Chương 1459: Âm Nhạc Đánh Lạc Hướng
Trong lúc họ đến gần mộ xương, Sunny cảm giác một cái bóng nhanh chóng đến gần họ từ sương mù. Không lâu sau đó, Ác Mộng lao ra khỏi sương mù xoáy lượng, mang Cassie và Jet trên lưng.
Jet tái nhợt và đang chảy máu từ vết thương trên lưng, nhưng mà cô có vẻ bình tĩnh và ổn thỏa. Cassie nèn là đã giải thích mọi chuyện với cô rồi – nếu Kẻ Gặt Hồn có câu hỏi gì đó, thì cô đang tự giữ chúng cho mình.
“Chào Sunny.”
Giọng cô hơi khô khan.
Leo khỏi con hắc mã, Jet im lặng một giây, rồi nhìn cậu với nụ cười nham hiểm.
“Nghe nói cậu có kế hoạch giết thứ trong sương mù. Tốt. Tính cả phần tôi.”
Rồi, cô khẽ bật cười.
“Phép lịch sự của tôi đâu mất rồi chứ. Cũng chào cô nữa, Ngôi Sao Thay Đổi. Cảm ơn vì đã đến đón tôi.”
Neph nhìn cô vài giây, rồi im lặng gật đầu.
Đã xong phần đó, tổ đội tiếp tục đi về phía mộ xương. Nhanh chóng, một khu rừng của những bộ xương cao như tháp xuất hiện từ sương mù. Cassie dẫn mọi người đến Bướm Rỗng trong lúc Sunny nhìn quanh với biểu hiện nghiệt ngã.
Cậu vẫn chưa triệu hồi Mảnh Vỡ, hay dùng Gương Sự Thật. Sunny muốn chỉ dùng cái trước nếu không có lựa chọn khác. Còn về cái sau...cái sau là cần dùng cho trận chiến mà họ sẽ phải có với Tìm Kiếm Đầu Tiên, nên cậu phải giữ nó bằng mọi giá.
...Cũng không phải nói là cậu đã không chuẩn bị gi khác để khiến vòng cuối này là đặc biệt.
Khi họ đứng trước con bước quái vật kia, họ bỏ qua công việc thường có là biến những cái chân của nó thành giáo. Thay vì vậy, Cassie kéo Jet và Nephis sang một bên để dạy họ chi tiết về Khủng Bố Hang Động.
Trong lúc đó, Sunny thở dài và ngồi xuống trên một đoạn xương nhô ra khỏi mặt đất.
Lần này, có quá nhiều thứ mà tổ đội phải làm chỉ trong một vòng. Đó là tại sao không có lựa chọn khác mà phải tách công việc ra giữa bản thân và Cassie.
Cassie sẽ dẫn Nephis và Jet, cũng như Thánh và Quỷ, vào hang động giết con Khủng Bố kia. Rồi, họ sẽ hoàn thành vài công việc nhỏ...và tiến vào đền thờ bỏ trống kia để đi lấy chìa khóa pháp thuật.
Sunny sẽ phải đi đến phía bên kia của hòn đảo trên mặt đất, tìm đến Effie, và ghé thăm cái hồ máu kia.
Đương nhiên, không có việc nào trong số này là có thể hoàn thành đủ nhanh, cân nhắc đến hòn đảo này nguy hiểm và đầy những thứ Sinh Vật Ác Mộng khủng khiếp cỡ nào. Đó là tại sao cậu phải tạo ra một thứ đánh lạc hướng, bằng cách nào đó.
Trong lúc cậu ngồi nhìn Bướm Rỗng với biểu hiện tăm tối, Sunny triệu hồi một cây sáo làm từ xương lục bảo và lơ đãng mang nó đến gần môi. Không lâu sau đó, một giai điệu chậm rãi, buồn bã vang vọng trong sương mù.
Cassie, người mà đang giải thích những năng lực của Khủng Bố Hang Động cho Nephis và Jet, ngừng lại một giây và hơi quay người. Rồi, cô đặt Ánh Sáng Dẫn Đường lên mặt đất gần cậu và tiếp tục giải thích.
‘Mình tự hỏi bây giờ Kai đang làm gì...’
Sunny thở dài.
Liệu bạn cậu có thưởng thức việc cậu đã trở nên giỏi chơi sáo cỡ nào? Cậu ta thậm chí còn sống hay không? Hay là đã chết từ lâu? Chết...
Sunny cảm giác Xương Ca Hát trơn tru trên đầu ngón tay.
Cậu đã có được món Ký Ức này từ một lúc...sâu trong một Ác Mộng khác. Lúc ở trong Đấu Trường Đỏ đẫm máu, cậu đã có nó khi giết một quái vật mà là một bộ xương lục bảo.
Xương Ca Hát từ lúc đó đã không được dùng quá nhiều. Ngoài việc dùng nó để tạo ra khu vực im lặng vài lần nhờ pháp thuật [Yên Lặng], thì Sunny chủ yếu chỉ dùng nó cho vui mà thôi, chậm rãi đánh bóng kĩ năng âm nhạc của mình...chút ít ỏi mà cậu có. Dù vậy, nó vẫn là một Ký Ức rất quan trọng đối với cậu.
Pháp thuật khác của nó, [Kêu Vang], là pháp thuật đầu tiên mà cậu từng sao chép, trước tiên là cấy nó vào Chuông Bạc, rồi sau đó là Đá Bình Thường – thứ mà sau đó đã trở thành Đá Siêu Thường. Nên, Xương Ca Hát đại diện cho một cột mốc vĩ đại trong quá trình phát triển của một nhà pháp sư của cậu.
Nhưng mà cây sáo còn sở hữu một pháp thuật thứ ba. Thứ mà cậu chưa từng dùng...
[Bản Nhạc Ngôi Mộ].
Pháp thuật đó cho phép chủ nhân của Xương Ca Hát khiến người chết trỗi dậy, với điều kiện cậu thật sự biết cách chơi nó.
‘Bắt đầu thôi...’
Nephis đã lấy lại đủ tinh túy để dùng Kĩ Năng Ngủ Say của mình với Jet. Nhận lấy một tia lửa trắng từ cô, Sunny hít sâu...
Và cho một dòng lũ tinh túy tràn vào cây sáo lục bảo trong lúc những ngón tay khiêu vũ trên bề mặt nó. Giai điệu mà cậu chơi đột nhiên trở nên hung hăng và giận dữ.
Trong giây kế tiếp...
Mộ xương cựa quậy.
Ngồi trên mảnh vỡ của một khúc xương cổ đại, Sunny thổi vào cây sáo xương. Mồ hôi lạnh lăn xuống gương mặt cậu.
Xung quanh cậu, những hài cốt to đùng của đám kinh dị không nói nổi đang nhúc nhích và cựa quậy, dần sống dậy...hoặc ít nhất là một thứ tương tự sự sống. Jet nhìn cảnh tượng ghê rợn kia với biểu hiện kì lạ trên mặt.
‘Mình thật sự...thật sự hi vọng nó có hiệu quả...’
[Bản Nhạc Ngôi Mộ] có thể nâng lên người chết, nhưng mà Sunny chưa từng tìm thấy lúc hữu dụng để dùng nó đến thời điểm hiện tại. Đúng, đã mất cậu một thời gian dài để dạy bản thân cách chơi sáo đủ hay để tạo ra một giai điệu rõ ràng...nhưng đó không phải vấn đề. Thật ra thì, cậu đã đủ giỏi để kích hoát pháp thuật này từ một lúc rồi.
Vấn đề là một khi kẻ chết sống dậy, chúng sẽ không do cậu điều khiển. Trái lại, những cái xác được tái sinh sẽ đầy sát ý, độc ác, và hoàn toàn ngoài kiểm soát. Cách duy nhất để điều khiển chúng...là bằng cách chơi một giai điệu khác.
Và giai điệu đó, Sunny đã không thể nắm giữ nó trước khi bị kẹt trong vòng lặp. Kể cả sau khi thí nghiệm với nó trên Đảo Aletheia, cậu cũng không hoàn toàn tự tin là bản thân sẽ có thể mê hoặc những cái xác giết chóc kia.
...Nhưng mà, không có gì khiến cậu thấy động lực hơn xác của một bầy thủy quái khổng lồ.
‘Nếu không thành công, thì bản thân mình cũng rất có thể trở thành một trong những cái xác đó...’
Trong lúc những ngón tay của cậu bắt đầu run rẩy, Sunny tiếp tục chơi một giai điệu giận dữ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chương