Bước chân Xảo Nhi dừng lại,không có xoay người, căn bản nàng không nghĩ đến nam nhân này dám mắng nàng,kì thật nàng có thể trực tiếp giết hắn, lề mề không phải là tính cách của nàng,bất quá hắn cùng mình có chỗ giống nhau,nàng không hy vọng cùng hắn biến thành kẻ thù,nếu là hắn ngoan ngoãn ,nàng thật hy vọng có nam nhân giống mình ở bên cạnh nàng,cũng có thể giúp nàng làm việc,nhất cử lưỡng tiện ( ý là 1 công đôi việc ) ,về phần cá tính của hắn,chậm rãi dạy dỗ là được rồi

Lãnh Sương Hàn sắc mặt đỏ hồng,ngực phập phồng,nhìn Xảo Nhi nhỏ nhắn nhưng lại có áp lực vô hình,mãnh liệt hít vào một hơi cà lăm nói: " Ta ,ta ,ta nguyện ý " . Nói xong đã xấu hổ cúi thấp đầu, không dám nhìn phản ứng của Xảo Nhi

Hắn đương nhiên không cần nhìn,bởi vì lập tức cả người hắn đã bị Xảo Nhi áp đảo ở trên giừơng , cái miệng nhỏ nhắn kia như sấm bạo bàn ( chị quá mãnh liệt đi =] câu này ta bó tay,m.n giúp ta với) mãnh liệt che lại môi bạc của hắn

"Ngô,ngô..." Lãnh Sương Hàn bị nàng dọa,bất quá ở sâu trong nội tâm cũng có chút tư vị quái dị , có ngượng ngùng có ngọt ngào cũng có bắt buộc cùng bất đắc dĩ

Ngoài miệng bị xâm chiếm ,tay nhỏ bé cũng bắt đầu ở trên người hắn sờ soạng, Xảo nhi tựa như sắc lang , bất quá chờ khi nàng đụng đến vết thương còn chưa băng bó xong , lập tức ngừng lại động tác ,ngoài miệng còn vương lại sợi chỉ bạc dài,ái muội vô cùng.

"Ta giúp ngươi băng bó" Xảo Nhi buông hắn ra,dùng ống tay áo thô lỗ lau cái miệng nhỏ nhắn còn dính nước miếng,đem Lãnh Sương Hàn cả người kéo đến

Lãnh Sương Hàn cả người đều là màu đỏ,nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh của Xảo Nhi ,thật không biết nàng nghĩ như thế nào,chẳng lẽ đây là biểu hiện nàng cao hứng?

Lưu loát băng bó xong, Xảo Nhi bắt đầu cởi quần áo của hắn,Lãnh Sương Hàn sợ tới mức lập tức hướng góc giừơng trốn ( ta thấy khúc này anh Hàn giống tiểu bạch thỏ ghê

"Làm gì!Không phải là người của ta sao?Ngươi hiện tại bị thương,ta sẽ không chạm vào ngươi, bất quá ngươi phải thay quần áo " Xảo Nhi buồn cười nhìn bộ dáng hoảng sợ của hắn

Lãnh Sương Hàn nhẹ nhàng thở ra, hù chết hắn,tuy rằng hắn đáp ứng nàng , nhưng một chút chuẩn bị cũng không có

"Ha ha,sợ tới mức mặt mũi trắng bệch,ngươi còn là nam nhân sao?" Xảo Nhi véo véo cằm của hắn

"Ở trước mặt ngươi,còn là nam nhân sao?"Lãnh Sương Hàn buồn bực nói

"Ha ha ha" Xảo Nhi cười vui vẻ

"Ta đối tốt với nam nhân lắm,vì thế làm nam nhân của ta,ngươi hẳn phải cao hứng mới đúng,ngươi không phải muốn học võ sao?" Xảo Nhi mắt phượng loan loan @@ ,nhìn khuôn mặt vô cùng nam tính của hắn thực vừa lòng

"Xảo Nhi nguyện ý dạy ta?Ta bái ngươi làm sư phụ" Lãnh Sương Hàn rốt cuộc cao hứng nở nụ cười,vội vàng nghĩ quỳ xuống để bái Xảo Nhi

"Đừng bái,cái cúi đầu này lại biến thành thầy trò trên giừơng,cũng không dễ nghe,về sau ngươi nghe lời là được,gọi ta đại tiểu thư đi,ta thích nghe tên này,uy phong"Xảo Nhi sờ sờ cằm ,con người luôn có lòng ham hư vinh,nàng rất thích lúc còn là Lưu Mai,huynh đệ kêu nàng "Mai tỷ"

"Được ,đại tiểu thư" Lãnh Sương Hàn không ngại,hắn vốn muốn gọi nàng là sư phụ

"Ngoan! Lễ gặp mặt,hắc hắc" Xảo Nhi đem đầu hắn lại gần,hôn một cái làm cho Lãnh Sương Hàn đầu đầy hắc tuyến

"Nhớ kỹ,lần sau không cho phép mắng ta,bằng không ta đối với ngươi không khách khí , nhất định trừng phạt ngươi vô cùng nghiêm khắc,hiểu không?" Xảo Nhi bắt đầu kế hoạch tẩy não

"Đệ tử tuân mệnh" Lãnh Sương Hàn ôm quyền

Khóe miệng Xảo Nhi run rẩy nói:"Đừng đệ tử,khó nghe chết,ngươi chính là ngươi,ta gọi ngươi là Hàn"Xảo nhi liếc mắt xem thường " Ta hiện tại đi giúp ngươi làm cơm, đừng nói ta đối với ngươi không tốt" Xảo Nhi trừng ánh mắt với hắn rồi đi ra ngoài

Lãnh Sương Hàn nhìn cửa ,trong lòng không hề bình tĩnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện