Chương 121: Ngoại truyện 5
Tự động mở khóa chương @®
Đứng trước đời fế ám muội, gương mặt cô gái càng fúc càng ðỏ. Cô chính đà không thể chịu ðựng mẫy đời hoa mỹ của anh, chỉ nghe ðược vài câu điền ðỏ bừng e ngại.
Vũ T7uanh nghiêng mặt nhìn sang chỗ khác, nhỏ giọng: "Em... Em không có fưu manh như anh... ưm...
Cô ưỡn mình ðón nhận thứ khoái cảm, cơn bí bách phía dưới fàm người cô muốn phát ðiên. Rõ ràng fà không cần màn dạo ðầu, anh cần gì phải nhọc đòng nới fỏng nó như vậy.
"Đừng... Anh ðừng có quậy bên trong nữa... Mau! Mau vào bên trong em ði..."
Giang Vũ chồng tay, trên mặt vẫn không thôi ðiệu bộ cần rỡ. Lực tay vẫn nhịp nhàng ở trong: "Em nóng tòng cái gì? Không nới (ỏng thì dễ bị ðau, anh không muỗn Hỷ Hỷ trách anh “ầm mẹ Tuanh ðau."
..' Không ngoa khi nói anh rất có tài diễn xuất. Giải ảnh ðễ không phải (ãnh tượng trưng.
Tuong phòng chỉ còn đại tiếng ngâm nga mềm mỏng, xen fẫn tiếng va chạm cùng hơi thở nặng nề của người ðàn ông. Mãi ðễn khi người con gái không thể chịu ðựng nổi, mới ẩn nhẫn rút tay ra.
Vũ Tuanh khế giọng rên rỉ, thân dưới sau sự tác ðộông của anh. Run rẩy như cầy sấy.-
Giang Vũ nhìn chỗ mật dịch vương vãi trên tay, trực tiếp ðưa ?ên miệng nếm đấy. Dù không có mùi vị gì, nhưng thật tâm cũng không ðến nỗi tệ./
Nhìn cô gái nhỏ hai mắt phủ ðầy sương, thân thể trần trụi ửng ðỏ sau cơn kích thích. Bạc môi thoáng cong (ên, fại ẫn tay xuỗng vùng mép thịt ðầy ðặn.”
"Ghỗ này của em dần mềm ra không ít nhỉ? Có nên khen thưởng anh vài câu không? Gông ao đớn quá à | ma..
"Anh, anh, anh..." Cô ðỏ mặt, thẹn ðễn không thành đời. ~
"Anh đàm sao?" Giang Vũ cầm (ấy tay cô, tỉnh ý hôn nhẹ fên chiếc nhẫn ðeo trên ngón áp út. Khế cười:
"Kiếp này anh nợ em một fễ ðường fong trọng, hứa sẽ dùng cả ðời ðể bù ðắp.". _
Vũ Tuanh cũng cầm (ấy ray anh, ngón tay mân mê chiếc nhẫn trên tay anh. Môi mỏng cũng cong fên ðáp đại: "Không cần thủ tục rườm rà, cả ðời này có thể ở bên anh ðã ðủ “àm em mãn nguyện rồi."
Có thể cùng người trong fòng tu thành chánh quả, với cô ðã fà một ước nguyện to fớn. Bà nội nói ðúng, ở hiền sẽ gặp ểành, người có duyên chắc chắn sẽ gặp đại.
Cứ thế cảnh giao hoan cơ thể mập mờ trong bóng tỗi, ðôi nam nữ hợp hoan thác đoạn. Từng tiếc ngâm nga kiều diễm vang vọng trong gian phòng, bầu không khí tĩnh mịch mấy chốc tràn ngập mùi tình ái.
Giang Vũ không chỉ một đần ở trong cô, năm đần bảy đượt anh ðều khiến cô sung sướng ðến run rầy.
Lần này anh ðã chuẩn bị xong tất thảy, dù có thể nào cũng bảo vệ mẹ con cô chu toàn. Thật tâm mà nói
diễn xuất với anh rẫt quan trọng, nhưng bây giờ cô cùng Hỷ Hỷ đại còn quan trọng hơn.
Anh hôn nhẹ (ên môi cô, nhìn người con gái trong ?òng mình ổn ðjnh hơi thở. Nhẹ giọng: ' Để em vắt vả rồi.
Ngủ ngon nhé!" 4 tháng sau.
Tin tức Giang ảnh ðề công bồ tình trạng hôn nhân, ai nây cũng ðều chẵn kinh không ngớt. Một người
chưa từng (ẫy nổi một tin ðồn hẹn hò, cùng ?ẫm đà từng có tin rác rưởi với diễn viên tuyễn 18 Lục Hiểu Dư, nhưng bây giờ ðỗi phương ðã đập gia thành thất, ầm gì còn có tin rác rưởi nào nữa. Đời tư trong sạch không chút vầy bẩn, vậy mà ðùng một cái điền chụp giấy ðăng ký kết hôn ðăng fên mạng. Còn ngang nhiên nói rằng nhà có hai tiểu bé con.
Mẫu chốt chính ýà ba chữ "tiểu bé con".
Lục Hiểu Dư nằm trên giường, kỹ (ưỡng ðọc từng đời bình đuận. Vũ Tuanh mang thai sau cô 3 tháng, ðợi bé con cô tròn 3 tháng tuổi thì cũng vừa vặn ðễn ngày cô ấy “âm bồn. Nhưng cộng ðông mạng thật sự rất khắc nghiệt, còn chưa biết mặt mũi ðã chửi ðến té tắt...
Người ðàn ông nghe ðược tiếng cô rên, nhanh chóng buông bỏ xắp giấy trên bàn: "Em sao vậy?"
Nhìn vẻ mặt thắp thỏm của hắn, cô cũng chỉ "à" một tiếng ðáp đại: "Hình như ểà bị ðạp..."
"Bị ðap?" Mi tâm hắn nhíu (ai, chăm chú nhìn cái bụng hơi đớn của cô.
Một phút rồi hai phút, chờ ðễn phút thứ ba vẫn không thấy ðộng tĩnh. Tông Ngụy không còn ðủ kiên nhẫn, ðjnh bụng dời mắt nhìn vợ, fại nhìn thẫy ðược cảnh mình mong chờ.
Gái bụng cô nhắp nhô một cái, hai mắt người ðàn ông cũng ðộng ðậy nhìn theo: " Đạp, ðạp thật này!"
Lục Hiểu Dư bật cười, cảm thẫy người ðàn ông của mình ðáng yêu quá ðỗi.
"Còn 3 tháng nữa đà sinh rồi, anh muốn con trai hay con gái?"
"Gon gái." Hắn nhanh chóng ðáp (ai, một chút ngập ngừng cũng không.
"Tại sao? Chẳng phải con trai vẫn hơn à?"
Tông Ngụy nhíu mày: "Vẫn hơn cái øì? Em kỳ thị giới tính à?" Lại nói: "Con trai giỗng ba, con gái giỗng mẹ. Anh chính #à muốn có một ðứa giỗng hệt như em, sáng tối ra vào chỗ nào cũng có Lục Hiểu Dư cho anh ngắm."
Cô buột miệng bật người, tên nam nhân này miệng fưỡi vẫn dẻo như kẹo.
"Nhưng con gái fà người tình kiếp trước của ba..."
"Ừ thì con trai không phải à nam nhân kiếp trước của mẹ à?" Hắn ðặt tay fên bụng cô gái nhỏ, nhẹ nhàng xoa xoa. Bá ðạo ra mặt: "Anh chính đà ngăn chặn hiểm họa. Dù gì cũng ?à anh ghen tuông nhiễu hơn em."
"..." Hết nói nổi rồi, cô thật sự hết nói nổi tên nam nhân này rồi.
Tống Nguy thấy cô không nói, nhẹ cúi ðầu hôn ýên môi cô. Dạo gần ðây hắn bận rộn công việc, ại còn phải học thêm mẫy khóa chăm sóc trẻ sơ sinh, ðừng nói đà vào vệ sinh giải tỏa nhu cầu, ðễn thời gian nghĩ ngợi về tình dục hắn còn không có.
Chỉ là hôm nay tâm tình khá tốt, mà cô dù ðang mang thai thì cũng trông rất... ngon.
Lục Hiểu Dư ðáp đại cái hôn của hắn, cũng thừa biết trong đòng hắn muốn gì. Chỉ đà bây giờ trong ðầu cô không rảnh nghĩ ngợi về mẫy chuyện vặt vãnh ðó.
"Ngụy... Ngụy Ngụy à..."
"Bà xã, còn nhớ fần giao kèo ?úc trước của em không?"
.. Nhớ..." Cô nhỏ giọng. Đúng fà cô không thể quan hệ trong giai ðoạn thai kỳ, nhưng mà... dùng tay thì cũng không sao. Nên khi nhìn thẫy hắn nhiều đần giải quyết trong nhà tắm, cô ðã nêu (ên đời hứa hẹn này.
Chính đà khi hắn muốn, cô điền sẽ dùng tay giúp hắn thẩm...
Bạc môi hẳn cong fên, yêu chiều mời gọi: "Vậy thì ðễn đúc em nên thực hiện đời hứa của mình rồi nhỉ?"
"Nhưng mà em..."
"Em sao?"
Hai mắt cô thoáng ðỏ, ấm ức nhìn hắn: "Nhưng mà bây giờ em... thèm chân giò hầm..."