Tần Mục vẫn cảm thấy có chút không yên lòng. Hắn dự định sẽ tính toán lại một lần nữa, xem có tính sai ở chỗ nào hay không. Hắn không phải là không tin được tính toán của Hắc Hổ Thần. Nhưng chuyện đả thông hai thế giới, thành lập cầu thế giới để dịch chuyển trao đổi linh năng, trước đây chưa bao giờ từng có tiền lệ như vậy. Nếu xảy ra gì không may, hắn cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Ví dụ như khi Tần Mục chế luyện đan dược trị liệu thương thế, mỗi khi luyện ra một loại linh đan mới cũng có thể xuất hiện một vài tác dụng phụ kỳ lạ cổ quái. Dược lực của linh đan xảy ra vấn đề, hắn còn có thể tìm cách sửa chữa. Nhưng nếu như chuyện cầu dịch chuyển trao đổi linh năng nối liền giữa hai thế giới này xảy ra vấn đề, vậy hắn sẽ phải sửa chữa như thế nào mới được?

Hắc Hổ Thần đã nhanh chóng cuộn bản vẽ lại, hắn hào hứng đi ra ngoài, vừa đi vừa cười nói:

- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút! Ta cảm thấy không thể nào chờ đợi được nữa, muốn lập tức nghiệm chứng một phen!

Tần Mục chỉ đành phải đi theo hắn ra khỏi thành lâu. Hắn nhìn về phía Tang Họa nói:

- Họa muội, các muội đến tìm ta có chuyện gì hay không?

- Ly thành hiện tại đã được xây lại, nhưng trong phạm vi ngàn dặm gần đây vẫn có rất nhiều Ma tộc đang hoạt động, bọn chúng phân tán ra rất rộng. Những Ma tộc này sử dụng máu thịt và hồn phách của lê dân bách tính trong Thái Hoàng Thiên chúng ta để luyện công, gây ra nguy hại rất lớn.

Tang Họa nói:

- Chúng ta đã tìm ngươi rất lâu, dự định sẽ cùng đi với ngươi rèn luyện một hồi, tiện diệt trừ những thần thông giả của Ma tộc đó.

Vũ Hòa nói:

- Thời điểm Phược Nhật La ở Ly thành đã từng trói buộc Ma tộc, không cho bọn chúng gây tổn thương cho những bách tính đó. Nhưng bây giờ Phược Nhật La vừa đi, Ma tộc còn lại đã không thể ngồi yên được nữa. Đối với Ma tộc mà nói, Nhân tộc chúng ta đã trở thành khẩu phần lương thực cũng là nguyên liệu luyện bảo luyện công. Bởi vậy mấy ngày nay, mọi người trong thôn xóm xung quanh đây đã bị bọn chúng giết chết không ít. Tang Họa sư muội ban đầu dự định đi Trấn Thần tháp trước, hiện tại cũng không thể không rời lại.

Tần Mục cau mày nói:

- Phược Nhật La ràng buộc Ma tộc, không được tổn thương tới bách tính sao? Vì sao hắn lại ra mệnh lệnh này vậy?

- Thu mua lòng người.

Sắc mặt của Thục Diêu nghiêm trọng, nói:

- Thành có thể phá, nước có thể vong, thần cũng có thể chết trận, nhưng lòng người là khó thu phục nhất. Phược Nhật La là Ma Thần có kẻ có chí lớn, thủ đoạn của hắn cũng rất cao minh. Hắn không cho Ma tộc tổn thương tới bách tính, lại khiến cho bách tính không phản kháng, cho dù có bị bọn chúng nghiền ép nhiều hơn nữa. Hắn để cho bách tính làm nô dịch cho Ma tộc, đào móc đi các khoáng mạch, trồng và thu thập các loại dược liệu, đồng thời có thể khiến cho những Ma Tộc cấp thấp đó có thể tập trung vào trong cuộc chiến đấu. Kẻ địch có thể công kích vào tâm thần của người khác, đó mới chính là kẻ địch cường đại nhất.

Tần Mục gật đầu. Lúc này ấn tượng của hắn đối với Phược Nhật La cũng đã thay đổi rất nhiều.

Phược Nhật La thật sự không phải là kẻ mãng phu chỉ hiểu được có chuyện công thành chiếm đất, mà còn hiểu sâu sắc về đạo thống trị. Hắn biết làm thế nào mới có thể làm cho Ma tộc thu hoạch được càng nhiều lợi ích lớn hơn nữa.

Ma Tộc cấp thấp có địa vị thấp thế nào, Tần Mục ở trong chiến trường đã thấy qua số phận của Ma Tộc cấp thấp. Đó chính là vật phẩm tiêu hao trong các cuộc chiến đấu. Nếu nô dịch Ma Tộc cấp thấp, lại để cho Ma Tộc cấp thấp đi làm chuyện của nô lệ, lại khiến cho Ma Tộc cấp thấp biến thành vật phẩm tiêu hao, như vậy bọn họ khó có thể thống trị được lâu dài.

Phược Nhật La nô dịch Nhân tộc khiến cho những Ma Tộc cấp thấp cũng được hầu hạ thoải mái, lại để cho Ma Tộc cấp thấp đi liều sống liều chết, như vậy mới có thể duy trì được sự thống trị của mình.

Mà nhân tộc bởi vì có thể sinh tồn, tuy rằng bị bọn họ nô dịch nhưng không hiểu được cách phản kháng, sẽ không phản kháng. Đến lúc đó hậu phương của Phược Nhật La đã trở nên an ổn, còn có những tài nguyên do Nhân tộc này cung cấp cuồn cuộn không ngừng chuyển đến, hắn có thể tập trung tất cả tinh lực vào trong việc chinh phạt ở ngoài tiền tuyến.

- Phược Nhật La là một tài năng lớn, thảo nào Thánh Sư đối với hắn lại đề phòng như thế.

Tần Mục suy nghĩ một lát, nói:

- Trong chiến trường chắc hẳn có thể thu thập được rất nhiều linh binh của Ma tộc? Những linh binh này các ngươi thường xử trí như thế nào?

Vũ Hòa nói:

- Bởi vì linh binh của Ma tộc có chứa rất nhiều ma tính ma khí nên bình thường chúng ta đều sẽ tiêu hủy, không để cho Ma tộc có được cơ hội đoạt lại linh binh nữa.

Tần Mục cười nói:

- Ta với Hổ ca đi bố trí cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, cần dùng đến rất nhiều Huyền Kim Huyền Thiết. Nếu như các ngươi không có sử dụng tới linh binh của Ma tộc, như vậy có thể cho chúng ta mượn hay không? Ma tính ma khí trong linh binh vừa vặn lại có tác dụng đối với chúng ta!

Vũ Hòa cười nói:

- Sư phụ ta có thể lấy ra rất nhiều linh binh Ma tộc. Chỉ là không biết giáo chủ cần bao nhiêu?

- Càng nhiều càng tốt!

Tần Mục trịnh trọng nói:

- Vậy đành phải làm phiền Vũ đường chủ giúp cho!

Vũ Hòa vừa xoay người rời đi, vừa nói:

- Giáo chủ khách khí, mấy thứ linh binh kia của Ma tộc vốn không có chỗ nào dùng tới. Các ngươi cứ đi trước đi, đợi ta với sư phụ cùng nhau đưa linh binh qua.

Tần Mục nhìn về phía đám người Tang Họa, do dự một chút, nói:

- Họa muội, ta với Hổ ca chắc phải cần một khoảng thời gian nữa mới có khả năng thành lập xong cầu thế giưới. Hay là các ngươi cứ đi rèn luyện đi, chờ mười ngày sau hãy trở lại đây. Mười ngày sau, chúng ta hẳn là sẽ bố trí xong dấu vết phù văn. Đến lúc đó, chúng ta lại đi rèn luyện sau. Nói không chừng tới lúc đó ta còn có thể giới thiệu với các ngươi rất nhiều bằng hữu mới.

Tang Họa khẽ nói:

- Mục đích lần này chúng ta tới đây, ngoại trừ tìm ngươi đi ra ngoài rèn luyện, còn có một việc nữa. Mấy người chúng ta dự định vào giáo.

Mấy vị thần thông giả Thái Hoàng Thiên khác đều vội vàng gật đầu.

Tần Mục nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn về phía Thục Diêu. Thục Diêu bất đắc dĩ nói:

- Ngày ấy giáo chủ nói với chúng ta về những lý niệm của Thiên Thánh giáo, ta với Vũ Hòa sư tỷ tràn ngập sự đồng cảm, vì vậy tiến vào trong giáo, trở thành đường chủ. Sau đó cũng là do ta lắm miệng, nói với bọn họ về tôn chỉ của Thiên Thánh giáo, bọn họ cũng cảm thấy lý niệm này rất tốt nên mới muốn cùng nhau tiến vào.

Tang Họa hưng phấn nói:

- Như vậy chúng ta cũng có thể có chức vụ đường chủ hay không?

Tần Mục cảm thấy tâm hoa nở rộ nhưng ngoài mặt lại ung dung thản nhiên, cười nói:

- Thiên Thánh giáo ở Duyên Khang đều là nhân tài kiệt xuất của chính đạo, nhưng không phải người nào cũng có thể đi vào được. Chỉ có điều ta rất cảm động đối với hành động vĩ đại ra sức chống lại Ma tộc hoàn toàn không để ý tới sinh tử của các vị. Ta biết các vị đều là những bậc chính nhân quân tử, có chung chí hướng với ta nên việc để các vị vào giáo cũng không khó. Nhưng muốn trở thành đường chủ, cần phải thành thạo một nghề. Thánh giáo ta có ba trăm sáu mươi đường, đại biểu cho ba trăm sáu mươi nghề, cũng không phải chỉ cần có thực lực cao cường là có thể trở thành đường chủ.

Đám người Tang Họa có chút thất vọng, Tần Mục mỉm cười nói:

- Chỉ có điều Thánh giáo ở Thái Hoàng Thiên vừa thành lập phân đà, Thái Hoàng Thiên cũng trăm phế chờ hưng thịnh. Việc gấp cần làm nhanh, không cần truy cứu quá nhiều. Cho nên các vị đều có thể trở thành đường chủ của Thánh giáo ở Thái Hoàng Thiên.

Tang Họa hoan hô một tiếng:

- Vậy chúng ta có cần phải uống máu lập lời thề không được phép phản giáo hay không?

Tần Mục dở khóc dở cười, lắc đầu nói:

- Thiên Thánh giáo chúng ta cũng không phải là đám người Ma Giáo xấu xa kia, chúng ta không cần phải làm ra bộ dạng uống máu lập lời thề này. Hơn nữa giáo chúng cũng không cần phải bái lạy giáo chủ, khi gặp phải chỉ cần cúi chào là được, không cần tới đại lễ quỳ lạy. Giáo chủ chính là Thánh Sư, mà không phải là hoàng đế. Ta hiện tại đang nóng lòng đi chế tạo cầu thế giới dịch chuyển trao đổi linh năng, không có thời gian rảnh nói rõ ràng tỉ mỉ về chuyện này cho các ngươi biết được. Đợi đến mười ngày sau các ngươi trở lại đây, khi đó hai giới đã được tương thông, ta sẽ để cho huynh đệ của Thánh giáo tại Duyên Khang nói kỹ càng tỉ mỉ hơn với các ngươi về chuyện này.

Đám người Tang Họa nghe hắn nói vậy, trong lòng cảm thấy mỹ mãn. Bọn họ cùng Thục Diêu rời đi.

- Thì ra chuyện lập giáo phái ở Thái Hoàng Thiên dường như còn đơn giản hơn so với trong sự tưởng tượng của ta.

Trong lòng Tần Mục thầm xúc động, hắn liếc mắt nhìn sáng Hắc Hổ Thần đang ở bên cạnh, ánh mắt hắn chớp động nói:

- Hổ sư huynh có muốn vào giáo hay không?

Hắc Hổ Thần lườm hắn một cái, cười lạnh nói:

- Chủ công chưa bao giờ nhận thức qua Thiên Thánh giáo của ngươi. Ngươi cũng không cần uổng phí tâm tư làm gì. Hiện tại chúng ta cần phải mau chóng chế tạo tốt cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.

Bọn họ một người một hổ rất nhanh đã đi tới trước một tòa tế đàn lớn có hình chữ Kim. Tòa tế đàn cao vút giống như một ngọn núi, xung quanh có từng bậc thang đi thẳng về phía không trung, đến đỉnh tế đàn lại là một đài cao vô cùng bằng phẳng. Xung quanh tế đàn có dấu vết phù văn huyết tế. Các thần thông giả của Thái Hoàng Thiên đã chất đống vô số thi thể xương cốt ở chỗ này, mới triệu hoán được tượng đá trong Đại Khư và nguyên thần của thần chỉ đi qua đây.

Tần Mục cùng Hắc Hổ Thần thiết kế cầu dịch chuyển trao đổi linh năng phù văn, bản thân việc này chính là cơ sở để thành lập phù văn tế tự. Phù văn trên tế đàn chỉ có số ít cần phải cải biến, một người một hổ lập tức động thủ, sửa chữa lại dấu vết phù văn.

Sau một lúc lâu, Bàng Ngọc Chân Thần dẫn theo Vũ Hòa chạy tới đây. Bàng Ngọc Chân Thần bỏ một một đống linh binh Ma tộc có thể chồng chất giống như núi, cười nói:

- Tiểu hữu, những linh binh Ma tộc này đã đủ để cho các ngươi sử dụng hay chưa? Nếu như cảm thấy không đủ, Minh Di thành còn có một đống, so với chỗ đây chắc hẳn còn nhiều hơn gấp vài lần.

Tần Mục mừng rỡ, cười nói:

- Như vậy đã đủ để sử dụng rồi, cảm ơn Chân Thần!

Bàng Ngọc Chân Thần cười nói:

- Có cần hai người sư đồ chúng ta giúp các ngươi một tay hay không?

Vũ Hòa cũng nóng lòng muốn thử.

Hắc Hổ Thần đang muốn đáp ứng, Tần Mục hoảng vội vàng lắc đầu:

- Không cần! Chân Thần công việc bận rộn, Vũ Hòa sư tỷ cũng cần phải đi rèn luyện. Chúng ta không dám làm phiền hai vị!

Bàng Ngọc Chân Thần quả thật có rất nhiều chuyện cần phải làm, vì vậy hắn dẫn theo Vũ Hòa từ biệt rời đi. Hắc Hổ Thần oán giận nói:

- Chuyện dựng cầu dịch chuyển trao đổi linh năng cần phải chế luyện ra quá nhiều linh kiện, hai chúng ta sẽ phải bận rộn trong thời gian rất lâu mới có khả năng luyện xong. Vì sao ngươi không để cho bọn họ hỗ trợ một tay?

- Sư huynh, sư huynh thử nhìn vào mặt trời trên bầu trời xem!

Hắc Hổ Thần ngẩng đầu lên nhìn vào bầu trời, sau đó bừng tỉnh hiểu ra:

- Quả thật không thể để cho Thần Ma ở Thái Hoàng Thiên hỗ trợ, bằng không không biết sẽ phải gặp đại loạn gì!

Một người một hổ lập tức động thủ, tinh luyện kim loại của ma binh, chế luyện linh kiện của cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, không cần luyện đi ma tính, chỉ cần nung chảy là được.

Bọn họ đều là người thành thạo về việc rèn. Bọn họ cũng đều tinh thông về thuật tính. Mỗi một bộ linh kiện cần thiết đều được bọn họ chế luyện chính xác vô cùng. Mỗi một ấn ký phù văn ở phía trên linh kiện cũng cần bọn họ đi làm không thể xảy ra một chút sai nào, cần phải chính xác đến từng chút một, không những cần tốt còn muốn tốt hơn.

Thần chỉ Tạo Nhật chế luyện ra mặt trời trên bầu trở thành hình dạng xiêu xiêu vẹo vẹo như vậy, cũng là bởi vì trong khi hắn thiết kế chế tạo ra mặt trời, yêu cầu của hắn đối với mỗi một linh kiện lại có độ chặt chẽ không quá cao. Dựa theo Tần Mục suy đoán, chắc hẳn đối với bản vẽ một nửa mặt trời này, thần chỉ Tạo Nhật tối đa chỉ tính được một vài vị trí nên mặt trời xiêu xiêu vẹo vẹo, khó coi.

Mà muốn mặt trời treo trên không trung thoạt nhìn rất tròn, thấp nhất cũng muốn tính đến từng phần rất nhỏ.

Nửa mặt trời trên bầu trời kia còn to hơn so với tế đàn lớn gấp mấy chục lần, Tần Mục đối với bộ linh kiện của tế đàn lớn có yêu cầu chặt chẽ đã cực cao. Mỗi một bộ linh kiện đều phải chính xác vô cùng, bởi vậy hắn mới cảm thấy mặt trời trên bầu trời gai mắt.

Tiều Phu thánh nhân cũng là người tinh thông thuật tính và rèn, cho nên hắn đối với Thái Hoàng Thiên cũng khó có thể tha thứ.

Mười ngày sau, đám người Tang Họa, Thục Diêu đều chạy tới, dẫn đến hàng trăm thần thông giả, chờ Tần Mục và Hắc Hổ Thần khởi động cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.

Tần Mục và Hắc Hổ Thần đang ở trên tế đàn bận rộn tất bật, điều chỉnh lại thử lại điều chỉnh, không dám lười biếng chút nào. Trong thời gian mười ngày này, bọn họ chỉ ngủ có hai ba lần, thực sự rất mệt mỏi, nhưng tinh thần bọn họ lại rất phấn khởi.

Lại qua thời gian không lâu, đám thần chỉ Bàng Ngọc Chân Thần, Tang Diệp tôn thần đã dẫn theo hàng nghìn thần thông giả đến nơi đây, mọi người đều nhìn về phía tế đàn. Chỉ thấy giờ phút này trên tế đàn các loại linh kiện cực lớn có cấu tạo tối tăm như mực hòa làm một thể với tế đàn. Các loại linh kiện cấu tạo dài ngắn không đồng nhất giống như đao kiếm, trực tiếp chỉ lên bầu trời.

Trên những những linh kiện cấu tạo đó có đầy phù văn kỳ dị, phù văn thâm ảo khó hiểu, càng nhiều phù văn xuất hiện ở bên dưới tế đàn. Toàn bộ phía dưới tế đàn gần như bị Tần Mục cùng Hắc Hổ Thần móc sạch, ở phía dưới hai người cũng bố trí rất nhiều linh kiện cấu tạo to lớn, cực kỳ phức tạp.

Tế đàn cũng bị đào ra những lối đi phức tạp, trong lối đi cũng có vô số linh kiện. Các phù văn nối liền với từng linh kiện trên tế đàn.

Toàn bộ tế đàn lại giống như là một chỉnh thể, đồng thời có một loại kết cấu vô cùng phức tạp.

Với con số lên tới hàng ngàn vị thần thông giả và từng vị thần chỉ vây quanh tòa tế đàn cực lớn này, đi dạo qua mấy vòng, vừa nhìn vừa tán thưởng. Tần Mục và Hắc Hổ Thần họ thể hiện cho bọn thấy được một loại vẻ đẹp hoàn toàn mới của kim loại nặng nề.

Loại vẻ đẹp này cũng là bất quy tắc, ngược lại chính là loại bất quy tắc này với màu đen chằng chịt. Kim loại cùng phù văn đầy khuynh hướng cảm xúc, mới cho bọn họ thấy được một loại thẩm mỹ khác.

Tần Mục cùng Hắc Hổ Thần lắp đặt xong linh kiện cấu tạo cuối cùng, điều chỉnh phương hướng vị trí với tế đàn cực lớn ở thế giới kia xong, hai người liếc mắt nhìn nhau. Cả hai đều nhìn ra được vẻ hưng phấn ở trong mắt của đối phương.

- Chuẩn bị xong chưa?

Hắc Hổ Thần mặt mày hớn hở:

- Ta chuẩn bị kích phát lực lượng của phù văn!

Tần Mục liên tục gật đầu. Hắc Hổ Thần lấy ra một đạo thần nguyên dũng mãnh tràn vào bên trong phù văn khởi động. Trong lúc nhất thời chỉ thấy đạo phù văn khởi động kia chợt sáng lên, tia sáng theo phù văn lưu chuyển, thắp sáng những phù văn khác. Tiếp theo tia sáng này phân tán ra thành hai nửa, giống như dòng nước chảy thắp sáng càng nhiều phù văn khác.

Chỉ nghe những tiếng oong oong không ngừng truyền đến, tia sáng chảy vào bên trong tế đàn. Từ bên trong tế đàn chảy ra, chảy tới khắp các bậc thang, thắp sáng mỗi một ấn ký phù văn phía trên tế đàn.

Cuối cùng, tất cả ánh sáng chảy về phía dưới đáy của tế đàn, tập trung lại ở nơi đó.

Oong...

Một tiếng chấn động kịch liệt truyền đến, đột nhiên toàn bộ tế đàn từng bậc từng bậc di chuyển lên trên không trung, theo cầu thang chia ra làm hơn chín trăm. Chúng dịch chuyên theo các phương hướng khác nhau, mỗi lần chuyển động được một phần tư vòng. Sau mỗi lần chuyển động, phù văn trong các tầng khác luôn có thể trùng hợp tập trung lại cùng một chỗ, có thể nói là tinh vi vô cùng.

Tần Mục và Hắc Hổ Thần đứng ở trên một trong những bậc thang trong đó, trong lòng bọn họ đột nhiên cảm thấy hưng phấn không chịu nổi. Bên dưới tế đàn, các thần thông giả Thái Hoàng Thiên và thần chỉ đứng sừng sững ở trên không trung cũng không nhịn được cảm thấy kích động.

Cục diện của bộ máy kim loại nặng nề này khởi động, thật sự quá bao la hùng vĩ đồ sộ!

Tế đàn không ngừng chuyển động, mỗi khi chuyển động được một phần tư vòng, lại có từng linh năng tuôn ra. Những linh năng này là ma khí và ma tính bên trong linh binh của Ma tộc bị kích phát ra.

Tần Mục cùng Hắc Hổ Thần trải qua tính toán kín kẽ, thấy được chỉ cần đả thông hàng rào của hai giới, dựng ra cầu dịch chuyển trao đổi linh năng có hình dạng cái phễu, năng lượng của hai thế giới lại sẽ duy trì cầu di chuyển trao đổi ổn định. Cái lối đi này sẽ không dễ dàng bị đổ sụp xuống, ma khí và ma tính trong linh binh của Ma tộc cũng sẽ ở trong lần công kích này từ từ tiêu hao hết.

Từng tầng tế đàn xoay tròn không biết bao nhiêu lần, năng lượng tích góp được đạt đến mức tận cùng, đột nhiên một đạo ánh sáng màu đen phóng lên cao, uy năng dâng trào kích động rít gào.

Hàng ngàn thần thông giả và các thần chỉ cùng với Tần Mục, Hắc Hổ Thần đều ngẩng đầu nhìn về phía trên không trung, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, sau đó vẻ tươi cười cứng đờ ở trên mặt của mỗi người.

Trên bầu trời, đạo hắc quang kia mãnh liệt vô cùng, đánh vào phía trên nửa mặt trời này. Nửa mặt trời nhất thời bị bốc hơi lên, ở trong ánh sáng màu đen lập tức tan thành mây khói.

Hai lỗ tai của Hắc Hổ Thần thoáng cái đã ép sát vào trên gáy, miệng há thật to:

- Đáng chết... Sư đệ, đây là gây chuyện hay là gây ra họa vậy?

Từng giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu từ trên mi của con mắt trái Tần Mục rơi xuống, nện ở phía trên trái má. Tiếp theo từng giọt mồ hôi giống như là thác nước từ trên trán lăn xuống, ở trên hai mi mắt của hắn hình thành hai màn nước.

Tần Mục khó nhọc chuyển động cái cổ, nhìn về phía Hắc Hổ Thần. Trên gương mặt thiếu niên của Hắc Hổ Thần có vô số giọt mồ hôi còn nhiều hơn cả hắn cũng đang không ngừng rơi xuống, khiến chiếc áo trên toàn thân hắn hoàn toàn ướt nhẹp.

- Sư huynh, sư huynh xem thử biểu tình của đám người phía dưới thế nào?

Giọng nói của Tần Mục khàn khàn, cố gắng đè thấp tiếng xuống, nói.

- Ngươi đi xem đi, ta thật sự không dám. Ta sợ bọn họ sẽ không nhịn được đánh chết chúng ta. Ngươi cảm thấy liệu bọn họ có thể đánh chết chúng ta hay không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện