Chương 182KIỀU THỊ ĐỔI CHỦ!
Mười một giờ trưa, Lăng Tử Hoan thong thả đến muộn.
Trước khi cô nhóc này vào phòng bệnh còn không quên gọi điện cho Nghiên Thời Thất, cố tình hỏi thăm xem chú Tư có đang ở đây không.
Biết trong phòng bệnh chỉ có mình Nghiên Thời Thất thì cô nàng mới vui vẻ đeo cặp sách đi vào.
Mục Nghi mặc sơ mi trắng vest đen đi theo sau lưng cô nhóc.
“Cô chủ.”
Mục Nghi đứng ở cửa chào Nghiên Thời Thất, sau đó xoay người đứng ngoài hành lang, không hề vào phòng.
Lăng Tử Hoan bĩu môi với bóng lưng của anh ta, đóng cửa lại, thần bí ghé sát vào Nghiên Thời Thất, “Chị, chị xem Weibo chưa?”
Nghiên Thời Thất vừa dọn dẹp xong quần áo và đồ trang điểm của mình, đang bóc băng y tế trên tay ra định ném vào thùng rác, nghe Lăng Tử Hoan hỏi thì không để tâm lắc đầu, “Chưa xem, sao thế?”
“Chị xem đi này!” Lăng Tử Hoan mở điện thoại đưa cho cô, gương mặt tròn tròn không nén nổi hưng phấn: “Kiều thị đổi chủ rồi! Sáng nay Kiều thị Entertainment công bố thông cáo, nói là từ hôm nay Kiều Phỉ Bạch không còn đảm nhiệm chức vụ Giám đốc điều hành nữa rồi, thay vào đó là Kiều Mục.”
“Thật không?” Nghiên Thời Thất nhận lấy di động lướt tin tức, quả thật trang đầu các trang tin tức đều đưa tin Kiều thị đổi chủ.
Kiều Phỉ Bạch có xem như là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo không nhỉ?
Lăng Tử Hoan phấn khích giậm chân, “Còn nữa còn nữa, em nhờ người nghe ngóng, việc Diệp Tịch Noãn gây thương tích cho người khác đã thành lập hồ sơ, nếu không có gì bất ngờ thì cô ta thụ án là cái chắc. Chị, chị có muốn bảo Tổng Giám đốc Tần tạo chút áp lực không, để cô ta ngồi lâu vài năm.”
Nghiên Thời Thất: “…”
Em xem pháp luật là trò chơi à?
Cô lườm Lăng Tử Hoan một cái, véo nhẹ cái má phúng phính của cô bé, “Đừng nói lung tung, mau đi làm thủ tục xuất viện đi. Đúng rồi, Thành Nghiệp Nam đến chưa?”
Lăng Tử Hoan xoa má, bĩu môi nói: “Không đến đâu ạ! Có Mục Nghi ở đây rồi, anh ấy đến cũng không có tác dụng gì cho lắm. Bọn em thu xếp xong hết rồi, lát nữa chúng ta ra từ cửa Nam, bên đó không có phóng viên, chắc chắn sẽ không bị chụp ảnh.”
Dáng vẻ kiểu em đã tính toán cả rồi làm cho Nghiên Thời Thất rất bất ngờ.
Cô dừng việc dọn dẹp đồ đạc, trêu ghẹo nói: “Em thân với Mục Nghi như vậy từ khi nào thế?”
Lăng Tử Hoan nghe thế thì giật mình, nhưng rất nhanh lại cười hì hì giải thích, “Đằng nào chẳng thành người một nhà, trước lạ sau quen mà.”
Ngoài cửa, Mục Nghi trước lạ sau quen: “…”
***
Làm xong thủ tục xuất viện thì vẫn chưa tới mười một rưỡi.
Nghiên Thời Thất rời đi bằng thang máy chuyên dụng của phòng bệnh đặc biệt, đội mũ đeo khẩu trang mà Lăng Tử Hoan đưa cho, lại thêm Mục Nghi hộ tống cả hành trình, ba người ra khỏi bệnh viện rất nhanh.
Trên đường về nhà, Nghiên Thời Thất cầm di động đăng một trạng thái.
Tình hình trên mạng quá hỗn loạn, số người cầu nguyện chúc phúc cho cô vượt ngưỡng ba triệu, nếu cô còn không xuất hiện thì cũng rất áy náy.
[Nghiên Thời Thất V]: Đã bình an mạnh khỏe, xin đừng mong nhớ.
Đăng xong một phút, trừ các Thất Nữu Nhi và lời chúc của người hâm mộ thì ngôi sao đầu tiên trả lời trạng thái của cô là Ấn Thượng Nông.
[Ấn Thượng Nông V] phản hồi @Nghiên Thời Thất V: Giữ gìn sức khỏe!
Ngay sau đó là Bùi Đường.
[Bùi Đường V] phản hồi @Nghiên Thời Thất V: Chú ý giữ gìn, đừng làm anh lo lắng [Trái tim].
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
Trên xe, Lăng Tử Hoan hùng hùng hổ hổ chọc màn hình di động.
Mấy giây sau, khu bình luận xuất hiện [Bé yêu của Thập Thất].
[Bé yêu của Thập Thất] phản hồi @Bùi Đường V: Ảnh đế Bùi nhập vai quá sâu, diễn xong chưa thế? Thời Thất nhà tôi không khiến anh lo, tự cất cái lo lắng của anh đi đi. [Đáng suy ngẫm.JPG]
Còn Nghiên Thời Thất thì chỉ phản hồi Ấn Thượng Nông, không để ý tới bình luận của Bùi Đường.
Cư dân mạng: Làm tốt lắm!
Mười một giờ trưa, Lăng Tử Hoan thong thả đến muộn.
Trước khi cô nhóc này vào phòng bệnh còn không quên gọi điện cho Nghiên Thời Thất, cố tình hỏi thăm xem chú Tư có đang ở đây không.
Biết trong phòng bệnh chỉ có mình Nghiên Thời Thất thì cô nàng mới vui vẻ đeo cặp sách đi vào.
Mục Nghi mặc sơ mi trắng vest đen đi theo sau lưng cô nhóc.
“Cô chủ.”
Mục Nghi đứng ở cửa chào Nghiên Thời Thất, sau đó xoay người đứng ngoài hành lang, không hề vào phòng.
Lăng Tử Hoan bĩu môi với bóng lưng của anh ta, đóng cửa lại, thần bí ghé sát vào Nghiên Thời Thất, “Chị, chị xem Weibo chưa?”
Nghiên Thời Thất vừa dọn dẹp xong quần áo và đồ trang điểm của mình, đang bóc băng y tế trên tay ra định ném vào thùng rác, nghe Lăng Tử Hoan hỏi thì không để tâm lắc đầu, “Chưa xem, sao thế?”
“Chị xem đi này!” Lăng Tử Hoan mở điện thoại đưa cho cô, gương mặt tròn tròn không nén nổi hưng phấn: “Kiều thị đổi chủ rồi! Sáng nay Kiều thị Entertainment công bố thông cáo, nói là từ hôm nay Kiều Phỉ Bạch không còn đảm nhiệm chức vụ Giám đốc điều hành nữa rồi, thay vào đó là Kiều Mục.”
“Thật không?” Nghiên Thời Thất nhận lấy di động lướt tin tức, quả thật trang đầu các trang tin tức đều đưa tin Kiều thị đổi chủ.
Kiều Phỉ Bạch có xem như là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo không nhỉ?
Lăng Tử Hoan phấn khích giậm chân, “Còn nữa còn nữa, em nhờ người nghe ngóng, việc Diệp Tịch Noãn gây thương tích cho người khác đã thành lập hồ sơ, nếu không có gì bất ngờ thì cô ta thụ án là cái chắc. Chị, chị có muốn bảo Tổng Giám đốc Tần tạo chút áp lực không, để cô ta ngồi lâu vài năm.”
Nghiên Thời Thất: “…”
Em xem pháp luật là trò chơi à?
Cô lườm Lăng Tử Hoan một cái, véo nhẹ cái má phúng phính của cô bé, “Đừng nói lung tung, mau đi làm thủ tục xuất viện đi. Đúng rồi, Thành Nghiệp Nam đến chưa?”
Lăng Tử Hoan xoa má, bĩu môi nói: “Không đến đâu ạ! Có Mục Nghi ở đây rồi, anh ấy đến cũng không có tác dụng gì cho lắm. Bọn em thu xếp xong hết rồi, lát nữa chúng ta ra từ cửa Nam, bên đó không có phóng viên, chắc chắn sẽ không bị chụp ảnh.”
Dáng vẻ kiểu em đã tính toán cả rồi làm cho Nghiên Thời Thất rất bất ngờ.
Cô dừng việc dọn dẹp đồ đạc, trêu ghẹo nói: “Em thân với Mục Nghi như vậy từ khi nào thế?”
Lăng Tử Hoan nghe thế thì giật mình, nhưng rất nhanh lại cười hì hì giải thích, “Đằng nào chẳng thành người một nhà, trước lạ sau quen mà.”
Ngoài cửa, Mục Nghi trước lạ sau quen: “…”
***
Làm xong thủ tục xuất viện thì vẫn chưa tới mười một rưỡi.
Nghiên Thời Thất rời đi bằng thang máy chuyên dụng của phòng bệnh đặc biệt, đội mũ đeo khẩu trang mà Lăng Tử Hoan đưa cho, lại thêm Mục Nghi hộ tống cả hành trình, ba người ra khỏi bệnh viện rất nhanh.
Trên đường về nhà, Nghiên Thời Thất cầm di động đăng một trạng thái.
Tình hình trên mạng quá hỗn loạn, số người cầu nguyện chúc phúc cho cô vượt ngưỡng ba triệu, nếu cô còn không xuất hiện thì cũng rất áy náy.
[Nghiên Thời Thất V]: Đã bình an mạnh khỏe, xin đừng mong nhớ.
Đăng xong một phút, trừ các Thất Nữu Nhi và lời chúc của người hâm mộ thì ngôi sao đầu tiên trả lời trạng thái của cô là Ấn Thượng Nông.
[Ấn Thượng Nông V] phản hồi @Nghiên Thời Thất V: Giữ gìn sức khỏe!
Ngay sau đó là Bùi Đường.
[Bùi Đường V] phản hồi @Nghiên Thời Thất V: Chú ý giữ gìn, đừng làm anh lo lắng [Trái tim].
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
Trên xe, Lăng Tử Hoan hùng hùng hổ hổ chọc màn hình di động.
Mấy giây sau, khu bình luận xuất hiện [Bé yêu của Thập Thất].
[Bé yêu của Thập Thất] phản hồi @Bùi Đường V: Ảnh đế Bùi nhập vai quá sâu, diễn xong chưa thế? Thời Thất nhà tôi không khiến anh lo, tự cất cái lo lắng của anh đi đi. [Đáng suy ngẫm.JPG]
Còn Nghiên Thời Thất thì chỉ phản hồi Ấn Thượng Nông, không để ý tới bình luận của Bùi Đường.
Cư dân mạng: Làm tốt lắm!
Danh sách chương