Chương 1467: Cứ Như Vậy

Những thành viên tổ đội im lặng trong vài giây dài, nhìn chăm chú tảng đá đen kia với những biểu hiện phức tạp. Có lẽ với đa số người ở đây, việc vừa xảy ra trong căn phòng tròn nhỏ này là không có quá nhiều ý nghĩa...nhưng mà với Sunny và Cassie thì có. Đặc biệt là với cậu.

Thở ra một hơi run rẩy, Sunny đột nhiên cảm giác chân mình muốn khuỵu xuống. Lùi lại một bước, cậu hỏi lung lay và ngồi xuống trên bậc thang đầu tiên của cầu thang hẹp. Mắt cậu vẫn dán vào tảng đá đen vừa rơi xuống, nhưng mà ánh mắt thì đã trở nên xa xăm.

Cassie dựa vào Ánh Sáng Dẫn Đường, gương mặt cô bất động.

Nephis, Jet, và Effie im lặng quan sát họ.

Sau một lúc, nữ thợ săn cuối cùng lên tiếng:

“Vậy...xong rồi? Cứ như vậy thôi?”

Sunny ngước lên nhìn cô, chật vật với câu trả lời.

‘Cứ như vậy thôi?’

Cô nói nghe như dễ lắm ấy. Ừ thì, đương nhiên rồi...cô chỉ vừa mới biết về sự tồn tại của vòng lặp vào sáng nay, và chưa đến hoàng hôn thì nó đã không còn nữa.

Với cậu thì...

Những kí ức về vô số cái chết khủng khiếp mà cậu đã trải nghiệm và chứng kiến chứng kiến trên Đảo Aletheia tràn vào tâm trí Sunny. Lần đầu tiên bị tàn nhẫn kết liễu bởi Tàn Sát Bất Tử...nỗi tuyệt vọng khi nhìn bàn tay khổng lồ của Quái Thú Cắn Nuốt hạ xuống từ sương mù...và nhiều hơn nữa, rất nhiều hơn nữa.

Toàn bộ đã ở sau cậu, nhưng không phải biến mất. Sunny ước bản thân có thể quên đi toàn bộ sự tra tấn đó, cũng như cách cậu đã quên gần hết những Ác Mộng về Vương Quốc của Hi Vọng. Nhưng cậu không thể. Những kí ức đó sẽ ám ảnh cậu mãi mãi.

‘Chúng có thể xếp hàng mà chờ đến lượt đi.’

Có cả một bảo tàng trưng bày những đau lòng và kinh dị trong trí nhớ của cậu rồi. Thêm vài cơn ác mộng nữa có là gì chứ? Cậu thở dài, rồi gật đầu.

“Đúng vậy...vòng lặp đã bị phá hủy. Tôi có thể cảm giác được.”

Effie ngập ngừng một giây.

“Ờ...vậy thì tốt. Bây giờ kế hoạch là gì?”

Ngay khi cô nói những lời đó, Sunny cảm giác có gì đó di chuyển trong linh hồn cậu, và một dòng lũ tinh túy tràn vào những tâm của cậu. Đâu đó bên ngoài hòn đảo, bảy mặt trời đã lặn xuống Dòng Sông Vĩ Đại...đã là hoàng hôn.

Cậu hơi thư giãn.

Vòng lặp đã bị phá hủy, đó là vô cùng nhẹ nhõm. Tuy nhiên, đó cũng có nghĩa là tương lại một lần nữa lại là không biết được và không đoán nổi – Sunny cảm giác bình tĩnh hơn nhiều khi lượng dự trữ tinh túy của cậu đang nhanh chóng khôi phục.

Cassie giữ im lặng, nên cậu tự mình trả lời Effie:

“Như tôi đã nói trước đó. Chúng ta sẽ núp trong tòa tháp này và chờ đợi những hậu quả ngay tức thì từ hành động chúng ta trôi qua. Trong vài ngày đên, Đảo Aletheia sẽ trở thành một bãi chiến trường... Tàn Sát Bất Tử và Quái Thú Cắn Nuốt sẽ cuồng sát.”

Cậu ngừng một giây, rồi lắc đầu.

“Hay nói đúng hơn, cơn cuồng sát của chúng sẽ tiếp tục, không bị gián đoạn. Chúng sẽ xóa sổ phần lớn những Sinh Vật Ác Mộng trên đảo, hoặc là sẽ bị chúng xóa sổ. Dù sao đi nữa, chúng ta phải đảm bảo những phiên bản Ô Uế này của cô và Jet không bao giờ quay trở lại được Dòng Sông Vĩ Đại.”

Sunny đã chiến đấu với âm hồn sương mù và nữ khổng lồ hoang dại kia nhiều lần. Cậu chết khi chiến đấu một mình...nhìn đồng đội mình chết trước khi bị giết khi chiến đấu cạnh họ. Những Tại Ương đơn giản là quá đáng sợ để họ có thể đánh bại.

Nhưng mà đó là bên trong vòng lặp. Giờ khi vòng lặp đã bị phá vỡ, Khiếm Khuyết của những Thánh Ô Uế cuối cùng có thể bị lợi dụng. Cơn đói của Quái Thú Cắn Nuốt và nhu cầu giết chóc của Tàn Sát Bất Tử sẽ là thứ dẫn đến hồi kết của chúng...

Lý thuyết là vậy.

Thực tiễn thì, sẽ không dễ để tận dụng những Khiếm Khuyết đó. Đặc biệt là Quái Thú Cắn Nuốt, cô ta sẽ có rất nhiều thứ để ăn. Tàn Sát Bất Tử cũng sẽ có nhiều thứ để giết, nhưng mà cô ta thì có thể sẽ phải dùng rất nhiều tinh túy trong quá trình đó.

Nhưng mà đó là vấn đề cho một ngày khác.

Hiện tại, Sunny muốn nghỉ ngơi.

Lần cuối cậu ngủ là lúc nào chứ? Cậu thậm chí không nhớ nổi...và đó không phải dấu hiệu tốt.

‘Một đầu óc mệt mỏi sẽ phạm sai lầm.’

Cậu không hề nghi ngờ là bản thân đã mắc phải nhiều sai lầm rồi. May mắn là, không có thứ nào là đủ nghiêm trọng để khiến họ phải chết – hiện tại là vậy. Cassie cũng phải kiệt sức không kém gì cậu.

Nói chung, hai người họ đã làm tốt đến phi thường, khi cân nhắc đến tình hình này.

Sunny hít một hơi sâu, rồi đứng lên và nhìn quanh căn phòng tròn lần cuối.

“Hiện tại thì, hãy quay lại tầng một của tháp. Chúng ta sẽ ở lại đó vài ngày, thậm chí có thể là vài tuần. Nếu không gì khác, thì ít nhất nên dọn dẹp nó một chút.”

Họ trở lại trên mặt đất, nơi máu, đá vụn, và những cái xác ghê gớm của đám thủ hạ của Bạo Chúa Vĩ Đại nằm la liệt trên sàn. Bản thân con Bạo Chúa thì vẫn đang treo từ trần nhà tan vỡ, những vết thương khủng khiếp mà Vua Rắn đã gây ra trong quá khứ xa xôi vẫn mới như thể chỉ vừa được gây ra vài tiếng trước.

Effie nhìn chăm chú cái xác khủng khiếp kia với sự dè chừng.

“Nhưng mà thứ kia là gì vậy?”

Sunny liếc nhìn cô, rồi nặn ra một nụ cười.

“Còn gì nữa? Đó là thức ăn của cô trong tương lai sắp tới.”

Nữ thợ săn tái đi rõ ràng.

“Hả? Đợi đã...cậu không nghiêm túc, phải không vậy?”

Cậu nhún vai bất lực.

“Tại sao lại không nghiêm túc? Cô không phải ghen tị Nephis và tôi được ăn tiệc bằng thịt một Quái Vật Vĩ Đại hay sao? Ừ thì, đây là Bạo Chúa Vĩ Đại đàng hoàng đó nhé! Không cần cảm ơn tôi...”

Effie choáng đến mức cô thật sự nói vấp:

“N-nhưng...nhưng..đợi đã, tôi ghen tị bao giờ chứ...”

Jet vỗ vai cô và nhếch mép cười.

“Bon appétit.”

Sau đó, năm người họ bắt đầu dọn dẹp tầng một của Tháp Aletheia. Sunny đặt vài cái bóng đứng canh gác, biết rằng nơi này không còn an toàn như trước kia. Vẫn không thể nào vượt qua cây cầu, nhưng mà dòng chảy thời gian vặn vẹo mà đã bảo vệ cái hào bây giờ đã không còn nữa.

Theo lý thuyết thì, bất cứ Sinh Vật Ác Mộng nào đều có thể đến được tháp với chút cố gắng. Vào được bên trong là vấn đề hoàn toàn khác, nhưng mà an toàn tốt hơn phải hối tiếc.

Họ dọn dẹp đống đá vụn, thiêu đốt xác của đám thủ hạ con Bạo Chúa, và rửa sạch máu khỏi sàn đá. Bên trong Tháp Aletheia đã không trở nên ấm cúng và dễ nhìn sau đó, nhưng mà nó đã tốt ơn nhiều nơi mà những thành viên tổ đội từng ở trong quá khứ.

Jet và Effie, người mà đã không có đêm nào trên đất liền cứng cáp kể từ khi tiến vào Ác Mộng, là đặc biệt vui vẻ vì nơi trú ẩn bằng đá này.

Một lần hiếm có, mọi thứ có vẻ đang tốt hơn đối với tổ đội.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện