Tô Niên Niên chân tay luống cuống vỗ vào vai anh an ủi, Cố Tử Thần cười trộm đưa tay vuốt chiếc đầu nấm hương của cô, trong lòng thầm giơ ngón tay với tư thế thắng lợi.

Nếu như để người khác nhìn thấy nam thần ở bên ngoài lạnh lùng ít nói, trước mặt bạn gái của mình lại là người kiêu ngạo đen tối như thế, chỉ sợ mắt sắp rơi ra ngoài rồi.

“ Anh dưỡng thương thế nào rồi? không phải mất rất nhiều máu sao, có chịu khó ăn cơm không, em mời anh ăn tiết lợn nhé! Mẹ em nói ăn gì bổ nấy, anh nhất định phải bồi bổ lại!” Tô Niên Niên không chút nghi ngờ, ngược lại cảm thấy do mình không đúng, nhất định phải bù đắp cho Cố Tử Thần.

Cố Tử Thần nhếch khóe miệng, “ Tiết lợn......không ngon, không thích.” Nha đầu này coi anh là lợn à? ăn gì bổ nấy, thật là! “ Lớn như thế còn kén ăn, đúng là hết thuốc chữa.” Tô Niên Niên lí nhí oán trách một câu, Cố Tử Thần thay đổi giọng, “ Anh sẽ nghe em, em nói ăn gì, anh sẽ ăn cái đó.”

Tô Niên Niên cười tươi, lồm cồm bò dậy, thế bọn mình xuống lầu ăn cơm đi!”

Cô chỉnh lại quần áo, nhìn thấy cái đầu nấm hương của mình ngốc ngếch trong gương lại bắt đầu ngán ngẩm ủ ê, lấy ra một chiếc mũ đội lên đầu.

Cố Tử Thần liếc nhìn chiếc mũ của cô, có cảm giác kích động muốn lấy chiếc mũ xuống.

Anh thói quen bước ra ban công, Tô Niên Niên giật nảy mình: “ Anh làm gì thế! Không phải muốn nhảy lầu đấy chứ!”

Cố Tử Thần vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu.

Tô Niên Niên cũng đến bó tay với anh, “ Thói quen leo tường đó của anh cũng không tốt, mau sửa đi! Hơn nữa, trèo tường rất nguy hiểm, cơ thể anh yếu ớt như thế sao mà trụ được chứ.”

Cố Tử Thần không nói gì, thực ra anh bị thương không nặng, chỉ là mất máu nhiều nên nghe có vẻ đáng sợ, nhưng ở bệnh viện dưỡng một tuần là lại khỏe như voi như hùm. Thậm chí còn có thể giả vẻ mặt điềm tĩnh mặc quần áo bệnh nhân mà họp và xử lý công văn qua video, trèo tường chạy 5km đối với anh mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Có điều vợ bé nhỏ nói gì, anh vẫn ngoan ngoãnng he theo, thế là còn nghiêm túc hỏi: “ Thế anh làm thế nào xuống được.”

“ Anh là lợn à! đương nhiên là quang minh chính đại đi xuống rồi, nếu như gặp phải cô quản lý, thì nói anh là anh trai đến giúp em chuyển đồ, kém thế!” Tô Niên Niên chế giễu nói, sau đó bước lên trên kéo tay Cố Tử Thần, kéo anh xuống lầu.

Động tác Cố Tử Thần hơi cứng lại, nắm chặt tay Tô Niên Niên trong lòng bàn tay mình, Tô Niên Niên giãy ra anh cũng không buông, đành bỏ cuộc.

Hai người tay trong tay ngọt ngào, đến nụ cười trên khóe môi cũng như nhau.

---

Xuống lầu, ba người trong gió lạnh thi nhau chảy nước mũi, ánh mắt nhìn theo bóng Cố Tử Thần hai người tay nắm tay rời đi.

“ Ôi, đúng là cảnh kẻ đơn thân này mình không can tâm tình nguyện!” Đậu Đậu phát biểu cảm nghĩ.

Nọa Nọa ngưỡng mộ nói: “ Cố nam thần đúng là một người đàn ông tốt, khi đến còn mang theo đồ ăn vặt, khi đi còn giúp chúng ta ném rác, được người chồng như thế thì còn gì bằng.”

“ Đúng thế, Niên Niên và anh ấy cũng quay lại rồi, đôi tình nhân tình cảm quá, còn nữa, các cậu có nhìn thấy không, Cố Tử Thần còn cười nữa, cười còn ngọt ngào như thế nữa........” Mộ Dung Sam trầm trồ không ngớt, “ hai người nếu như không kết hôn sinh ra bảy tám anh em, mình sẽ không tin tình yêu nữa!”

“ Khụ khụ........” Đậu Đậu và Nọa Nọa đồng thanh ho lên một tiếng, ngắt ngang mơ mộng của Mộ Dung Sam.

Mộ Dung Sam không hiểu nhìn hai người trước mắt, Đậu Đậu đưa tay chỉ chỉ, Đường Dư đang đứng ở phía không xa, đội chiếc mũ lưỡi trai, mũ đội rất thấp, nhìn không rõ biểu cảm của cậu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện