Hắn ta vẫn dịu dàng nói: “ Ninh Ninh, anh bảo nhà bếp làm món điểm tâm mà em thích ăn nhất, em thử xem?”

Người đàn ông trước mặt tình cảm nhẹ nhàng, gần như là hai người hoàn toàn khác với tên quỷ dữ đáng sợ đó, giống như biến thành một người khác vậy.

Hắn vẫy vẫy tay, lập tức có một người thắt tạp dề trắng kính cẩn bưng lên những đĩa nhỏ các loại điểm tâm hấp dẫn.

“ Ninh Ninh, anh nhớ đây là những món em thích ăn nhất.” Ân Phi Trường ân cần nhìn Lam Ninh.

Lam Ninh dửng dưng nói: “ Những thứ trước kia thích, bây giờ chưa hẳn là thích. Ân tiên sinh, bây giờ, khẩu vị của tôi thay đổi rất nhiều, những thứ này đã không còn là khẩu vị của tôi nữa. Rất nhiều thứ trước đây tôi thích, bây giờ trong mắt tôi, đều giống như rác rưởi vậy.

Trong giọng nói của cô mang đầy sự đề phòng và từ chối.

Ân Phi Trường mỉm cười, nụ cười của hắn ta rất đẹp, nhưng chỉ thoảng qua mà thôi, trong mắt hắn lướt qua ánh nhìn thâm hiểm, chớp mắt lại biến mất.

Ân Phi Trường nhẹ phẩy tay, lập tức có thuộc hạ đem những thứ đồ điểm tâm đó đi.

Hắn ta im lặng nhìn Lam Ninh, nhẹ nhàng nói: “ Ninh Ninh, anh đối em vẫn rất tốt, anh luôn nhớ đến tất cả những gì trước đây khi chúng ta cùng lớn lên bên nhau, Ninh Ninh, tin anh, anh rất thích em, Ninh Ninh, quay về tổ chức đi.”

Hắn ta chăm chú nhìn vào mắt Lam Ninh mà nói.

Nhìn nét biểu cảm chân thành của người đàn ông này, Lam Ninh lắc lắc đầu, cười khẩy nói: “ Ân tiên sinh, tôi nói lại lần nữa với Ân Tiên sinh, tôi sẽ không quay lại tổ chức, trừ phi anh giết tôi!”

Ánh mắt cô sắc lạnh giống như băng đá vậy.

Ân Phi Trường trầm mặc một lát, tiếp tục nói, “ Ninh Ninh, em cảm thấy Dạ Thiên Kỳ đối tốt với em, thực ra anh cũng đối với em rất tốt. Em yên tâm, chỉ cần em quay về bên anh, anh sẽ đối tốt với em.”

Lam Ninh nhìn hắn ta, cười khinh bỉ nói: “ Xin lỗi, tôi thật sự không làm được. Ân tiên sinh anh quá thông minh, sâu hiểm khó dò, anh lúc nào thật, lúc nào giả, tôi không phân biệt được. Còn nữa, sự nham hiểm của Ân tiên sinh anh khiến tôi hoảng sợ, còn nữa, anh đến đứa trẻ vô tội còn không tha, lẽ nào tôi sẽ quay về bên cạnh anh sao? Lam Ninh tôi thật không muốn ở cạnh một tên quỷ dữ!”

Ân Phi Trường nghe xong cười phá lên, rồi lại cúi đầu không lên tiếng, sau đó mới lạnh lùng nói: “ Được, Lam Ninh, thế thì anh nói cho em biết, nếu như em không quay về bên anh, đến tên Dạ Thiên Kỳ đó của em, cũng không giữ được mạng đâu!”

Trong giọng nói mang đầy uy hiếp.

“ Thế sao? Đến Dạ Thiên Kỳ của tôi cũng không giữ được mạng phải không?” Lam Ninh khẽ cười nói.

Cô từ từ tiến sát Ân Phi Trường, bình thản nói: “Anh Phi Trường, anh thật sự xem thường em gái Lam Ninh của anh rồi đấy!”

Cô đột nhiên đưa tay ra, bên cạnh chiếc vòng đá kim cương đeo trên cổ tay đột nhiên chìa ra một con dao sáng loáng, con dao này là vũ khí liền thân của cô, dùng con dao này, cô có thể trộm rất nhiều đồ, bây giờ, cô muốn dùng con dao này, đâm vào yết hầu của Ân Phi Trường. Tốc độ của cô giống như tia chớp vậy, lưỡi dao sáng lẹm lóe lên, hằm hằm nhằm vào yết hầu của Ân Phi Trường.

Ân Phi Trường dường như đã tính được Lam Ninh sẽ giết mình, tốc độ của hắn càng nhanh, hắn dùng chân đạp chiếc bàn nhỏ uống trà trước mặt, né tránh động tác của Lam Ninh, cùng lúc, tay hắn giống như chiếc kịp gang thép vậy, bóp chặt cổ tay của Lam Ninh.

“ Lam Ninh, cô nghĩ tôi là đối thủ của cô sao?” Ân Phi Trường gằn giọng nói.

“ Thử xem, không thử làm sao biết có được hay không.” Lam Ninh bật ngón tay ra, chiếc nhẫn trên tay cô đột nhiên phi ra một chiếc kim bạc, đâm về phần mặt của Ân Phi Trường, Ân Phi Trường vội nhanh nghiêng đầu, chiếc kim bạc đó sượt qua trên mặt Ân Phi Trường, để lại một vệt xước chảy máu.

“ Ân Phi Trường, anh quá xem thường tôi rồi, nếu như tôi liều mạng, vệ sĩ của anh cùng lao lên cũng không phải là đối thủ của tôi.” Lam Ninh lạnh lùng nói, cô lật cổ tay của mình, trong chiếc vòng tay lại phi ra một con dao.

Chiếc vòng đá kim cương này là Lam Ninh mời thợ thiết kế làm, kể cả người của tổ chức cũng không biết đằng sau chiếc vòng lấp lánh này, ẩn chứa bao nhiêu vũ khí.

Con dao phản lên ánh mắt căm hận của Lam Ninh, còn cả khuôn mặt chảy máu của Ân Phi Trường, Lam Ninh cay nghiệt nói: “ Ân Phi Trường, anh xem tôi có khuất phục được anh không!”

“ Lam Ninh, dừng tay, cô xem xem đây là cái gì?” Ân Phi Trường đột nhiên lạnh lùng nói, trong giọng nói không hề có chút hoảng loạn và sợ hãi.

Không hổ danh là thống lĩnh bang “ cú” cướp đồ,

Cùng lúc, tivi trong phòng khách đột nhiên bật lên.

Lam Ninh không dám quay hẳn đầu, chỉ liếc nhìn qua.

Nhưng, vừa liếc nhìn đã khiến Lam Ninh hoảng sợ thất sắc.

Tại vì, trên tivi, xuất hiện hình bóng của Dạ Thiên Kỳ.

Kể cả dáng vẻ anh ấy lái xe, anh ấy hút thuốc, anh ấy ở công ty xử lý công việc, anh ấy…..

Tất cả đều có ở đây.

“ Anh…….” Lam Ninh tức giận trừng mắt nhìn Ân Phi Trường.

“ Không sai, tôi bây giờ sai người giám sát Dạ Thiên Kỳ, tôi đã mời sát thủ mạnh nhất trên thế giới, đó là sát thủ từ Thái Lan, Thái Lan có sát thủ nổi tiếng nhất, Dạ Thiên Kỳ mặc dù mạnh, nhưng hắn cũng không thoát khỏi tay tôi, cô có biết không? Chỉ cần tôi ra lệnh, ngày mai tiêu đề trên các báo đều có tin tức Dạ Thiên Kỳ chết, Lam Ninh, tôi nói cho cô rõ, tôi tuyệt đối không lừa cô, tôi đối với tên Dạ Thiên Kỳ đó, cũng chẳng có chút thương xót nào. Dù cho cô giết tôi, sát thủ Thái Lam đó mà tôi mời vẫn sẽ giết Dạ Thiên Kỳ. Tôi nghĩ xem, Dạ Thiên Kỳ đó sẽ chết thế nào nhỉ? Là ném mìn cho nổ xe chết, hay là tạo vụ tai nạn giao thông đâm chết hắn nhỉ? Hay là dùng thuốc độ mà tôi chết để giết hắn nhỉ?......” Ân Phi Trường cười khẩy nói.

Lam Ninh cảm thấy mồ hôi toát ra toàn thân, lông trên người dựng hết cả lên rồi, sát thủ đẳng cấp Thái lan, sao mà cô không biết chứ? Đó là tên xã hội đen khủng bố nhất, người đẹp dung mạo như hoa đó, như một con rắn độc nhả nọc giết người không chớp mắt, kỹ thuật giết người cũng khiến người khác phải run sợ.

Ai rơi vào tầm mắt của bọn họ, thế thì xác định không còn con đường chết.

Chỉ là giá của bọn họ cực kỳ cao, không phải người bình thường có thể mời được.

“ Không tin à? Không sai, giá của người đẹp đó đưa ra, rất cao, nhưng, Ân Phi Trường tôi trả được.” Đôi mắt sâu hoáy của Ân Phi Trường chằm chằm nhìn vào mắt Lam Ninh, “ Ninh Ninh, vì để cướp em lại, em có tin không? Anh nguyện trả mấy tỷ triệu để mua mạng của Dạ Thiên Kỳ?”

Tim Lam Ninh run rẩy kịch liệt, cô căm hận trợn trừng nhìn Ân Phi Trường: “ Anh là đồ rắn độc, lòng dạ của quỷ dữ!”

Toàn thân cô run cả lên.

Ân Phi Trường nhẹ nheo mắt lại, nghiêm túc nhìn khuôn mặt xinh xắn đó của Lam Ninh, bình thản nói: “ Chẳng có cách nào, Ninh Ninh, anh đã từng nói, đây là em ép anh, anh cũng không muốn làm như thế, nhưng em có thể quay về bên cạnh anh không?”

“ Tại sao nhất định muốn tôi quay về bên anh?” Lam Ninh lạnh lùng nói, “ Anh làm những gì với tôi còn chưa đủ sao?”

Ân Phi Trường khẽ lắc đầu, hắn ta nhẹ nhàng nói: “ Lam Ninh, tại vì anh phát hiện, anh thật sự rất thích em, anh thật sự muốn giữ em lại bên cạnh anh, anh sẽ thương yêu em.”

Lam Ninh cười khẩy một tiếng, chỉ dùng ánh mắt đầy căm hận mà nhìn Ân Phi Trường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện