Đầu tiên là một mầm non.
Mưa rơi xuống, mầm non màu bạc dần trưởng thành, sau đó cành lá lan tràn trên thân nó, những phiến lá màu bạc tràn ra về phía bầu trời như những lá thư…
Sau đó, từng đoá từng đoá hoa bắt đầu hé nở, nó, không, nàng bắt đầu nhẹ nhàng vươn vai, từng miếng sa mỏng bắt đầu tản ra, hoá làm từng cánh hoa diễm lệ.
Thời gian trưởng thành dài dằng dặc đã hoàn thành chỉ trong ngắn ngủi vài giây, đáng tiếc, thứ nở rộ lần này cũng không phải hoa hồng chân chính mà là đoá hoa hồng băng trên đầu ngón tay thiếu nữ.
“Hàn băng tố hình: hoa viên hoa hồng.”
Eliza nhẹ nhàng bóp nhát cành hoa hồng, những phiến lá và cánh hoa đều bay đi theo gió, dưới sự bình tĩnh đó lại là sát ý ngập tràn; sau lưng nàng, một vườn hoa màu bạc hiện lên, mà mới vài giây trước đó nơi này vẫn là một vùng đất trống không.
Mỗi đoá hoa hồng đều tinh tế đến hoàn mĩ, từng căn mạch từng đường nét trên mỗi chiếc lá đều đang rung động hô hấp như thể có sinh mạng, dù rằng chúng chỉ là những sản phẩm được tạo thành từ ma pháp hàn băng.
Sau đó gió nổi lên… không, bầu không khí vẫn tĩnh lặng, chỉ có điều những cánh hoa hồng đó đang lay động như có cơn gió đang thổi qua, hàng ngàn hàng vạn cánh hoa bay lên, hoà vào trong gió, hoá làm từng lưỡi đao sắc bén.
“Sát thuật: Mân côi cộng vũ.”
Cảnh tượng tưởng như mĩ lệ lại ẩn chứa cạm bẫy tử vong, xung quanh đây căn bản không có cơn gió nào, những cánh hoa đang tung mình theo gió kia trên thực tế đều là những mũi dao băng được pháp sư khống chế.
Mỗi cánh hoa tưởng như mềm nhẹ thực ra đều sắc bén vô bì, độ sắc của nó có thể dễ dàng cắt mở trọng giáp.
Tất cả cánh hoa đều hướng về cùng một mục tiêu, đó là một quả trứng lửa đỏ rực.
Vô số lưỡi dao băng tập kích quả trứng này, nhưng đáng tiếc, chúng chỉ cần tiến vào phạm vi nhất định liền bốc hơi trong nháy mắt.
Eliza thấy vậy nhưng vẫn chưa bỏ cuộc, lại thêm ba đoá hoa hồng nở rộ trên tay nàng, chúng điên cuồng hấp thu ma lực cường hoá bản thân, mỗi cánh hoa bắt đầu kết tinh ma lực, cành hoa băng tinh cũng bắt đầu thành thục lớn mạnh. Xem ra nàng chuẩn bị tập hợp ma lực ra tuyệt chiêu.
“Ai da, nhanh thế mà Annie đã bị bức sử dụng thứ niết bàn, Eliza nhà ngươi không đơn giản nha, so với cô nhóc non nớt kia quả thực là mạnh đến nỗi nghiền áp, thật sự là ngươi dạy à? Ồ, thật tráng lệ, không ngờ ngươi còn giấu một chiêu như thế này. Chẳng qua nếu ta không nhìn lầm thì sát ý của nàng là thật thì phải, nàng định làm thịt Annie thật sao?”
Nhãn lực của một bán thần sao có thể lầm! Nàng nói vậy chỉ muốn khiến ta khó xử thôi. Vì ma pháp băng của ta sao có thể có trình độ tinh tế đến thế này…
“Không phải ta dạy. Ngươi thừa biết lý giải về ma pháp của ta như thế nào…”
“Tập hợp ma lực rồi bắn ra, nếu không được thì rút càng nhiều ma lực ra bắn chết hắn, nếu vẫn không được, vậy thì đập xác ngoài của hắn mấy lần, sau đó lại tập trung hoả lực bắn vào hạch tâm của hắn. Nói thật, tuyên ngôn của ngươi hồi đó khiến ta và Margareth không biết nói cái gì cho phải, ngươi coi ma lực như thể đạn dược của pháo đài, thao túng nguyên tố thì cứ một bó một bó không quan tâm lãng phí, ngoại trừ màu sắc khác nhau ra hoàn toàn không còn cách nào phân biệt thuộc tính và thiên tính mỗi nguyên tố… Ta thật không hiểu được, tại sao ngươi có thể trở thành pháp sư vong linh cấp bán thần nhỉ!?”
“Ta có thể bật hack nha, chỉ cần lực lượng đạt chuẩn, cảnh giới không thành vấn đề!”, ừm, lời này ta chắc chắn không nói ra.
Thiên phú của con người là có mặt xấu và mặt tốt, ta có thiên phú sức mạnh trật tự xuất sắc và thiên phú kiếm thuật trác tuyệt nên ta có thể dễ dàng trở thành một thánh kị sĩ vương bài, sau đó ta lúc chuyển hình thành hắc ám pháp sư, hắc ám ma pháp linh tinh ta học không tốt lắm, thế nhưng một loại sức mạnh hỗn độn khác là ma pháp vong linh ta lại học cực nhanh, điều ấy chứng minh thiên phú sức mạnh hỗn độn của ta cũng không kém, điều này đã rất khó tìm.
Còn chuyện hao tâm tổn trí khống chế nguyên tố ma pháp, cứ thế tập trung ma lực rồi ném ra có gì sai ư? Càng đơn giản thì càng thuần tuý càng mạnh mẽ, cấm chú ‘ký băng hà’ mà ta phát minh ra trước đây chính là một trong những cấm chú mạnh nhất lịch sử, nguyên lý của nó căn bản không phải vẫn là tập trung ma lực rồi ném ra à, tất nhiên, lượng ma lực cần tập trung hơi lớn ‘một chút’…
Ma pháp nguyên tố bắt nguồn từ các thần nguyên tố thời viễn cổ, trên lý thuyết nó thuộc về trận doanh hỗn độn, thế nhưng vì lực phá hoại xuất sắc, yêu cầu học tập lại thấp, vì thế giờ đây nó trở thành một trong các chủ lưu ma pháp ở cả hai trận doanh.
“Hừ, lý giải về ma pháp của thế nhân đã đi lầm đường lạc lối…. Được được, đừng nhìn ta như thế, ta biết phương diện này mình biết không nhiều, ngươi là đại sư về ma pháp nguyên tố lửa và gió, cao thủ phóng hoả được người đời công nhận, đừng khi dễ tên tiểu học đồ hàn băng như ta.”
“Không, ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình, tuy các môn ma pháp nho nhỏ của ngươi không đáng một đồng, thế nhưng, trữ lượng ma lực của ngươi cực lớn lại rất thuần tịnh, thế nên uy lực các ma pháp cao cấp và cấm chú của ngươi thực sự đáng sợ. Ta thắc mắc là tại sao đệ tử của ngươi lại đi con đường hoàn toàn trái ngược với ngươi thôi. Năng lực khống chế ma lực của Eliza rất mạnh, thậm chí có thể miêu tả các căn mạch và đường nét trên từng cánh hoa, sáng ý khiến các cánh hoa hoá thành lưỡi đao cũng không tệ, có điều tinh tế tỉ mỉ quá mức ngược lại dễ dàng trở nên giòn yếu.”
“Nàng dù sao cũng là một nửa ác ma thuộc tính lửa, dù bỏ trăm năm học ma pháp hệ băng cũng chỉ tích luỹ được lượng ma lực rất có hạn, ngươi cũng biết mấy chú pháp hàn băng của ta đều là đại ma pháp, tuy không khó để có thể nắm giữ nhưng yêu cầu về tổng lượng ma pháp lại đặc biệt cao, cũng vì thế, nàng không thể nào học được các ma pháp cấp cao và cấm chú, đành phải bỏ công vào các ma pháp cấp trung trở xuống thuộc loại tố hình hàn băng, nay xem ra hiệu quả cũng không tồi chút nào.”
Ta và tiểu Hồng một hỏi một đáp, vừa nói chuyện huyên thuyên vừa cẩn thận cảnh giác chuẩn bị xông vào ngăn cản bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào có thể xảy ra.
Annie muốn tính toán tích luỹ kinh nghiệm thực chiến trước khi đi, vì biết Eliza cũng là một pháp sư có thực lực đỉnh cao hoàng kim giai, Annie liền đến khiêu chiến, sau đó tình hình trở thành cảnh trước mắt chúng ta.
Tuy đều là đỉnh cao hoàng kim giai, thế nhưng nhờ tích luỹ và kinh nghiệm chiến đấu cả trăm năm qua, Eliza vẫn chiếm cứ ưu thế áp đảo, rất nhanh liền bức Annie không thể không rút vào trạng thái thứ niết bàn.
“Bang!”, một tiếng vang thanh thuý, ba đoá hoa đã dành dụm đầy ma lực trong đó nổ tung, các mảnh vụn xé gió xoay tròn vọt tới mục tiêu.
“Ngao ngao ngao!!!”
Không đợi những mảnh vụn băng đập tới, theo từng tiếng phượng hót rung trời, quả trứng lửa trực tiếp tiêu tán thành muôn vàn ngọn lửa, sau đó các ngọn lửa đồng thời tụ lại trên không trụng tạo thành một con chim lửa có sải cánh dài hơn ba mét.
“Thứ niết bàn hấp thụ thương tổn hoá thành năng lượng áp súc, sau khi năng lượng được tích đầy đến cực hạn liền bộc phát một đợt hoả phượng trảm, chiến thuật vô sỉ đặc trưng của Adam. Khi Annie tại trạng thái chim lửa, nàng có thể dễ dàng hoà tan hàn băng, sự tương khắc thuộc tính quá rõ ràng, xem ra đệ tử của ngươi lần này sẽ thua.”
Ta cười cười: “Không thua được, nếu không chúng ta đánh cược đi, cược cái nón phòng hộ được khảm cả bộ bạo thạch đỏ trong bảo khố nhà ngươi được không?”
Tiểu Hồng cũng cười: “Không, bao năm qua, có bao giờ ngươi đánh cược bị thua sao?”
Ta nỗ lực hồi tưởng, ừm, có vẻ chưa thua lần nào. Nếu không thắng trăm phần trăm ta sẽ không cược, nếu bị bắt phải đặt cược thì ta sẽ đi ăn gian, còn nếu không may mà thua thì quá nửa ta cũng bùng…
Sau khi tiểu Hồng quyết tâm không cược, một màn trước mắt lại khiến nàng có chút hối hận.
Chim lửa bay vọt đến tận cùng, rít lên một tiếng, sau đó bắt đầu bổ nhào xuống công kích, cùng lúc đó, Eliza cũng chưa dừng lại, thế nhưng tất cả mũi băng, tên băng, thương băng của nàng vừa chạm vào vòng lửa bên ngoài đã hoá thành sương trắng.
Đối mặt nguy cơ trước mắt, Eliza vẫn bình tĩnh như thường, hai tay khẽ đan vào nhau, vô số hơi nước ngưng kết trong nháy mắt tạo thành vô số sợi tơ băng cố trói chặt con chim lửa lại.
“Ngươi không thể trói được Annie!!”
Sau khi tuyên cáo, Annie phát lực, rất nhiều sợi tơ nhanh chóng bị hoà tan, Eliza cũng không ngừng bổ sung sợi tơ để gia cố phong ấn, lúc này đã đến lúc gay cấn đối chọi sức bền, đó là phút hoà tấu của hoả diễm và hàn băng, càng là màn khiêu vũ giữa thiếu nữ với thiếu nữ.
Khi Eliza thành công dệt thành một tấm lưới lớn triệt để đem Annie phong ấn bên trong, một tiếng phượng hót quen thuộc vang lên, vô số ngọn lửa lại tứ tán lần nữa, sau đó tụ tập thành chim lửa, tiếp tục bổ nhào.
“Lần hai niết bàn à? Annie học rất nhanh nha.”
Lúc này hơi nước vô hình đã dùng hết, Eliza đã không còn biện pháp ngăn chặn, đối mặt với đối thủ có tốc độ cao như Annie, nàng đã không còn cách nào để thối lui.
“Pháp sư bị chiến sĩ đến sát người, Eliza thua, a a a, nếu sớm biết thế ta đã cược với ngươi. Ngươi lại hư trương thanh thế!?”
“Không, nếu ngươi cược với ta lần này chắc chắn thua!”
Tiểu Hồng còn muốn hỏi chút gì đó, thế nhưng việc xảy ra tiếp theo lại khiến nàng trợn tròn mắt nhìn.
Khi con chim lửa đã sắp đến trước mặt, Eliza hít sâu một hơi mở rộng cánh tay, chuẩn bị sử dụng tay không đến đỡ.
“Con chim lửa kia trên thực tế chính là thanh kiếm ‘sự chiếu cố của phượng hoàng’ hoá thành, nàng định tìm chết sao!?!”
Tiểu Hồng định nhảy vào kết thúc cuộc tỉ thí này, thế nhưng ta lại kéo nàng lại rồi nói:
“Đừng xem thường Eliza vậy chứ!”
“Xèo xèo xèo xèo!”, âm thanh đó hệt như miếng thịt bị nướng đến chín nhừ trên tấm sắt, sợ rằng lúc này hai tay Eliza đã bị nướng chín, thế nhưng nàng lại tựa hồ không có cảm giác gì, quả đoán ném căn pháp trượng sang một bên, hóp bụng, ưỡn ngực, xuống tấn, vung nắm đấm!
“Keng!” Một đấm đi ra, ấy thế mà lại vang lên tiếng chuỳ sắt đánh vào chuông.
Sau khi lắc lư toán loạn, xác ngoài hừng hực của con chim lửa vỡ tan tành, lộ ra thiếu nữ tóc đỏ rực ở bên trong…
Tiếp đó, lại là tình thế áp đảo như ban đầu…
“Kỵ triền, ôm ngang lưng ngã ngửa, vật sau lưng, nắm chân quật ngã, khoá cổ, bẻ khớp, luân hồi địa ngục… đây không phải những kĩ xảo đọ sức té té ngã ngã kì quái của ngươi à?”
“Mời gọi đúng tên của nó, nó là hộ thân thuật của pháp sư, đây là kĩ xảo bác đấu quý giá bội phần từ thế giới khác.”
Ân, nói là kĩ xảo té ngã trên cũng không sai…
Lúc này Annie đã bị khoá chặt cổ, chỉ còn cách dùng tay vỗ đất xin tha, thắng bại đã phân, Eliza chiến thắng.
“Ra là vậy, nửa ác ma à? Sức mạnh thật đáng sợ nha.”
“Ừm, sức mạnh đó có thể đọ với á long rồi, ngươi chưa xem nàng quét dọn đâu, nàng có thể nhẹ nhàng nâng cả chiếc ghế sô pha bằng một tay, sau đó thong thả nhặt chỗ tiền ẩn giấu dưới đó bù vào tiền công bị thiếu…”
Có vẻ ta vừa lộ ra bí mật gì đó, nhưng lúc này đây không phải chuyện quan trọng.
“Eliza còn chưa dùng đến kĩ thuật sử dụng hỗn hợp sợi hàn băng và sợi lò xo khi chiến đấu cận thân đó. Ngươi quên nàng là nửa ác ma thuộc tính lửa sao, hoả kháng cực cao, thêm vào ma pháp hệ băng và năng lực cận chiến xuất sắc, quả thực là khắc tinh của Annie nha.”
“Ngươi có vẻ rất đắc ý?”
“Đương nhiên, đệ tự của ta đánh thắng đệ tử của Adam, tuy nhiên chiếm ưu thế tương khắc thuộc tính, thế nhưng vẫn là chứng cứ hùng hồn chứng minh năng lực giáo dục của ta tốt hơn Adam còn gì!?”
“Hở, ta nhớ nàng là đệ tử của cả ngươi và Margareth mà!”
Cuối cùng, ở phía sau lưng, Lilith đã không chờ nổi nữa, tiến tới nói:
“Đại sứ của Kaya nữ sĩ đã chờ hai ngày, xin hỏi đại nhân định gặp ả lúc nào?”
“Không cần vội, ám tinh linh đều là một lũ tiện tính thích bị hành hạ, ngươi muốn cùng bọn ả nói chuyện thân mật, bọn ả sẽ không nghe ngươi, trước để hai ngày, đợi ả hiểu rõ tình cảnh của chính mình đã.”
Nghe vậy, Diana và Amanda bên cạnh Lilith liều mạng gật đầu, trong khi rõ ràng ta vừa phỉ báng đồng tộc của các nàng.
“Ta nghe nói người tới là chủ mẫu của một gia tộc trung đẳng, vậy thì ả càng sẽ không ngoan ngoãn giao lưu, ta thấy trước cứ để đó nửa tháng.”
Ta đã từng nhiều lần tiếp xúc với đám quý tộc ám tinh linh, cũng có rất nhiều kinh nghiệm trong việc này. Những quý tộc nữ tính này nếu là mục sư của Lolth hay chủ mẫu sẽ càng khó đối phó, tại trong mắt của các ả, tất cả các nam tính của mọi chủng tộc chỉ có hai loại, một là nô lệ có chủ nhân nuôi rồi, hai là nô lệ hoang dại chưa có chủ nhân nuôi…
Ta không cần thấy cũng biết cái ngữ khí bố thí của tên đại sứ kia, chỉ cần ả mở miệng đảm bảo có người tức chết.
“Nam tính, nguyện ánh sáng chiếu rọi đầu ngươi (ám tinh linh tôn sùng hắc ám, ánh sáng rọi lên đầu là nguyền rủa), nữ thần của chúng ta hạ đạt ý chỉ, ngươi cần phải XX làm OO trong thời gian ZZ…”
Cơ bản, các cuộc giao thiệp cùng ám tinh linh luôn biến thành bọn ả đơn phương hạ mệnh lệnh, nếu ngươi đáp ứng thì thôi, nếu không đáp ứng lập tức chiến tranh, phương thức ngoại giao kỳ hoa này khiến hơn 90% số cuộc ngoại giao không thể thành công… Chẳng qua, ám tinh linh vốn không cần ngoại giao, phần lớn thời gian bọn ả sẽ trực tiếp đến đánh luôn, nếu đã bày đặt ngoại giao thì chứng minh các ả đã thừa nhân sức mạnh của ngươi, chí ít, nếu đánh cũng không có lời.
Ta đảm bảo bọn ả hiện còn cảm thấy chúng ta đang nợ chúng một ân tình rất lớn… Vì sao ư? Vì lần hai bá chủ tập kích kia chúng không đến bỏ đá xuống giếng. Trong giá trị quan quỷ dị của ám tinh linh, không thừa nạn đánh cướp đã là việc thiện khó gặp.
Việc trước mắt giống như một loại dò xét, nếu đám đặc sứ ngạo mạn vẫn giành được ưu ái như cũ, điều đó chứng tỏ ngươi đang có việc cầu bọn ả, như vậy bọn ả sẽ càng liều mạng thêm điều kiện khi thương lượng.
Cho nên, giao thiệp cùng ám tinh linh không thể không bỏ ra thời gian và sự kiên nhẫn, ai chủ động yêu cầu bàn bạc trước, người đó sẽ rơi xuống hạ phong.
Chẳng qua nếu muốn bì lòng kiên nhẫn… Ha ha, lòng kiên nhẫn của ta rất tốt, đợi đặc sứ của Astranaar cũng đến, tất cả mọi người xúm vào ra giá.
Đúng lúc này, tại một bên không người đằng xa, một đám công chính kị sĩ ám tinh linh đang ra sức chạy, các nàng chỉ mặc áo đơn chân trần, trên vai vác bộ giáp trầm trọng, đồng thanh hô vang câu khẩu hiệu đầy sát ý, chầm chậm chạy qua trước mắt chúng ta…
Cảnh trước mắt hơi quen thì phải! Hình như ta từng xử phạt Diana như vậy nha.
Nhìn nhãn thần tò mò của ta, Diana cười cười:
“Lần thụ phạt trước đúng là khá khổ cực, thế nhưng sau khi đạt cực hạn, ta quả thật phát hiện thực lực có hơi tăng tiến một chút, loại hành quân trọng tải bằng chân trần này rất có hiệu quả đối với ma luyện ý chí và bòn rút thể lực cực hạn, vì thế ta mở rộng phương thức này tại lịch trình huấn luyện của đội, thậm chí có hai đồng bạn vốn bị kẹt ở bạch ngân giai đã lâu, tập xong đi tắm vậy mà thành công trở thành hoàng kim giai.”
Trong đôi mắt nàng hình như còn có chút cảm kích, tuy nhiên ta không có chút nào vui sướng, ngược lại lo lắng hỏi:
“Ta không hỏi việc này, ta hỏi câu khẩu hiệu kia…”
“À, nó nha, ‘Một hai một hai, luyện tập hết mình, ba bốn ba bốn, bắt sống Roland, năm sáu năm sáu, bỏ nồi hầm thang, bảy tám bảy tám, để dành giá trang (*)’, câu này do Momo biên, nhắc nhở chúng ta về mục tiêu trước mắt.”
“Cái khác thì không có gì, còn chuyện giá trang? Các ngươi muốn gả cho người khác đến vậy sao? Thế tại sao lại cự tuyệt sự theo đuổi của mấy tên thánh kị sĩ trong thành?”
“Nga, ngài hiểu lầm, giá trang chỉ là từ chúng ta hay dùng thôi, ám tinh linh chúng ta không có quan niệm hôn nhân như những chủng tộc khác, tìm bạn lữ không phải tìm một tên đàn ông sao? Tại trong thói quen của chúng ta, ‘giá trang’ tức là ‘tiền lấy đàn ông’, tương đương với tiền áp đáy hòm để cưới vợ của các ngươi nha.”
Ta hết chỗ nói, lắc lư đầu:
“Ta tôn trọng thói quen của các chủng tộc, miễn cưỡng tiếp thụ đi, chẳng qua Roland kia…”
Chưa nói xong, khuôn mặt vị đội trưởng thành quản đã ngập tràn băng giá:
“Hai lần, tiền giá trang chúng ta cực khổ dành dụm bằng tiền lương và gia sản bị huỷ hai lần, đại nhân, riêng điểm này chúng ta tuyệt đối không bỏ qua, chúng ta cần cho các chị em một câu trả lời!!”
Được rồi, những lời còn lại ta không cần nói gì thêm, cái đống phiền toái to tướng này xem ra ta phải cõng chắc rồi.
(*) thang – canh, giá trang – đồ cưới, của hồi môn (cho nữ)
Mưa rơi xuống, mầm non màu bạc dần trưởng thành, sau đó cành lá lan tràn trên thân nó, những phiến lá màu bạc tràn ra về phía bầu trời như những lá thư…
Sau đó, từng đoá từng đoá hoa bắt đầu hé nở, nó, không, nàng bắt đầu nhẹ nhàng vươn vai, từng miếng sa mỏng bắt đầu tản ra, hoá làm từng cánh hoa diễm lệ.
Thời gian trưởng thành dài dằng dặc đã hoàn thành chỉ trong ngắn ngủi vài giây, đáng tiếc, thứ nở rộ lần này cũng không phải hoa hồng chân chính mà là đoá hoa hồng băng trên đầu ngón tay thiếu nữ.
“Hàn băng tố hình: hoa viên hoa hồng.”
Eliza nhẹ nhàng bóp nhát cành hoa hồng, những phiến lá và cánh hoa đều bay đi theo gió, dưới sự bình tĩnh đó lại là sát ý ngập tràn; sau lưng nàng, một vườn hoa màu bạc hiện lên, mà mới vài giây trước đó nơi này vẫn là một vùng đất trống không.
Mỗi đoá hoa hồng đều tinh tế đến hoàn mĩ, từng căn mạch từng đường nét trên mỗi chiếc lá đều đang rung động hô hấp như thể có sinh mạng, dù rằng chúng chỉ là những sản phẩm được tạo thành từ ma pháp hàn băng.
Sau đó gió nổi lên… không, bầu không khí vẫn tĩnh lặng, chỉ có điều những cánh hoa hồng đó đang lay động như có cơn gió đang thổi qua, hàng ngàn hàng vạn cánh hoa bay lên, hoà vào trong gió, hoá làm từng lưỡi đao sắc bén.
“Sát thuật: Mân côi cộng vũ.”
Cảnh tượng tưởng như mĩ lệ lại ẩn chứa cạm bẫy tử vong, xung quanh đây căn bản không có cơn gió nào, những cánh hoa đang tung mình theo gió kia trên thực tế đều là những mũi dao băng được pháp sư khống chế.
Mỗi cánh hoa tưởng như mềm nhẹ thực ra đều sắc bén vô bì, độ sắc của nó có thể dễ dàng cắt mở trọng giáp.
Tất cả cánh hoa đều hướng về cùng một mục tiêu, đó là một quả trứng lửa đỏ rực.
Vô số lưỡi dao băng tập kích quả trứng này, nhưng đáng tiếc, chúng chỉ cần tiến vào phạm vi nhất định liền bốc hơi trong nháy mắt.
Eliza thấy vậy nhưng vẫn chưa bỏ cuộc, lại thêm ba đoá hoa hồng nở rộ trên tay nàng, chúng điên cuồng hấp thu ma lực cường hoá bản thân, mỗi cánh hoa bắt đầu kết tinh ma lực, cành hoa băng tinh cũng bắt đầu thành thục lớn mạnh. Xem ra nàng chuẩn bị tập hợp ma lực ra tuyệt chiêu.
“Ai da, nhanh thế mà Annie đã bị bức sử dụng thứ niết bàn, Eliza nhà ngươi không đơn giản nha, so với cô nhóc non nớt kia quả thực là mạnh đến nỗi nghiền áp, thật sự là ngươi dạy à? Ồ, thật tráng lệ, không ngờ ngươi còn giấu một chiêu như thế này. Chẳng qua nếu ta không nhìn lầm thì sát ý của nàng là thật thì phải, nàng định làm thịt Annie thật sao?”
Nhãn lực của một bán thần sao có thể lầm! Nàng nói vậy chỉ muốn khiến ta khó xử thôi. Vì ma pháp băng của ta sao có thể có trình độ tinh tế đến thế này…
“Không phải ta dạy. Ngươi thừa biết lý giải về ma pháp của ta như thế nào…”
“Tập hợp ma lực rồi bắn ra, nếu không được thì rút càng nhiều ma lực ra bắn chết hắn, nếu vẫn không được, vậy thì đập xác ngoài của hắn mấy lần, sau đó lại tập trung hoả lực bắn vào hạch tâm của hắn. Nói thật, tuyên ngôn của ngươi hồi đó khiến ta và Margareth không biết nói cái gì cho phải, ngươi coi ma lực như thể đạn dược của pháo đài, thao túng nguyên tố thì cứ một bó một bó không quan tâm lãng phí, ngoại trừ màu sắc khác nhau ra hoàn toàn không còn cách nào phân biệt thuộc tính và thiên tính mỗi nguyên tố… Ta thật không hiểu được, tại sao ngươi có thể trở thành pháp sư vong linh cấp bán thần nhỉ!?”
“Ta có thể bật hack nha, chỉ cần lực lượng đạt chuẩn, cảnh giới không thành vấn đề!”, ừm, lời này ta chắc chắn không nói ra.
Thiên phú của con người là có mặt xấu và mặt tốt, ta có thiên phú sức mạnh trật tự xuất sắc và thiên phú kiếm thuật trác tuyệt nên ta có thể dễ dàng trở thành một thánh kị sĩ vương bài, sau đó ta lúc chuyển hình thành hắc ám pháp sư, hắc ám ma pháp linh tinh ta học không tốt lắm, thế nhưng một loại sức mạnh hỗn độn khác là ma pháp vong linh ta lại học cực nhanh, điều ấy chứng minh thiên phú sức mạnh hỗn độn của ta cũng không kém, điều này đã rất khó tìm.
Còn chuyện hao tâm tổn trí khống chế nguyên tố ma pháp, cứ thế tập trung ma lực rồi ném ra có gì sai ư? Càng đơn giản thì càng thuần tuý càng mạnh mẽ, cấm chú ‘ký băng hà’ mà ta phát minh ra trước đây chính là một trong những cấm chú mạnh nhất lịch sử, nguyên lý của nó căn bản không phải vẫn là tập trung ma lực rồi ném ra à, tất nhiên, lượng ma lực cần tập trung hơi lớn ‘một chút’…
Ma pháp nguyên tố bắt nguồn từ các thần nguyên tố thời viễn cổ, trên lý thuyết nó thuộc về trận doanh hỗn độn, thế nhưng vì lực phá hoại xuất sắc, yêu cầu học tập lại thấp, vì thế giờ đây nó trở thành một trong các chủ lưu ma pháp ở cả hai trận doanh.
“Hừ, lý giải về ma pháp của thế nhân đã đi lầm đường lạc lối…. Được được, đừng nhìn ta như thế, ta biết phương diện này mình biết không nhiều, ngươi là đại sư về ma pháp nguyên tố lửa và gió, cao thủ phóng hoả được người đời công nhận, đừng khi dễ tên tiểu học đồ hàn băng như ta.”
“Không, ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình, tuy các môn ma pháp nho nhỏ của ngươi không đáng một đồng, thế nhưng, trữ lượng ma lực của ngươi cực lớn lại rất thuần tịnh, thế nên uy lực các ma pháp cao cấp và cấm chú của ngươi thực sự đáng sợ. Ta thắc mắc là tại sao đệ tử của ngươi lại đi con đường hoàn toàn trái ngược với ngươi thôi. Năng lực khống chế ma lực của Eliza rất mạnh, thậm chí có thể miêu tả các căn mạch và đường nét trên từng cánh hoa, sáng ý khiến các cánh hoa hoá thành lưỡi đao cũng không tệ, có điều tinh tế tỉ mỉ quá mức ngược lại dễ dàng trở nên giòn yếu.”
“Nàng dù sao cũng là một nửa ác ma thuộc tính lửa, dù bỏ trăm năm học ma pháp hệ băng cũng chỉ tích luỹ được lượng ma lực rất có hạn, ngươi cũng biết mấy chú pháp hàn băng của ta đều là đại ma pháp, tuy không khó để có thể nắm giữ nhưng yêu cầu về tổng lượng ma pháp lại đặc biệt cao, cũng vì thế, nàng không thể nào học được các ma pháp cấp cao và cấm chú, đành phải bỏ công vào các ma pháp cấp trung trở xuống thuộc loại tố hình hàn băng, nay xem ra hiệu quả cũng không tồi chút nào.”
Ta và tiểu Hồng một hỏi một đáp, vừa nói chuyện huyên thuyên vừa cẩn thận cảnh giác chuẩn bị xông vào ngăn cản bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào có thể xảy ra.
Annie muốn tính toán tích luỹ kinh nghiệm thực chiến trước khi đi, vì biết Eliza cũng là một pháp sư có thực lực đỉnh cao hoàng kim giai, Annie liền đến khiêu chiến, sau đó tình hình trở thành cảnh trước mắt chúng ta.
Tuy đều là đỉnh cao hoàng kim giai, thế nhưng nhờ tích luỹ và kinh nghiệm chiến đấu cả trăm năm qua, Eliza vẫn chiếm cứ ưu thế áp đảo, rất nhanh liền bức Annie không thể không rút vào trạng thái thứ niết bàn.
“Bang!”, một tiếng vang thanh thuý, ba đoá hoa đã dành dụm đầy ma lực trong đó nổ tung, các mảnh vụn xé gió xoay tròn vọt tới mục tiêu.
“Ngao ngao ngao!!!”
Không đợi những mảnh vụn băng đập tới, theo từng tiếng phượng hót rung trời, quả trứng lửa trực tiếp tiêu tán thành muôn vàn ngọn lửa, sau đó các ngọn lửa đồng thời tụ lại trên không trụng tạo thành một con chim lửa có sải cánh dài hơn ba mét.
“Thứ niết bàn hấp thụ thương tổn hoá thành năng lượng áp súc, sau khi năng lượng được tích đầy đến cực hạn liền bộc phát một đợt hoả phượng trảm, chiến thuật vô sỉ đặc trưng của Adam. Khi Annie tại trạng thái chim lửa, nàng có thể dễ dàng hoà tan hàn băng, sự tương khắc thuộc tính quá rõ ràng, xem ra đệ tử của ngươi lần này sẽ thua.”
Ta cười cười: “Không thua được, nếu không chúng ta đánh cược đi, cược cái nón phòng hộ được khảm cả bộ bạo thạch đỏ trong bảo khố nhà ngươi được không?”
Tiểu Hồng cũng cười: “Không, bao năm qua, có bao giờ ngươi đánh cược bị thua sao?”
Ta nỗ lực hồi tưởng, ừm, có vẻ chưa thua lần nào. Nếu không thắng trăm phần trăm ta sẽ không cược, nếu bị bắt phải đặt cược thì ta sẽ đi ăn gian, còn nếu không may mà thua thì quá nửa ta cũng bùng…
Sau khi tiểu Hồng quyết tâm không cược, một màn trước mắt lại khiến nàng có chút hối hận.
Chim lửa bay vọt đến tận cùng, rít lên một tiếng, sau đó bắt đầu bổ nhào xuống công kích, cùng lúc đó, Eliza cũng chưa dừng lại, thế nhưng tất cả mũi băng, tên băng, thương băng của nàng vừa chạm vào vòng lửa bên ngoài đã hoá thành sương trắng.
Đối mặt nguy cơ trước mắt, Eliza vẫn bình tĩnh như thường, hai tay khẽ đan vào nhau, vô số hơi nước ngưng kết trong nháy mắt tạo thành vô số sợi tơ băng cố trói chặt con chim lửa lại.
“Ngươi không thể trói được Annie!!”
Sau khi tuyên cáo, Annie phát lực, rất nhiều sợi tơ nhanh chóng bị hoà tan, Eliza cũng không ngừng bổ sung sợi tơ để gia cố phong ấn, lúc này đã đến lúc gay cấn đối chọi sức bền, đó là phút hoà tấu của hoả diễm và hàn băng, càng là màn khiêu vũ giữa thiếu nữ với thiếu nữ.
Khi Eliza thành công dệt thành một tấm lưới lớn triệt để đem Annie phong ấn bên trong, một tiếng phượng hót quen thuộc vang lên, vô số ngọn lửa lại tứ tán lần nữa, sau đó tụ tập thành chim lửa, tiếp tục bổ nhào.
“Lần hai niết bàn à? Annie học rất nhanh nha.”
Lúc này hơi nước vô hình đã dùng hết, Eliza đã không còn biện pháp ngăn chặn, đối mặt với đối thủ có tốc độ cao như Annie, nàng đã không còn cách nào để thối lui.
“Pháp sư bị chiến sĩ đến sát người, Eliza thua, a a a, nếu sớm biết thế ta đã cược với ngươi. Ngươi lại hư trương thanh thế!?”
“Không, nếu ngươi cược với ta lần này chắc chắn thua!”
Tiểu Hồng còn muốn hỏi chút gì đó, thế nhưng việc xảy ra tiếp theo lại khiến nàng trợn tròn mắt nhìn.
Khi con chim lửa đã sắp đến trước mặt, Eliza hít sâu một hơi mở rộng cánh tay, chuẩn bị sử dụng tay không đến đỡ.
“Con chim lửa kia trên thực tế chính là thanh kiếm ‘sự chiếu cố của phượng hoàng’ hoá thành, nàng định tìm chết sao!?!”
Tiểu Hồng định nhảy vào kết thúc cuộc tỉ thí này, thế nhưng ta lại kéo nàng lại rồi nói:
“Đừng xem thường Eliza vậy chứ!”
“Xèo xèo xèo xèo!”, âm thanh đó hệt như miếng thịt bị nướng đến chín nhừ trên tấm sắt, sợ rằng lúc này hai tay Eliza đã bị nướng chín, thế nhưng nàng lại tựa hồ không có cảm giác gì, quả đoán ném căn pháp trượng sang một bên, hóp bụng, ưỡn ngực, xuống tấn, vung nắm đấm!
“Keng!” Một đấm đi ra, ấy thế mà lại vang lên tiếng chuỳ sắt đánh vào chuông.
Sau khi lắc lư toán loạn, xác ngoài hừng hực của con chim lửa vỡ tan tành, lộ ra thiếu nữ tóc đỏ rực ở bên trong…
Tiếp đó, lại là tình thế áp đảo như ban đầu…
“Kỵ triền, ôm ngang lưng ngã ngửa, vật sau lưng, nắm chân quật ngã, khoá cổ, bẻ khớp, luân hồi địa ngục… đây không phải những kĩ xảo đọ sức té té ngã ngã kì quái của ngươi à?”
“Mời gọi đúng tên của nó, nó là hộ thân thuật của pháp sư, đây là kĩ xảo bác đấu quý giá bội phần từ thế giới khác.”
Ân, nói là kĩ xảo té ngã trên cũng không sai…
Lúc này Annie đã bị khoá chặt cổ, chỉ còn cách dùng tay vỗ đất xin tha, thắng bại đã phân, Eliza chiến thắng.
“Ra là vậy, nửa ác ma à? Sức mạnh thật đáng sợ nha.”
“Ừm, sức mạnh đó có thể đọ với á long rồi, ngươi chưa xem nàng quét dọn đâu, nàng có thể nhẹ nhàng nâng cả chiếc ghế sô pha bằng một tay, sau đó thong thả nhặt chỗ tiền ẩn giấu dưới đó bù vào tiền công bị thiếu…”
Có vẻ ta vừa lộ ra bí mật gì đó, nhưng lúc này đây không phải chuyện quan trọng.
“Eliza còn chưa dùng đến kĩ thuật sử dụng hỗn hợp sợi hàn băng và sợi lò xo khi chiến đấu cận thân đó. Ngươi quên nàng là nửa ác ma thuộc tính lửa sao, hoả kháng cực cao, thêm vào ma pháp hệ băng và năng lực cận chiến xuất sắc, quả thực là khắc tinh của Annie nha.”
“Ngươi có vẻ rất đắc ý?”
“Đương nhiên, đệ tự của ta đánh thắng đệ tử của Adam, tuy nhiên chiếm ưu thế tương khắc thuộc tính, thế nhưng vẫn là chứng cứ hùng hồn chứng minh năng lực giáo dục của ta tốt hơn Adam còn gì!?”
“Hở, ta nhớ nàng là đệ tử của cả ngươi và Margareth mà!”
Cuối cùng, ở phía sau lưng, Lilith đã không chờ nổi nữa, tiến tới nói:
“Đại sứ của Kaya nữ sĩ đã chờ hai ngày, xin hỏi đại nhân định gặp ả lúc nào?”
“Không cần vội, ám tinh linh đều là một lũ tiện tính thích bị hành hạ, ngươi muốn cùng bọn ả nói chuyện thân mật, bọn ả sẽ không nghe ngươi, trước để hai ngày, đợi ả hiểu rõ tình cảnh của chính mình đã.”
Nghe vậy, Diana và Amanda bên cạnh Lilith liều mạng gật đầu, trong khi rõ ràng ta vừa phỉ báng đồng tộc của các nàng.
“Ta nghe nói người tới là chủ mẫu của một gia tộc trung đẳng, vậy thì ả càng sẽ không ngoan ngoãn giao lưu, ta thấy trước cứ để đó nửa tháng.”
Ta đã từng nhiều lần tiếp xúc với đám quý tộc ám tinh linh, cũng có rất nhiều kinh nghiệm trong việc này. Những quý tộc nữ tính này nếu là mục sư của Lolth hay chủ mẫu sẽ càng khó đối phó, tại trong mắt của các ả, tất cả các nam tính của mọi chủng tộc chỉ có hai loại, một là nô lệ có chủ nhân nuôi rồi, hai là nô lệ hoang dại chưa có chủ nhân nuôi…
Ta không cần thấy cũng biết cái ngữ khí bố thí của tên đại sứ kia, chỉ cần ả mở miệng đảm bảo có người tức chết.
“Nam tính, nguyện ánh sáng chiếu rọi đầu ngươi (ám tinh linh tôn sùng hắc ám, ánh sáng rọi lên đầu là nguyền rủa), nữ thần của chúng ta hạ đạt ý chỉ, ngươi cần phải XX làm OO trong thời gian ZZ…”
Cơ bản, các cuộc giao thiệp cùng ám tinh linh luôn biến thành bọn ả đơn phương hạ mệnh lệnh, nếu ngươi đáp ứng thì thôi, nếu không đáp ứng lập tức chiến tranh, phương thức ngoại giao kỳ hoa này khiến hơn 90% số cuộc ngoại giao không thể thành công… Chẳng qua, ám tinh linh vốn không cần ngoại giao, phần lớn thời gian bọn ả sẽ trực tiếp đến đánh luôn, nếu đã bày đặt ngoại giao thì chứng minh các ả đã thừa nhân sức mạnh của ngươi, chí ít, nếu đánh cũng không có lời.
Ta đảm bảo bọn ả hiện còn cảm thấy chúng ta đang nợ chúng một ân tình rất lớn… Vì sao ư? Vì lần hai bá chủ tập kích kia chúng không đến bỏ đá xuống giếng. Trong giá trị quan quỷ dị của ám tinh linh, không thừa nạn đánh cướp đã là việc thiện khó gặp.
Việc trước mắt giống như một loại dò xét, nếu đám đặc sứ ngạo mạn vẫn giành được ưu ái như cũ, điều đó chứng tỏ ngươi đang có việc cầu bọn ả, như vậy bọn ả sẽ càng liều mạng thêm điều kiện khi thương lượng.
Cho nên, giao thiệp cùng ám tinh linh không thể không bỏ ra thời gian và sự kiên nhẫn, ai chủ động yêu cầu bàn bạc trước, người đó sẽ rơi xuống hạ phong.
Chẳng qua nếu muốn bì lòng kiên nhẫn… Ha ha, lòng kiên nhẫn của ta rất tốt, đợi đặc sứ của Astranaar cũng đến, tất cả mọi người xúm vào ra giá.
Đúng lúc này, tại một bên không người đằng xa, một đám công chính kị sĩ ám tinh linh đang ra sức chạy, các nàng chỉ mặc áo đơn chân trần, trên vai vác bộ giáp trầm trọng, đồng thanh hô vang câu khẩu hiệu đầy sát ý, chầm chậm chạy qua trước mắt chúng ta…
Cảnh trước mắt hơi quen thì phải! Hình như ta từng xử phạt Diana như vậy nha.
Nhìn nhãn thần tò mò của ta, Diana cười cười:
“Lần thụ phạt trước đúng là khá khổ cực, thế nhưng sau khi đạt cực hạn, ta quả thật phát hiện thực lực có hơi tăng tiến một chút, loại hành quân trọng tải bằng chân trần này rất có hiệu quả đối với ma luyện ý chí và bòn rút thể lực cực hạn, vì thế ta mở rộng phương thức này tại lịch trình huấn luyện của đội, thậm chí có hai đồng bạn vốn bị kẹt ở bạch ngân giai đã lâu, tập xong đi tắm vậy mà thành công trở thành hoàng kim giai.”
Trong đôi mắt nàng hình như còn có chút cảm kích, tuy nhiên ta không có chút nào vui sướng, ngược lại lo lắng hỏi:
“Ta không hỏi việc này, ta hỏi câu khẩu hiệu kia…”
“À, nó nha, ‘Một hai một hai, luyện tập hết mình, ba bốn ba bốn, bắt sống Roland, năm sáu năm sáu, bỏ nồi hầm thang, bảy tám bảy tám, để dành giá trang (*)’, câu này do Momo biên, nhắc nhở chúng ta về mục tiêu trước mắt.”
“Cái khác thì không có gì, còn chuyện giá trang? Các ngươi muốn gả cho người khác đến vậy sao? Thế tại sao lại cự tuyệt sự theo đuổi của mấy tên thánh kị sĩ trong thành?”
“Nga, ngài hiểu lầm, giá trang chỉ là từ chúng ta hay dùng thôi, ám tinh linh chúng ta không có quan niệm hôn nhân như những chủng tộc khác, tìm bạn lữ không phải tìm một tên đàn ông sao? Tại trong thói quen của chúng ta, ‘giá trang’ tức là ‘tiền lấy đàn ông’, tương đương với tiền áp đáy hòm để cưới vợ của các ngươi nha.”
Ta hết chỗ nói, lắc lư đầu:
“Ta tôn trọng thói quen của các chủng tộc, miễn cưỡng tiếp thụ đi, chẳng qua Roland kia…”
Chưa nói xong, khuôn mặt vị đội trưởng thành quản đã ngập tràn băng giá:
“Hai lần, tiền giá trang chúng ta cực khổ dành dụm bằng tiền lương và gia sản bị huỷ hai lần, đại nhân, riêng điểm này chúng ta tuyệt đối không bỏ qua, chúng ta cần cho các chị em một câu trả lời!!”
Được rồi, những lời còn lại ta không cần nói gì thêm, cái đống phiền toái to tướng này xem ra ta phải cõng chắc rồi.
(*) thang – canh, giá trang – đồ cưới, của hồi môn (cho nữ)
Danh sách chương