Khi Thời Tiểu Ngư lấy củ cà rốt ra, Tiêu Nhã biết sẽ cắt cà rốt thành khối vuông, đang định tiến lên một bước nói mình muốn giúp, khi cô nhìn thấy động tác cực kỳ thành thạo và nhanh chóng của Thời Tiểu Ngư, con dao cắt nhanh và uyển chuyển trên củ cà rốt, cùng với âm thanh đầy nhịp nhàng, rất nhanh, củ cà rốt đã được cắt thành công thành những khối vuông, thậm chí mỗi miếng đều có kích thước bằng nhau.

Tiêu Nhã: "..."

Cô ấy vẫn không nên đi đến để xấu mặt thì hơn.

Sau khi cắt cà rốt xong, Thời Tiểu Ngư cắt hành hoa thành từng đoạn ngắn.

Vẫn cực kỳ lưu loát như cũ, thậm chí Tiêu Nhã cũng cảm thấy rằng xem các động tác của cô, thấy rất hưởng thụ.

Đương nhiên anh quay phim sẽ không bỏ qua cơ hội như này, giơ máy quay lên, quay cận cảnh bàn tay của Thời Tiểu Ngư.

May mắn anh quay phim rất có kinh nghiệm, mặc dù quay cận cảnh, nhưng không hề làm phiền đến Thời Tiểu Ngư tí nào.

Mà Thời Tiểu Ngư ở trong khoảng thời gian này, cũng dần dần quen với sự tồn tại của máy quay, lúc này hoàn toàn không để máy quay lọt vào mắt.

Mọi công đoạn nấu nướng của cô, đều cực kỳ chuyên tâm.

Sau khi cắt xong rau củ, Thời Tiểu Ngư đổ dầu vào chảo, đun nóng rồi đổ tôm tươi vào chảo, sau đó thêm ngô, đậu Hà Lan, xào trong vài phút.

Tiêu Nhã vẫn đứng bên cạnh nhìn động tác thuần thục và thong dong đấy, lập tức sững sờ, cô... xào rau cũng giỏi như vậy ư? Thời Tiểu Ngư xào nguyên liệu nấu ăn xong, để ra ngoài.

Sau đó đổ thêm một ít dầu vào chảo, đổ phần hỗn hợp trứng đã đánh tan còn lại vào, dùng đũa dàn nhanh ra, để hỗn hợp trứng đã đánh tan tự nhiên sẽ tạo thành bông hoa trứng rời rạc, sau đó đổ toàn bộ số cơm đã ngâm trong hỗn hợp trứng đã đánh tan vào chảo để đảo.



Hạt cơm lăn qua lăn lại trong chảo, hạt cơm vốn dẻo mềm dần trở nên khô hơn, Tiêu Nhã nhìn hạt cơm lăn tròn trên chảo, đột nhiên có cảm giác thèm ăn.

Ngay sau đó Thời Tiểu Ngư cho cà rốt, ngô, đậu Hà Lan và tôm đã xào vào, tiếp tục đảo.

Những hạt cơm không ngừng lăn tròn trong chảo, thời gian dần trôi qua đã chuyển sang màu vàng óng.

Khi độ lửa vừa phải, Thời Tiểu Ngư được đổ hành hoa vào, xào trên lửa lớn vài lần, mùi thơm của hành hoa được dậy mùi lên, trộn với cơm chiên, thật là hoàn hảo.

“Xèo xèo…” Mùi thơm của nguyên liệu nấu ăn được trộn lẫn trong chảo, dần dần bay ra ngoài.

Vẫn là hương thơm đậm đà nhẹ nhàng đấy, mọi thứ đều rất vừa vặn, khiến người ta muốn ngừng mà không ngừng được, nhưng sẽ không có cảm giác khó chịu tí nào.

Tiêu Nhã đột nhiên cảm thấy mình càng đói hơn, rõ ràng tối hôm qua đã ăn không ít, nhưng lúc này đây, cô ấy lại cảm thấy có thể ăn hai bát cơm.

Rõ ràng là ngày thường không có như thế này, nhưng cô ấy bây giờ, giống như một người tham ăn.

Vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng bụng kêu lên "ục ục…".

Tiêu Nhã nhìn sang, ngay lập tức nhìn thấy biểu cảm ngượng ngùng trên khuôn mặt thật thà của anh quay phim.

Tiêu Nhã: "..."

Thật ra... Cô ấy có thể hiểu được anh quay phim.

Nhưng anh quay phim lúc này lại sụp đổ, nhất định phải tìm tổ chương trình thảo luận về vấn đề tăng lương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện