Mặt Trương Hàn không chút thay đổi, tay kia của hẳn rút ra khẩu súng bên hồng, trực tiếp kết liễu Kiều Lan.

Kiều Lan ngã xuống đắt, sắp chết cũng không nhắm mắt lại. Thủ hạ Trương Hàn nhanh chóng đã khống chế hiện trường, trận chiến này không cân tôn nhiễu sức đã toàn thăng rồi. “Hàn Vương, tay anh bị thương rồi”

Lúc này thủ hạ tâm phúc tới kiểm tra vết thương trên tay Trương Hàn.

Trương Hàn nhìn về phía Lâm Bát Nhiễm, Lâm Bắt Nhiễm bây giờ được Nhâm Đống. bảo vệ phía sau, Nhâm Đống tràn đầy địch ý cùng phòng bị nhìn hắn: “Hản Vương, Nhiễm Nhiễm chính là một con cờ trên tay anh, hiện tại con cờ này đã hoàn thành sứ mạng của cô ây, không còn giá trị lợi dụng nữa, xin hỏi anh có thê thả cô ây ra chưa?”

Vừa rồi Lâm Bát Nhiễm không chứng kiến cảnh Trương Hàn vì mình tay không bất đao, cô đối với tên ma quỷ trước mắt này càng chán ghét e ngại hơn, hãn một mực lợi dụng mình, mạng cô trong mắt hắn như cỏ rác.

“Hàn Vương, anh đã đạt đến mục đích anh muôn, xin hãy thả tôi đi, tôi cam đoan sẽ biến mắt thật xa, sẽ không. bao giờ xuất hiện ở trước mắt anh nữa” Lâm Bát Nhiễm nói.

Cô nói cô muốn biến mắt.

Cô nói cô sẽ không bao giờ xuất hiện ở trước mắt hắn nữa. Thủ hạ tâm phúc đêu có thể cảm giác sắc mặt chủ tử nhà mình “xoát" lạnh xuống, kỳ thực vừa rôi anh ta ở bên cạnh nhìn rõ ràng, lúc Kiều Lan muốn vung dao, chủ tử đã ấn khẩu súng bên hông mình.

Tài bắn súng của chủ tử xuất thần nhập hóa, dao của Kiêu Lan căn bản không nhanh hơn hãn.

Vừa rồi chủ tử cố ý nói hẳn không đề tâm đến Lâm Bất Nhiễm sống chết, kỳ thực chỉ là lừa Kiêu Lan, hắn chưa từng vứt bỏ sinh mạng Lâm Bắt Nhiễm.

Thế nhưng Nhâm Đống vọt ra, tự cho là mình đã diễn xuất sắc màn kịch anh hùng cứu mỹ nhân, thế nhưng „ hành vi của anh ta quá ngu ngôc, nếu không phải do anh ta, chủ tử cũng sẽ không tay không đi bắt dao.

Trương Hàn nhấp môi mỏng một cái, hãn giâu tay trái chảy máu ra phía sau, giỗng như người đàn ông có lòng tự trọng mãnh liệt như hãn tự nhiên sẽ không muôn đề Lâm Bắt Nhiễm thầy được: “Muốn tôi thả em, thành fe2rt hai người gương vỡ lại lành sao?”

Lâm Bắt Nhiễm muốn nói chuyện, thế nhưng lúc này Nhâm

Đống câm tay cô, ngón tay xuyên vào, mười ngón tay đan chặt với cô.

“Đúng vậy Hàn Vương, trong lòng tôi vẫn thích Nhiễm. Nhiễm, tình yêu tôi đối với Nhiễm Nhiễm chưa từng dừng lại”

3/2017 Trương Hàn bật cười một tiếng: “Tình yêu của anh liên quan gì với tôi, tôi cũng không phải Nguyệt Lão, con cờ của tôi, cho dù dùng hệt rồi, cũng sẽ không tùy ý ném cho. người khác”

Nói như vậy, hẳn không chịu thả Lâm Bất Nhiễm.

“Trương Hàn, anh đến tột cùng muốn thệ nào mới bằng lòng thả tôi?” Viền mắt Lâm Bắt Nhiễm đỏ bừng hỏi

Nhâm Đống. nói: 'Hàn Vương, chỉ cần anh thả Nhiễm Nhiễm, tôi cái gì cũng nguyện ý đi làm, anh muốn tôi quỳ xung câu anh sao, tôi hiện tại liền quỳ xuống cho anh”

Bịch.

Nhâm Đống quỳ xuống đất, quỳ trước mặt Trương Hàn. Con ngươi Lâm Bắt Nhiễm co rụt lại, cô vươn tay kéo Nhâm Đống: “Nhâm Đống, đứng lên, đừng qùy Ko hẳn, người như hắn căn bản không xứng, bởi vì cho dù anh quỳ xuông, hẳn cũng sẽ không thả em ral”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện