- Nguyên lai như vậy, cô nương không cần nóng vội, trước để lão phu bắt mạch
Thần y cười tủm tỉm, khiến cho Tử Nguyệt Nhi kì quái nhìn hắn, nam nhân này nhìn qua không có gì sai a, sẽ không phải là Lâm đại nhân nhìn lầm đi?
Tử Nguyệt Nhi ngồi xuống, vươn tay phải, Thần y cầm lấy tay nàng , nhìn xuống, sau đó mới bắt đầu bắt mạch cho nàng
- Có phải cô nương ăn phải đồ hư gì đó không?
Thần y nhíu mày nói
- A, không có a, ăn đồ hư gì đó sẽ không phải bị cả vài ngày chứ?
Vẻ mặt Tử Nguyệt Nhi vô tội
- Ai da, bụng của ta đau quá
Nàng cũng không phải giả bộ, bụng quả thật rất đau
- Cô nương, người nằm trên đó, lão phu giúp người xem
Thần y vội vàng giúp Tử Nguyệt Nhi nằm trên chiếc giường dài màu trắng , đây là vì bệnh nhân mà chuẩn bị
- Cô nương, mời cởi quần áo của ngươi ra chút
Thần y bình tĩnh nói
Mặt Tử Nguyệt Nhi đỏ lên, nhìn nhìn Thần y, sau đó chậm rãi cởi chiếc váy xuống
Một đôi bàn tay cứng rắn hơi thô ráp sờ lên bụng của Tử Nguyệt Nhi xoa nhẹ vài cái
- Thần y, Nguyệt Nhi là có bệnh gì?
Tử Nguyệt Nhi thấy hắn sờ không ngừng, bắt đầu hoài nghi
Lúc này Thần y mới dừng tay nói
- Ta thấy bệnh trạng của cô nương là do ăn đồ hư nào đó, nhiều ngày nay cô nương đã ăn cái gì, có thể thức ăn đã bị biến chất hoặc còn chưa chín?
Thần y nghiêm trang nói
- Không có a, Nguyệt Nhi mỗi ngày đều ăn cơm, thức ăn cũng bình thường, thật là kì quái
Tử Nguyệt Nhi lộ ra thần sắc mê hoặc
- Ngươi đừng vội, như vậy đi, trước uống chút thuốc, nếu không hiệu quả, ngày mai lại đến
Thần y ôn hòa nói
- A, kia, vậy được rồi
Tử Nguyệt Nhi biểu hiện vẻ bất đắc dĩ
- Nhà cô nương ở đâu, có cần ta kêu đồ nhi đưa người trở về hay không?
Thần y vừa viết đơn thuốc, vừa hỏi
- A, không cần, không có việc gì
Tử Nguyệt Nhi liền nói
- Vậy được rồi, ngươi cầm đơn thuốc này đi
Thần y mỉm cười đưa cho nàng đơn thuốc
Tử Nguyệt Nhi đưa bạc rồi đi ra phía sau Tế thế đường, vừa định nhìn chung quanh nhìn Xảo Nhi thì lỗ tai truyền đến tiếng nói của Xảo Nhi
- Nguyệt Nhi, đừng tìm ta, Tiếu An đang đi theo ngươi, ngươi đi bốc thuốc đi
Thần y cười tủm tỉm, khiến cho Tử Nguyệt Nhi kì quái nhìn hắn, nam nhân này nhìn qua không có gì sai a, sẽ không phải là Lâm đại nhân nhìn lầm đi?
Tử Nguyệt Nhi ngồi xuống, vươn tay phải, Thần y cầm lấy tay nàng , nhìn xuống, sau đó mới bắt đầu bắt mạch cho nàng
- Có phải cô nương ăn phải đồ hư gì đó không?
Thần y nhíu mày nói
- A, không có a, ăn đồ hư gì đó sẽ không phải bị cả vài ngày chứ?
Vẻ mặt Tử Nguyệt Nhi vô tội
- Ai da, bụng của ta đau quá
Nàng cũng không phải giả bộ, bụng quả thật rất đau
- Cô nương, người nằm trên đó, lão phu giúp người xem
Thần y vội vàng giúp Tử Nguyệt Nhi nằm trên chiếc giường dài màu trắng , đây là vì bệnh nhân mà chuẩn bị
- Cô nương, mời cởi quần áo của ngươi ra chút
Thần y bình tĩnh nói
Mặt Tử Nguyệt Nhi đỏ lên, nhìn nhìn Thần y, sau đó chậm rãi cởi chiếc váy xuống
Một đôi bàn tay cứng rắn hơi thô ráp sờ lên bụng của Tử Nguyệt Nhi xoa nhẹ vài cái
- Thần y, Nguyệt Nhi là có bệnh gì?
Tử Nguyệt Nhi thấy hắn sờ không ngừng, bắt đầu hoài nghi
Lúc này Thần y mới dừng tay nói
- Ta thấy bệnh trạng của cô nương là do ăn đồ hư nào đó, nhiều ngày nay cô nương đã ăn cái gì, có thể thức ăn đã bị biến chất hoặc còn chưa chín?
Thần y nghiêm trang nói
- Không có a, Nguyệt Nhi mỗi ngày đều ăn cơm, thức ăn cũng bình thường, thật là kì quái
Tử Nguyệt Nhi lộ ra thần sắc mê hoặc
- Ngươi đừng vội, như vậy đi, trước uống chút thuốc, nếu không hiệu quả, ngày mai lại đến
Thần y ôn hòa nói
- A, kia, vậy được rồi
Tử Nguyệt Nhi biểu hiện vẻ bất đắc dĩ
- Nhà cô nương ở đâu, có cần ta kêu đồ nhi đưa người trở về hay không?
Thần y vừa viết đơn thuốc, vừa hỏi
- A, không cần, không có việc gì
Tử Nguyệt Nhi liền nói
- Vậy được rồi, ngươi cầm đơn thuốc này đi
Thần y mỉm cười đưa cho nàng đơn thuốc
Tử Nguyệt Nhi đưa bạc rồi đi ra phía sau Tế thế đường, vừa định nhìn chung quanh nhìn Xảo Nhi thì lỗ tai truyền đến tiếng nói của Xảo Nhi
- Nguyệt Nhi, đừng tìm ta, Tiếu An đang đi theo ngươi, ngươi đi bốc thuốc đi
Danh sách chương