“Thần nhi mặc kệ, Thần nhi muốn học, tỷ tỷ cái gì cũng không chịu dạy, vậy thì Thần nhi đi nói với Lâm đại nhân!” Cổ Thần Nhi tuyên bố sẽ ăn thua với Xảo Nhi.

Xảo Nhi nắm chặt hai đấm, NND, nàng cảm thấy tiểu nam nhân này rất có vấn đề, không ngờ lại đúng là tiểu hồ ly, đây gọi là sơ ý mất Kinh Châu.

“Thật sự muốn học sao?” Xảo Nhi gần như là nghiến răng nghiến lợi hỏi, đôi mắt phượng hẹp dài dường như có thể đem Cổ Thần Nhi lăng trì xử tử.

Cổ Thần Nhi cũng không sợ, lập tức gật đầu như giã tỏi, khát khao nhìn Xảo Nhi.

“Được! Nhưng chúng ta phải làm ba việc, ngươi làm được thì ta mới dạy cho ngươi!” Xảo Nhi cũng không tin nàng đấu không lại tiểu hồ ly này.

“Ha ha, được nha.” Cổ Thần Nhi đắc ý vênh vang, hai mắt sáng long lanh nhìn đỉnh đầu của Xảo Nhi đang bốc khói, mở ra khuôn mặt anh tuấn nõn nà, hồng hào, sáng bóng khiến Xảo Nhi muốn bóp nát.

“Việc thứ nhất, giữa dạy võ công với dạy chuyện vợ chồng, chỉ có thể chọn một!” Miệng nhỏ của Xảo Nhi cong lên ý cười gian tà, nàng biết rõ tiểu tử này nhất định chọn học võ công.

“Được, Thần nhi học võ công!” Cổ Thần Nhi quả nhiên không để Xảo Nhi thất vọng.

“Thứ hai, không được bám lấy ta, dạy ngươi võ công xong, ngươi tự đi luyện, không được xuất hiện ở trước mặt ta!”

“Tỷ tỷ, thế sao được, nếu đệ không hiểu thì phải làm sao? Hay là lúc muốn hỏi tỷ, phải đến nha môn học.” Cổ Thần Nhi phản đối.

“Cái gì! Không thể, ta dạy ngươi kiến thức cơ bản, ngươi về nhà luyện trước, luyện xong rồi lại tới tìm ta!”

“Vậy cũng được, thứ ba?”

“Thứ ba, không được đem chuyện xảy ra vừa rồi nói cho bất kỳ ai, cũng không được lại lấy chuyện này uy hiếp ta, bằng không ta sẽ không dạy võ công cho ngươi!” Xảo Nhi trừng hắn nói.

“Ừ, Thần nhi sẽ không nói, Thần nhi còn muốn lấy vợ nha.” Cổ Thần Nhi mím môi, lần nữa đáp ứng.

“Ừm, vậy được rồi, được rồi, hiện tại ra ngoài đi, chờ kết thúc vụ án của cha ngươi, ngươi lại đến học võ, đừng có nói nhiều!” Xảo Nhi cười gian, cứ như vậy, cha hắn bị định tội, chỉ sợ tiểu nam nhân này sẽ không xuất hiện trước mặt mình nữa.

“Ê! Tỷ tỷ, thế hiện tại tỷ có thể dạy trước cho Thần nhi một ít được không, Thần nhi trở về có thể luyện trước.” Cổ Thần Nhi không chịu lỗ tiếp tục nói.

Khóe miệng Xảo Nhi vừa kéo lên, bất đắc dĩ nói: “Được rồi! Dạy ngươi vận khí trước, ngồi lên giường đi! Nhớ kỹ cách ta vận hành dòng khí trong người ngươi, sau khi trở về, cứ theo đó mà luyện!”

“Ừ, được!” Cổ Thần Nhi hưng phấn lập tức trèo lên giường, Xảo Nhi cười khổ, chỉ cần dạy hắn nội công tâm pháp đơn giản trước. Cổ Thần Nhi từ nhỏ đã học y, đối với mạch tượng bên trong cơ thể người hiểu rất rõ, Xảo Nhi vận hành chân khí dọc theo kinh mạch trong cơ thể hắn vài vòng, Cổ Thần Nhi cũng đã biết điều kỳ lạ bên trong. Xảo Nhi thấy hắn hiểu được, lặng lẽ buông hắn ra, rời khỏi phòng.

Đi tới phòng của Lâm Vô Du, Lâm Vô Du đang im lặng ngủ ở trên giường, mở ra khuôn mặt nhợt nhạt gầy yếu khiến nội tâm Xảo Nhi khó chịu.

“Xảo Nhi, đại nhân vừa mới uống thuốc xong, ngươi đừng lo lắng.” Lưu đại nương vỗ vai Xảo Nhi.

“Ừ, ta đến coi thử thôi.” Xảo Nhi không muốn thấy vẻ mặt tiều tụy này, khiến lòng nàng có chút đau đớn.

Chu Vô Ý đang chỉnh lý vụ án, nha dịch đi thăm phu quân của Âu Dương Vân nương đã trở về, họ đều nói Trần Khôn quả thật bị đánh đến trọng thương, nằm trên giường, đã có nha dịch ở bên kia chăm sóc, hơn nữa cũng chứng thật người đánh hắn chính là hai đồ đệ của thần y Cổ Bằng là Tiếu Bình và Tiếu An.

Xảo Nhi đi vào trong phòng của Vân nương để nói với thị hôm nay thần y sẽ tới lấy khẩu cung, cùng đối chất, khuyên nàng đến lúc đó không được kích động.

“Xảo Nhi cô nương, ngươi tin ta sao?” Khuôn mặt của Vân nương đầy nước mắt, thể xác và tinh thần của thị đều bị tổn thương, làm cho người ta không nỡ. Nhìn khuôn mặt nhu hòa, thê mỹ của thị, Xảo Nhi biết rằng thị quả thật có thể gợi thú tính của nam nhân.

“Mặc kệ ta tin hay không, cũng không thể chứng minh cái gì, trước vương pháp chỉ có bằng chứng mới có thể chứng minh mọi việc, cũng chỉ có bằng chứng mới có khả năng trói hắn với pháp luật.” Xảo Nhi đương nhiên tin, nhưng hiện tại nàng là nha môn bộ khoái, không thể vì xúc động mà hủy hoại Lâm Vô Du. nàng có thể trực tiếp giết chết thần y, nhưng chỉ sẽ mang lại tai họa cho Lâm Vô Du, mà việc này vốn cũng không mắc mớ tới nàng, nàng khẩn trương cái rắm, cứ từ từ tra ra manh mối của mọi việc là được rồi. Nếu thật sự tìm ra chứng cớ, trị tội thần y, Lâm Vô Du có lẽ sẽ được thăng quan, đây cũng xem như mình báo đáp ơn cứu mạng của hắn.

“Vân nương hiểu, nhưng, nhưng việc này nói dễ hơn làm, ô ô” Vân nương nức nở.

“Vân nương, trước tiên ngươi phải chăm sóc thân thể tốt mới là thực, còn nữa, người xấu sớm muộn cũng sẽ lộ ra bản chất, ngươi cũng đừng nóng vội, có khả năng còn có thể giúp đại nhân phá án.” Xảo Nhi ôn tồn hiếm thấy, thật sự là nhìn Vân nương rất đáng thương, nếu thị có võ nghệ như mình, sẽ không chịu thiệt như vậy. Ông trời cũng thật ưu đãi nàng, có được võ công không ai bì kịp, chẳng lẽ là vì muốn mình trợ giúp Lâm Vô Du làm Bao Thanh Thiên sao? Xảo Nhi nghĩ đến đây khóe miệng rút gân, chẳng lẽ mình là Triển Chiêu? Xảo Nhi nhìn Vân nương một chút, sau đó đôi mi thanh tú nhíu chặt, tựa hồ bắt đầu nhớ lại.

“Vân nương, ngươi nói thần y cưỡng hiếp ngươi, vậy trước kia hắn có biểu lộ tình cảm của hắn với ngươi không, hay đại loại thế chẳng hạn?” Xảo Nhi đột nhiên nhớ đến.

Vân nương suy nghĩ sau đó lắc lắc đầu nói: “Tên súc sinh kia đối với bệnh nhân đều cười tít mắt, ta cũng không phát hiện ra cái gì. Lân đầu tiên ta và hắn gặp nhau, ánh mắt của hắn có dừng lại lâu một chút, nhưng sau đó cũng rất bình thường, không nghĩ đến lòng dạ của hắn lại thâm như vậy, ô ô.”

“Hắn vốn là danh dự rõ ràng, vợ chồng thâm tình, việc này có nói cho ai nghe, bọn họ cũng sẽ nói ngươi vu cáo hãm hại, còn có chỗ đặc biệt nào nữa không?”

Xảo Nhi thấy thị nhất thời không nghĩ ra cái gì, lắc đầu xoay người đi ra.

“Xảo Nhi cô nương, ta nghĩ ra rồi.” Vân nương đột nhiên gọi nàng lại.

“Sao?” Xảo Nhi mừng rỡ quay trở lại.

“Có mấy ngày Cổ phu nhân đi kinh thành, công tử của hắn ở nhà, Ngày đó ta đến hậu viện đi nhà xí, vừa vặn nghe thấy công tử của hắn hỏi về chuyện sinh hoạt vợ chồng của bọn hắn. Hắn gặp ta trở ra thì nhìn ta rất lâu, hơn nữa ánh mắt của hắn lại tập trung vào ngực ta.” Xảo Nhi nghe đến đó đầu hắc tuyến, đồ vô lại kia thì ra đã sớm biết chuyện sinh hoạt vợ chồng, NND, còn giả bộ làm tiểu bạch thỏ, không ngờ mình lại bị tiểu khốn khiếp kia dắt mũi.

“Ta rất lúng túng, muốn đi qua hắn, nhưng lại bị hắn giữ chặt, tay của hắn sờ trước ngực ta. Lúc ấy ta bị dọa đến nhảy dựng lên, sau đó hắn từ trên người ta bắt xuống một con sâu xanh, ta mới thở ra cảm ơn hắn, đây, đây có tính không?” Vân nương khẩn trương nói.

“Ừ, có lẽ sẽ có ích.” Xảo Nhi nhíu mi nói.

“Bây giờ nghĩ lại cho dù trên người ta có sâu, hắn chỉ cần nói với ta là được rồi, vì cái gì lại tự mình giúp ta bắt sâu, nam nữ thụ thụ bất thân chẳng lẽ hắn không hiểu sao?” Vân nương tức giận nói.

“Hừ, việc này chứng minh lúc đó hắn đã có động cơ bất lương đối với ngươi! Được rồi, ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi xem Cổ Bằng tới chưa?” Xảo Nhi an ủi thị một chút sau đó đi ra ngời, trong lòng nghĩ việc này cũng không thể tính là chứng cớ, lại nghĩ đến Cổ Thần Nhi, tiểu khốn khiếp này thì ra cái gì cũng biết!

Xảo Nhi thật sự buồn bực, bước nhanh đi đến hậu viện, chuẩn bị chỉnh thằng nhãi con dám lừa gạt con thỏ nhỏ như nàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện