Rõ ràng Phong Ly Dạ không có tính nhẫn nại, Nam Khánh cũng không dám nhiều lời nữa.

Bà ta trầm giọng nói: “Trẫm muốn ngươi thành thân với Vân nhi, sau này ở lại Nam Tấn, trẫm đồng ý ngươi, tất nhiên sẽ cho ngươi quyền cao chức trọng…”

“Đổi cái khác.” Phong Ly Dạ ngay cả tính kiên nhẫn nghe hết câu cũng không có.

Cưới Sở Vi Vân, tuyệt đối không có khả năng! Nam Khánh cùng Hàn Thượng Cung nhìn nhau.

Advertisement

Hàn Thượng Cung dùng ngữ điệu nhẹ nhàng: “Thế tử gia, nếu ngươi cưới tiểu điện hạ, vậy khi tiểu điện hạ đăng cơ, ngươi chính là dưới một người trên vạn người, cái này…”

“Ngoại trừ Khuynh nhi, kiếp này ta sẽ không cưới bất kỳ nữ tử nào nữa.”

Phong Ly Dạ nheo mắt lại, trước khi đối phương lên tiếng, mạnh mẽ nói: “Nếu có người làm tổn thương tính mạng Khuynh nhi, đời này của Phong Ly Dạ ta, chân trời góc biển cũng sẽ tru sát, không chết không ngưng!”

Không chết không ngưng!

Advertisement

Tim Nam Khánh cũng không tính là vô cùng mạnh mẽ, nhưng thoáng cái liền căng thẳng, thiếu chút nữa lại ho khan.

Hàn Thượng Cung cũng hơi biến sắc, vội vàng nói: “Thế tử gia, chúng ta không có ý muốn lấy tính mạng của Cửu công chúa, ngươi nên biết, một chưởng vừa rồi, ta cũng không dùng hết lực đâu!”

Thần sắc Phong Ly Dạ không chút thay đổi, siết chặt tay lại.

Đúng, đối phương không dùng hết lực!

Nhưng, vẫn khiến Khuynh nhi bị trọng thương!

“Ly thế tử, mặc dù Vân nhi của ta hiện tại chưa được phong vương, nhưng dù sao cũng là tiểu điện hạ Nam Tấn, thân phận tôn quý, chẳng lẽ, chẳng lẽ một chút cũng không thuận mắt ngươi?”

Nhưng thấy người vẫn không thay đổi sắc mặt, Nam Khánh liền biết, hắn thật sự chướng mắt.

Không chỉ chướng mắt, mà còn rất chán ghét.

Nam Khánh rũ mắt suy nghĩ, một lát sau, bỗng nhiên trầm giọng nói: “Được, mỗi người đều có mong muốn riêng, nếu Thế tử gia không muốn ở lại Nam Tấn, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng…”

Sau chữ “nhưng” này, mới là trọng điểm của ngày hôm nay.

Mặc dù Phong Ly Dạ không kiên nhẫn, nhưng vẫn nhẫn nại, nghe tiếp.

Dù sao, tuy hắn có thể cướp ngục, nhưng, chưa chắc có thể bảo vệ Sở Khuynh Ca toàn thân trở ra.

Huống chi, nàng hiện tại bị trọng thương, lúc này, không thích hợp mỗi ngày đều chạy trốn.

Từ Nam Tấn chạy trốn về Sở quốc, màn trời chiếu đất suốt đoạn đường, sẽ làm tăng thêm thương thế của đối phương.

Vì vậy, hắn vẫn còn kiên nhẫn chờ đợi.

Nam Khánh tiếp tục nói: “Hiện giờ căn cơ của Vân nhi ta vẫn chưa ổn định, ta là có lòng muốn bồi dưỡng nó, nhưng trước khi được phong làm điện hạ, nhất định phải lập chiến công.”

Hàn Thượng Cung nói tiếp: “Trước đó bệ cũng đã nói chuyện này với Thế tử gia, chỉ là, ngươi còn đang cân nhắc, nhưng hôm nay…”

“Ta, ta sẽ giúp nàng ta bình định Thương Lang, nhưng hôm nay, trước hết phải trả Khuynh nhi lại cho ta!”

Cho dù không có một trận vừa cưỡng bức vừa dụ dỗ này, hắn cũng đã quyết định, trước tiên trợ giúp Sở Vi Vân bình định tộc Thương Lang, sau đó mới trở về Sở quốc.

Đây xem như là hắn trả ân cho Nam Tinh, một chút ân tình cuối cùng.

Hắn không có cách nào tiếp tục ở lại bên người Sở Vi Vân, bởi vì hắn phát hiện, thời gian kéo dài càng lâu, Sở Khuynh Ca liền cách hắn càng xa.

Hắn không thể chờ được nữa!

Hàn Thượng Cung cùng Nam Khánh nhìn nhau, Nam Khánh gật đầu.

Hàn Thượng Cung lập tức nói: “Thế tử gia, miệng nói không có bằng chứng…”

“Ta Phong Ly Dạ, nhất ngôn cửa đỉnh!” Hắn bước lên trước, thả ra một câu: “Bây giờ ta, phải ngay lập tức đưa Khuynh Nhi trở lại điều trị, nếu nàng ấy thực sự bị thương nặng không chữa được, ta không biết, mình sẽ làm ra chuyện gì!”

Hắn đột nhiên vẫy tay áo của mình.

Ba một tiếng, trong đại điện, sàn đá còn cứng rắn hơn so với sắt thép, lại bị chưởng phong của hắn, mạnh mẽ bổ ra một khe hở thật lớn!

Hàn Thượng Cung sợ hãi, tiến lên một bước đứng trước mặt Nam Khánh, sợ Thế tử gia gây bất lợi đối với bệ hạ.

Nội công của người trẻ tuổi này, đã đạt mức ngay cả bà ấy cũng không so nổi! Thật đáng sợ!

Nhưng trong lòng bà ấy biết rất rõ, Phong Ly Dạ càng lợi hại, bệ hạ càng không muốn để hắn rời đi.

Bình định Thương lang, chỉ là bước đầu tiên mà thôi!

Chuyện này, Phong Ly Dạ chắc chắn sẽ không ngờ tới.

Nhưng bây giờ, Sở Khuynh Ca đang ở trong tay bọn họ! Hắn đã bị bọn họ nắm được điểm chí mạng!

Cuối cùng cũng hiểu tại sao sư phụ từng nói với hắn, không được rung động với bất kỳ người phụ nữ nào.

Sống hơn hai mươi năm, cuối cùng cũng hiểu được.

Bởi vì một khi động tình, cái gọi là chiến thần như hắn, liền có nhược điểm, không còn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Nhưng hắn, rất vui vẻ chịu đựng!

Hắn tiến về phía trước một bước, chân khí được ngưng tụ dưới tay vô cùng khủng khiếp: “Bây giờ, trả lại Khuynh Nhi cho ta! Ngay lập tức!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện