Chợt ánh mắt anh ấy di chuyển, thấy một dòng chữ được viết ngay phía trên hồ cầu nguyện: "May peace prevail h" (Cầu mong hòa bình sẽ ngập tràn trên toàn thế giới).

Anh quay phim: "..."

Anh ấy lặng lẽ di chuyển máy quay, nhắm ngay vào hàng chữ này ở phía trên hồ cầu nguyện.

PD Trương chú ý thấy hành động của anh ấy, cũng nhìn theo hướng máy quay.

PD Trương: ...

Gia Uyên trước đây cậu không phải như vậy, trước đây cậu rất phối hợp với chúng tôi.

Mà Thời Tiểu Ngư ở bên cạnh, xem cuộc phỏng vấn của Kính Gia Uyên, rất vất vả để nhịn cười.

Kể từ sáng hôm qua, cô đã bị thần tượng “lừa” ăn no, khi Kính Gia Uyên đi ngang qua cô còn trêu chọc, cô lập tức biết, dáng vẻ của anh hoàn toàn không giống như những gì ở trong trí nhớ về kiếp trước.

Tính tình ban đầu của anh chính xác là rất dịu dàng, biết quan tâm đến người khác, rất ấm áp.

Nhưng tính cách của anh tuyệt đối không giống như vẻ ngoài ngoan ngoãn như trong tưởng tượng, thậm chí bản chất bên trong của anh, dường như cả bụng đều là ý đồ xấu.

Mà cái bụng đầy ý xấu này, sẽ chỉ lộ ra lúc hạnh phúc.

Mà lúc này đây, đối mặt với ống kính, Kính Gia Uyên hiếm khi để lộ cái bụng đầy ý xấu của mình.

Đồng thời, nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của PD Trương, tâm trạng của Thời Tiểu Ngư không hiểu sao lại rất tốt.

PD Trương có lẽ cũng chú ý đến Thời Tiểu Ngư ở bên cạnh đang có tâm trạng cực kỳ vui vẻ, thầm nghiến răng nghiến lợi, à, cái đứa tiểu quỷ này, ban đầu mời cô đến là muốn cô thành một tiểu quỷ, nhưng kết quả cuối cùng, hoàn toàn làm hỏng kế hoạch của ông ấy.



Điều này đã tăng thêm không ít độ khó cho công việc của ông ấy đấy.

PD Trương vẫn chưa từ bỏ ý định, ông ấy không tin tính cách của một người thực sự có thể thay đổi nhiều như vậy, vẫn cần phải có cái gì đó kích thích.

Thế là, ông ấy gọi anh quay phim đến bên cạnh Thời Tiểu Ngư, phỏng vấn: "Tiểu Ngư, hai ngày nay cô cảm thấy thế nào?"

Bây giờ Thời Tiểu Ngư vừa nhìn thấy PD Trương đã sinh ra tâm lý khẩn trương, sau khi ông ấy hỏi, trong đầu điên cuồng suy nghĩ có phải lại đang gài bẫy cô nữa hay không, thậm chí trong đầu còn nghĩ ra câu trả lời cho câu nói này.

Vì vậy, sau khi nghe xong câu hỏi, Thời Tiểu Ngư đã trả lời trước một loạt câu trả lời: "Tất cả mọi người đều rất tốt, tính cách khi ở chung đều vô cùng hòa hợp, đây là một chuyến đi rất tốt, nếu như phải có điều gì bổ sung thêm thì là tổ chương trình có hơi lừa người, tiếp đó thì ước nguyện của tôi cũng là vì hòa bình thế giới, cuối cùng nếu có câu hỏi nào khác, câu trả lời liên quan đến vấn đề cá nhân thì không tiện tiết lộ."

PD Trương: "..."

Cô là cái máy lặp lại đấy à? Câu trả lời đã được sao chép rất tốt, còn có, không được cướp câu trả lời.

Thế nhưng mà, câu trả lời này của Thời Tiểu Ngư, có thể coi là một giọt nước cũng không lọt.

Thực sự khiến cho ông ấy cũng không biết phải hỏi lại câu gì mới được.

Ông ấy im lặng nhìn chằm chằm Thời Tiểu Ngư hai giây, dưới ánh mắt vô tội và chân thành của Thời Tiểu Ngư, kết thúc cuộc phỏng vấn lần này.

Cả hai đã hoàn thành nhiệm vụ, tâm trạng thoải mái xuống núi.

Kính Gia Uyên đi phía trước Thời Tiểu Ngư, những người sợ độ cao, dưới tình huống có thứ che ở trước mặt, sẽ cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Đây là lựa chọn đương nhiên của anh.

Mà PD Trương đi theo phía sau bọn họ, vẻ mặt đều viết mấy cái cảm xúc phức tạp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện