Nhật Tâm sau khi ăn thịt nướng no say thì chớp mắt nhìn Nhĩ Lạc nói mình sẽ rửa chén. Khỏi nghĩ cũng biết Nhĩ Lạc nhà ta sẽ không để nàng đụng tay. Hắn thì rửa chén, còn nàng thì ra rửa tay tranh thủ nghịch ngợm hắt nước hắn. Đương nhiên Nhĩ Lạc lần đầu giỡn với giống cái linh hoạt như vậy thì ngất ngây con gà tây mất rồi. Hắn hăm hở nghĩ đến đêm nay sẽ cầu ái nàng như thế nào, sẽ cùng nàng ra sao. Chỉ nghĩ thôi đã khiên tiểu Nhĩ Lạc thành đại Nhĩ Lạc rồi. Hắn tắm rửa sạch sẽ vào nhà chỉ tiếc.
Tác giả ta chỉ có thể thốt lên “Nhật Tâm ơi nàng đúng là ngây thơ đốt nhà giết người mà”.
Nhật tâm lúc này say sưa ngủ, mặt nàng như thiên thần quả nhiên rất vô tư, sau một ngày gieo rắc nhung nhớ mất ngủ cho bao nhiêu ấu niên. Nàng ngủ say đến mức đại Nhĩ Lạc dưới khố cũng không muốn đánh thức nàng mà ngoan ngoãn nằm yên. Thế nhưng nàng quả thật là ác quỷ trong hình dạng thiên thần mà ngủ say nàng trở mình, phơi ra một tư thế vô tình cực kì kích thích làm cho tiểu Nhĩ Lạc lần nữa lại huy hoàngbành trướng.
Nhĩ Lạc lúc này toàn thân nóng than, cơ thể như ngàn còn kiến đang bò cảm thấy rần rần khó chịu, hắn biết hắn muốn gì. Hắn là vì hình ảnh trước mắt mà dục hỏa thiêu thân.
Hắn tiến lại gần chỗ Nhật Tâm đang nằm, tiến sát vào bên. Hắn hít một hơi trên cơ thể giống cái chiếm lĩnh tim hắn. Mùi xạ hương nồng đượm (Nhật tâm xức để đuổi muỗi) ở xa thì mùi giống cái của nàng bị mùi kia lấn át chỉ thoang thoảng. Nhưng sát với da thịt nàng lúc này thì thứ xạ hương kia không thể che đậy nổi. Nàng có mùi giống cái thật mạnh, mạnh hơn cả của chị gái hắn gấp 3-4 lần. Hắn bị cái mùi kia làm cho phấn kích phát điên phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng.
Hắn vừa hôn vừa liếm láp chiếc cổ trắng mịn của Nhật tâm. Trong lúc nàng vẫn say sưa và có một giấc mơ “không lành mạnh”. Điều đó làm hắn phấn kích đến hàng họ cũng lộn xộn không yên mà nhoi nhoi, lưỡi hắn đã lướt tới gần ngực của nàng, bất giác hắn cách một lớp áo mỏng ngậm lấy bông hoa trên trái cam tự nhiên của nàng, tay còn lại xoa nắm quả cam còn lại. Nhật tâm mơ màng phát ra tiếng rên rỉ ư… ư… rất kích tình. (Các phần còn lại đã được Nhật tâm chia ra giặt phơi để mặc. Hiện tại nàng chỉ mặc 1 cái áo sơ mi với quần tam giác)
Hắn cúi xuống đùi non của nàng hôn liếm trên đó, tiếng rên của nàng rõ ràng hơn, mùi nàng nồng đượm hơn khiến hắn mãnh liệt hơn mà dùng lưỡi lần lục. lướt trên phần tam giác nhỏ, Nhật Tâm phấn khích giật giật rên rên. Hắn kéo xuống phần tam giác nhỏ, để lộ ra một vùng cỏ xanh mượt bao bọc suối khe mê người, thê của hắn quá tuyệt, quá hấp dẫn, thơm tho, nàng là động tình trong lúc ngủ sao? Hắn lướt chiếc lưỡi yêu nghiệt thăm dò vùng cấm địa. trong cơn mơ Nhật tâm của chúng ta đã phóng thích ra một lượng nữ tính mạnh, thứ này trào ra bám vào gương mặt tiêu chuẩn đẹp trai của Nhĩ Lạc. Hắn chưa có kinh nghiệm không biết đó là gì. Nhưng thứ mùi kích thích này đã đả kích đại Nhĩ Lạc bên dưới bắt chước theo.
Tác giả ta thì thở dài, sau suốt một trận ngóng, kết quả lại ra thế này. Nhật Tâm ơi Nhật Tâm nàng thật là rất biết ngây thơ hại người mà.
Trong lúc Nhật Tâm đang ngây thơ vô số tội ngủ mà không biết chuyện gì đã xảy ra thì có một tên biến thái đang rất biết tận hưởng món quà ẩm ướt nàng tặng trên mặt hắn.
Nhĩ Lạc tươi cười hí hửng sung sướng hơn bắt được vàng, thực hiện hành vi tìm hiểu phân tích đánh giá món quà kia bằng mũi và lưỡi.
Hắn cười sung sướng lẩm bẩm “mùi vị quá tuyệt, sẽ có rất nhiều ấu niên có thể trưởng thành rồi. Nàng là bảo bối từ đâu vậy, mùi giống cái của nàng là cực phẩm mà”. Hắn hôn lên khu rừng nhiệt đới ẩm của nàng hý hửng nghĩ ngợi gì đó rồi cũng ôm nàng ngủ không quên trả tam giác về vị trí cũ.
Nhật Tâm ngây thơ vô số tội sáng ngủ dậy, xấu hổ vì ẩm ướt quy tội cho giấc mơ “không lạnh mạnh” hôm qua không biết thằng thủ phạm thật sự là tên cao to đang khoe hàm răng trắng ngồi bên đệm da thú nhìn nàng.
Tác giả ta chỉ có thể thốt lên “Nhật Tâm ơi nàng đúng là ngây thơ đốt nhà giết người mà”.
Nhật tâm lúc này say sưa ngủ, mặt nàng như thiên thần quả nhiên rất vô tư, sau một ngày gieo rắc nhung nhớ mất ngủ cho bao nhiêu ấu niên. Nàng ngủ say đến mức đại Nhĩ Lạc dưới khố cũng không muốn đánh thức nàng mà ngoan ngoãn nằm yên. Thế nhưng nàng quả thật là ác quỷ trong hình dạng thiên thần mà ngủ say nàng trở mình, phơi ra một tư thế vô tình cực kì kích thích làm cho tiểu Nhĩ Lạc lần nữa lại huy hoàngbành trướng.
Nhĩ Lạc lúc này toàn thân nóng than, cơ thể như ngàn còn kiến đang bò cảm thấy rần rần khó chịu, hắn biết hắn muốn gì. Hắn là vì hình ảnh trước mắt mà dục hỏa thiêu thân.
Hắn tiến lại gần chỗ Nhật Tâm đang nằm, tiến sát vào bên. Hắn hít một hơi trên cơ thể giống cái chiếm lĩnh tim hắn. Mùi xạ hương nồng đượm (Nhật tâm xức để đuổi muỗi) ở xa thì mùi giống cái của nàng bị mùi kia lấn át chỉ thoang thoảng. Nhưng sát với da thịt nàng lúc này thì thứ xạ hương kia không thể che đậy nổi. Nàng có mùi giống cái thật mạnh, mạnh hơn cả của chị gái hắn gấp 3-4 lần. Hắn bị cái mùi kia làm cho phấn kích phát điên phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng.
Hắn vừa hôn vừa liếm láp chiếc cổ trắng mịn của Nhật tâm. Trong lúc nàng vẫn say sưa và có một giấc mơ “không lành mạnh”. Điều đó làm hắn phấn kích đến hàng họ cũng lộn xộn không yên mà nhoi nhoi, lưỡi hắn đã lướt tới gần ngực của nàng, bất giác hắn cách một lớp áo mỏng ngậm lấy bông hoa trên trái cam tự nhiên của nàng, tay còn lại xoa nắm quả cam còn lại. Nhật tâm mơ màng phát ra tiếng rên rỉ ư… ư… rất kích tình. (Các phần còn lại đã được Nhật tâm chia ra giặt phơi để mặc. Hiện tại nàng chỉ mặc 1 cái áo sơ mi với quần tam giác)
Hắn cúi xuống đùi non của nàng hôn liếm trên đó, tiếng rên của nàng rõ ràng hơn, mùi nàng nồng đượm hơn khiến hắn mãnh liệt hơn mà dùng lưỡi lần lục. lướt trên phần tam giác nhỏ, Nhật Tâm phấn khích giật giật rên rên. Hắn kéo xuống phần tam giác nhỏ, để lộ ra một vùng cỏ xanh mượt bao bọc suối khe mê người, thê của hắn quá tuyệt, quá hấp dẫn, thơm tho, nàng là động tình trong lúc ngủ sao? Hắn lướt chiếc lưỡi yêu nghiệt thăm dò vùng cấm địa. trong cơn mơ Nhật tâm của chúng ta đã phóng thích ra một lượng nữ tính mạnh, thứ này trào ra bám vào gương mặt tiêu chuẩn đẹp trai của Nhĩ Lạc. Hắn chưa có kinh nghiệm không biết đó là gì. Nhưng thứ mùi kích thích này đã đả kích đại Nhĩ Lạc bên dưới bắt chước theo.
Tác giả ta thì thở dài, sau suốt một trận ngóng, kết quả lại ra thế này. Nhật Tâm ơi Nhật Tâm nàng thật là rất biết ngây thơ hại người mà.
Trong lúc Nhật Tâm đang ngây thơ vô số tội ngủ mà không biết chuyện gì đã xảy ra thì có một tên biến thái đang rất biết tận hưởng món quà ẩm ướt nàng tặng trên mặt hắn.
Nhĩ Lạc tươi cười hí hửng sung sướng hơn bắt được vàng, thực hiện hành vi tìm hiểu phân tích đánh giá món quà kia bằng mũi và lưỡi.
Hắn cười sung sướng lẩm bẩm “mùi vị quá tuyệt, sẽ có rất nhiều ấu niên có thể trưởng thành rồi. Nàng là bảo bối từ đâu vậy, mùi giống cái của nàng là cực phẩm mà”. Hắn hôn lên khu rừng nhiệt đới ẩm của nàng hý hửng nghĩ ngợi gì đó rồi cũng ôm nàng ngủ không quên trả tam giác về vị trí cũ.
Nhật Tâm ngây thơ vô số tội sáng ngủ dậy, xấu hổ vì ẩm ướt quy tội cho giấc mơ “không lạnh mạnh” hôm qua không biết thằng thủ phạm thật sự là tên cao to đang khoe hàm răng trắng ngồi bên đệm da thú nhìn nàng.
Danh sách chương