❄Tác giả:Quyển Thành Đoàn Tử.
💋Editor: Mon💋.
🍀Beta: Misa 🍀
---------- đường phân cách --------
Một nữ sinh khuôn mặt buồn rầu nhìn qua giá sách ở trên cao, cô muốn nhón chân lên nhưng vẫn đụng phải cái bàn không biết làm sao để có thể lấy sách, nhân viên quản lý sách cũng không biết đã chạy đi nơi nào, cô đi vài bước, nháo nhác nhìn bốn phía.
Khi thấy ở chỗ cách đó không xa, trên ghế ngồi có một nam sinh cao lớn ánh mắt liền sáng lên.
" Cái kia. Học trưởng, có thể giúp em một việc hay không? " Cổ áo đồng phục bởi vì niên cấp khác nhau, kiểu dáng cũng sẽ khác nhau một chút, cho nên các nữ sinh vừa chuyển vào năm nhất mới gọi Tô Mạch là học trưởng.
" Vâng? Xin hỏi có chuyện gì sao? "
Thời điểm khi thấy toàn bộ gương mặt Tô Mạch lộ ra , nữ sinh có chút ngốc nhìn, trên mặt lại nổi lên một mảnh đỏ ửng : " Có thể giúp em lấy sách trên kia xuống được không? Cảm ơn học trưởng.
------
Tô Mạch đưa tay lấy sách trên kệ cao xuống đưa cho nữ sinh, cả khuôn mặt nữ sinh đỏ lên, nói lời cảm ơn.
" Không cần khách khí chỉ là tôi nhớ hình như căn bản, vị trí của quyển sách này không phải đặt ở hàng này đi. " Quyển này Tô Mạch từng thấy qua, vị trí cũ của nó ở dưới hàng cuối cùng.
Nữ sinh nhỏ giọng nhẹ nhẹ nói : " Em cũng không biết vì sao nó lại chạy đến phía trên nữa."
Tô Mạch mỉm cười, nói tạm biệt với cô bé
Nữ sinh rất ảo não, bản thân vậy mà quên hỏi tên học trưởng, trông thấy Tô Mạch đã về chỗ ngồi, cũng không tiện quấy rầy nữa. Trong đầu không khỏi miên man bất định: Học trưởng dáng dấp thật dễ nhìn nha! Là người đẹp mắt nhất mà cô từng thấy, hơn nữa giọng nói cũng rất hay rất êm tai, bộ dáng thoạt nhìn rất ôn nhu, học trưởng hoàn mỹ như vậy, nhất định đã có bạn gái.
Nữ sinh lập tức cảm thấy một trận mất mát, nhìn thoáng qua Tô Mạch, có chút không nỡ xoay người.
Lúc Tô Mạch quay trở lại ghế ngồi, phát hiện bên trong quyển sách có kẹp một bức tranh.
Đây là một bức tranh phác họa một người, những đường nét chi tiết ở trên được xử lý vô cùng tốt, đường cong cũng rất tinh tế, trôi chảy. Người trong bức tranh là một người con trai trong một gian phòng mỹ thuật, đang ngồi trên ghế đối diện với bản vẽ, vẽ tranh, chỉ có thể nhìn thấy được một nửa sườn mặt của người nọ nhưng vẫn có thể nhìn ra nét mặt của hắn nghiêm túc, thành kính.
Tô Mạch cảm thấy trong lòng ẩn ẩn có chút xúc động, giống như cảm nhận được điều gì, hắn bỗng dưng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy nơi xa có một thân ảnh quen thuộc, mơ hồ đang càng lúc càng xa.
Ánh mắt dần dần trở nên thâm thúy.
" Đinh, chúc mừng kí chủ đã đưa tranh thành công, tiến độ nhiệm vụ 20%. " Âm thanh hệ thống vang lên cứng nhắc, lạnh như băng.
Cố Thiên Ngôn im lặng trong chốc lát.
" Hệ thống. "
" Vâng. "
" Hình như ta quên để lại tên rồi. "
" . . . "
---- Phương án công lược nam thần, phương án ba : Gãi đúng chỗ ngứa, tặng hắn một món quà, nhớ kỹ phải len lén đưa, như vậy mới có cảm giác bất ngờ.
Trong lớp Cao Nhị [5] : " Tớ nghe nói tiết sau là tiết thể dục lớp chúng ta với lớp [11] học chung một chỗ nha !! " Mấy nữ sinh tụm lại một chỗ hưng phấn đàm luận.
" Vậy thì có tác dụng gì, cậu cũng không phải không biết trường học có quy định hai lớp bị chia tại hai sân khác nhau, không thể quấy rầy " Một nữ sinh trợn trắng mắt, trong giọng nói mang theo vài phần không cam lòng.
" Vậy thì có liên quan gì sao, chúng ta cũng có thể từ trên sân mình nhìn qua, hai sân tập cũng cách nhau không xa ngoại trừ Tô Mạch, lớp [11] cũng có mấy soái ca không tồi, đúng rồi ! Mình còn mang cả ống nhòm, khà khà khà khà khà . . . " Một nữ sinh khác lấy ra một ống nhòm từ trong học bàn, cười đáng khinh.
Mấy nữ sinh khác thấy thế thì sôi nổi rùng mình một cái, " A Mị, đừng cười như vậy, thật buồn nôn. "