Chỉ chốc lát , Xảo Nhi nhờ hai ngươi bưng đồ ăn về phòng, cùng Lãnh Sương Hàn ăn, bất quá hai người cũng không nói gì, Lãnh Sương Hàn là không biết nói cái gì, Xảo Nhi là cái gì cũng không muốn biết, chỉ biết nam nhân này đã là của nàng là tốt rồi ( không ai giành anh Hàn với chị đâu có em là giành anh Lâm thôi )
Sau bữa tối, Xảo Nhi chăm sóc hắn nghỉ ngơi thật tốt, còn mình thì ra khỏi phòng hắn, Lãnh Sương Hàn cũng không biết vì sao, có lời nói của Xảo Nhi trong lòng hắn thực yên ổn, hy vọng vết thương của chính mình mau chóng lành lại
Xảo Nhi mở cửa phòng của Quân Vô Nhai, Hoa Phiêu Linh, Chân Thủy Kiệt đều ở đó, mà Đông Phương Ngọc cùng Lâm Vô Du vừa dùng cơm xong cũng đến xem
"Xảo Nhi , đã ăn cơm chưa?" Lâm Vô Du thấy nàng đến, lập tức cười hỏi, giống như chưa có chuyện gì xảy ra
"Ân , đã ăn" Khóe mắt Xảo Nhi liếc về hắn một cái, nhìn Châu Thủy Kiệt nói : " Ngươi tự do?"
Châu Thủy Kiệt nhíu mi, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, tâm tình phức tạp, nữ nhân này rốt cuộc là ai
"Không có, chính là chờ Vương đại nhân trở về, ta liền đi theo hắn" Châu Thủy Kiệt thản nhiên nói
" Ha ha, đều không phải giống nhau sao, bất quá, ta cũng biết kì thật là ngươi báo ân, bắt ngươi là bất đắc dĩ, ta xem trọng nghĩa khí của ngươi nên bọn họ bao che ngươi ta cũng không có ý kiến gì, chính là chuyện thần y như trước phải tra, đại nhân, ngươi nói phải không?"
"Xảo Nhi nói không sai, bất quá nếu hắn làm chứng thì vụ án sẽ dễ tra hơn" Lâm Vô Du nhìn về phía nàng
"Đánh chết hắn cũng không làm chứng, ngươi nói đúng không?" Xảo Nhi lại nhìn về phía Chân Thủy Kiệt
"Không sai!" Chân Thủy Kiệt khẳng định nói
Lâm Vô Du nhìn Xảo Nhi lắc đầu thở dài
"Đại nhân, ngươi đừng lắc đầu, ngươi chỉ là quan cửu phẩm, nên yên tĩnh mà an ổn sống qua ngày, chờ một ngày ngươi thăng quan, lời của ngươi sẽ không ai dám cãi" Xảo Nhi buồn cười nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du hiện lên vẻ bất đắc dĩ
" Đại nhân không cầu thăng quan phát tài, chỉ muốn đem những người xấu phạm pháp ra trừng trị mà thôi, nhưng nay có chút vô lực"
"Gấp cái gì! Ngươi còn trẻ! Quan trọng là thời gian mà thôi" Xảo Nhi cho hắn lời tin tưởng
Hai tròng mắt Lâm Vô Du đột nhiên sáng ngời nói : " Nếu Xảo Nhi luôn luôn ở bên cạnh đại nhân, ngày nào đó có lẽ đại nhân thực sự thăng quan phát tài , bằng không chỉ như trứng chọi đá " Lâm Vô Du lộ ra nụ cười khổ cùng ủy khuất với Xảo Nhi ( anh thật là dễ thương + xảo trá nha cơ mà ta thích, hắc hắc )
Khuôn mặt Xảo Nhi lập tức mếu máo, người này lại nữa rồi, quay đầu xen Quân Vô Nhai ở trên giừơng, thấy hắn tức giận trừng mắt nhìn nàng ( anh này giống oán phu ghê ) , nàng cũng không nói gì, không khí trong phòng lập tức căng thẳng
" Xảo Nhi, sắc trời đã muộn, ngươi nên trở về nghỉ ngơi, Vương gia bọn họ cũng muốn nghỉ ngơi" Lâm Vô Du thấy mọi người xấu hổ không biết nói gì, đành phải hướng Xảo Nhi nói chuyện
"Ngươi trở về đi, ta không quay về ngủ" Xảo Nhi hạ quyết tâm không đi về cùng Lâm Vô Du
"A, vậy ngươi ngủ làm sao?" Lâm Vô Du nóng nảy hỏi
"Ta có việc muốn làm, ngươi đừng quản ta" Xảo Nhi sẵng giọng nhìn hắn một cái, nàng chán ghét hắn dong dài, đứng dậy mở cửa phòng đi ra ngoài, Lâm Vô Du lập tức cáo từ một tiếng với Vương gia , rồi đuổi theo Xảo Nhi
"Lâm đại nhân tựa hồ đối với Xảo Nhi thực khẩn trương" Hoa Phiêu Linh nhíu mày nói ( không khẩn trương sao được hả anh , mốt anh cũng vậy thôi à =] )
" Này còn phải nói , có nữ nhân này, nha môn không sợ bị trộm cướp" Quân Vô Nhai khinh bỉ
"Không, ta nói Lâm đại nhân giống như là thực thích Xảo Nhi "
" Quả thật" Đông Phương Ngọc khẳng định đáp
"Hả? Đông Phương biết?" Vương gia kinh ngạc nói
Đông Phương Ngọc đem đối thoại lúc trước cùng Lâm Vô Du nói ra , tuấn mi của Hoa Phiêu Linh nhăn chặt, cuối cùng nhìn nhìn Quân Vô Nhai, xem ra muốn chiêu mộ Xảo Nhi trơi về là một vấn đề khó khăn
"Bất quá, Xảo Nhi đối với Lâm Vô Du hẳn là không có cảm tình gì" Đông Phương Ngọc nói tiếp
" Tại sao lại nói vậy?" con ngươi của Hoa Phiêu Linh lập lòe ánh sáng
"Xảo Nhi chỉ nói Lâm đại nhân là bạn giừơng của nàng, nàng vĩnh viễn sẽ không yêu ai" tuấn mi Đông Phương Ngọc rối rắm cùng một chỗ
"Nữ nhân này thật hết thuốc chữa" Quân Vô Nhai lập tức lạnh lùng châm chọc
Con ngươi xinh đẹp của Hoa Phiêu Linh hạ xuống , giống như lo lắng cái gì
Sau bữa tối, Xảo Nhi chăm sóc hắn nghỉ ngơi thật tốt, còn mình thì ra khỏi phòng hắn, Lãnh Sương Hàn cũng không biết vì sao, có lời nói của Xảo Nhi trong lòng hắn thực yên ổn, hy vọng vết thương của chính mình mau chóng lành lại
Xảo Nhi mở cửa phòng của Quân Vô Nhai, Hoa Phiêu Linh, Chân Thủy Kiệt đều ở đó, mà Đông Phương Ngọc cùng Lâm Vô Du vừa dùng cơm xong cũng đến xem
"Xảo Nhi , đã ăn cơm chưa?" Lâm Vô Du thấy nàng đến, lập tức cười hỏi, giống như chưa có chuyện gì xảy ra
"Ân , đã ăn" Khóe mắt Xảo Nhi liếc về hắn một cái, nhìn Châu Thủy Kiệt nói : " Ngươi tự do?"
Châu Thủy Kiệt nhíu mi, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, tâm tình phức tạp, nữ nhân này rốt cuộc là ai
"Không có, chính là chờ Vương đại nhân trở về, ta liền đi theo hắn" Châu Thủy Kiệt thản nhiên nói
" Ha ha, đều không phải giống nhau sao, bất quá, ta cũng biết kì thật là ngươi báo ân, bắt ngươi là bất đắc dĩ, ta xem trọng nghĩa khí của ngươi nên bọn họ bao che ngươi ta cũng không có ý kiến gì, chính là chuyện thần y như trước phải tra, đại nhân, ngươi nói phải không?"
"Xảo Nhi nói không sai, bất quá nếu hắn làm chứng thì vụ án sẽ dễ tra hơn" Lâm Vô Du nhìn về phía nàng
"Đánh chết hắn cũng không làm chứng, ngươi nói đúng không?" Xảo Nhi lại nhìn về phía Chân Thủy Kiệt
"Không sai!" Chân Thủy Kiệt khẳng định nói
Lâm Vô Du nhìn Xảo Nhi lắc đầu thở dài
"Đại nhân, ngươi đừng lắc đầu, ngươi chỉ là quan cửu phẩm, nên yên tĩnh mà an ổn sống qua ngày, chờ một ngày ngươi thăng quan, lời của ngươi sẽ không ai dám cãi" Xảo Nhi buồn cười nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du hiện lên vẻ bất đắc dĩ
" Đại nhân không cầu thăng quan phát tài, chỉ muốn đem những người xấu phạm pháp ra trừng trị mà thôi, nhưng nay có chút vô lực"
"Gấp cái gì! Ngươi còn trẻ! Quan trọng là thời gian mà thôi" Xảo Nhi cho hắn lời tin tưởng
Hai tròng mắt Lâm Vô Du đột nhiên sáng ngời nói : " Nếu Xảo Nhi luôn luôn ở bên cạnh đại nhân, ngày nào đó có lẽ đại nhân thực sự thăng quan phát tài , bằng không chỉ như trứng chọi đá " Lâm Vô Du lộ ra nụ cười khổ cùng ủy khuất với Xảo Nhi ( anh thật là dễ thương + xảo trá nha cơ mà ta thích, hắc hắc )
Khuôn mặt Xảo Nhi lập tức mếu máo, người này lại nữa rồi, quay đầu xen Quân Vô Nhai ở trên giừơng, thấy hắn tức giận trừng mắt nhìn nàng ( anh này giống oán phu ghê ) , nàng cũng không nói gì, không khí trong phòng lập tức căng thẳng
" Xảo Nhi, sắc trời đã muộn, ngươi nên trở về nghỉ ngơi, Vương gia bọn họ cũng muốn nghỉ ngơi" Lâm Vô Du thấy mọi người xấu hổ không biết nói gì, đành phải hướng Xảo Nhi nói chuyện
"Ngươi trở về đi, ta không quay về ngủ" Xảo Nhi hạ quyết tâm không đi về cùng Lâm Vô Du
"A, vậy ngươi ngủ làm sao?" Lâm Vô Du nóng nảy hỏi
"Ta có việc muốn làm, ngươi đừng quản ta" Xảo Nhi sẵng giọng nhìn hắn một cái, nàng chán ghét hắn dong dài, đứng dậy mở cửa phòng đi ra ngoài, Lâm Vô Du lập tức cáo từ một tiếng với Vương gia , rồi đuổi theo Xảo Nhi
"Lâm đại nhân tựa hồ đối với Xảo Nhi thực khẩn trương" Hoa Phiêu Linh nhíu mày nói ( không khẩn trương sao được hả anh , mốt anh cũng vậy thôi à =] )
" Này còn phải nói , có nữ nhân này, nha môn không sợ bị trộm cướp" Quân Vô Nhai khinh bỉ
"Không, ta nói Lâm đại nhân giống như là thực thích Xảo Nhi "
" Quả thật" Đông Phương Ngọc khẳng định đáp
"Hả? Đông Phương biết?" Vương gia kinh ngạc nói
Đông Phương Ngọc đem đối thoại lúc trước cùng Lâm Vô Du nói ra , tuấn mi của Hoa Phiêu Linh nhăn chặt, cuối cùng nhìn nhìn Quân Vô Nhai, xem ra muốn chiêu mộ Xảo Nhi trơi về là một vấn đề khó khăn
"Bất quá, Xảo Nhi đối với Lâm Vô Du hẳn là không có cảm tình gì" Đông Phương Ngọc nói tiếp
" Tại sao lại nói vậy?" con ngươi của Hoa Phiêu Linh lập lòe ánh sáng
"Xảo Nhi chỉ nói Lâm đại nhân là bạn giừơng của nàng, nàng vĩnh viễn sẽ không yêu ai" tuấn mi Đông Phương Ngọc rối rắm cùng một chỗ
"Nữ nhân này thật hết thuốc chữa" Quân Vô Nhai lập tức lạnh lùng châm chọc
Con ngươi xinh đẹp của Hoa Phiêu Linh hạ xuống , giống như lo lắng cái gì
Danh sách chương