Nhưng An Sùng vẫn chưa nói xong.
"Sau khi từ chức, ông ta vẫn luôn không đi làm lại, nhưng hiện tại vẫn đang ở Hải Thành."
"Thẩm tổng." An Sùng ngước mắt hỏi Thẩm Hồng Huy: "Chú có bất động sản ở khu biệt thự nghỉ dưỡng Vân Cảnh phía tây thành phố không?"
"A?" Thẩm Hồng Huy không biết tại sao chủ đề của An Sùng lại nhảy sang người mình: "Hình như là có."
"Căn số mấy?"
"Cái này chú không nhớ rõ." Hoàn toàn không hiểu ý đồ của An Sùng, Thẩm Hồng Huy có chút không kiên nhẫn: "Cháu hỏi cái này làm gì?"
"Có phải là căn số mười lăm không ạ?" An Sùng cũng không để ý đến thái độ của Thẩm Hồng Huy, chỉ tiếp tục hỏi.
Thẩm Hồng Huy do dự một chút, vẫn mở miệng trả lời: "Hình như là vậy? Cháu rốt cuộc có ý gì, cháu điều tra chú à?"
Thẩm Hồng Huy đã nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía An Sùng đầy phòng bị.
Ông ta đang chuẩn bị hỏi rõ ý đồ của An Sùng, thì câu nói tiếp theo của anh lại làm ông ta hoàn toàn sững sờ.
"Hà Phong Bân đang ở đó."
[Giỏi quá anh cả, cái này cũng tra ra được!]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

[Vân Hiểu Nguyệt còn tưởng rằng Hà Phong Bân đã từ chức lâu như vậy, hơn nữa sau đó cũng không đi làm, An gia dù có muốn tra cũng không tra ra được ông ta hiện đang ở đâu, cho nên tuyệt đối không tìm được bằng chứng chứng minh đứa trẻ là do bà ta đổi.]
[Vậy bây giờ chỉ cần tìm được Hà Phong Bân kia là có nhân chứng rồi đúng không?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

An Sùng bị khen đến có chút chột dạ.
Anh đúng là đã có được thông tin cá nhân của Hà Phong Bân, nhưng trên đó không có địa chỉ hiện tại của ông ta.
Vân Hiểu Nguyệt nghĩ cũng không sai, người tách biệt với xã hội như vậy quả thực sẽ khó tìm hơn một chút, đặc biệt là khi ông ta lại ở trong một căn nhà đứng tên người khác, tìm kiếm lại càng thêm khó khăn.
Lúc đó, người An gia đã quyết định xem như nể tình bạn cũ với Thẩm gia mà không truy cứu vấn đề An Linh và Thu Niệm bị bế nhầm, An Sùng cũng không cho người tiếp tục điều tra tình hình hiện tại của Hà Phong Bân.
Có thể biết được địa chỉ hiện tại của ông ta vẫn là nhờ vào tiếng lòng của An Linh.
Khu biệt thự nghỉ dưỡng Vân Cảnh phía tây thành phố chính là do An thị phát triển, bất động sản cũng thuộc An thị. Anh chỉ cần cho người tra xem căn biệt thự đứng tên Thẩm Hồng Huy là căn nào là được.
Dùng bất động sản đứng tên chồng để nuôi nhân tình, cũng thật nể Vân Hiểu Nguyệt làm ra được chuyện này.
Mặc dù nhân tình này Vân Hiểu Nguyệt cũng không muốn, bà ta cũng là bị Hà Phong Bân uy hiếp, nhưng bị uy h.i.ế.p chẳng phải là vì chính bà ta đã làm chuyện xấu sao.
"Thẩm tổng."
An Sùng thấy biểu cảm của Thẩm Hồng Huy thay đổi, biết ông ta đã hiểu ý câu nói vừa rồi của mình, liền mở miệng lần nữa.
"Đó là bất động sản của chú, chỉ cần chú đồng ý, cháu sẽ cho người vào đó đưa Hà Phong Bân đến trước mặt chú. Đến lúc đó chú tự mình hỏi ông ta xem thế nào?"
"Chú cũng muốn biết rõ sự thật, muốn biết vợ mình rốt cuộc có đem con trai ruột của mình đi đổi không chứ?"
Xét đến việc Thẩm Hồng Huy biết tình cảm phức tạp của Vân Hiểu Nguyệt đối với cha mình, An Sùng còn thêm một câu:
"Nếu có, chẳng lẽ ngài không muốn biết nguyên nhân bà ấy làm vậy sao?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện