói như vậy.
Cô ta ngay lập tức gọi điện cho Đường Tâm Điềm. Đường Tâm Điềm lúc này mới vừa về nước, cô ta cũng đã biết tin tức Đường Cửu Cửu quay về rồi. Lúc này cô ta đang rất phiền muộn nữa.
“Tâm Điềm, cháu mau xem “Hướng về cuộc sống đồng quê”, Đường Cửu Cửu thế mà bắt đầu lên chương trình tạp kỹ, hơn nữa, bình luận của cô ta bắt đầu đảo ngược! Bây giờ cô ta không trang điểm nữa, quần áo cũng bình thường, còn đẹp hơn cháu gấp trăm lần!” Đường Vân Vân sốt ruột nói.
Đường Tâm Điềm nghe được lời cô ta nói, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, Lẽ nào cô ta lại không biết khuôn mặt xinh đẹp này của Đường Cửu Cửu hay sao? Còn muốn nhắc cho cô ta nghe bản thân Đường Cửu Cửu còn đẹp hơn cô ta?
“Cô út à, cháu đã nhìn thấy rồi, cháu hôm nay liền gấp rút tham gia chương trình tạp kỹ này, cháu cùng Cửu Cửu trò chuyện tốt một chút, xem xem cô ta bên kia cuối cùng là có chuyện gì, cô ta sao có thể thấy chết mà không cứu được.” Đường Tâm Điềm nhẹ nhàng nói.
*Lão Lại: nhưng người không có chữ tín, thường mượn tiền không trả.
Danh sách chương