Nhiễm Nhiễm vui vẻ ôm hắn: “Anh Hàn, em yêu anh, em thật sự rất yêu anh, trên thê giới này không ai yêu anh hơn em đâu”
Những lời này lại là thật, Trương Hàn đột nhiên không tập trung, bởi vì hắn nhớ tới Lâm Bắt Nhiễm, người phụ nữ kia đối với hắn vẫn lạnh như băng, không giống như Nhiễm Nhiễm.
Rất nhanh, ngón tay của Trương Hàn dùng lại.
“Anh Hàn, anh sao vậy?”
Trương Hàn nhíu mày kiếm, hết SỨC bất đặc dĩ với cảm giác cơ thể mình: “Nhiễm Nhiễm, xin lỗi, anh gân đây. chắc do quá mệt mỏi, bây giờ không có hứng lắm”
Sắc mặt Nhiễm Nhiễm trắng nhọt, thân thể hắn không có phản ứng với cô ta? Nhưng, đứa bé trong bụng Lâm Bất Nhiễm lại là của hắn. Hắn chỉ là không muốn chạm vào cô ta.
Lúc này Trương Hàn nằm trở về, hắn giơ tay xoa xoa mi †âm mệt mỏi cuura mình, theo lý thuyết hắn chính là độ tuôi huyết khi phương cương, mấy hôm trước còn xông vào phòng Lâm Bát Nhiễm đòi hỏi, thế nhưng hiện tại hắn không có cảm giác chút nào.
Hắn lần đầu tiên cảm giác mình lực bắt tòng tâm. “Nhiễm Nhiễm, anh rất mệt mỏi, ngủ trước đi” Trường Hàn nhằm mắt.
Đã như vậy, Nhiễm Nhiễm cũng không dám ép hắn quá, việc này hắn cũng không thể khống ché, cô ta chỉ đành nói: “Được anh Hàn, ngủ ngon”
“Ngủ ngon”
Ngày hôm sau.
Lâm Bắt Nhiễm đã dậy rất sớm, cô ngôi ở trong phòng ăn sáng, Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm còn chưa xuống, Trương Hàn lần đầu dậy trễ như thê.
Lúc này cửa phòng trên lầu mở ra, Trương Hàn đi ra cùng với Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm khoác tay trên cánh tay Trương Hàn, hai người cùng nhau xuống lâu.
“Em họ, chào buổi sáng” Nhiễm Nhiễm bình thản chào hỏi.
Lâm Bát Nhiễm câu môi: “Nhiễm Nhiễm, anh họ, chào. buồi sáng”
Trương Hàn kéo ghế ra, Nhiễm Nhiễm ngồi ở bên người hẳn, Lâm Bất Nhiễm ngồi ở đổi diện hắn, người làm nữ bưng bữa sáng phong, phú lên, Nhiễm Nhiễm cắn một miếng bánh mì cười nói: “Ôi chân em đau quá này, anh Hàn, tối hôm qua anh ngủ quá không thành thật, đè lên em, em cảm giác toàn thân như vỡ vụn tói nơi rồi đây” Những lời này của Nhiễm Nhiễm trực tiếp đề lộ ra tôi hôm qua cô ta và Thrttt Hàn ngủ cùng nhau, hơn nữa lời cô ta rất ám muội, không. khỏi làm người ta suy nghĩ miên man.
Trương Hàn khựng lại, sau đó ngước mắt nhìn về phía Lâm Bất Nhiễm đói diện.
Lâm Bắt Nhiễm đang uống sữa, nghe vậy cô liệc Trương Hàn.
Ánh mắt của hai người chạm nhau, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng dời đi.
Nhiễm Nhiễm tiếp tục nói: “Anh Hàn, chúng ta có thời gian đi làm phẫu thuật đi! Lần trước anh đã ¡ đồng ý với em sẽ phẫu thuật, em muốn sinh con cho anh”
Hắn lúc nào đồng ý với cô ta?
Hăn vẫn không muốn đi làm phẫu thuật, cũng không có dự định. Có cọn, huồng chỉ trong bụng Lâm Bát Nhiễm đã có con hắn, hắn không muốn đứa bé khác.
Trương Hàn không vui nhìn về pho Nhiễm Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, em..
Nhiễm Nhiễm nhanh chóng phủ bên tai ở Trương Hàn nhỏ giọng nói: “Anh Hàn, em là cô ý nói như vậy, anh đừng măng em nha, nhiêu người hầu đang. ở đây, như vậy em sẽ rất khó chịu”
Trương Hàn nhấp môi mỏng, không nói tiệp.
Những lời này lại là thật, Trương Hàn đột nhiên không tập trung, bởi vì hắn nhớ tới Lâm Bắt Nhiễm, người phụ nữ kia đối với hắn vẫn lạnh như băng, không giống như Nhiễm Nhiễm.
Rất nhanh, ngón tay của Trương Hàn dùng lại.
“Anh Hàn, anh sao vậy?”
Trương Hàn nhíu mày kiếm, hết SỨC bất đặc dĩ với cảm giác cơ thể mình: “Nhiễm Nhiễm, xin lỗi, anh gân đây. chắc do quá mệt mỏi, bây giờ không có hứng lắm”
Sắc mặt Nhiễm Nhiễm trắng nhọt, thân thể hắn không có phản ứng với cô ta? Nhưng, đứa bé trong bụng Lâm Bất Nhiễm lại là của hắn. Hắn chỉ là không muốn chạm vào cô ta.
Lúc này Trương Hàn nằm trở về, hắn giơ tay xoa xoa mi †âm mệt mỏi cuura mình, theo lý thuyết hắn chính là độ tuôi huyết khi phương cương, mấy hôm trước còn xông vào phòng Lâm Bát Nhiễm đòi hỏi, thế nhưng hiện tại hắn không có cảm giác chút nào.
Hắn lần đầu tiên cảm giác mình lực bắt tòng tâm. “Nhiễm Nhiễm, anh rất mệt mỏi, ngủ trước đi” Trường Hàn nhằm mắt.
Đã như vậy, Nhiễm Nhiễm cũng không dám ép hắn quá, việc này hắn cũng không thể khống ché, cô ta chỉ đành nói: “Được anh Hàn, ngủ ngon”
“Ngủ ngon”
Ngày hôm sau.
Lâm Bắt Nhiễm đã dậy rất sớm, cô ngôi ở trong phòng ăn sáng, Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm còn chưa xuống, Trương Hàn lần đầu dậy trễ như thê.
Lúc này cửa phòng trên lầu mở ra, Trương Hàn đi ra cùng với Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm khoác tay trên cánh tay Trương Hàn, hai người cùng nhau xuống lâu.
“Em họ, chào buổi sáng” Nhiễm Nhiễm bình thản chào hỏi.
Lâm Bát Nhiễm câu môi: “Nhiễm Nhiễm, anh họ, chào. buồi sáng”
Trương Hàn kéo ghế ra, Nhiễm Nhiễm ngồi ở bên người hẳn, Lâm Bất Nhiễm ngồi ở đổi diện hắn, người làm nữ bưng bữa sáng phong, phú lên, Nhiễm Nhiễm cắn một miếng bánh mì cười nói: “Ôi chân em đau quá này, anh Hàn, tối hôm qua anh ngủ quá không thành thật, đè lên em, em cảm giác toàn thân như vỡ vụn tói nơi rồi đây” Những lời này của Nhiễm Nhiễm trực tiếp đề lộ ra tôi hôm qua cô ta và Thrttt Hàn ngủ cùng nhau, hơn nữa lời cô ta rất ám muội, không. khỏi làm người ta suy nghĩ miên man.
Trương Hàn khựng lại, sau đó ngước mắt nhìn về phía Lâm Bất Nhiễm đói diện.
Lâm Bắt Nhiễm đang uống sữa, nghe vậy cô liệc Trương Hàn.
Ánh mắt của hai người chạm nhau, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng dời đi.
Nhiễm Nhiễm tiếp tục nói: “Anh Hàn, chúng ta có thời gian đi làm phẫu thuật đi! Lần trước anh đã ¡ đồng ý với em sẽ phẫu thuật, em muốn sinh con cho anh”
Hắn lúc nào đồng ý với cô ta?
Hăn vẫn không muốn đi làm phẫu thuật, cũng không có dự định. Có cọn, huồng chỉ trong bụng Lâm Bát Nhiễm đã có con hắn, hắn không muốn đứa bé khác.
Trương Hàn không vui nhìn về pho Nhiễm Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, em..
Nhiễm Nhiễm nhanh chóng phủ bên tai ở Trương Hàn nhỏ giọng nói: “Anh Hàn, em là cô ý nói như vậy, anh đừng măng em nha, nhiêu người hầu đang. ở đây, như vậy em sẽ rất khó chịu”
Trương Hàn nhấp môi mỏng, không nói tiệp.
Danh sách chương