Ngày hôm sau, Lâm Vô Du tỉnh lại, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, thật sự đủ mất mặt

- Xảo Nhi , ta, ta muốn học võ

Lâm Vô Du đứng dậy bắt lấy tay Xảo Nhi kiên định nói

- Được

Xảo Nhi thống khoái đáp ứng, ngược lại làm cho Lâm Vô Du sửng sốt

- Thân thể ngươi quá yếu, học võ phòng thân cũng tốt

Xảo Nhi cho rằng là như vậy

- Trước học nội công tâm pháp, có thể điều khí, giải trừ mệt nhọc

Xảo Nhi lập tức giải thích cho hắn nghe, sẽ giúp hắn điều hòa khí, giống như từng dạy cho Cổ Thần Nhi

Lâm Vô Du không hiểu về kinh mạch, nhưng hắn cũng không ngu ngốc, đến trưa rốt cuộc học được nội công cơ bản, hắn cao hứng nhìn Xảo Nhi

- Làm việc, Vương đại nhân còn chờ người xử vụ án của Vân nương

Xảo Nhi lườm hắn một cái

- Đươc

Tinh thần Lâm Vô Du rất tốt, uy phong đứng lên, lập tức thay quan phục mới, thăng đường

Xảo Nhi cũng không ở lại đợi, mà là ra ngoài hậu táng nha dịch, cũng biết Vương gia vì chuyện của nha môn mà điều thêm người đến

Chiều tối, Xảo Nhi ở trong phòng của Lâm Vô Du, thay quần áo vải thô bình thường, tóc làm kiểu nha hoàn, đi tới " Tế thế đường" cách đó không xa đợi Tử Nguyệt Nhi đến, buổi chiều thẩm vấn vụ án của Thần y đương nhiên lại không giải quyết được gì, Vương đại nhân cùng Lâm Vô Du tranh chấp kịch liệt, cuối cùng bất đắc dĩ ở thế hòa, Vương đại nhân cho Lâm Vô Du thời gian ba ngày, nếu không phá được vụ án, sẽ chuyển giao cho nha môn kinh thành, kết quả kia có thể nghĩ được, Thần ý nhất định được thả, Vân nương ngược lại bị vu hãm ngồi tù, cho nên Lâm Vô Du cũng rất vội

Một khắc ( 15 phút) sau, Tử Nguyệt Nhi được Lưu Toàn dẫn xuống dưới, Xảo Nhi thấy nàng hôm nay không có ăn mặc xinh đẹp động lòng người như hôm qua, mà là giản dị sạch sẽ, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp cho dù không son phấn, cũng rất hấp dẫn nam nhân, đúng là phù hợp để Lâm Vô du giao phó chuyện này, bởi vì Vân nương cũng chỉ là người mỹ mạo (ý là diện mạo đẹp, ta để nguyên văn cho hay :)2 )

- Xảo Nhi cô nương

Sắc mặt Tử Nguyệt Nhi không được tốt lắm

- Ta đã ăn cá

- Rất khó chịu sao?

Xảo Nhi nhíu mi, khẳng định chính mình ăn không vô cái kia, biết rõ là xấu, như thế mà nàng có thể nuốt xuống?

- Bắt đầu không thoải mái, bụng đau quá, cảm giác cũng ghê tởm

Người Tử Nguyệt Nhi bắt đầu ra mồ hôi lạnh

-Ân, nhớ kĩ, không cần nói với Thần ý ngươi ăn phải cá hư, làm cho hắn tiếp xúc với ngươi nhiều một chút

Xảo Nhi dặn dò

- Ngươi yên tâm, ta sẽ ở ngõ nhỏ bên ngoài, ngươi có việc gì liền kêu to,

đương nhiên tốt nhất là khi hắn bức ngươi, như vậy mới có thể bắt lấy hắn

- Ừ, ta biết, thật ngại, ta, ta muốn đi nhà xí

Tử Nguyệt Nhi ôm bụng đứng lên

- Vậy ngươi mau đi đi

Xảo Nhi hiểu nàng khó chịu

- Nga

Tử Nguyệt Nhi hướng nhà Thần ý chạy tới, bởi vì hoàng hôn, sắc trời cũng dần dần tối, chỉ còn vài người xem bệnh, Tử Nguyệt Nhi la to chạy vào

- Thần y, thần y, nơi này có nhà vệ sinh không?

Tử Nguyệt Nhi ôm bụng giơ chân nói ( nguyên văn nó thế =))) , lộ ra nữ tử đáng yêu, mà một vị trung niên nam tử đang bắt mạch ở cổ tay, nhìn Tử Nguyệt Nhi vọt vào, hai mắt sáng ngời , lập tức nói với đồ đệ của hắn

- Tiếu An, mau dẫn vị cô nương này đi nhà xí

- Đa tạ Thần y

Tử Nguyệt Nhi vội vàng đi theo Tiếu An chạy đến hậu viện, cũng chính là cái nhà vệ sinh lần trước Cổ Thần Nhi bị nhìn Xảo Nhi nhìn thấy ( nàng nào còn nhớ đoạn này không? =)))

Tử Nguyệt Nhi sau khi giải quyết xong, thở gấp đi vào phía trước, lúc này Thần y đều đã đem các bệnh nhân khác đuổi đi

- Cô nương là đến xem bệnh

Thần y mỉm cười nhìn Tử Nguyệt Nhi

- Đúng vậy, thần y, đã nhiều ngày mà bụng ta vẫn đau đớn, giống như vừa rồi muốn đi nhà xí, các đại phu khác đều nhìn không ra, cho nên muốn đến nơi này cho ngươi nhìn xem

Tử Nguyệt Nhi diễn trò cũng không sai
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện