“Được” Lâm Bát Nhiễm đi tới cửa ' thang lầu, muốn xuống lầu.
Nhiễm Nhiễm đi tới phía sau Lâm Bất Nhiễm, cô ta nhìn thang lầu cao như vậy, sau đó lặng yên đưa tay ra, muốn đầy Lâm Bất Nhiễm từ nơi này xung.
Cứ như vậy, đứa bé trong bụngLâm Bất Nhiễm sẽ mát! Nói không King cô cũng sẽ bị ngã đến tàn tật như vậy anh Hàn chỉ là của một mình cô ta.
Chỉ cần làm cho Lâm Bát Nhiễm và đứa bé này biên mất là tốt rồi.
Tay Nhiễm Nhiễm sắp để đến Lâm Bất Nhiễm sau lựng, thế nhưng cô ta lại trong nháy mắt rụt lại, tất cả ghen ghét vừa rồi đều bị kéo về hiện thực, cô ta sợ túa mồ hôi ướt đẫm, cô ta không rõ mình đang làm những gì.
Tay cô ta chưa từng có chạm máu, dù cho một động vật nhỏ cũng chưa từng giết chết, cô ta đây là đang mưu sát, là đang phạm tội Cô ta làm sao có thể làm như vậy? Nhiễm Nhiễm cứng đò tại chỗ, cô ta cảm giác mình thật là đáng Sợ, trong cơ thê cô ta dường như có một con quỷ, cô ta không nhận ra bản thân nữa.
Lúc này Lâm Bất Nhiễm trên thang lầu chậm rãi vòng vo thân: “Nhiễm Nhiễm, chị làm sao vậy, không phải nói muốn đi ra ngoài một chút sao, làm sao đừng đò ở đó?” Nhiễm Nhiễm nhanh chóng gượng gạo nhếch môi cười: "À, không sao, chúng ta cùng nhau xuông đi”
Nhiễm Nhiễm tâm sự nặng nề đi xuông câu thang.
Lâm Bát Nhiễm nhìn bóng lưng Nhiễm Nhiễm, như có điều suy nghĩ, xem ra Nhiễm Nhiễm cũng không.
xâu, cô ta trời sinh tính tính rất hiền lành, đương nhiên, cô cũng rất yêu Trương Hàn.
Lâm Bắt Nhiễm đối với Nhiễm Nhiễm càng thêm sinh lòng hồ thẹn, xin lỗi, cô muôn lợi dụng cô ta, thế nhưng, cô rời đi, cô ta sẽ là người được lợi lớn nhất.
Cô sẽ thành toàn cho cô tavà Trương Hàn.
Trương Hàn rời khỏi nhà, nhớ tới nụ hôn trộm vừa rồi, hắn vui vẻ nhếch môi cười.
Hiện tại lòng hắn rất ngứa ngáy, hận không thể lập tức. mang theo Lâm Bất Nhiễm đi đên một nơi chỉ có hai người bọn họ, không phải, là ba người.
Trương Hàn nhìn tâm phúc trước mặt, nói thẳng: “Tối hôm nay có một việc cân cậu làm.”
“Chủ nhân, xin cứ phân phó”
Buổi tối, Lâm Bát Nhiễm fvaf Nhiễm Nhiễm ngôi chung một chỗ dùng cơm, người hầu báo lại: “Nhiễm Nhiễm tiêu thư, vừa rồi chủ nhân gọi điện thoại vê, bảo hôm nay bề bộn nhiều việc, buổi tối sẽ không trở về nghỉ ngơi, mời cô và Lâm tiêu thư đêu nghỉ ngơi sớm một chút”
Anh Hàn không trở lại nghỉ ngơi? Nhiễm Nhiễm nhìn Lâm Bắt Nhiễm, chu môi hờn dỗi: “Anh Hàn đêm nay vậy mà không về, không có anh Hàn ngủ cùng, chị sợ rằng lại ơœ thấy ác mộng, em họ, có phải em sẽ cười chị không, có phải chị đặc biệt dính người không?
Lâm Bắt Nhiễm biết Nhiễm Nhiễm nói là cho mình nghe, cô cười nói: “Làm Sao có thê chứ, tôi thấy tình cảm hai người rất tốt”
“Đúng vậy, anh Hàn rất yêu tôi, hơn nữa thể lực rất tốt, mỗi ngày chị đứng mà lưng còn ê ẩm, thực sự không biết anh Hàn độc thận nhiêu năm mà lại mạnh mẽ như thế” Nhiễm Nhiễm lại bắt đầu ám chỉ ám muội.
Lâm Bát Nhiễm cười cười, cô ước gì Trương Hàn ở trên giường cô ta đừng xuống luôn, như vậy thì sẽ không gây họa cho người khác.
Thế nhưng, Nhiễm Nhiễm không có bản lĩnh như vậy. “Nhiễm Nhiễm, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
“Ù „ Hai người trở về phòng mình nghỉ ngơi, Lâm Bất Nhiễm nằm ở trên giường ngủ không được, theo lý thuyêt Trương Hàn nhất định sẽ tìm một cái cớ không chê vào đâu được mang mình ra ngoài, thế nhưng hẳn không có động tĩnh gì.
Nhiễm Nhiễm đi tới phía sau Lâm Bất Nhiễm, cô ta nhìn thang lầu cao như vậy, sau đó lặng yên đưa tay ra, muốn đầy Lâm Bất Nhiễm từ nơi này xung.
Cứ như vậy, đứa bé trong bụngLâm Bất Nhiễm sẽ mát! Nói không King cô cũng sẽ bị ngã đến tàn tật như vậy anh Hàn chỉ là của một mình cô ta.
Chỉ cần làm cho Lâm Bát Nhiễm và đứa bé này biên mất là tốt rồi.
Tay Nhiễm Nhiễm sắp để đến Lâm Bất Nhiễm sau lựng, thế nhưng cô ta lại trong nháy mắt rụt lại, tất cả ghen ghét vừa rồi đều bị kéo về hiện thực, cô ta sợ túa mồ hôi ướt đẫm, cô ta không rõ mình đang làm những gì.
Tay cô ta chưa từng có chạm máu, dù cho một động vật nhỏ cũng chưa từng giết chết, cô ta đây là đang mưu sát, là đang phạm tội Cô ta làm sao có thể làm như vậy? Nhiễm Nhiễm cứng đò tại chỗ, cô ta cảm giác mình thật là đáng Sợ, trong cơ thê cô ta dường như có một con quỷ, cô ta không nhận ra bản thân nữa.
Lúc này Lâm Bất Nhiễm trên thang lầu chậm rãi vòng vo thân: “Nhiễm Nhiễm, chị làm sao vậy, không phải nói muốn đi ra ngoài một chút sao, làm sao đừng đò ở đó?” Nhiễm Nhiễm nhanh chóng gượng gạo nhếch môi cười: "À, không sao, chúng ta cùng nhau xuông đi”
Nhiễm Nhiễm tâm sự nặng nề đi xuông câu thang.
Lâm Bát Nhiễm nhìn bóng lưng Nhiễm Nhiễm, như có điều suy nghĩ, xem ra Nhiễm Nhiễm cũng không.
xâu, cô ta trời sinh tính tính rất hiền lành, đương nhiên, cô cũng rất yêu Trương Hàn.
Lâm Bắt Nhiễm đối với Nhiễm Nhiễm càng thêm sinh lòng hồ thẹn, xin lỗi, cô muôn lợi dụng cô ta, thế nhưng, cô rời đi, cô ta sẽ là người được lợi lớn nhất.
Cô sẽ thành toàn cho cô tavà Trương Hàn.
Trương Hàn rời khỏi nhà, nhớ tới nụ hôn trộm vừa rồi, hắn vui vẻ nhếch môi cười.
Hiện tại lòng hắn rất ngứa ngáy, hận không thể lập tức. mang theo Lâm Bất Nhiễm đi đên một nơi chỉ có hai người bọn họ, không phải, là ba người.
Trương Hàn nhìn tâm phúc trước mặt, nói thẳng: “Tối hôm nay có một việc cân cậu làm.”
“Chủ nhân, xin cứ phân phó”
Buổi tối, Lâm Bát Nhiễm fvaf Nhiễm Nhiễm ngôi chung một chỗ dùng cơm, người hầu báo lại: “Nhiễm Nhiễm tiêu thư, vừa rồi chủ nhân gọi điện thoại vê, bảo hôm nay bề bộn nhiều việc, buổi tối sẽ không trở về nghỉ ngơi, mời cô và Lâm tiêu thư đêu nghỉ ngơi sớm một chút”
Anh Hàn không trở lại nghỉ ngơi? Nhiễm Nhiễm nhìn Lâm Bắt Nhiễm, chu môi hờn dỗi: “Anh Hàn đêm nay vậy mà không về, không có anh Hàn ngủ cùng, chị sợ rằng lại ơœ thấy ác mộng, em họ, có phải em sẽ cười chị không, có phải chị đặc biệt dính người không?
Lâm Bắt Nhiễm biết Nhiễm Nhiễm nói là cho mình nghe, cô cười nói: “Làm Sao có thê chứ, tôi thấy tình cảm hai người rất tốt”
“Đúng vậy, anh Hàn rất yêu tôi, hơn nữa thể lực rất tốt, mỗi ngày chị đứng mà lưng còn ê ẩm, thực sự không biết anh Hàn độc thận nhiêu năm mà lại mạnh mẽ như thế” Nhiễm Nhiễm lại bắt đầu ám chỉ ám muội.
Lâm Bát Nhiễm cười cười, cô ước gì Trương Hàn ở trên giường cô ta đừng xuống luôn, như vậy thì sẽ không gây họa cho người khác.
Thế nhưng, Nhiễm Nhiễm không có bản lĩnh như vậy. “Nhiễm Nhiễm, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
“Ù „ Hai người trở về phòng mình nghỉ ngơi, Lâm Bất Nhiễm nằm ở trên giường ngủ không được, theo lý thuyêt Trương Hàn nhất định sẽ tìm một cái cớ không chê vào đâu được mang mình ra ngoài, thế nhưng hẳn không có động tĩnh gì.
Danh sách chương