“ cái đó không giống nhau!” Tô Niên Niên ý chí hết sức kiên quyết, cô sao lại không biết ý ở cùng phòng của Cố Tử Thần chứ? Mặc dù không thấy ở cùng phòng sẽ xảy ra những chuyện gì, nhưng trong lòng luôn cảm thấy có gì đó khác thường.

Dặc biệt là nếu như Sở Tố Tâm biết, chắc chắn phản ứng đầu tiên sẽ là đánh gãy chân cô!

Cố Tử Thần nói thêm: “ Buổi sáng anh có thể làm bữa sáng cho em, đưa em đi học, ít nhất có thể ngủ thêm được một tiếng rưỡi, quan trọng nhất là, không cần chạy thể dục buổi sáng.”

Mấy điều này đối với Tô Niên Niên bệnh lười mãn kinh đều có sức cám dỗ lớn, cô nuốt ngụm nước bọt, “ Thật.......thật sao?”

“ Đúng thế, em muốn ăn gì thì ăn cái đó, muốn chơi gì thì chơi cái đó, chơi điện tử đến mấy giờ cũng được, không cần lo lắng bị ngắt điện ngắt mạng.” Giọng nói của Cố Tử Thần đầy dụ dỗ, từng chút từng chút đưa Tô Niên Niên vào dọ.

Tô Niên Niên nắm thời cơ: “ Được, em ở với anh!”

Cố Tử Thần cười đen tối, bộ dạng sớm đã liệu đến.

--- ---


Buổi tối hôm đó, Cố Tử Thần vẫn đưa Tô Niên Niên về trường, dù sao buổi tối trường vẫn phải kiểm tra phòng kí túc. Nhưng ngày hôm sau, anh đúng giờ xuất hiện ở tầng dưới tòa ký túc nữa, chuẩn bị chuyển đồ cho Tô Niên Niên.

Từ trên ý nghĩa nào đó, Tô Niên Niên là thuộc trường phái lý tưởng, Cố Tử Thần lại thuộc trường phái hành động có bản lĩnh. Hoàn toàn không cho Tô Niên Niên có cơ hội hối hận, giải quyết nhanh chóng chuyển hết đồ của Tô Niên Niên đi.

Tô Niên Niên đứng nghệt ra ở đó, trong khoảnh khắc đã bị Cố Tử Thần bế ngang lên nhét vào xe. Bạn trai người ta dứt khoát như thế khiến Đậu Đậu ba người trố mắt nhìn.

Tán gái kiểu này quá là lợi hại! khiến Tô Niên Niên can tâm tình nguyện về nhà cùng!

Khụ khụ, đúng là quá đáng sợ......

Khi Tô Niên Niên đứng ở trong phòng của Cố Tử Thần, vẫn có cảm giác không chân thực.

Cố Tử Thần dùng lực xoa xoa đầu nấm của cô, “ Tiểu nấm hương, sau này ở đây chính là nhà của chúng ta.”

Tô Niên Niên gạt tay anh ta, nhìn xung quanh, mất cả buổi mới định hình lại được.

Cô xé gói bim bim, ngồi trước máy tính chơi điện tử, chỉ là chưa đến một lúc, đã bị Cố Tử Thần kéo ra, “ cho mắt nghỉ một lát, sắp ăn cơm rồi.”

Tô Niên Niên không can tâm đi ra ban công ngắm cây cảnh, trong lòng còn nghĩ đến phúc mà mình có được.

Cơm tối là gọi đồ ăn sẵn, dinh dưỡng cân bằng, như một bữa ăn thịnh soạn, nhưng có một nửa đều là những món Tô Niên Niên không thích ăn. Cô có thói quen chỉ chọn đồ mình thích ăn, Cố Tử Thần nheo mày, gắp cho cô ít thịt và ớt xanh, Tô Niên Niên chê không động đũa.

“ Niên Niên, kén ăn không tốt đâu.” Cố Tử Thần thở dài khuyên, Tô Niên Niên vừa ăn được một nửa, sau khi nghe thấy liền bỏ bát đũa xuống: “ Thế thì em không ăn nữa.”

Nếu bắt cô ăn đồ cô không muốn ăn, thế thì thà nhịn đói cho xong!

Cố Tử Thần nheo mày, đổi người khác sẽ chọn lựa nhường Tô Niên Niên, nhưng Cố Tử Thần là ai chứ? Tuổi xấp 20 đã tung hoành trên thương trường, đối phó với tính cách trẻ con này của Tô Niên Niên quả thật phải dùng biện pháp mạnh.

Anh đem toàn bộ đồ ăn gói gọn lại, ném vào thùng rác, “ Thế thì cùng không ăn đi, đói là được.”

“ Không ăn là không ăn!” Tô Niên Niên hừm một tiếng, quay lại phòng tiếp tục chơi điện tử.

Được mười phút, Tô Niên Niên phát hiện trò chơi không thể đăng nhập được vào, đi ra ngoài xem Cố Tử Thần đang chầm chậm tháo dây mạng.

“ Ngủ sớm dậy sớm, rèn luyện sức khỏe.” Tô Niên Niên nhìn Tô Niên Niên cười, Tô Niên Niên lườm một cái, tức điên lên được.

Không phải đã nói sẽ sống một cuộc sống tự do tự tại không ai quản cơ mà! Đây rõ ràng là sống cuộc sống không có tự do không có nhân quyền mà!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện