Kịch Ngắn
Kịch ngắn (1)
Đó là vài ngày sau lần đầu tiên Owen thân mật với Nam tước Oscar, cậu bị hắn quấy rầy đến mức không thể rời giường.
Có khi cả một ngày hắn đều lôi kéo người hầu nhỏ trên giường, nhất định không cho cậu đi.
Tuy rằng phần lớn thời gian hai người đều triền miên một chỗ làm chuyện yêu đương, nhưng có đôi khi cũng sẽ làm một vài chuyện khác.
Ví dụ như dạy cho người hầu nhỏ đọc sách.
“Cậu có biết đáp án của vấn đề này không?” Hắn triền miên ôm người ta rồi hỏi.
“Cái này vừa mới dạy… Tôi còn chưa hiểu…” Người hầu nhỏ hao tổn tâm trí gãi gãi đầu.
“Xem không hiểu cũng không sao, tôi có thể dạy cậu lần nữa, nhưng mà trước đó phải trừng phạt cậu một chút.”
Nam tước đè lên người hầu nhỏ bắt đầu một trận nhấp nhô.
Sau khi xong việc, hắn nằm lại bên cạnh cậu, tiếp tục hỏi một vấn đề khác.
Người hầu nhỏ mặt đỏ hồng nói ra đáp án chính xác.
“Thật thông minh, trả lời đúng rồi, phải biểu dương cậu một lần.”
Ngài Nam tước lại đè người hầu nhỏ bắt đầu một trận nhấp nhô khác.
Hôm nay Oscar đã mỹ mãn hoàn thành một tâm nguyện, mỗi lần hắn đi qua nơi người hầu nhỏ đọc sách liền muốn làm điều này, thậm chí còn ảo tưởng thực hiện một khóa học như vậy tại bàn học bên trong phòng làm việc, tuy rằng lần này là tại phòng ngủ, nhưng mà lần sau nhất định có thể thực hiện trong phòng làm việc. ()/
Kịch ngắn (2)
Billy bị chủ nhân của mình sai đi mua một loại áo ngủ trong suốt.
Hắn đừng bần thần trước cửa của cửa hàng bách hoá cả ngày, mãi đến nhân viên chuẩn bị khóa cửa, hắn mới che mặt vọt vào trong, sau đó liều mạng nói ra yêu cầu với nhân viên cửa hàng.
Mang theo áo ngủ trở về, Billy đã xấu hổ đến mức gần khóc. Vừa nghĩ tới ánh mắt nhân viên cửa hàng nhìn hắn, hắn liền muốn tìm ngay một sợi dây treo cổ. Hắn không phải loại người không đứng đắn đâu, không đứng đắn chính là nhà Tử tước nhà bọn họ mà.
Từ khi phát hiện Tử tước cùng một người hầu nam bên cạnh khác có cái loại quan hệ này, Billy cảm thấy kinh nghiệm cuộc sống của mình được bổ sung mỗi ngày.
Phát hiện vết cào sau lưng Tử tước, xử lý chăn bẩn, sô pha, thảm trải sàn đều không tính là gì, cho dù phục vụ tắm rửa trong một căn phòng đầy hơi nước, hắn cũng có thể vờ như không phát hiện.
Nhưng hiện tại tra tấn người khác nhất là, Tử tước bảo hắn đi mua loại đồ vật không đứng đắn này, còn không phải bức người ta phát khóc sao (gào thét-ing).
Kết quả hôm nay sau khi về nhà, vợ hắn bỗng nhiên mặt đỏ tai hồng đánh hắn.
“Anh này không đứng đắn, sao lại mua loại đồ này chứ.”
Sau đó cô vén quần áo lên nói: “Xinh đẹp không?”
Tối hôm đó, Billy đã có một đêm tuyệt vời.
Kỳ thật, loại đồ vật không đứng đắn này cũng có tác dụng kỳ diệu nha, quả nhiên Tử tước nhà mình là người có văn hóa, so với mình biết hưởng thụ hơn nhiều.
Sau đó Billy lại đi mua vài thứ quần áo màu sắc khác nhau, giao cho Tử tước nhà mình, bản thân hắn cũng giữ lại vài món. Hơn nữa hắn còn thường xuyên đến thăm cửa hàng kia, nếu đến đúng lúc có mặt hàng mới, chẳng những mua cho chính mình, còn sẽ nói lại một chút cho Tử tước Oscar.
Nhưng mà gần đây, ánh mắt Owen nhìn hắn sao lại kỳ quái như vậy, âm âm trầm trầm, quá đáng sợ.
Rõ ràng vợ của hắn cũng rất thích, Tử tước cố ý mua choơ Owen, làm sao mà Owen không cao hứng chứ? Haiz, khó có thể giải thích, Tử tước nhà mình nhìn thấy mấy sợi dây thừng kiểu dáng nội y kia, không phải là rất vừa lòng sao? Còn bảo hắn tiếp tục chú ý sản phẩm mới mà.
Billy không thèm nghĩ nhiều như vậy nữa, hắn kích động đi đến cửa hàng, vợ hắn đêm nay còn chờ hắn về nhà đó.
Kịch ngắn (3)
Sáng hôm nay, người hầu nhỏ giúp Oscar mặc quần áo.
Bởi vì còn mơ mơ màng màng, bên này người hầu nhỏ giúp hắn mặc quần áo, bên kia hắn liền cởi quần áo cậu, cuối cùng chẳng ai mặc quần áo, trực tiếp lăn đến trên giường, nằm trên chăn lăn qua lăn lại, lăn qua lăn lại.
Bọn họ tiêu hao nguyên một buổi sáng trong phòng ngủ, không có đi ra ngoài cưỡi ngựa, cũng không xuống dùng bữa sáng.
Sau đó, người hầu nhỏ hối hận cực kỳ, xấu hổ không dám ra ngoài, Oscar đành phải một mình xuống lầu.
Nhưng hắn gặp quản gia ngay cầu thang, quản gia mặt không đổi sắc xin chỉ thị.
“Thưa ngài, tôi đã yêu cầu Owen theo tôi vào làng quản lý vụ thu hoạch, xin hỏi cậu ấy khi nào có thể xuất phát?”
Nguy rồi, mỗi lần quản gia vừa hỏi, người yêu nhỏ của mình da mặt quá mỏng, rất nhiều ngày sau đó đều không thể tương thân tương ái.
Oscar có lệ nói: “Sẽ rất nhanh thôi.”
Đuổi quản gia đi, hắn vội vàng chạy về phòng ngủ.
Dù sao vừa nãy đã bị người yêu ghét bỏ rồi, trước khi bị ghét bỏ lần nữa, thôi thì cứ hưởng thụ cho đủ đi.
Vì thế, người yêu nhỏ vốn nên đi ra ngoài làm việc lại bị Tử tước nhà mình đặt trên giường chỉnh tới chỉnh lui cả ngày.
Tuy rằng sau đó thật sự bị người yêu nhỏ ghét bỏ, chẳng qua một ngày đó đã đủ cho Oscar thực thỏa mãn, may mà chính mình đủ thông minh ()/
Toàn Văn Hoàn
Băng: Cuối cùng cũng xong rồi, đây quả là một bộ truyện ấn tượng với mình, và có lẽ với các bạn cũng vậy nhỉ.
Giờ phải nói lời tạm biệt với Owen và Oscar rồi, thật buồn quá
Truyện sẽ được post hoàn ở Wattpad. Mong mọi người đừng repost ở nơi khác.
Hoại Băng
06.09.2015
Kịch ngắn (1)
Đó là vài ngày sau lần đầu tiên Owen thân mật với Nam tước Oscar, cậu bị hắn quấy rầy đến mức không thể rời giường.
Có khi cả một ngày hắn đều lôi kéo người hầu nhỏ trên giường, nhất định không cho cậu đi.
Tuy rằng phần lớn thời gian hai người đều triền miên một chỗ làm chuyện yêu đương, nhưng có đôi khi cũng sẽ làm một vài chuyện khác.
Ví dụ như dạy cho người hầu nhỏ đọc sách.
“Cậu có biết đáp án của vấn đề này không?” Hắn triền miên ôm người ta rồi hỏi.
“Cái này vừa mới dạy… Tôi còn chưa hiểu…” Người hầu nhỏ hao tổn tâm trí gãi gãi đầu.
“Xem không hiểu cũng không sao, tôi có thể dạy cậu lần nữa, nhưng mà trước đó phải trừng phạt cậu một chút.”
Nam tước đè lên người hầu nhỏ bắt đầu một trận nhấp nhô.
Sau khi xong việc, hắn nằm lại bên cạnh cậu, tiếp tục hỏi một vấn đề khác.
Người hầu nhỏ mặt đỏ hồng nói ra đáp án chính xác.
“Thật thông minh, trả lời đúng rồi, phải biểu dương cậu một lần.”
Ngài Nam tước lại đè người hầu nhỏ bắt đầu một trận nhấp nhô khác.
Hôm nay Oscar đã mỹ mãn hoàn thành một tâm nguyện, mỗi lần hắn đi qua nơi người hầu nhỏ đọc sách liền muốn làm điều này, thậm chí còn ảo tưởng thực hiện một khóa học như vậy tại bàn học bên trong phòng làm việc, tuy rằng lần này là tại phòng ngủ, nhưng mà lần sau nhất định có thể thực hiện trong phòng làm việc. ()/
Kịch ngắn (2)
Billy bị chủ nhân của mình sai đi mua một loại áo ngủ trong suốt.
Hắn đừng bần thần trước cửa của cửa hàng bách hoá cả ngày, mãi đến nhân viên chuẩn bị khóa cửa, hắn mới che mặt vọt vào trong, sau đó liều mạng nói ra yêu cầu với nhân viên cửa hàng.
Mang theo áo ngủ trở về, Billy đã xấu hổ đến mức gần khóc. Vừa nghĩ tới ánh mắt nhân viên cửa hàng nhìn hắn, hắn liền muốn tìm ngay một sợi dây treo cổ. Hắn không phải loại người không đứng đắn đâu, không đứng đắn chính là nhà Tử tước nhà bọn họ mà.
Từ khi phát hiện Tử tước cùng một người hầu nam bên cạnh khác có cái loại quan hệ này, Billy cảm thấy kinh nghiệm cuộc sống của mình được bổ sung mỗi ngày.
Phát hiện vết cào sau lưng Tử tước, xử lý chăn bẩn, sô pha, thảm trải sàn đều không tính là gì, cho dù phục vụ tắm rửa trong một căn phòng đầy hơi nước, hắn cũng có thể vờ như không phát hiện.
Nhưng hiện tại tra tấn người khác nhất là, Tử tước bảo hắn đi mua loại đồ vật không đứng đắn này, còn không phải bức người ta phát khóc sao (gào thét-ing).
Kết quả hôm nay sau khi về nhà, vợ hắn bỗng nhiên mặt đỏ tai hồng đánh hắn.
“Anh này không đứng đắn, sao lại mua loại đồ này chứ.”
Sau đó cô vén quần áo lên nói: “Xinh đẹp không?”
Tối hôm đó, Billy đã có một đêm tuyệt vời.
Kỳ thật, loại đồ vật không đứng đắn này cũng có tác dụng kỳ diệu nha, quả nhiên Tử tước nhà mình là người có văn hóa, so với mình biết hưởng thụ hơn nhiều.
Sau đó Billy lại đi mua vài thứ quần áo màu sắc khác nhau, giao cho Tử tước nhà mình, bản thân hắn cũng giữ lại vài món. Hơn nữa hắn còn thường xuyên đến thăm cửa hàng kia, nếu đến đúng lúc có mặt hàng mới, chẳng những mua cho chính mình, còn sẽ nói lại một chút cho Tử tước Oscar.
Nhưng mà gần đây, ánh mắt Owen nhìn hắn sao lại kỳ quái như vậy, âm âm trầm trầm, quá đáng sợ.
Rõ ràng vợ của hắn cũng rất thích, Tử tước cố ý mua choơ Owen, làm sao mà Owen không cao hứng chứ? Haiz, khó có thể giải thích, Tử tước nhà mình nhìn thấy mấy sợi dây thừng kiểu dáng nội y kia, không phải là rất vừa lòng sao? Còn bảo hắn tiếp tục chú ý sản phẩm mới mà.
Billy không thèm nghĩ nhiều như vậy nữa, hắn kích động đi đến cửa hàng, vợ hắn đêm nay còn chờ hắn về nhà đó.
Kịch ngắn (3)
Sáng hôm nay, người hầu nhỏ giúp Oscar mặc quần áo.
Bởi vì còn mơ mơ màng màng, bên này người hầu nhỏ giúp hắn mặc quần áo, bên kia hắn liền cởi quần áo cậu, cuối cùng chẳng ai mặc quần áo, trực tiếp lăn đến trên giường, nằm trên chăn lăn qua lăn lại, lăn qua lăn lại.
Bọn họ tiêu hao nguyên một buổi sáng trong phòng ngủ, không có đi ra ngoài cưỡi ngựa, cũng không xuống dùng bữa sáng.
Sau đó, người hầu nhỏ hối hận cực kỳ, xấu hổ không dám ra ngoài, Oscar đành phải một mình xuống lầu.
Nhưng hắn gặp quản gia ngay cầu thang, quản gia mặt không đổi sắc xin chỉ thị.
“Thưa ngài, tôi đã yêu cầu Owen theo tôi vào làng quản lý vụ thu hoạch, xin hỏi cậu ấy khi nào có thể xuất phát?”
Nguy rồi, mỗi lần quản gia vừa hỏi, người yêu nhỏ của mình da mặt quá mỏng, rất nhiều ngày sau đó đều không thể tương thân tương ái.
Oscar có lệ nói: “Sẽ rất nhanh thôi.”
Đuổi quản gia đi, hắn vội vàng chạy về phòng ngủ.
Dù sao vừa nãy đã bị người yêu ghét bỏ rồi, trước khi bị ghét bỏ lần nữa, thôi thì cứ hưởng thụ cho đủ đi.
Vì thế, người yêu nhỏ vốn nên đi ra ngoài làm việc lại bị Tử tước nhà mình đặt trên giường chỉnh tới chỉnh lui cả ngày.
Tuy rằng sau đó thật sự bị người yêu nhỏ ghét bỏ, chẳng qua một ngày đó đã đủ cho Oscar thực thỏa mãn, may mà chính mình đủ thông minh ()/
Toàn Văn Hoàn
Băng: Cuối cùng cũng xong rồi, đây quả là một bộ truyện ấn tượng với mình, và có lẽ với các bạn cũng vậy nhỉ.
Giờ phải nói lời tạm biệt với Owen và Oscar rồi, thật buồn quá
Truyện sẽ được post hoàn ở Wattpad. Mong mọi người đừng repost ở nơi khác.
Hoại Băng
06.09.2015
Danh sách chương