Chương 31
Đôi mắt hoa đào lạnh như tuyết kia, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái, rơi vào trên sợi dây chuyền kim cương trên cổ.
Một lúc lâu sau, bên tai truyền đến tiếng cười khinh miệt, “Xem ra tân kim chủ đối với cô cũng không tệ lắm.”
Hắn rất ít khi cười, phần lớn thời gian đều là mặt lạnh.
Nhưng nụ cười này so với lúc mặt lạnh còn đáng sợ hơn.
Thư Vãn muốn giải thích, nhưng ba chữ “tân kim chủ” lại khiến cô trầm mặc.
Từ lúc Lâm Trạch Thần giới thiệu cô là người phụ nữ của anh ta, lời giải thích đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Quý Tư Hàn thấy cô không nói lời nào, cũng không giải thích, thần sắc chợt tối sầm lại.
Anh giơ bàn tay thon dài xinh đẹp lên, sờ từ gò má cô ra sau tai.
Đầu ngón tay lạnh lẽo, Thư Vãn nhịn không được rùng mình một cái.
So với cảm giác buồn nôn Lâm Trạch Thần mang đến, Quý Tư Hàn chạm vào khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Một loại không khí căng thẳng ép tới mức cô không thở nổi.
Sau khi ngón tay xuyên qua tóc cô, Quý Tư Hàn chế trụ gáy cô, kéo cô đến trước mắt mình.
Hắn hạ giọng lạnh giọng hỏi: “Hai người ngủ lúc nào, ngủ mấy lần rồi?”
(Nam chính đúng bị thần kinh rồi, bao giờ mới ngược nam chính, trời ơi tớ muốn ngược nam chính.)
Hơi thở của đàn ông, theo khoảng cách xộc vào mũi cô.
Trái tim Thư Vãn không ngừng tê dại, ngay cả thân thể cũng mềm nhũn.
Cô thầm mắng mình không có tiền đồ, vội vàng quay đầu tránh đụng vào anh, người đàn ông lại đột nhiên khống chế cổ cô.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm vết hôn trên cổ cô, thanh âm cơ hồ lạnh đến tận xương tủy: “Hai người vừa mới làm?”
Sắc mặt Thư Vãn trắng bệch, vội vàng giơ tay lên, che lại nơi bị Lâm Trạch Thần hôn: “Không có, chúng tôi chưa từng làm gì cả.”
“Cô cảm thấy tôi sẽ tin sao?”
Ánh mắt hắn nhìn cô, tựa như đang nhìn một người chết, lạnh đến mức khiến người ta sợ hãi.
Thư Vãn không ngừng run rẩy, nhưng vẫn cố gắng giải thích, “Mặc kệ anh có tin hay không, tôi chưa từng làm với anh ta.”
“Vậy sao?”
Quý Tư Hàn nở nụ cười lạnh lẽo gượng gạo: “Có làm hay không, kiểm tra một chút sẽ biết.”
Hắn đột nhiên kéo lễ phục của cô ra.
Thư Vãn kinh hô một tiếng, ôm chặt hai tay che thân thể mình.
Còn chưa kịp hỏi hắn muốn làm gì, hắn đã xé rách quần cô.
Cơ hồ trong nháy mắt, dưới thân đã bị đẩy ra, động tác vừa nhanh vừa tàn nhẫn.
Không được phép đã bị xâm phạm, Thư Vãn đau đến cả người phát run.
Cô nắm lấy bả vai Quý Tư Hàn, tức giận mắng hắn là một tên khốn kiếp.