"Sắp đến rồi!"
Sau khi thu phục Tử Liên Yêu Hỏa, giờ bản thân Mục Vỹ chính là ý thức. căn nguyên của nó. Ngày đó, Tử Liên Yêu Hỏa quá tự tin nên xông vào Tru Tiên Đồ, cuối cùng tự đào hố chôn mình.
Còn hôm nay, nếu dẫn được ý niệm của Vạn Kiếp Quỷ Hỏa vào hồ linh hồn của mình thì chắc chắn sẽ tóm được nó.
Mục Vỹ đi tiếp nửa canh giờ, khung cảnh xung quanh mới bắt đầu thay đổi.
Trước mắt xuất hiện một thạch đài khổng lồ, trên lễ đài cắm một cây thánh giá cao vút.
Lúc này đây, trên cây thánh giá có một người bị trói hai tay hai chân, mái tóc lan tỏa ra xung quanh như thác nước.
Không phải nói quá nhưng tóc của người nọ phủ khắp nền thạch đài, thật sự không khác gì thác nước.
Tiếng gào thảm thiết trước đó là của người này. "Ông là ai?"
Mục Vỹ lại gần đài cao, lên tiếng.
"gạ
Nghe có người nói chuyện, ông lão mặc áo bào đen, tóc nhiều như suối kia ngẩng đầu, đôi mắt sáng sủa minh mẫn.
Đôi mắt sắc bén kia nhìn Mục Vỹ chăm chằm như vừa thấy một con quái vật vậy.
Ông lão lắc đầu nguầy nguậy. Dường như chắc chắn Mục Vỹ đang đứng trước mặt mình không phải ảo giác, ông ta nói với giọng vừa khản đặc vừa run: "Cậu vào đây bằng cách nào? Sao cậu vào đây được?"
"Hả? Hỏi gì lạ thế, thì cứ vào thôi!"
"Không thể nào!"
Ông lão khàn giọng bác bỏ: "Mười nghìn năm, đã mười nghìn năm chưa ai vào được đây, làm sao cậu có thể?"
Ông ta nhìn Mục Vỹ với vẻ khó tin, người run bần bật: "Sao con quỷ kia cho ai vào đây được, sao có thể?"
"Lộn xộn quá, chả hiểu ông nói gì!" Mục Vỹ bĩu môi, một ngọn lửa rực cháy trên đầu ngón tay. Soạt soạt soạt...
Trong chốc lát, hơn một trăm ánh lửa nổi lên và lơ lửng trên vách đá xung quanh, chiếu sáng thạch đài.
Mục Vỹ giơ chân định đi lên thạch đài. "Đừng có lên!"
Ông lão tóc dài bỗng quát: "Đừng, đừng đi lên, cứ ở dưới đi! Nếu lên cả cậu và ta đều sẽ chết!"
Nghe lão ta nói vậy, Mục Vỹ nhíu mày nhìn xung quanh.
"Ông là ai? Sao lại ở đây? Vạn Kiếp Quỷ Hỏa đâu rồi? Ta cảm nhận được sức mạnh của nớ', hắn hỏi.
"Cậu cảm nhận được sức mạnh của nó ư?”
Ông lão ngơ ngác nhìn ánh lửa xung quanh, bật thốt: "Ta hiểu rồi, trong người cậu có thiên hỏa, đây là... Tử Liên Yêu Hỏa. Quả nhiên Tử Liên Yêu Hỏa xuất hiện ở Thiên Vận Đại Lục mà. Ta biết Tử Liên Yêu Hỏa sẽ sinh ra trên Thiên Vận Đại Lục từ mười nghìn năm trước rồi!"
Ông ta thì thào, trông cực kỳ phấn khởi. "Rốt cuộc ông là ai?", Mục Vỹ nhíu chặt mày.
"Ta là ai? Hừ, cậu có nghe cũng không biế
Ông lão khịt mũi một cách kiêu ngạo: "Tiểu tử kia, nghe cho rõ đây, ta là đại anh hùng của đại lục vào mười nghìn năm trước - Vạn Quỷ lão nhân!"
"Ha ha..."
Mục Vỹ nghe vậy chợt cười phá lên: "Ông là Vạn Vô Sinh á? Đừng đùa vậy chứ lão già này. Mười nghìn năm trước, Vạn Vô Sinh như cái đuôi cun cút theo ta mà, qua mười nghìn năm thì tên đó cũng phải thành cao thủ Tiên Cảnh rồi chứ sao lại ở đây được? Chưa kể, dù là Vạn Vô Sinh thì cũng chết từ lâu rồi, mười nghìn năm kia mà, ông xem ta là đồ ngốc à!"
"Sao cậu biết tên ta?”
Mục Vỹ cười ha ha: "Sao lại không, ông biết ta tên gì không? Ta tên Mục Vỹ, đường đường Tiên Vương của đại thế giới Vạn Thiên, minh chủ của Vỹ Minh, thuộc hạ vô số, xưng bá đại thế giới Vạn Thiên!"
"Năm đó, Vạn Vô Sinh là kiện tướng đắc lực của ta, nhưng ta cay cái là khi đến đại thế giới Vạn Thiên, tiểu tử này nói sẽ đến tìm ta, nhưng ta chết rồi vẫn không thấy y đâu!"
Thấy ông lão trợn mắt há mồm, Mục Vỹ cười nói: "Ông tin không? Không tin chứ gì!"
Khoan nói đến việc ông ta có tin không, bản thân Mục Vỹ cũng thấy như đang nằm mơ khi kể những chuyện này luôn mà. Sau khi sống lại, có người thân, huynh
đệ, có học trò, có cả người thương, hắn nghĩ mình đã khác trước rồi.
"Thôi thôi, không đùa với ông nữa. Chắc ông bị bốn thế lực lớn nhốt tại đây đúng không?"
"Bốn thế lực lớn? Bốn thế lực nào?”
"Ta là Vạn Quỷ lão nhân. Mười nghìn năm trước, ta đã đột phá tầng thứ chín của hồn đàn, cửu cửu quy nhất, vũ hóa thành tiên, ngặt nỗi bị hãm hại ở tiểu thế giới Tam Thiên nên mới rơi vào cảnh ngộ hôm nay. Bị Vạn Kiếp Quỷ Hỏa thiêu đốt hồn đàn suốt ngày, ngày nào cũng bị nó giày vò như thế, thấm thoát đã mười nghìn năm rồi".
"Cậu là người đầu tiên vào đây. Mặc dù không biết cậu vào vực sâu bằng cách nào nhưng quả là kỳ tích khi cậu gặp được ta đấy!"
Việc ông ta nghiêm túc kể lại sự việc làm Mục Vỹ ngạc nhiên.
Trời đất ơi! Đừng nói là... lão già này là Vạn Quỷ lão nhân thật đấy chứ?
Sau khi thu phục Tử Liên Yêu Hỏa, giờ bản thân Mục Vỹ chính là ý thức. căn nguyên của nó. Ngày đó, Tử Liên Yêu Hỏa quá tự tin nên xông vào Tru Tiên Đồ, cuối cùng tự đào hố chôn mình.
Còn hôm nay, nếu dẫn được ý niệm của Vạn Kiếp Quỷ Hỏa vào hồ linh hồn của mình thì chắc chắn sẽ tóm được nó.
Mục Vỹ đi tiếp nửa canh giờ, khung cảnh xung quanh mới bắt đầu thay đổi.
Trước mắt xuất hiện một thạch đài khổng lồ, trên lễ đài cắm một cây thánh giá cao vút.
Lúc này đây, trên cây thánh giá có một người bị trói hai tay hai chân, mái tóc lan tỏa ra xung quanh như thác nước.
Không phải nói quá nhưng tóc của người nọ phủ khắp nền thạch đài, thật sự không khác gì thác nước.
Tiếng gào thảm thiết trước đó là của người này. "Ông là ai?"
Mục Vỹ lại gần đài cao, lên tiếng.
"gạ
Nghe có người nói chuyện, ông lão mặc áo bào đen, tóc nhiều như suối kia ngẩng đầu, đôi mắt sáng sủa minh mẫn.
Đôi mắt sắc bén kia nhìn Mục Vỹ chăm chằm như vừa thấy một con quái vật vậy.
Ông lão lắc đầu nguầy nguậy. Dường như chắc chắn Mục Vỹ đang đứng trước mặt mình không phải ảo giác, ông ta nói với giọng vừa khản đặc vừa run: "Cậu vào đây bằng cách nào? Sao cậu vào đây được?"
"Hả? Hỏi gì lạ thế, thì cứ vào thôi!"
"Không thể nào!"
Ông lão khàn giọng bác bỏ: "Mười nghìn năm, đã mười nghìn năm chưa ai vào được đây, làm sao cậu có thể?"
Ông ta nhìn Mục Vỹ với vẻ khó tin, người run bần bật: "Sao con quỷ kia cho ai vào đây được, sao có thể?"
"Lộn xộn quá, chả hiểu ông nói gì!" Mục Vỹ bĩu môi, một ngọn lửa rực cháy trên đầu ngón tay. Soạt soạt soạt...
Trong chốc lát, hơn một trăm ánh lửa nổi lên và lơ lửng trên vách đá xung quanh, chiếu sáng thạch đài.
Mục Vỹ giơ chân định đi lên thạch đài. "Đừng có lên!"
Ông lão tóc dài bỗng quát: "Đừng, đừng đi lên, cứ ở dưới đi! Nếu lên cả cậu và ta đều sẽ chết!"
Nghe lão ta nói vậy, Mục Vỹ nhíu mày nhìn xung quanh.
"Ông là ai? Sao lại ở đây? Vạn Kiếp Quỷ Hỏa đâu rồi? Ta cảm nhận được sức mạnh của nớ', hắn hỏi.
"Cậu cảm nhận được sức mạnh của nó ư?”
Ông lão ngơ ngác nhìn ánh lửa xung quanh, bật thốt: "Ta hiểu rồi, trong người cậu có thiên hỏa, đây là... Tử Liên Yêu Hỏa. Quả nhiên Tử Liên Yêu Hỏa xuất hiện ở Thiên Vận Đại Lục mà. Ta biết Tử Liên Yêu Hỏa sẽ sinh ra trên Thiên Vận Đại Lục từ mười nghìn năm trước rồi!"
Ông ta thì thào, trông cực kỳ phấn khởi. "Rốt cuộc ông là ai?", Mục Vỹ nhíu chặt mày.
"Ta là ai? Hừ, cậu có nghe cũng không biế
Ông lão khịt mũi một cách kiêu ngạo: "Tiểu tử kia, nghe cho rõ đây, ta là đại anh hùng của đại lục vào mười nghìn năm trước - Vạn Quỷ lão nhân!"
"Ha ha..."
Mục Vỹ nghe vậy chợt cười phá lên: "Ông là Vạn Vô Sinh á? Đừng đùa vậy chứ lão già này. Mười nghìn năm trước, Vạn Vô Sinh như cái đuôi cun cút theo ta mà, qua mười nghìn năm thì tên đó cũng phải thành cao thủ Tiên Cảnh rồi chứ sao lại ở đây được? Chưa kể, dù là Vạn Vô Sinh thì cũng chết từ lâu rồi, mười nghìn năm kia mà, ông xem ta là đồ ngốc à!"
"Sao cậu biết tên ta?”
Mục Vỹ cười ha ha: "Sao lại không, ông biết ta tên gì không? Ta tên Mục Vỹ, đường đường Tiên Vương của đại thế giới Vạn Thiên, minh chủ của Vỹ Minh, thuộc hạ vô số, xưng bá đại thế giới Vạn Thiên!"
"Năm đó, Vạn Vô Sinh là kiện tướng đắc lực của ta, nhưng ta cay cái là khi đến đại thế giới Vạn Thiên, tiểu tử này nói sẽ đến tìm ta, nhưng ta chết rồi vẫn không thấy y đâu!"
Thấy ông lão trợn mắt há mồm, Mục Vỹ cười nói: "Ông tin không? Không tin chứ gì!"
Khoan nói đến việc ông ta có tin không, bản thân Mục Vỹ cũng thấy như đang nằm mơ khi kể những chuyện này luôn mà. Sau khi sống lại, có người thân, huynh
đệ, có học trò, có cả người thương, hắn nghĩ mình đã khác trước rồi.
"Thôi thôi, không đùa với ông nữa. Chắc ông bị bốn thế lực lớn nhốt tại đây đúng không?"
"Bốn thế lực lớn? Bốn thế lực nào?”
"Ta là Vạn Quỷ lão nhân. Mười nghìn năm trước, ta đã đột phá tầng thứ chín của hồn đàn, cửu cửu quy nhất, vũ hóa thành tiên, ngặt nỗi bị hãm hại ở tiểu thế giới Tam Thiên nên mới rơi vào cảnh ngộ hôm nay. Bị Vạn Kiếp Quỷ Hỏa thiêu đốt hồn đàn suốt ngày, ngày nào cũng bị nó giày vò như thế, thấm thoát đã mười nghìn năm rồi".
"Cậu là người đầu tiên vào đây. Mặc dù không biết cậu vào vực sâu bằng cách nào nhưng quả là kỳ tích khi cậu gặp được ta đấy!"
Việc ông ta nghiêm túc kể lại sự việc làm Mục Vỹ ngạc nhiên.
Trời đất ơi! Đừng nói là... lão già này là Vạn Quỷ lão nhân thật đấy chứ?
Danh sách chương