Chương 1456: Làm Thứ Mình Muốn

Cassie và Jet nhanh chóng quay trở lại Phá Xích. Sunny đã giải thích những thông tin cơ bản về vòng lặp cho Nephis – tuy nhiên, cậu giữ những thứ Bông Hoa Gió đã nói cho bản thân, trong thời gian này. Không phải vì cậu miễn cưỡng không muốn chia sẻ kiến thức đó, mà đơn giản là vì cậu không muốn lặp lại toàn bộ thứ đó hai lần khi họ đến nơi Effie.

Tổ đội đi về phía xa của hòn đảo không chút trì hoãn. Trong lúc họ di chuyển, làm vũ khí, chiến đấu với đám quái vật, và ẩn nấp trong khu rừng để chờ đợi những thứ khủng khiếp hơn đi qua, Sunny không nhịn được mà nghĩ về Bông Hoa Gió...và lời thề mà cậu đã có.

‘Giết cô ấy...’

Khiếm Khuyết của Sunny không ép cậu thực hiện bất cứ lời thề nào cả...nó chỉ ngăn không cho cậu lập lời thề thiếu chân thành. Dù vậy, cậu có quyền thay đổi ý nghĩ bất cứ lúc nào.

‘Mình có thể giết cô ta không?’

Đương nhiên có thể. Nhưng mà, sẽ là giảm đi rất nhiều nếu nói Sunny miễn cưỡng với việc đó. Cậu không phải một người vô tội. Thật ra thì, có không ít máu người trên hai tay cậu. Cậu thậm chí đã tận hưởng giết vài nạn nhân của mình, mặc dù đó là rất ít. Chủ yếu thì, cậu không hề thích làm vậy chút nào cả. Ý nghĩ giết một người như là Bông Hoa Gió hết sức kinh tởm. Cậu...ngưỡng mộ vị Thánh duyên dáng từ thế giới khác kia rất nhiều. Cậu cũng cảm thấy rất nhiều sự cảm thông đối với bi kịch của cô. Vậy mà, đắng chát là, cậu lại không thể làm gì khác cho cô. Tử vong là từ bi duy nhất mà cậu có thể đưa cho Bông Hoa Gió.

‘Thật...phù hợp. Thần Bóng Tối sẽ tự hào.’

Sunny thậm chí đã cân nhắc đến việc giao Gương Sự Thật cho cô. Nhưng mà khả năng nó thật sự có ích là rất thấp. Đúng vậy, Bông Hoa Gió sẽ có thể trì hoãn Hắc Hóa vài giờ nếu cô mượn Kĩ Năng Phân Loại của Neph. Nhưng mà gần như không có hi vọng để hạt giống Hắc Hóa kia vĩnh viễn bị cản lại, sẽ chỉ là giải pháp tạm thời mà thôi. Một khi Gương Sự Thật tan vỡ, hạt giống khả năng cao là vẫn còn trong linh hồn Bông Hoa Gió. Rồi, chỉ có tử vong là có thể cứu cô.

...Thậm chí khi biết là cơ hội đó là nhỏ cực kì, Sunny vẫn đã đề nghị đưa món Ký Ức cho vị Thánh xinh đẹp. Đó là một thứ kì lạ, để cậu cư xử không ích kỷ như vậy. Nhưng mà cô đã từ chối. Bông Hoa Gió không giải thích những nguyên nhân của cô, nhưng Sunny cho rằng đó là vì Tìm Kiếm Đầu Tiên và Gương Sự Thật là quý giá cỡ nào đối với người muốn hủy diệt thứ kinh tởm kia.

‘Nguyền rủa...’

Cảm giác nghiệt ngã, Sunny làm cho có những động thái để vượt qua Đảo Aletheia.

Một lúc sau đó, năm thành viên của tổ đội đã lại ở cùng nhau. Sunny cuối cùng chia sẻ những thứ cậu biết được cho đồng đội, không giữ lại gì cả. Phản ứng của họ, như cậu đã trông chờ, là rất mãnh liệt. Không phải ngày nào người ta cũng biết được về nguồn gốc của thế giới của mình. Ừ thì...ở trên Đảo Aletheia thì chắc là có thể nhỉ. Nhưng mà nói chung, tin tức cỡ này là cực kì hiếm có.

Đến cùng, cuộc thảo luận nóng cháy lắng xuống. Mệt mỏi với việc cố hiểu những thứ liên quan đến thần thánh, Sunny và đồng đội chuyển sự chú ý sang những vấn đề tầm thường hơn. Sáu Tai Ương, và Hoàng Tử Điên Rồ.

“Tôi không biết được hắn ta muốn gì. Tôi có thể thấy như vậy là hơi buồn cười, vì hắn là tôi...nhưng mà hắn cũng là một Sinh Vật Ác Mộng, và gần như hoàn toàn điên khùng. Tôi không thể nói được.”

Những người còn lại giữ im lặng một lúc, biểu hiện của họ nghiêm nghị. Không ai thích khi biết những hành động của mình là bị thao túng bởi một vị Thánh Đồi Bại tà ác. Đến sau cùng, Nephis là người phá vỡ im lặng. Nhìn vào đống lửa mà họ đã thắp lên để chuẩn bị thức ăn, cô nói:

“Tôi nghĩ chúng ta đang hỏi sai câu.”

Sunny chăm chú nhìn cô.

“Vậy thì chúng ta nên hỏi gì đây?”

Nephis chần chừ vài giây. Biểu hiện của cô...có vẻ xa xăm kì lạ. Nghiêng về trước, cô bỏ thêm nhiên liệu vào lửa và hỏi:

“Sáu Tai Ương muốn gì?”

Sunny chớp mắt vài lần. Ngồi bên trái cậu, Effie cau mày.

“Chẳng phải câu trả lời là rõ ràng hay sao? Chúng đang làm thứ mà mọi Sinh Vật Ác Mộng đều làm. Cố gắng hủy diệt mọi thứ mà không phải Hắc Hóa, đến khi chỉ còn Hắc Hóa mà thôi. Ở trong Mộ Ariel này, đó có nghĩa là loại bỏ toàn bộ Người Ở Sông.”

Nephis gật đầu.

“Nhưng tại sao chúng muốn loại bỏ toàn bộ Người Ở Sông?”

Không ai trong số họ biết câu trả lời, nên họ chỉ mơ hồ nhìn cô chăm chú. Liệu đám quái vật kia có cần nguyên nhân để tàn sát nhân loại? Cô thở dài.

“Vậy thì đến câu hỏi khác. Nếu người mà thách thức Ác Mộng mắc phải Hắc Hóa...thì chuyện gì xảy ra với họ khi Ác Mộng kết thúc?”

Sunny mở miệng, cảm thấy hơi bất ngờ trước câu hỏi đó.

“Họ sẽ...họ sẽ...”

Cậu chần chừ. Không có gì như vậy từng xảy ra, ít nhất là theo những gì cậu biết. Nên, không có câu trả lời chính xác. Nhưng mà câu trả lời có khả năng cao nhất là...

“Họ sẽ bị đuổi về nơi họ đến từ?”

Nephis gật đầu lần nữa.

“Vậy thì. Nếu Sáu Tai Ương muốn thoát khỏi Ác Mộng, họ phải chinh phục nó, cũng như chúng ta vậy.”

Cô thở dài.

“Nhưng mà làm chúng có thể chinh phục nó?”

Jet nhìn bản thân với lông mày nhíu lại.

“Chúng cần hủy diệt nguồn gốc của Ô Uế và cứu...”

Nhưng rồi, cô đột nhiên im lặng.

Những người còn lại cũng im lặng.

‘Không...cứu những Người Ở Sông không phải mục tiêu của Ác Mộng này.’

Sunny nghiến răng.

Mục tiêu của Ác Mộng không bao giờ là thẳng thắn. Có một mâu thuẫn ở trái tim của mỗi Hạt Giống, đúng, nhưng mà nhiều giải pháp khả thi. Trong trường hợp của Ác Mộng này, mâu thuẫn là về định mệnh của nền văn minh Dòng Sông Vĩ Đại. Một giải pháp khả thi là hủy diệt nguồn gốc của Ô Uế và cứu những Người Ở Sông...

Nhưng một giải pháp khác, không hề kém hơn, là đảm bảo họ bị hủy diệt. Một khi toàn bộ người trong Mộ Ariel đã chết hoặc là Ô Uế, thì mâu thuẫn cũng đã được giải quyết.

Mắt cậu hơi mở to ra.

“Cô đang cố nói...là những Tai Ương...chém giết khắp Dòng Sông Vĩ Đại, hủy diệt những thành phố của nữ tiên tri hết cái này đến cái khác...là để chinh phục Ác Mộng?”

Nephis nhìn chăm chú vào ngọn lửa, hình ảnh nó nhảy múa phản chiếu trong đôi mắt xám xinh đẹp của cô.

“Đó sẽ có lý, phải không? Mục tiêu của chúng là ngược lại với của chúng ta. Nhưng mà, hơn thế nữa...vì chúng ta biết tham vọng của chúng là gì, và biết nó khác với của Hoàng Tử Điên Rồ...chúng ta cũng có thể đoán thứ hắn muốn.”

Cô nhìn Sunny và nhún vai.

“Theo tôi thấy thì, thứ mà cậu trong tương lai muốn là...đảm bảo Ác Mộng này không bao giờ kết thúc. Hoặc ít nhất là không kết thúc theo cách mà Tai Ương khác muốn. A, tôi đương nhiên là có thể sai.”

Sunny đột nhiên nhớ đến giấc mơ mà cậu đã gặp tàn tích của Hoàng Tử Điên Rồ. Sự căm ghét trong giọng nói của thứ kia khi hắn gọi Sunny là kẻ giết người.

‘Tại sao tên khốn kiếp kia muốn Ác Mộng mãi mãi tồn tại? Hay là hắn muốn gì đó khác?’

Trong lúc lông mày cậu nhít chặt lại, Cassie bình tĩnh hỏi, giọng nói cô kéo cậu trở lại cuộc đối thoại của họ:

“Vậy, như nào bây giờ? Chúng ta có nên ngồi thư giãn trong lúc những Tai Ương chinh phục Ác Mộng này cho chúng ta?”

Nephis liếc nhìn cô, rồi chậm rãi lắc đầu.

“Trước hết, chúng ta không biết như vậy sẽ mất bao lâu. Thứ hai, tôi không muốn thả những con quái vật kia đến thế giới thức tỉnh.”

Cô nhìn họ nghiêm trọng, im lặng một giây, rồi nói thêm với giọng bằng phẳng:

“Quan trọng nhất...cho dù chúng ta có thích hay không, thì chúng ta cũng đang ở trong Mộ Ariel. Cassie đã tiếp nhận vai trò thủ lĩnh của Thất Sủng. Effie và Jet là những Du Mục Sông cuối cùng. Nếu Sáu Tai Ương muốn loại bỏ toàn bộ nhân loại trên Dòng Sông Vĩ Đại...chúng sẽ không thể đạt đến mục tiêu đó trừ khi chúng hủy diệt cả chúng ta nữa.”

Một nụ cười kì lạ hiện lên mặt cậu.

“Gần như là cốt lõi của Ác Mộng này là ném hai phiên bản của tổ đội chúng ta vào nhau, và xem kẻ nào sẽ sống sót.”

Cô lắc đầu.

“Đương nhiên, một phiên bản trong đó là mạnh mẽ hơn rất nhiều. Còn phiên bản còn lại...phiên bản đó có tôi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện