Xem thường uy nghiêm Hoàng gia!
Quốc công phu nhân tức giận đến tái cả mặt!
Phong Du Họa lại âm thầm buồn cười.

Biết mẫu thân nhiều năm như thế rồi, thật đúng là chưa bao giờ thấy mẫu thân có biểu lộ phong phú như thế trước mặt tiểu bối.

Phong Di Ninh đương nhiên là không vừa mắt, mẫu thân đại nhân tôn kính của nàng ta, làm sao có thể bị một tên tiểu bối ức hiếp.

Sắc mặt nàng ta nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, không vui mà nói: “Công chúa, lời này của người…”
“Vị này là Tam tiểu thư Phong gia?” Công chúa ở trước mặt người nhà chồng, có thể kính yêu, nhưng không cần kính sợ.

Cho nên, cho dù là tiền bối, nhưng bởi vì thân phận của Công chúa tôn quý, cũng không cần thiết khúm núm.

Nàng bỗng nhiên sầm mặt lại, thậm chí còn khó nhìn hơn cả Phong Di Ninh.


“Phong Tam tiểu thư, người tuy là cô của Thế tử gia, nhưng quân thần khác biệt, nhìn thấy bổn Công chúa, tại sao không hành lễ?”
“Cái gì?”
Phong Di Ninh biến sắc, suýt chút đã nổi bão!
Chỉ là một Công chúa được nuôi trong thâm cung, một tiểu nha đầu không có chút thành tích nào, cũng dám bảo nàng ta hành lễ?
Năm đó khi nàng ta còn rong ruổi sa trường anh dũng gϊếŧ địch, nha đầu này chỉ sợ là còn chưa sinh ra!
“Làm sao thế? Tam tiểu thư, chẳng lẽ người cảm thấy người của Hoàng gia chúng ta, không đáng cho người hành lễ?”
Sắc mặt Phong Di Ninh lại thay đổi!
Sở Khuynh Ca hôm nay, khắp nơi cầm hai chữ Hoàng gia này để dọa bọn họ!
Mặc dù nàng đúng là một Công chúa không quyền không thế, nhưng Công chúa thì vẫn là Công chúa!
Công chúa đại diện cho Hoàng gia!.

Truyện Quan Trường
Thật sự là tức chết người!
Quốc công phu nhân không nói lời nào, là bởi vì không có cách nào phản bác!
Phủ Quốc công có thể một tay che trời, nhưng cũng không dám công khai vô lễ với người của Hoàng gia, ít nhất thì không thể rõ ràng như thế!
Quốc công phu nhân nhìn Phong Di Ninh một chút.

Phong Di Ninh tức đến siết chặt tay, đốt ngón tay rung lên lách cách!
Nhưng nàng ta vẫn đứng lên, xụ mặt, trầm giọng nói: “Tham kiến Công chúa!”
Sở Khuynh Ca lúc này mới nhoẻn miệng cười, nhìn về phía Phong Dụ Hoa.

Phong Dụ Hoa đã sớm đứng lên lần nữa, cười hì hì nói: “Tham kiến Công chúa!”
Sở Khuynh Ca lần này cười lại có vài phần là thật.

Vị Phong Tứ tiểu thư này, nàng không ghét.


Cuối cùng, ánh mắt của nàng rơi vào trên người Quốc công phu nhân.

Gân xanh trên trán Quốc công phu nhân đang đập thình thịch!
Nha đầu chết tiệt này, nàng dám!
Nếu dám mở miệng bảo bà ta hành lễ, bà ta lập tức sai người dùng gậy đánh chết nàng! Bất chấp hậu quả!
Không ngờ rằng Sở Khuynh Ca chỉ nhìn bà ta, thong thả cười một tiếng: “Tham kiến Quốc công phu nhân.


Chuyện tâng bốc này, hoàn toàn vượt qua khỏi sự phán đoán của mọi người.

Cơn giận chặn trong ngực Quốc công phu nhân, bởi vì nàng cung kính hành lễ mà lập tức không có chỗ xả ra.

Chỉ có Phong Dụ Hoa càng nhìn nha đầu này càng cảm thấy thú vị.

Trí dũng song toàn, có tiến có lùi, lợi hại!
Phải biết rằng, vị mẫu thân này của nàng ấy, trước mặt tất cả nữ quyến của các hoàng thân quốc thích đều là cao cao tại thượng.

Cho dù trước mặt đương kim Thái hậu cũng chỉ là hơi gật đầu, đã xem như là hành lễ lớn.


Chuyện phải hành lễ thật, bà ta chắc chắn sẽ không làm.

Khi nãy nếu Cửu Công chúa thật sự ra lệnh cho mẫu thân hành lễ, mẫu thân tuyệt đối sẽ thẹn quá hóa giận, sai người đánh chết nàng ngay tại chỗ.

Bây giờ bầu không khí này, ngược lại là làm người ta không biết phải làm sao.

Ngay cả Quốc công phu nhân thường hay thấy những cảnh tượng hoành tráng, cũng phải một lúc sau mới phục hồi tinh thần.

Nghiêng đầu nhìn con gái thứ ba của mình.

Phong Di Ninh có chút kinh ngạc, mẫu thân lại còn có lúc không biết phải nói gì, trông cậy vào nàng ta mở miệng trước!
Có cảm giác được trọng dụng!
Phong Di Ninh ho nhẹ, ánh mắt trở lại trên người Sở Khuynh Ca, giả vờ lơ đãng nói: “Công chúa, mấy ngày trước bên Mạc Thành có lời đồn truyền đến Hoàng thành, nói Công chúa người… từng triệu nam kỹ vào phòng?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện