Cái này ở trong mắt Lâm Bát Nhiễm và những người ngoài này, Nhiễm Nhiễm cũng Trương Hàn giống như là đang thì thâm tình tứ.
Lúc này Nhiễm Nhiễm đã dẫn lời tới trên người Lâm Bát Nhiễm: “Em họ, chị và anh Hàn dự định muốn có một đứa con, đến lúc đó nêu em còn ở nơi này, có thể giúp bọn chị chăm sóc đứa bé không, chị sợ một mình chị lo không đủ chu đáo”
Lậm Bát Nhiễm đặt ly sữa xuống gật đầu nói: “Được, tôi ăn no rồi, hai người cứ từ từ ăn”
Lâm Bắt Nhiễm đứng dậy, lên lầu.
Hiện tại trong phòng ăn chỉ còn sót.
Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm vui vẻ nói: “Anh Hàn, anh thích con Mai hay là con gái con, chúng lGi.: “Đủ rồi” Trương Hàn phát động môi mỏng, không hê kiên nhẫn cắt đút lời cô ta. ; Nhiễm Nhiễm cứng đờ. Trương Hàn đứng dậy: “Em từ từ ăn!
Anh đi”
Lâm Bất Nhiễm về tới phòng mình, cô ngồi ở bên giường vươn tay xoa bụng mình, Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm thân thiết cô không hề bắt ngờ, lần trước cô đã thấy cảnh hai người lăn giường, thứ kỳ quái cô là thái độ Nhiễm Nhiễm hôm nay.
Nhiễm Nhiễm bình thường đều rất ngượng ngùng, thế nhưng hôm nay Nhiễm Nhiễm thay đổi thải độ, lại tại trước mặt cô khoe khoang tình yêu, chẳng những nói chuyện chăn gói tối hôm qua, còn nói dự định muôn có con.
Cô không biết có phải mình đã nghĩ nhiều hay không, cô cảm thấy Nhiễm Nhiễm đã phát hiện quan hệ giữa cô và Trương Hàn.
Nếu là như vậy, cô nên làm cái gì bây giờ? Giây không thể gói được lửa, cô biết sớm muộn cũng có một ngày không gạt được, vậy bây giò cô phải nghĩ đôi sách.
Trương Hàn vẫn không thả cô đi, cô phải nghĩ cách rời khỏi nơi này, nêu như cô và Nhiễm Nhiễm liên thủ...
Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị đầy ra, Lâm Bát Nhiễm ngắng đầu nhìn lên, là Trương Hàn.
Cô đang suy nghĩ chuyện chạy trốn lại gặp hắn, không khỏi hoảng hốt trong lòng, cô đứng lên: “Tại sao anh lại tới đây?”
Trương Hàn nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cô, nhướng mày nói: “Em quýnh cái gì, có phải em lại đang Suy chuyện xâu gì rôi không?”
“Tôi không có” Lâm Bất Nhiễm bây giờ còn không muôn đánh cỏ động rắn: “Anh và Nhiễm Nhiễm không phải ở phía dưới dùng cơm sao, sao lại chạy lên đây?”
Cô phát hiện hắn gần đây càng lúc càng lớn mật, luôn là chạy vào phòng cô, lế nào hắn thực sự không chút nào bận tâm đến Nhiễm Nhiễm ư?
Trương Hàn vốn dự định trực tiếp bỏ đi, thế nhưng suy nghĩ một chút hắn lại quay người trở vê, tối, hôm qua đã không gặp cô, hiện tại hắn muôn nhìn một chút.
“Nghe nói gần đây khẩu vị em không quá tốt?” Hắn đi tới. “Tôi đã cố ăn, thế nhưng nôn nghén có chút nghiêm trọng, tôi không phải cô ý" Lâm Bất Nhiễm phòng bị lui về phía sau hai bước.
Cô sợ hắn như vậy sao?
Trương Hàn vươn tay, nâng khuôn mặt lén chừng bàn tay của cô vào trong lòng bàn tay mình: “Lâm Bát Nhiễm, vậy em muốn ăn cái gì?”
Lúc này Nhiễm Nhiễm đã dẫn lời tới trên người Lâm Bát Nhiễm: “Em họ, chị và anh Hàn dự định muốn có một đứa con, đến lúc đó nêu em còn ở nơi này, có thể giúp bọn chị chăm sóc đứa bé không, chị sợ một mình chị lo không đủ chu đáo”
Lậm Bát Nhiễm đặt ly sữa xuống gật đầu nói: “Được, tôi ăn no rồi, hai người cứ từ từ ăn”
Lâm Bắt Nhiễm đứng dậy, lên lầu.
Hiện tại trong phòng ăn chỉ còn sót.
Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm vui vẻ nói: “Anh Hàn, anh thích con Mai hay là con gái con, chúng lGi.: “Đủ rồi” Trương Hàn phát động môi mỏng, không hê kiên nhẫn cắt đút lời cô ta. ; Nhiễm Nhiễm cứng đờ. Trương Hàn đứng dậy: “Em từ từ ăn!
Anh đi”
Lâm Bất Nhiễm về tới phòng mình, cô ngồi ở bên giường vươn tay xoa bụng mình, Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm thân thiết cô không hề bắt ngờ, lần trước cô đã thấy cảnh hai người lăn giường, thứ kỳ quái cô là thái độ Nhiễm Nhiễm hôm nay.
Nhiễm Nhiễm bình thường đều rất ngượng ngùng, thế nhưng hôm nay Nhiễm Nhiễm thay đổi thải độ, lại tại trước mặt cô khoe khoang tình yêu, chẳng những nói chuyện chăn gói tối hôm qua, còn nói dự định muôn có con.
Cô không biết có phải mình đã nghĩ nhiều hay không, cô cảm thấy Nhiễm Nhiễm đã phát hiện quan hệ giữa cô và Trương Hàn.
Nếu là như vậy, cô nên làm cái gì bây giờ? Giây không thể gói được lửa, cô biết sớm muộn cũng có một ngày không gạt được, vậy bây giò cô phải nghĩ đôi sách.
Trương Hàn vẫn không thả cô đi, cô phải nghĩ cách rời khỏi nơi này, nêu như cô và Nhiễm Nhiễm liên thủ...
Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị đầy ra, Lâm Bát Nhiễm ngắng đầu nhìn lên, là Trương Hàn.
Cô đang suy nghĩ chuyện chạy trốn lại gặp hắn, không khỏi hoảng hốt trong lòng, cô đứng lên: “Tại sao anh lại tới đây?”
Trương Hàn nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cô, nhướng mày nói: “Em quýnh cái gì, có phải em lại đang Suy chuyện xâu gì rôi không?”
“Tôi không có” Lâm Bất Nhiễm bây giờ còn không muôn đánh cỏ động rắn: “Anh và Nhiễm Nhiễm không phải ở phía dưới dùng cơm sao, sao lại chạy lên đây?”
Cô phát hiện hắn gần đây càng lúc càng lớn mật, luôn là chạy vào phòng cô, lế nào hắn thực sự không chút nào bận tâm đến Nhiễm Nhiễm ư?
Trương Hàn vốn dự định trực tiếp bỏ đi, thế nhưng suy nghĩ một chút hắn lại quay người trở vê, tối, hôm qua đã không gặp cô, hiện tại hắn muôn nhìn một chút.
“Nghe nói gần đây khẩu vị em không quá tốt?” Hắn đi tới. “Tôi đã cố ăn, thế nhưng nôn nghén có chút nghiêm trọng, tôi không phải cô ý" Lâm Bất Nhiễm phòng bị lui về phía sau hai bước.
Cô sợ hắn như vậy sao?
Trương Hàn vươn tay, nâng khuôn mặt lén chừng bàn tay của cô vào trong lòng bàn tay mình: “Lâm Bát Nhiễm, vậy em muốn ăn cái gì?”
Danh sách chương