Trong đầu Thời Tiểu Ngư nhanh chóng tính toán chi phí cho bữa tối nay, bữa ăn cho ba người họ tổng cộng là 90 tệ.

Số tiền trong tay bọn họ ban đầu chuyển sang nhân dân tệ là gần hai nghìn sáu trăm tệ, sau khi trừ đi tiền phòng trọ ba đêm còn thừa lại hơn một nghìn sáu trăm tệ, sau bữa ăn này chỉ còn lại hơn một nghìn năm trăm tệ.

Thời Tiểu Ngư lặng lẽ thở dài trong lòng, hơn một nghìn năm trăm, chẳng những phải giải quyết chuyện ba bữa cơm, mà vé vào danh lam thắng cảnh và phí đi lại nữa, vẫn còn hơi khó khăn.

Thời gian chờ đợi cũng không lâu, rất nhanh, bà chủ nhà đã bưng thức ăn lên.

Ánh mắt của ba người họ vô thức nhìn về phía bàn thức ăn, có thể nói, hình thức đồ ăn không được đẹp lắm.

Theo quan điểm của Thời Tiểu Ngư, bắp cải ngâm giấm dường như đã được xào quá lâu, bị héo đi.

Gà Cung Bảo quá lửa, đã có có chỗ bị cháy.

Canh đậu hũ rau cải trông ổn nhất, nhưng cũng chả thấy ra được cái gì.

Nhưng phần cơm chiên trứng của Kính Gia Uyên thậm chí còn thảm hơn bữa sáng buffet ở khách sạn năm sao, một số hạt cơm thậm chí còn chưa được chiên tơi ra, vẫn còn vón cục.

Thời Tiểu Ngư lặng lẽ nhìn chằm chằm Kính Gia Uyên, anh cũng không nói gì, cầm thìa múc một miếng cơm chiên với trứng đưa vào miệng mình, chậm rãi nhai nuốt.

Trên mặt không có cảm xúc gì, hoàn toàn không thể biết được anh có thích món cơm chiên trứng này hay không.

“Tiểu Ngư, cô không muốn ăn à?” Tiêu Nhã chú ý tới Thời Tiểu Ngư không hề động đũa, cho là bệnh tiểu công chúa của cô lại tái phát, khẽ cau mày nhắc nhở.

Sau hai ngày ở chung, cô ấy phát hiện Thời Tiểu Ngư không giống như trong lời đồn.

Cho nên từ đáy lòng cũng nảy sinh ra chút ít cảm tình, nghĩ rằng nếu như cô bởi vì hình thức đồ ăn không ổn, nên lựa chọn không ăn, nếu chuyện này bị quay được, chắc chắn sẽ lại bị khán giả mắng chửi.



Tiêu Nhã vẫn nhắc nhở một câu.

Thời Tiểu Ngư nghe thấy câu nói của Tiêu Nhã, đột nhiên lấy lại tinh thần: "À, tôi có ăn mà."

Nói xong, vội vàng cúi đầu xuống, gắp một chiếc đũa bắp cải ngâm dấm lến.

Vừa cắn một miếng, Thời Tiểu Ngư đã khẽ cau mày.

Đầu tiên là do bắp cải bị cắt sai cách, lá bắp cải tương đối dày, nên cắt bằng kiểu xiên, lá bắp cải cũng có kích thước khác nhau, nên món bắp cải xào không chín đều.

Thôi nói về kỹ năng dùng dao, nói về hương vị đi.

Món ăn này thực ra là một món ăn thường ngày rất thông dụng, về cơ bản nhà nào cũng có thể làm được, bất kỳ đầu bếp nào có tay nghề nấu ăn khá đều có thể làm món ăn này một cách ngon lành. Đáng tiếc, bà chủ nhà có vẻ không giỏi nấu ăn lắm, món ăn này vẫn bị làm hỏng.

Có lẽ, chủ nhà này cũng không phải là chủ nhà hàng chuyên nghiệp, mùi vị đó mà so với những nhà hàng nhỏ bình thường ở Trung Quốc thì chênh lệch rất nhiều.

Nhưng ở nơi này, có thể ăn no là được rồi, cô cũng không suy nghĩ nhiều như vậy.

Cô cắm đầu ăn, xuất phát từ bản năng nghề nghiệp kiếp trước, cô cứ ăn mà trong đầu không ngừng phân tích trình tự, kỹ thuật và sự kết hợp nguyên liệu của món ăn này.

Ngay cả sau khi phân tích xong, còn vô thức nghĩ ra phương pháp để cải thiện.

Món bắp cải này có vị ngọt thanh, nguyên liệu nấu ăn cũng không tệ lắm, nếu sau khi cho dầu vào nồi có thể xào với gừng tỏi băm thì tuyệt vời, nhân tiện cho thêm chút ớt ngâm giấm, thì càng tuyệt hơn...

Nguyên nhân chính khiến món ăn bị làm hỏng là do cho quá nhiều giấm, đã át hết mùi thơm của bắp cải. Nếu giảm một nửa lượng giấm ban đầu, chia thành hai phần, lần đầu tiên đặt dưới cùng để tăng hương vị, lần thứ hai bạn thêm một lượng nhỏ giấm, vậy sẽ ổn hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện