Chương 1455: Người Điều Khiển Rối
Bờ biển trắng một lần nữa phủ trong sương mù. Cảnh tượng sáng lạn và xinh đẹp trong giấc mơ của Bông Hoa Gió đã không còn, bị thay thế bởi thực tế ảm đạm, lạnh lẽo. Vây quanh bởi sương mù trôi chảy và yên lặng đáng sợ, Sunny chờ đợi một giây, rồi chậm rãi đứng thẳng lưng và nhìn quanh.
Tim cậu đang đập điên cuồng, đầy sự hoảng hốt tê liệt và sợ hãi không giới hạn.
...Những cảm giác này không phải thứ cậu muốn thấy, hay có nguyên nhân để thấy. Chúng đơn giản là phản ứng theo bản năng gây ra bởi việc gặp vô số những kết cục khủng khiếp trong địa ngục sương mù này. Kể cả khi Sunny bình tĩnh, cơ thể cậu vẫn nhớ mỗi cái chết tra tấn, mỗi mất mát quằn quại, mỗi tiếng thét đau đớn.
Cảnh tượng sương mù trắng bao bọc Phá Xích là hứa hẹn của nhiều tra tấn nữa trong tương lai. Cậu hít vài hơi sâu, cố khiến trái tim bình tĩnh lại...càng lúc càng khó làm vậy với mỗi vòng mới.
Vài giây sau đó, Sunny thở dài và quay người lại.
Cassie đang nhìn cậu với biê hiện nghiêm trang trên gương mặt tái nhợt của cô. Cô chần chừ vài giây, rồi nặng nề tựa vào Ánh Sáng Dẫn Đường và hỏi bằng giọng khẽ:
“Vậy? Sự việc như nào rồi?”
Cậu nhìn đi.
“Tôi gặp cô ta. Có...nhiều thứ phải thảo luận. Chúng ta nên mang Jet trở lại trước đã.”
Cô gái mù từ tốn gật đầu, rồi đi về phía Ác Mộng, điều chỉnh bàn đạp, và leo lên yên. Vài giây sau đó, cô biến mất vào trong sương mù.
Nephis đã đang mệt mỏi quan sát họ. Lông mày cô nhíu chặt. Nhìn sang Sunny, cô hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
Cậu nhìn ánh mắt cô và thở dài.
“Cassie...rời đi tìm Jet. Làm ơn nghỉ ngơi chút đi. Tôi sẽ giải thích mọi thứ khi họ trở lại.”
Cô quan sát gương mặt cậu vài giây, như thể muốn hỏi thêm. Nhưng sau cùng thì, Nephis chỉ gật đầu và nói bằng giọng không cảm xúc thông thường của cô:
“Cậu trông không ổn lắm.”
Sunny nhìn cô. Neph cũng không ở trạng thái tốt nhất...cô có vẻ kiệt sức, muốn ngã ra bất cứ lúc nào. Gương mặt vốn trắng bệch của cô giờ càng cạn kiệt màu sắc, đôi mắt cô hơi hụt vào sâu và hơi thiếu tiêu cự. Bờ vai sụp xuống, hô hấp không khỏe mạnh, ánh mắt mơ hồ...đó là những triệu chứng của tình huống cạn kiệt tinh túy.
Cậu mỉm cười.
“Còn cô thì trông rất đẹp.”
Dứt lời, Sunny hạ mình xuống sàn và tựa vào thành thuyền. Nephis bất động vài giây, bối rối. Rồi, cô im lặng ngồi xuống gần cậu và tựa đầu vào gỗ cổ đại.
“Vậy tôi sẽ chờ đến khi Cassie trở lại.”
Cậu không trả lời, nhìn chăm chú vào sương mù.
Sunny...có nhiều thứ phải suy nghĩ về.
Mất cậu thời gian dài – thật ra là nhiều tính mạng trôi qua trong sợ hãi – để đến được Tháp Aletheia. Nhưng mà, sự thật mà Bông Hoa Gió đã hé lộ cho cậu là đáng giá cả.
Có quá nhiều thứ mà cậu đã biết được từ vị Thánh xinh đẹp, ruồng bỏ. Nguồn gốc của thế giới Mộng Ảo và Thế Giới Thức Tỉnh...danh tính thật sự của Tìm Kiếm Đầu Tiên...những bí mật của Đảo Aletheia, và nhiều hơn nữa. Thậm chí số người thách thức tưởng chừng không thể mà đã tiến vào Ác Mộng này giờ cũng đã có lời giải thích.
Nhưng, quan trọng nhất là...
Cậu đã học thêm vài thứ về Hoàng Tử Điên Rồ.
‘Đến lúc này...không còn có thể chối cãi nữa.’
Kẻ điên Ô Uế kia...phiên bản tương lai của cậu...đã ghé thăm Bông Hoa Gió trong giấc mơ của cô. Sunny có lẽ đã gặp một tiếng vang kì lạ của tương lai hắc hóa của cậu trong một cơn ác mộng, nhưng mà tên khốn kia đã đích thân nói chuyện với Bông Hoa Gió. Có nghĩa là Hoàng Tử Điên Rồ có Kĩ Năng [Mộng Du], cũng như Ác Mộng, hay là thứ gì đó tương tự.
Trong những năm mà con gái của Daeron ngủ trên Đảo Aletheia, họ là những vị khách duy nhất của cô. Đó chứng minh có rất ít tồn tại sở hữu năng lực đối với những giấc mơ, kể cả ở trong Mộ Ariel này.
Và đó có nghĩa là...
‘Là hắn.’
Sunny chậm rãi thở ra.
Không phải Dusk, mà Hoàng Tử Điên Rồ chính là kẻ đã gửi lời nhắn trong mơ cho Ananke để cô tìm đến những Đứa Con của Weaver...tìm đến Sunny và Nephis, và đưa tiễn họ đến Thất Sủng.
Tên điên đó đã tàn sát Dệt, rồi dùng nữ tư tế cuối cùng của nó để dẫn họ vào sâu hơn trong Ác Mộng. Vượt qua cơn bão thời gian và đến Phá Xích tan nát.
Hắn cũng là kẻ đã tạo ra Chìa Khóa Cửa Sông và bí mật đưa nó vào linh hồn Sunny, bằng cách nào đó.
Hắn ta thậm chí có thể là kẻ đã viết ra những kí tự điên khùng mà Sunny nhìn thấy trên miếng gỗ trôi dạt khi ở phía thượng nguồn của Dòng Sông Vĩ Đại.
Tại sao Hoàng Tử Điên Rồ làm những thứ đó? ‘Không, trước đó...’
Con quái vật kia còn làm gì nữa?
Đột nhiên, Sunny ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Giờ khi cậu biết kẻ điều khiển rối bí ẩn cho nhiều việc kì lạ xảy ra trong Ác Mộng này chính là phiên bản hắc hóa trong tương lai của bản thân, cậu không nhịn được mà nhìn mọi thứ mà đã xảy ra đến thời điểm này trong ánh sáng khác.
Còn gì khác không hợp lý?
Quá nhiều. Nhưng mà một thứ cụ thể là...
‘Tại sao Thất Sủng không bị hủy diệt?’
Dẫn đầu bởi Sáu Tai Ương, đám Ô Uế đã thành công hủy diệt Chạng Vạng và toàn bộ những thành phố của những nữ tiên tri – ngoại trừ Thất Sủng. Nhưng mà thành phố cuối cùng đó kì lạ là đã được tha cho. Nó đúng là đôi lúc bị Ô Uế tấn công, nhưng mà không có Sứ Giả nào của Cửa Sông xuất hiện để tự mình xóa sổ nó.
Sự thụ động của chúng có vẻ kì lạ, khi nhìn lại.
Liệu có lẽ, là vì Hoàng Tử Điên Rồ cần Sunny và Nephis đến nơi đó một ngày nào đó, vì nguyên nhân nào đó? Có lẽ là để sở hữu Ánh Sáng Dẫn Đường?
...Hay là vì Sáu Tai Ương đơn giản là không thể xuất hiện nữa?
Dù sao thì tên điên Ô Uế kia đã bội bạc loại bỏ Tàn Sát Bất Tử và Quái Thú Cắn Nuốt khỏi bàn chơi. Ai có thể nói Kẻ Cướp Hồn, Tra Tấn, và thậm chí bản thân Lãnh Chúa Sợ Hãi không bị xử lý theo cách tương tự?
Sunny đã nghĩ rằng vật cản cuối cùng của Ác Mộng Thứ Ba sẽ là Sáu Tai Ương. Nhưng bây giờ, cậu không còn chắc nữa.
‘Chuyện quái gì đang xảy ra?’
Hoàng Tử Điên Rồ...thật ra là một đồng minh?
Nhớ lại cảnh tượng tên tâm thần mà có tàn tích từng xuất hiện trong giấc mơ của mình, Sunny lắc đầu.
‘Không, đó là không thể. Hắn ta là một Sinh Vật Ác Mộng.’
Nhưng mà rồi, Bông Hoa Gió đã nhắc đến Hoàng Tử Điên Rồ có vẻ tình táo đến kì lạ cho một thứ quái vật. Tại sao là như vậy?
Đột nhiên, một ý tưởng kì lạ xuất hiện trong tâm trí Sunny. Cậu đông cứng một giây, rồi hạ thấp ánh mắt và liếc nhìn thanh kiếm của Neph.
Có phải vì... Hoàng Tử Điên Rồ bị ám ảnh bởi Tội Lỗi An Ủi?
Âm hồn của thanh kiếm kia đáng lẽ là khiến người ta chậm rãi trở nên điên khùng. Vậy thì nó có hiệu quả gì đối với một Sinh Vật Ác Mộng? Điên rồ có nghĩa là gì với một tồn tại mà có tâm trí vốn khác với nhân loại?
Sunny không biết tại sao, nhưng mà cậu cảm giác bản thân vừa bắt gặp một chút của sự thật. Nếu như âm hồn được sinh ra từ lời thì thầm tà ác của Ariel, Ác Ma Sợ Hãi, đúng là đã giúp bản thân tương lai duy trì một tia nhân tính kể cả sau khi trở nên Ô Uế...
Thì hắn vẫn không phải là một đồng minh.
Tuy nhiên, hoàn toàn khả thi là Hoàng Tử Điên Rồ có những mục tiêu khác với những Tai Ương còn lại.
‘Tên sinh đôi độc ác của mình đang âm mưu gì chứ?’
Sunny không biết.
Thật ra, sau khi biết nhiều như vậy, cậu cảm thấy bản thân biết thậm chí còn ít hơn trước đó.
Nhưng cậu chắc một thứ.
Cái bóng tà ác của Hoàng Tử Điên Rồ là ở sau mọi thứ mà đã xảy ra trong Ác Mộng đến bây giờ. Và đó...
Là một ý nghĩ ớn lạnh khó tả nổi.
Dù sao thì, Sunny biết bản thân quá rõ.
Kể cả khi chỉ hơi tỉnh táo, cậu vẫn là một kẻ địch rất đáng sợ để phải có.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chương