32.

Những ngày sau đó, đoàn phim đột ngột tăng nhanh tiến độ, tất cả các cảnh quay của Nam Chủ đều bị đẩy lên trước.

Nam Xứng từ đầu đến cuối đều cảm thấy có gì đó bất ổn, tuy rằng lúc Nam Chủ làm việc vẫn giống như bình thường, thái độ vẫn khó ưa như cũ, nhưng Nam Xứng vẫn nhận ra có chỗ khác thường.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, hiện giờ Nam Chủ hoàn toàn không để ý gì tới y.

Nam Xứng đời này chưa từng yêu ai bao giờ, vẫn thích độc thân vui tính, hưởng thụ cuộc sống. Nam Chủ phân rõ giới hạn vơi y như vậy, đúng như những gì lúc trước y mong đợi, thì y phải mừng mới phải? Nhưng Nam Xứng lại cảm thấy không những không thoải mái, trái lại trong lòng cứ lo lắng không yên, lúc nào cũng thấy bồn chồn khó chịu, y trước giờ không hề giống như vậy.

Nam Xứng không tìm được cơ hội gặp riêng Nam Chủ, mãi đến tận một hôm tham gia bữa tiệc của đoàn phim tổ chức riêng thì mới xa xa nhìn thấy Nam Chủ.

Nam Chủ ngày hôm nay ăn mặc vô cùng loè loẹt, áo vest màu sáng kết hợp với áo sơ mi hoa, đây hoàn toàn là phong cách ăn mặc có thẩm mỹ thấp đến đáng sợ. Nhưng khi phối hợp với khuôn mặt của Nam Chủ, lại khiến cho người khác không biết chê bai vào đâu, bởi vì nhìn đẹp trai chết đi được! Nhất là hiện giờ hắn còn đeo kính, tăng thêm một phần nhã nhặn lịch sự.

Bởi vì Nam Chủ quá nổi bật, cho nên Nam Xứng vừa tới đã nhìn thấy ngay Nam Chủ đứng trong góc nhỏ uống rượu.

Còn có Pháo Hôi đang được Nam Chủ ôm eo đứng bên cạnh.

33.

Nam Chủ lúc này đang nói chuyện với Pháo Hôi, hai người nhìn qua rất thân mật. Nam Chủ cũng chú ý tới ánh mắt của Nam Xứng, cố ý ôm Pháo Hôi lại gần hơn, có vẻ như đã dính sát vào trong lồng ngực Nam Chủ.

Pháo Hôi giơ tay nghịch ngợm đánh yêu hắn một cái, nói “Anh làm gì lại sờ ngực em chứ.”

Nam Chủ nhìn đối phương, ánh mắt tỏ ra rất thâm tình, ghé tai Pháo Hôi nói “Này, tôi diễn kịch thôi. Cậu tốt xấu gì cũng là một diễn viên, làm ơn tỏ ra chuyên nghiệp một chút có được không?”

Có thể là do ánh mắt của Nam Chủ quá tình cảm, Pháo Hôi bị nhìn cũng cảm thấy trong lòng rục rịch, cười cười đáp lại “Em không ngại phim giả tình thật với anh đâu. Hay hai chúng ta thử một lần xem sao?”

Nam Chủ thấy Nam Xứng không nhìn sang nữa, buông Pháo Hôi ra, không lên tiếng. Vẻ mặt của hắn có chút cô đơn buồn bã.

Pháo Hôi đứng một bên nhìn Nam Chủ yên lặng uống rượu, nhìn chán chê một lúc lâu, mới đẩy hắn một cái, hỏi “Anh trả lời đi, có đồng ý hay không?”

Nam Chủ phục hồi tinh thần, hói “Đồng ý cái gì?”

Pháo Hôi nói “Phim giả tình thật ấy!”

Nam Chủ lúc này không biết nhớ tới cái gì, lắc đầu nói “Xin lỗi, tôi đã có người yêu rồi.”

Pháo Hôi nhìn thấy rõ cảm xúc trong nháy mắt của Nam Chủ, hỏi “Thật hả?”

Nam Chủ nói “Thật đến mức không thể thật hơn.”

Pháo Hôi nói “Thế thì anh còn kéo tôi diễn mấy cái trò mèo này làm gì!”

Nam Chủ lắc đầu “Chúng tôi không thể ở bên nhau.”

Pháo Hôi nghe không hiểu, tiếp tục hỏi thì Nam Chủ lại nhất quyết không chịu nói.

Pháo Hôi có chút tiếc nuối, nhìn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Nam Chủ dưới ánh đèn, cầm lòng không nổi đưa tay vuốt ve khuôn mặt hắn, mê muội nói “Vai diễn này, diễn cũng diễn giúp anh rồi, giờ muốn chút tiền lệ phí đi lại cũng không quá đáng gì đâu, phải không?”

Nam Chủ cũng quen biết Pháo Hôi từ lâu, lúc này hào phòng nói “Ừ, cậu muốn cái gì?”

Pháo Hôi nhích lại gần hắn, ngước đầu đưa tay quàng qua cổ Nam Chủ, nói “Bảo bối, hôn một cái đi.”

Nam Chủ vốn định từ chối, nhưng lúc này đột nhiên liếc mắt nhìn sang một chỗ, rồi đưa tay tháo kính mắt trên mặt xuống, kéo Pháo Hôi vào trong lòng, tà tà cười muốn cúi đầu hôn xuống.

34.

Nhưng Nam Chủ còn chưa kịp hôn, thì đã bị một người từ phía sau vô cùng thô lỗ kéo cánh tay túm đi.

Nam Chủ một đường bị túm ra lối đi khẩn cấp, còn không kịp phản ứng lại đã bị người đè lên tường cưỡng hôn.

Hơi thở và cảm xúc quen thuộc khiến Nam Chủ trong nháy mắt đã nhận ra người đang hôn mình là Nam Xứng. Hắn bản năng đẩy đối phương ra, nhưng lại bị Nam Xứng giữ chặt hai tay đè lên tường tiếp tục hôn, làm thế nào cũng không tránh thoát ra được. Mãi đến tận khi ngay cả bản thân Nam Chủ cũng không kiềm chế được, đắm chìm vào trong nụ hôn điên cuồng kia.

Trong khoảnh khắc này, hai người hôn đến lưu luyến không dứt, mãi cho đến khi cảnh nóng cấm trẻ em sắp trình diễn thì mới buông nhau ra được.

Sau khi tách ra, hai người đều có chút chưa hoàn hồn lại.

Nam Xứng nâng mặt Nam Chủ lên, trán kề trán đối phương, nhẹ nhàng dùng giọng nói khàn khàn quyến rũ hỏi “Có phải gần đây tôi quá phóng túng cậu rồi hay không?”

Nam Chủ còn chưa tỉnh táo lại, ngơ ngác đáp “Anh nói gì cơ?”

Nam Xứng nói “Dám hôn người khác ở trước mặt tôi, cậu cho rằng tôi sẽ dễ dàng tha thứ cho cậu hả?”

Nam Chủ lúc này mới hoàn hồn, quay mặt đi không thèm nhìn Nam Xứng, nói “Chúng ta chỉ là bạn giường mà thôi, dù có hôn hay lên giường với người khác thì cũng có làm sao đâu.”

Nam Xứng vô cùng khí thế, nghiến răng trả lời “Hôn hay lên giường sao, với một mình tôi là đủ rồi.”

Nam Chủ nói “Xin lỗi, hiện giờ tôi chẳng còn cảm giác gì với anh cả.”

Nam Chủ lúc này còn đang bị Nam Xứng ôm ở trong lòng, Nam Xứng giơ chân lên, dùng đầu gối nhẹ nhàng ma sát với phía bên dưới của Nam Chủ, cười nói “Không có cảm giác sao, thế cái này là chuyện gì?”

Phía dưới của Nam Chủ từ lâu đã căng lều trại rồi…

Nam Chủ ở trong lòng thầm mắng một câu “Thứ vô dụng này!”, rồi chỉ quật cường mím môi không lên tiếng.

Nam Xứng im lặng nhìn Nam Chủ.

Lối đi khẩn cấp khá tối, hiện giờ chỉ có tiếng hô hấp của hai người vang lên.

Rất lâu sau, Nam Xứng thở dài, khe khẽ nói một câu “Tôi nhận thua.”

35.

Nam Xứng nhìn Nam Chủ, nói “Tôi xin lỗi vì chuyện lúc trước. Tôi chưa từng nghiêm túc yêu ai, lúc đó chỉ cảm thấy tình cảm của cậu sẽ là gánh nặng với mình, cho nên mới muốn trốn tránh, lại còn nói ra mấy lời bạn giường kia nữa. Nếu việc đó làm cậu tổn thương, thì thật sự xin lỗi.”

Nam Chủ kinh ngạc nhìn Nam Xứng, có chút không dám tin tưởng những gì mà mình nghe được, hắn lẩm bẩm hỏi “Anh nói vậy là có ý gì?”

Nam Xứng nhìn Nam Chủ, vừa dịu dàng vừa cưng chiều cười một cái, nói “Đứa ngốc ạ, tôi thích cậu.”

Trong nháy mắt này, Nam Chủ chỉ cảm thấy mình giống như vừa bị sét đánh vậy, sự vui sướng khổng lồ điên cuồng xông lên đầu, mừng đến mức tóc cũng dựng thẳng cả lên. Nam Chủ nhìn Nam Xứng, chỉ muốn ngay lập tức hoá thân thành cầm thú, đè người ra làm ngay tại chỗ.

Nhưng chỉ một khắc sau, Nam Chủ nhắm mắt lại, liều mạng đè ép sự vui mừng và kích động như điên trong lòng mình lại, đau đớn xiết chặt hai tay đang run rẩy. Khi hắn mở mắt ra một lần nữa, trong mắt đã không còn có chút tình cảm nào nữa.

Hắn nhìn Nam Xứng, lắc đầu “Hay là thôi đi.”

Nam Xứng sững sờ.

Nam Chủ nhẹ nhàng đẩy Nam Xứng ra, tỏ ra thoải mái, nói “Xin lỗi, tôi vẫn cảm thấy cuộc sống như trước đây thoải mái hơn. Mấy thứ yêu đương tình cảm này nọ, chẳng hợp với tôi đâu. Anh tìm người khác đi.”

Nam Xứng nhíu mày nhìn chằm chằm Nam Chủ.

Nam Chủ thấy y có không phản ứng gì, không quan tâm nhún vai một cái, rồi quay người đi.

Ai ngờ mới vừa đi một bước thì sắc mặt Nam Chủ đột nhiên trắng bệch, lảo đảo ngã xuống đất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện