Trên từng tòa tế đàn này, tượng đá đang không nhanh không chậm sống lại. Trong mắt của Tần Mục có từng tầng trận văn xoay tròn, hắn tập trung mắt nhìn lại, trong lòng có chút nghi ngờ.

Những tượng thần này đều có đặc điểm riêng, thần nhân mai rùa, thần nhân đuôi báo, thần nhân đầu chim, thần nhân đầu rồng, còn có rất nhiều hình thái khác. Hai mươi bốn tòa tế đàn, hai mươi bốn thần nhân loại hình thái khác nhau.

Nhưng trong đó có vài tượng đá, Tần Mục cảm thấy hình như đã gặp qua ở nơi nào.

- Tượng đá trong Đại Khư!

Hắn cuối cùng cũng nghĩ tới, hắn cảm thấy nhìn tượng đá quen mắt, là xuất phát từ di tích của Đại Khư.

Cũng tức là nói, những tượng đá vô cùng có khả năng đều đến từ Đại Khư.

Những tượng đá đang sống lại gần trở thành thần chỉ, cũng tức là nói tất cả tượng đá trong Đại Khư tương lai cũng có thể sống lại, trở thành thần chỉ, xác minh suy đoán của hắn trước đó.

Tiến vào Thái Hoàng Thiên khoảng chừng hai mươi bốn tượng đá, cũng tức là nói Thái Hoàng Thiên sẽ xuất hiện thêm hai mươi bốn vị thần chỉ trợ trận. Những thần chỉ chắc là bằng hữu của Tiều Phu thánh nhân, thực lực chắc hẳn đều không thể coi thường được.

Nhưng mà Tiều Phu thánh nhân lại vẫn nói không ngăn cản được Ma tộc, chỉ có thể kéo dài một khoảng thời gian.

Ma tộc rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Làm sao có thể nắm giữ thực lực đáng sợ như vậy?

Hắn hỏi ra sự nghi ngờ của mình, Tiều Phu thánh nhân nhìn về phía những tượng đá đang sống lại, im lặng một lát, nói:

- Ma tộc có lai lịch rất thần bí, ta cũng không quá rõ. Chỉ có điều có lời đồn nói bọn họ tới từ U Đô, là sinh linh của U Đô, sau đó lại từ U Đô tách ra. Về phần có phải là vậy hay không, ta lại không biết. Ma tộc có rất nhiều thế giới, vốn thực lực lại cực kỳ cường đại, Thái Hoàng Thiên không ngăn cản được bọn họ là đương nhiên.

Trong lòng Tần Mục thoáng động:

- Như vậy Ma tộc cùng Thiên Đình chân chính hủy diệt thời địa Khai Hoàng kia có quan hệ như thế nào? Triết Hoa Lê lại là đến từ chỗ đó. Sư phụ của hắn Lạc Vô Song là thủ lĩnh Linh Tú Quân của Thiên Đình. Lạc Vô Song trao quyền cho đệ tử của mình xuống dưới, đến Ma tộc rèn luyện, vậy Thiên Đình kịa khẳng định có liên quan gì đó cùng Ma tộc.

- Có liên quan, nhưng cũng không phải là quan hệ thuộc hạ.

Tiều Phu thánh nhân biết rất nhiều về điều này, lại nói không tỉ mỉ:

- Bọn họ càng giống như là quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Cái gọi là Thiên Đình kia bình thường sẽ lợi dụng Ma tộc tới giúp bọn họ làm một vài chuyện bọn họ không rảnh làm, Ma tộc vì cầu sinh tồn nên cũng vui vẻ để bọn họ lợi dụng. Những năm gần đây nguyên thần của ta ngao du trong hư không, tìm kiếm lai lịch của Thiên Đình này, nhưng cũng không tìm được bao nhiêu tin tức hữu dụng.

Hắn bước ra một bước, chân đạp trên không trung, đi về phía từng ngọn tế đàn, nói:

- Nếu như ngươi đi tới Thái Hoàng Thiên, như vậy cứ ở chỗ này rèn luyện một hồi, ta cần phải làm những chuyện khác.

Tần Mục đang muốn đuổi theo, đã thấy Tiều Phu thánh nhân càng chạy càng xa. Không gian ở dưới chân hắn ngàn dặm cũng chỉ giống như trong gang tấc, căn bản không có cách nào đuổi theo, hắn vội vàng nói:

- Thánh Sư, ta còn có việc muốn thỉnh giáo!

Chỉ có điều thân hình của Tiều Phu thánh nhân đã đi xa, tu vi của hắn căn bản không có cách nào khiến cho âm thanh truyền lại xa như vậy.

- Tiểu Hổ, ngươi ở lại bên cạnh hắn.

Âm thanh của Tiều Phu thánh nhân truyền đến, nói:

- Đừng để cho hắn đi xung quanh gây ra họa.

Hắc Hổ Thần vội vàng lên tiếng trả lời, sau đó đi tới phía sau Tần Mục, bóng tối cực lớn che khuất Tần Mục.

Tần Mục cười nói:

- Thánh Sư nhìn người không rõ, tốt xấu gì ta cũng là Thánh giáo chủ, cũng không phải là tiểu hài tử, làm sao có thể đi xung quanh gây ra họa?

Mặt Hắc Hổ Thần của đen lại, cúi đầu nhìn hắn:

- Có thể đi xung quanh gây ra họa hay không, trong lòng ngươi còn không biết được rõ ràng sao?

Tần Mục ngửa đầu, kích thước của Hắc Hổ Thần thật sự rất cao, muốn nói chuyện với hắn cũng có chút tốn sức, vì vậy nói:

- Hổ sư huynh, huynh có thể thu nhỏ lại một chút sao?

- Sư huynh?

Sắc mặt của Hắc Hổ Thần nhất thời thay đổi, vẻ mặt trở nên ôn hoà, hai cái lỗ tai thoáng cái dựng thẳng ở trên đầu, cười nói:

- Nể tình ngươi gọi ta sư huynh, ta lại không từ trên cao nhìn xuống ngươi. Ngươi cũng nhìn ra được, thật ra ta cũng không phải là vật cưỡi mà là đệ tử của chủ công, bàn về bối phận ngươi thật sự phải gọi ta một tiếng sư huynh.

Thân thể của hắn dần dần thu nhỏ lại, sau một lúc lâu, kích thước của hắn trở nên ngang với Tần Mục. Hắn giống như là một thiếu niên lang khoẻ mạnh kháu khỉnh, chỉ là hai cái tai lông xù vẫn cực kỳ linh động, thỉnh thoảng vẫy một cái.

Tần Mục hoàn toàn nghiêm túc nói:

- Hổ sư huynh, Thánh Sư nói không nên chọc họa, cũng không phải là không nên gây chuyện. Gây ra họa cùng gây sự có sự khác biệt rất lớn, không thể quơ đũa cả nắm.

Hắc Hổ Thần không để mình bị đẩy vòng vòng, lắc đầu nói:

- Chủ công nói, bảo ta nhìn ngươi. Ta sẽ không để cho ngươi rời khỏi tầm mắt của ta.

Tần Mục đau đầu, chỉ phải tùy theo hắn, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta ban đầu dự định mời Thánh Sư hỗ trợ, thiết kế cầu nối thế giới liền Duyên Khang và Thái Hoàng Thiên. Thánh Sư có việc phải làm, xem ra ta chỉ có thể một mình hoàn thành.

Hiện tại trong Ly thành đang vô cùng bận rộn, ở đây hắn cũng không biết người nào, không thể làm gì khác hơn là tạm thời đặt chân ở trong thành lâu. Hắn lấy ra một chồng trang giấy và các loại công cụ bàn tính, tiếp tục tính toán thiết kế cầu thế giới.

Hắc Hổ Thần đứng sau lưng hắn, nhìn một lúc lâu, đột nhiên hỏi:

- Ngươi đang tính toán cái gì?

Tần Mục cũng không ngẩng đầu lên, nói:

- Ta đang tính toán phương trình đổi linh năng giữa hai thế giới và phương trình di chuyển linh năng. Hai phương trình này có thể tính ra tỷ lệ hoán đổi linh và năng của thần thông giả ở thế giới khác nhau, cùng với tỉ lệ đổi ở thế giới khác.

Hắn nói có chút thâm ảo, Hắc Hổ Thần lại hiểu, cười nói:

- Phương trình đổi linh năng là bí quyết tế tự máu thịt, phương trình đổi linh năng di chuyển là bí quyết thần thông truyền tống, đúng hay không?

Tần Mục ngẩng đầu, khó có thể tin nổi nhìn hắn.

Hai phương trình này cần phải có lượng tính toán vô cùng to lớn, liên lụy đến rất nhiều học vấn. Bao gồm trao đổi chất lượng năng lượng linh hồn thân thể, cũng bao gồm không gian truyền tống, tính toán nhảy chuyển tiếp. Đổi lại thành thần thông giả của Thái Hoàng Thiên, khẳng định nghe được sẽ giống như lọt vào trong sương mù, nhưng mà Hắc Hổ Thần nói một câu nhân tiện nói ra điểm mấu chốt.

- Đúng rồi, hắn là vật cưỡi của Thánh Sư, trong Đại Dục Thiên Ma Kinh của Thánh Sư có môn thuật tính cao thâm, hắn mưa dầm thấm đất, khẳng định cũng học được không ít.

Tần Mục thử dò xét nói:

- Hổ sư huynh ở trên thuật tính có thành tựu thế nào?

Hắc Hổ Thần nhặt một tờ giấy trên mặt đất lên, nói:

- Vừa rồi ta nhìn thấy ngươi tính toán có một chỗ sai. Ở đây tính toán sai.

Tần Mục nhìn về phía trên giấy, vội vàng dùng công cụ bàn tính lại tính toán một lần nữa, quả thật xuất hiện sai lầm.

Tần Mục cực kỳ bội phục, nói:

- Hổ sư huynh thuật tính cao thâm, nhanh hơn, chuẩn hơn tốc độ của ta, ngu đệ bội phục. Hai phương trình này tính toán khó khăn, cần phải hiểu quá nhiều thứ, không biết Hổ sư huynh có thể hỗ trợ hay không?

Hắc Hổ Thần cười nói:

- Chỉ cần ngươi không gây chuyện thị phi, ta giúp ngươi thì thế nào? Suy nghĩ tính toán của ngươi là gì? Phương trình di chuyển trao đổi phương trình dịch chuyển đổi linh năng dùng để làm cơ cấu gì?

Tần Mục nói ra suy tính cơ cấu cầu thế giới, sau đó lấy ra thiết kế tế đàn và cờ truyền tống của bản thân, nói:

- Ta chính là sử dụng loại phương pháp này thay thế một vị Ma tộc đại tướng, truyền tới Thái Hoàng Thiên. Chỉ có điều lần này ta muốn dựng một cầu thế giới, nối liền hai giới Duyên Khang và Thái Hoàng Thiên. Cầu thế giới này cần phải rất ổn định, không giống tế đàn, có thể làm cho người ở hai thế giới xuyên qua.

Hắc Hổ Thần trầm ngâm một lát, nói:

- Đó chính là cầu không gian di chuyển trao đổi linh năng. Loại hình thái của cầu không gian di chuyển trao đổi linh năng này có thể thiết kế thành hình thái cái phễu, sau khi không gian được đánh thông, linh năng của hai giới có trạng thái lưu chuyển. Nếu người của Thái Hoàng Thiên đi Duyên Khang, từ không gian cầu tiến vào Duyên Khang, lúc này lại Duyên Khang cần phải tổn thất một phần năng lượng, từ Duyên Khang chảy vào Thái Hoàng Thiên. Trái lại cũng vậy... Ngươi rất biết suy nghĩ, sư đệ!

Hắn nặng nề vỗ ở trên vai của Tần Mục một cái, sắc mặt của Tần Mục đại biến, lặng lẽ nối lại khớp cánh tay vừa bị trật, nhìn Hắc Hổ Thần hoàn toàn bái phục.

Hắc Hổ Thần có linh quang lóe lên, vỗ tay cười nói:

- Ta có biện pháp. Tế đàn lại không cần thiết kế, chỗ của chủ công có sẵn tế đàn lớn, có thể trực tiếp sử dụng. Trong Đại Khư cũng có tế đàn lớn cùng loại, là chủ công lưu lại đường lui cho mình. Nếu Thái Hoàng Thiên bị công phá, liền có thể thông qua tòa tế đàn này trở lại Đại Khư. Hai tòa tế đàn này đều dùng để hiến tế, triệu hoán Chân Thần, có thể nối liền cầu thế giới, không cần phải lo lắng năng lượng bị sụp xuống. Hiện tại vấn đề khó khăn duy nhất chính là tính ra hai phương trình sau đó.

Tần Mục hưng phấn, Hắc Hổ Thần không chỉ chạy nhanh, hơn nữa thành tựu thuật tính cũng cao thâm khó dò, thậm chí so với Tần Mục còn muốn thâm hậu hơn rất nhiều. Có hắn hỗ trợ, cầu không gian dịch chuyển trao đổi năng lượng kéo dài qua hai thế giới nhất định có thể được xây dựng nhanh hơn, nối liền Thái Hoàng Thiên cùng Duyên Khang.

Đột nhiên, hắn nhớ tới Long Kỳ Lân, không khỏi đột nhiên cảm thấy đau lòng:

- Cùng là vật cưỡi, rồng béo vừa so sánh với Hổ ca, lại... Hổ ca chạy nhanh hơn hắn, cảnh giới cao hơn hắn, hơn nữa không kén ăn, thuật tính còn cao minh hơn ta.

Hắn vội vàng vứt bỏ chua xót khổ sở trong lòng, cùng Hắc Hổ Thần vùi đầu vào trong tính toán.

Hắc Hổ Thần quả thật có thành tựu thuật tính kinh người. Tần Mục cần dùng đến các loại linh binh thuật tính thái cực bát quái, cơ cấu thành một công cụ thuật tính dị cấu cực lớn, lúc này mới có thể theo kịp tốc độ tính toán của hắn.

Tần Mục đơn giản giao linh binh thuật tính của mình cho hắn, do hắn tới tính toán, mình thì cung cấp ý nghĩ.

- Ngươi chuẩn bị linh binh tính toán quá ít, ta luyện thêm mấy cái!

Hắc Hổ Thần dứt lời, lại nhanh chóng chế luyện ra một đống lớn linh binh thuật tính, một thứ nhiều công dụng. Đồng thời thao túng sáu tòa công cụ thuật tính có quy mô khổng lồ cấu tạo khác thường.

- Rồng béo lại không hiểu được rèn linh binh như thế nào.

Trong lòng Tần Mục lại chua xót khổ sở một hồi.

Hắn ở bên này nói ra ý nghĩ, ở bên kia Hắc Hổ Thần lại có thể nói ra đáp án, tốc độ cực nhanh.

Một người một hổ không ngủ không ngừng, ở trong thành lâu cửa thành đông của Ly thành không ngừng tính toán. Tám ngày sau, trong thành lâu chất đầy bản vẽ dày.

Đột nhiên, giọng nói của Tang Họa truyền đến, nói:

- Đả Cốc tử ca ca, các ngươi ở chỗ này làm cái gì vậy?

Tần Mục từ trong đống giấy ngẩng đầu, hai mắt hiện lên tơ máu. Chỉ thấy Tang Họa cùng Vũ Hòa, Thục Diêu còn có mấy thần thông giả trẻ tuổi đi tới bên ngoài thành lâu, hiếu kỳ ló đầu vào quan sát.

Mọi người giật nảy mình, chỉ thấy ở đây bản vẽ chồng chất thành cao chừng một người, từng loạt từng hàng được đặt thật chỉnh tề. Trong đống giấy, Tần Mục và một người thiếu niên khác dáng vẻ khoẻ mạnh kháu khỉnh đều thấy vành mắt đen xì, trong mắt đầy tơ máu, râu ria xồm xoàm, lôi thôi lếch thếch.

- Hóa ra là các ngươi.

Tần Mục thu hồi ánh mắt, tiếp tục ở trên giấy viết viết vẽ vẽ, nói:

- Các ngươi chờ một lát. Ta với Hổ ca đã tính toán hai phương trình, sử dụng phương trình tính toán ra phù văn không gian chuyển hoán linh năng, đang thiết kế cơ cấu cầu không gian thế giới.

Thần sắc của Vũ Hòa, Thục Diêu và các thần thông giả dại ra. Sau một lúc lâu, Thục Diêu chột dạ hỏi:

- Tang Họa sư muội, muội nghe hiểu không?

Tang Họa mờ mịt lắc đầu.

Tần Mục cùng Hắc Hổ Thần đều sử dụng nguyên khí biến hóa thành mực tinh tế vô cùng, ở trên giấy vẽ một lúc lâu, đánh dấu được mỗi một chỗ, cuối cùng đứng dậy.

Hắc Hổ Thần hưng phấn nói:

- Đi, chúng ta lập tức đi làm ra cầu thế giới này, thử xem có thể không nối liền hai giới hay không?

Tần Mục do dự một chút, nói:

- Thánh Sư nói ta không nên chọc ra họa. Cầu thế giới này còn chưa có nghiệm chứng, hiện tại lại đi ra thử nghiệm, chỉ sợ sẽ...

Hắc Hổ Thần so với hắn còn muốn hưng phấn, dùng sức vỗ nhẹ vào ngực, hào khí vượt trời:

- Đây không phải là gây ra họa, nhiều nhất là gây sự. Không có việc gì, xảy ra chuyện gì ta tới gánh chịu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện