Cổ Thần Nhi lập tức viết đơn thuốc, nha dịch vội vội vàng vàng đi lấy
thuốc. Xảo Nhi bị Cổ Thần Nhi đang đắc ý kéo đến dưới tàng cây táo trong viện.
“Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ dạy võ công cho đệ được không, Thần nhi muốn bay tới bay lui.” Cổ Thần Nhi chớp chớp, ánh mắt lóng lánh nhìn vẻ mặt âm lãnh của Xảo Nhi. Xảo Nhi thì đang muốn xem Lâm Vô Du được hắn chữa bệnh đã đỡ chưa, thật muốn một cước đá hắn bay ra ngoài viện, lại chỉ có thể nhìn mỹ nam nhưng không thể ăn khiến lửa giận trong người nàng ngày càng ngùn ngụt.
“Tiểu tử thối, ngươi đừng làm phiền ta, võ công không phải nói học sẽ học được, tuổi ngươi quá lớn, cho dù học cũng không thể học cao được!” Xảo Nhi tức giận nói.
“Xảo Nhi tỷ tỷ, tại sao tỷ lại hung dữ với Thần nhi như vậy a? Tỷ hôm qua sờ soạng bảo bối của Thần nhi, Thần nhi còn chưa tố cáo tỷ. Tỷ không phải nên đối tốt với Thần nhi sao?” Cổ Thần Nhi nhìn qua đơn thuần muốn chết, nhưng đầu óc lại rất thông minh. Thái độ hiện tại của hắn đối với Xảo Nhi so với hôm qua khác xa, nghĩ đến câu Xảo Nhi bảo không được nói cho người khác, hắn liền biết rõ mình đã nắm được nhược điểm của nàng.
Quả nhiên Xảo Nhi ngây ngẩn cả người, khẩn trương nhìn bốn phía, lại nổi giận trừng Cổ Thần Nhi nói: “Tiểu tử thối, ngươi đừng nói vớ nói vẩn, ta là phá án!”
“Phải không? Vậy đệ đi hỏi Lâm đại nhân xem phá án có cần mò bảo bối của người ta hay không nha?” Cổ Thần Nhi vừa nhấc đầu, vừa liếc xéo Xảo Nhi một cái, cất bước đi vào trong phòng.
“Tiểu tử thối, ngươi dám?” Thân ảnh của Xảo Nhi chợt lóe, kéo hắn vào trong phòng nha hoàn. Nàng không thích bị người khác uy hiếp, hơn nữa nàng phát hiện bộ dạng của tiểu tử thối này rất đơn thuần, không ngờ lại giảo hoạt như thế, thật sự là ngoài dự đoán của nàng.
“Xảo Nhi tỷ tỷ, Thần nhi không phải đứa ngốc, ngày hôm qua tỷ mò bảo bối của Thần Nhi như thế gọi phi lễ, đệ có hỏi qua mẫu thân, đệ có thể tố cáo tỷ đó nha.” Cổ Thần Nhi nhìn Xảo Nhi ra oai.
“Cái gì! Ngươi nói chuyện đó với mẫu thân?” Khóe miệng Xảo Nhi rút gân.
“Đệ chỉ ví dụ cho mẫu thân mà thôi, nhưng mà, mẫu thân nói ‘nữ quan gia khi tra án con cũng không thể mò bảo bối, bởi vì nha môn có nam nha dịch’, Xảo Nhi tỷ tỷ, xin hỏi tỷ không phải phi lễ Thần nhi thì là gì a?” Bộ dạng đó của Cổ Thần Nhi rất đáng bị ăn đòn.
“Ngươi biết rõ cái gì gọi là phi lễ sao?” Mắt phượng của Xảo Nhi nhíu lại, NND, muốn buông tha cho hắn, không ngờ hắn lại làm bộ như vậy, thế thì đừng trách nàng không khách khí.
“Xảo Nhi tỷ tỷ như thế gọi là phi lễ!” Cổ Thần Nhi rất khẳng định nói.
“Không đúng, thế gọi là món khai vị, đây mới gọi là phi lễ!” Xảo Nhi lập tức duỗi tay kéo hắn gần sát lại, miệng nhỏ thì để lên môi hồng của hắn, bàn tay nhỏ khác không có dừng lại mà hướng đến bảo bối của hắn.
“Đừng đừng…” Cổ Thần Nhi muốn đẩy Xảo Nhi ra, lại phát hiện lực tay của Xảo Nhi rất lớn, bàn tay nhỏ đặt ngang hông khiến hắn không thể động đậy, hơn nữa nàng, nàng sao lại có thể hôn mình, đây không phải là giữa vợ chồng mới có thể làm sao? Thì ra lúc ở nhà Cổ Thần Nhi thấy qua mẫu thân với cha hắn thân mật. Lúc nhỏ hắn từng hỏi qua mẫu thân hắn, Cổ phu nhân đương nhiên nói đây là chuyện vợ chồng mới có thể làm.
Xảo Nhi rất mạnh mẽ, hắn ấp úng, đầu lưỡi đã xông vào, cuồng dã càn quét thuần hương nam hài trong miệng hắn, hương vị ngọt ngào thơm tho đó khiến Xảo Nhi rất thích, càng thêm vô lo vô nghĩ mà khiêu khích Cổ Thần Nhi. Một bàn tay nhỏ khác ma sát phía trên tiểu Thần Thần của hắn, làm cho Cổ Thần Nhi không thể trốn tránh, đỏ mặt.
Cảm giác kỳ quái làm dâng lên sự hiếu kỳ của Cổ Thần Nhi nhỏ tuổi, thân thể dần dần nóng lên, cái lưỡi thơm mát mềm mại khiến hắn rất thư thái, nhịn không được mà học theo. Đầu lưỡi vụng về bắt đầu quấn lấy lưỡi của Xảo Nhi ở cùng một chỗ, hô hấp gấp gáp, hai tay theo bản năng ôm lấy Xảo Nhi.
Xảo Nhi rất vừa lòng với phản ứng của tiểu nam nhân này, cũng biết rõ lòng hiếu kỳ của tiểu nam nhân tương đối lớn. Vì để tiểu nam nhân này ngậm miệng, bàn tay nhỏ bé của nàng không hề do dự mà mò vào trong quần lót của hắn, cho hắn cảm nhận sự mỹ diệu.
“Ưm” Thân thể Cổ Thần Nhi nóng bỏng, khuôn mặt tuấn tú đỏ như máu, Xảo Nhi buông môi mỏng của hắn ra, gian tà nhìn bộ dạng ngượng ngùng của hắn, bàn tay nhỏ bé dưới thân một chút cũng không buông lỏng.
“Tỷ tỷ, không được ~ Rất, rất là khó chịu a.” Thân thể Cổ Thần Nhi cứng ngắc, không biết nên nói thế nào mới tốt.
“Khó chịu? Không thoải mái sao?” Ý cười trên khóe miệng của càng đậm.
“Ưm, Thần nhi không biết nói gì a, tỷ tỷ, chính là, chính là như vậy là không đúng, nha.” Cổ Thần Nhi nhìn Xảo Nhi đang cười tà ác, càng thêm ngượng ngùng, mỗi một động tác của Xảo Nhi đều khiến hắn thở hổn hển.
Xảo Nhi rốt cục cũng buông hắn ra, tiểu nam nhân này quả nhiên là được ông trời chiếu cố, hại nàng chỉ có thể nuốt nước miếng, vì tránh cho bản thân nhịn không được. Vẫn là không nên tiếp tục nữa, tuy rằng thực muốn hung hăng ăn hắn, có thể nghĩ đến hắn là xử nam, nên trong lòng nàng vẫn sợ hãi, sợ dùng xong vứt không được.
“Đây chính là phi lễ hiểu chưa? Nhưng ngươi rất thoải mái, cho nên chỉ có thể nói là lưỡng tình tương duyệt, không tính là phạm pháp biết chưa? Hơn nữa, ngươi nói ra ngoài, có thể sẽ bị mất mặt nha, nam nhân lớn như vậy rồi còn bị nữ nhân phi lễ, người khác nhìn vào ngươi sẽ thấy thế nào? Hơn nữa về sau cũng không lấy được nương tử.” Xảo Nhi giải thích cho Cổ Thần Nhi.
“A! Vậy, vậy Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ, tỷ vì cái gì lại muốn đối với Thần nhi như vậy? Tỷ thích Thần nhi đúng không?” Cổ Thần Nhi ngây ngốc hỏi.
Khóe miệng Xảo Nhi run run nói: “Đúng a, tỷ tỷ rất thích ngươi, ngươi là một bé ngoan.” Xảo Nhi thực muốn ói.
“Thần nhi cũng thích tỷ tỷ, vậy tỷ tỷ dạy võ công cho Thần nhi được không?” Cổ Thần Nhi ngượng ngùng nhìn Xảo Nhi liếc mắt, như vậy thực sự là muốn chết.
“Sặc, ngươi không phải thích cái gì gọi là Hân nhi muội muội sao?” Xảo Nhi buồn bực, đã nói tiểu nam nhân dường như khó chọc.
“A, là, là thích, Hân nhi rất xinh đẹp, nhưng mà hiện tại Thần nhi khá thích tỷ tỷ.” Đôi tay thon dài trắng nõn của Cổ Thần Nhi đan cùng một chỗ.
“Vì cái gì?” Xảo Nhi trợn mắt, không thể nào! Chẳng lẽ chuẩn bị…? “Bởi vì, bởi vì Thần nhi thích tỷ tỷ, tỷ tỷ vừa rồi đối với Thần nhi như thế…” Cổ Thần Nhi nói xong cúi đầu xuống, xấu hổ đến không thể nhìn Xảo Nhi tiếp.
Hai chân Xảo Nhi lảo đảo, mém ngã.
“Cái gì, Thần nhi, ha ha, kỳ thật loại việc này mẫu thân ngươi nói rất đúng, chỉ có vợ chồng mới làm, Xảo Nhi tỷ tỷ ta là dạy ngươi trước, hiện tại ngươi đã biết, cho nên tìm nương tử của người chơi đi ha.” Xảo Nhi cười rất đê tiện.
“Nhưng Thần nhi không giống như vậy a.” Cổ Thần Nhi lập tức ngẩng đầu nhìn Xảo Nhi.
“A, cái gì không?” Xảo Nhi cau mày.
“Giống, giống phụ thân đè lên người mẫu thân rồi nhích tới nhích lui như vậy, tỷ tỷ chưa dạy a.” Cổ Thần Nhi vô tội nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang hoảng sợ của Xảo Nhi, trong hai mắt lóe lên giảo hoạt và còn có hưng phấn.
“NND, tới cùng là có hiểu hay không?” Xảo Nhi nhìn bộ dạng ngây người của hắn, muốn nổi điên.
“Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ dạy võ công cho đệ được không, Thần nhi muốn bay tới bay lui.” Cổ Thần Nhi chớp chớp, ánh mắt lóng lánh nhìn vẻ mặt âm lãnh của Xảo Nhi. Xảo Nhi thì đang muốn xem Lâm Vô Du được hắn chữa bệnh đã đỡ chưa, thật muốn một cước đá hắn bay ra ngoài viện, lại chỉ có thể nhìn mỹ nam nhưng không thể ăn khiến lửa giận trong người nàng ngày càng ngùn ngụt.
“Tiểu tử thối, ngươi đừng làm phiền ta, võ công không phải nói học sẽ học được, tuổi ngươi quá lớn, cho dù học cũng không thể học cao được!” Xảo Nhi tức giận nói.
“Xảo Nhi tỷ tỷ, tại sao tỷ lại hung dữ với Thần nhi như vậy a? Tỷ hôm qua sờ soạng bảo bối của Thần nhi, Thần nhi còn chưa tố cáo tỷ. Tỷ không phải nên đối tốt với Thần nhi sao?” Cổ Thần Nhi nhìn qua đơn thuần muốn chết, nhưng đầu óc lại rất thông minh. Thái độ hiện tại của hắn đối với Xảo Nhi so với hôm qua khác xa, nghĩ đến câu Xảo Nhi bảo không được nói cho người khác, hắn liền biết rõ mình đã nắm được nhược điểm của nàng.
Quả nhiên Xảo Nhi ngây ngẩn cả người, khẩn trương nhìn bốn phía, lại nổi giận trừng Cổ Thần Nhi nói: “Tiểu tử thối, ngươi đừng nói vớ nói vẩn, ta là phá án!”
“Phải không? Vậy đệ đi hỏi Lâm đại nhân xem phá án có cần mò bảo bối của người ta hay không nha?” Cổ Thần Nhi vừa nhấc đầu, vừa liếc xéo Xảo Nhi một cái, cất bước đi vào trong phòng.
“Tiểu tử thối, ngươi dám?” Thân ảnh của Xảo Nhi chợt lóe, kéo hắn vào trong phòng nha hoàn. Nàng không thích bị người khác uy hiếp, hơn nữa nàng phát hiện bộ dạng của tiểu tử thối này rất đơn thuần, không ngờ lại giảo hoạt như thế, thật sự là ngoài dự đoán của nàng.
“Xảo Nhi tỷ tỷ, Thần nhi không phải đứa ngốc, ngày hôm qua tỷ mò bảo bối của Thần Nhi như thế gọi phi lễ, đệ có hỏi qua mẫu thân, đệ có thể tố cáo tỷ đó nha.” Cổ Thần Nhi nhìn Xảo Nhi ra oai.
“Cái gì! Ngươi nói chuyện đó với mẫu thân?” Khóe miệng Xảo Nhi rút gân.
“Đệ chỉ ví dụ cho mẫu thân mà thôi, nhưng mà, mẫu thân nói ‘nữ quan gia khi tra án con cũng không thể mò bảo bối, bởi vì nha môn có nam nha dịch’, Xảo Nhi tỷ tỷ, xin hỏi tỷ không phải phi lễ Thần nhi thì là gì a?” Bộ dạng đó của Cổ Thần Nhi rất đáng bị ăn đòn.
“Ngươi biết rõ cái gì gọi là phi lễ sao?” Mắt phượng của Xảo Nhi nhíu lại, NND, muốn buông tha cho hắn, không ngờ hắn lại làm bộ như vậy, thế thì đừng trách nàng không khách khí.
“Xảo Nhi tỷ tỷ như thế gọi là phi lễ!” Cổ Thần Nhi rất khẳng định nói.
“Không đúng, thế gọi là món khai vị, đây mới gọi là phi lễ!” Xảo Nhi lập tức duỗi tay kéo hắn gần sát lại, miệng nhỏ thì để lên môi hồng của hắn, bàn tay nhỏ khác không có dừng lại mà hướng đến bảo bối của hắn.
“Đừng đừng…” Cổ Thần Nhi muốn đẩy Xảo Nhi ra, lại phát hiện lực tay của Xảo Nhi rất lớn, bàn tay nhỏ đặt ngang hông khiến hắn không thể động đậy, hơn nữa nàng, nàng sao lại có thể hôn mình, đây không phải là giữa vợ chồng mới có thể làm sao? Thì ra lúc ở nhà Cổ Thần Nhi thấy qua mẫu thân với cha hắn thân mật. Lúc nhỏ hắn từng hỏi qua mẫu thân hắn, Cổ phu nhân đương nhiên nói đây là chuyện vợ chồng mới có thể làm.
Xảo Nhi rất mạnh mẽ, hắn ấp úng, đầu lưỡi đã xông vào, cuồng dã càn quét thuần hương nam hài trong miệng hắn, hương vị ngọt ngào thơm tho đó khiến Xảo Nhi rất thích, càng thêm vô lo vô nghĩ mà khiêu khích Cổ Thần Nhi. Một bàn tay nhỏ khác ma sát phía trên tiểu Thần Thần của hắn, làm cho Cổ Thần Nhi không thể trốn tránh, đỏ mặt.
Cảm giác kỳ quái làm dâng lên sự hiếu kỳ của Cổ Thần Nhi nhỏ tuổi, thân thể dần dần nóng lên, cái lưỡi thơm mát mềm mại khiến hắn rất thư thái, nhịn không được mà học theo. Đầu lưỡi vụng về bắt đầu quấn lấy lưỡi của Xảo Nhi ở cùng một chỗ, hô hấp gấp gáp, hai tay theo bản năng ôm lấy Xảo Nhi.
Xảo Nhi rất vừa lòng với phản ứng của tiểu nam nhân này, cũng biết rõ lòng hiếu kỳ của tiểu nam nhân tương đối lớn. Vì để tiểu nam nhân này ngậm miệng, bàn tay nhỏ bé của nàng không hề do dự mà mò vào trong quần lót của hắn, cho hắn cảm nhận sự mỹ diệu.
“Ưm” Thân thể Cổ Thần Nhi nóng bỏng, khuôn mặt tuấn tú đỏ như máu, Xảo Nhi buông môi mỏng của hắn ra, gian tà nhìn bộ dạng ngượng ngùng của hắn, bàn tay nhỏ bé dưới thân một chút cũng không buông lỏng.
“Tỷ tỷ, không được ~ Rất, rất là khó chịu a.” Thân thể Cổ Thần Nhi cứng ngắc, không biết nên nói thế nào mới tốt.
“Khó chịu? Không thoải mái sao?” Ý cười trên khóe miệng của càng đậm.
“Ưm, Thần nhi không biết nói gì a, tỷ tỷ, chính là, chính là như vậy là không đúng, nha.” Cổ Thần Nhi nhìn Xảo Nhi đang cười tà ác, càng thêm ngượng ngùng, mỗi một động tác của Xảo Nhi đều khiến hắn thở hổn hển.
Xảo Nhi rốt cục cũng buông hắn ra, tiểu nam nhân này quả nhiên là được ông trời chiếu cố, hại nàng chỉ có thể nuốt nước miếng, vì tránh cho bản thân nhịn không được. Vẫn là không nên tiếp tục nữa, tuy rằng thực muốn hung hăng ăn hắn, có thể nghĩ đến hắn là xử nam, nên trong lòng nàng vẫn sợ hãi, sợ dùng xong vứt không được.
“Đây chính là phi lễ hiểu chưa? Nhưng ngươi rất thoải mái, cho nên chỉ có thể nói là lưỡng tình tương duyệt, không tính là phạm pháp biết chưa? Hơn nữa, ngươi nói ra ngoài, có thể sẽ bị mất mặt nha, nam nhân lớn như vậy rồi còn bị nữ nhân phi lễ, người khác nhìn vào ngươi sẽ thấy thế nào? Hơn nữa về sau cũng không lấy được nương tử.” Xảo Nhi giải thích cho Cổ Thần Nhi.
“A! Vậy, vậy Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ, tỷ vì cái gì lại muốn đối với Thần nhi như vậy? Tỷ thích Thần nhi đúng không?” Cổ Thần Nhi ngây ngốc hỏi.
Khóe miệng Xảo Nhi run run nói: “Đúng a, tỷ tỷ rất thích ngươi, ngươi là một bé ngoan.” Xảo Nhi thực muốn ói.
“Thần nhi cũng thích tỷ tỷ, vậy tỷ tỷ dạy võ công cho Thần nhi được không?” Cổ Thần Nhi ngượng ngùng nhìn Xảo Nhi liếc mắt, như vậy thực sự là muốn chết.
“Sặc, ngươi không phải thích cái gì gọi là Hân nhi muội muội sao?” Xảo Nhi buồn bực, đã nói tiểu nam nhân dường như khó chọc.
“A, là, là thích, Hân nhi rất xinh đẹp, nhưng mà hiện tại Thần nhi khá thích tỷ tỷ.” Đôi tay thon dài trắng nõn của Cổ Thần Nhi đan cùng một chỗ.
“Vì cái gì?” Xảo Nhi trợn mắt, không thể nào! Chẳng lẽ chuẩn bị…? “Bởi vì, bởi vì Thần nhi thích tỷ tỷ, tỷ tỷ vừa rồi đối với Thần nhi như thế…” Cổ Thần Nhi nói xong cúi đầu xuống, xấu hổ đến không thể nhìn Xảo Nhi tiếp.
Hai chân Xảo Nhi lảo đảo, mém ngã.
“Cái gì, Thần nhi, ha ha, kỳ thật loại việc này mẫu thân ngươi nói rất đúng, chỉ có vợ chồng mới làm, Xảo Nhi tỷ tỷ ta là dạy ngươi trước, hiện tại ngươi đã biết, cho nên tìm nương tử của người chơi đi ha.” Xảo Nhi cười rất đê tiện.
“Nhưng Thần nhi không giống như vậy a.” Cổ Thần Nhi lập tức ngẩng đầu nhìn Xảo Nhi.
“A, cái gì không?” Xảo Nhi cau mày.
“Giống, giống phụ thân đè lên người mẫu thân rồi nhích tới nhích lui như vậy, tỷ tỷ chưa dạy a.” Cổ Thần Nhi vô tội nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang hoảng sợ của Xảo Nhi, trong hai mắt lóe lên giảo hoạt và còn có hưng phấn.
“NND, tới cùng là có hiểu hay không?” Xảo Nhi nhìn bộ dạng ngây người của hắn, muốn nổi điên.
Danh sách chương