Chương 32
Quý Tư Hàn dường như không nhận ra, ngón tay thon dài không ngừng thăm dò cái gì đó.
Quý Tư Hàn, anh có bệnh hay không, mau buông tôi ra!
Thư Vãn vừa xấu hổ vừa phẫn nộ, dùng sức nắm lấy bả vai hắn, móng tay ghim vào sâu trong da thịt nhưng hắn cũng không chịu buông tay.
Sắc mặt cô ửng đỏ, chỉ có thể cắn răng quay đầu lại, thấy trợ lý Tô không lên xe, lúc này mới tìm về chút tôn nghiêm.
Nhưng theo thời gian động tác của hắn càng hung ác, Thư Vãn lại càng cảm thấy xấu hổ.
Quý Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì!
Cô tức giận đến phát điên, trên khuôn mặt bạc tình lạnh lẽo của hắn, lại không có bất kỳ biểu tình nào.
Động tác vội vàng thô bạo, phảng phất không phải đang làm chuyện xấu hổ, mà là đang nghiệm chứng cái gì đó.
Thư Vãn chịu đựng đau đớn khó chịu, ngước mắt đánh giá thần sắc của hắn, sắc mặt xanh mét, mày kiếm nhíu chặt, giữa hai lông mày cũng ẩn chứa sự phẫn nộ.
Lúc hắn tức giận chính là dáng vẻ này, trước kia cô sẽ rất sợ hãi hắn như vậy, nhưng bây giờ, cô có chút không hiểu rõ hắn…
“Quý Tư Hàn.”
Thư Vãn gọi một tiếng, người đàn ông lại không có phản ứng, vẫn cố chấp như cũ, kiểm tra đi kiểm tra lại.
Cô đè tay anh lại, nhắc nhở: “Đừng quên, là anh không cần tôi nữa, nếu đã không cần thì đừng chạm vào tôi!”
Giọng nói của cô rất lạnh, giống như núi tuyết mùa đông giá rét, khiến bàn tay thon dài hơi dừng lại.
Khi hắn ngước mắt lên, đuôi mắt đỏ tươi, như ngọn lửa dưới địa ngục thiêu đốt lòng người.
“Bán cho Lâm Trạch Thần nên không cho tôi đụng vào?”
Giọng nói của hắn rất êm tai, thanh thúy dễ nghe, rất có từ tính.
Nhưng lời hắn nói ra, cũng khó nghe đến cực điểm.
Một chữ “bán”, đem tôn nghiêm của cô giáng xuống bùn đất.
Cô từng bán mình cho hắn, cho rằng không dùng một xu nào của hắn, sẽ khiến hắn thay đổi ấn tượng.
Lại không nghĩ tới ở trong mắt hắn cô chỉ là một cô gái tùy ý mà thôi.
Trong lòng Thư Vãn giống như bị kim đâm, đau nhói, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy bỗng nhiên nở nụ cười.
“Quý tổng.”
Cô dùng hai tay ôm lấy cổ của hắn, ý cười dịu dàng nói: “Anh ta mua tôi, đương nhiên cũng không muốn để cho người khác chạm vào, đây là quy củ anh dạy tôi, chẳng lẽ anh đã quên?”
Sắc mặt Quý Tư Hàn có chút âm trầm, “Cô nói cái gì?”
Thư Vãn hơi ngẩng cằm lên, ghé vào tai anh, nhẹ giọng nói: “Tôi nói, thật ra tôi vừa lừa anh, tôi và Lâm tổng đã sớm làm, tối hôm qua làm ba lần, hôm nay hai lần, hiện tại tôi đã là người phụ nữ của anh ấy, kính xin Quý tổng đừng xằng bậy.”
Thân hình cao lớn của Quý Tư Hàn đột nhiên cứng đờ.
Đôi mắt âm trầm khát máu, có thể khiến người ta đông chết trong nháy mắt.