Sau khi Song Song thưởng thức xong phim 3D sống động, cũng đúng lúc Hoàng Ưu Lục cùng người của mình phá cửa xông vào. Cô biết anh sẽ đến, nhưng muộn rồi, lại để lỡ phim hay.

Ưu Lục đi vào quét mắt một lượt qua năm người nằm trong lớp dâm thuỷ kia, lại nhìn lên Song Song đang đứng một bên:

"- Xử lý rất tốt." - Anh càng lúc càng cưng chiều cô, cách xử lý của cô rất mạnh tay, anh rất thích.

"- Kẻ bắn anh anh đã tìm ra chưa?"

"- Đã giết, nằm trong nhà xác."

Hoàng Ưu Lục nhẹ nhàng phun ra mấy chữ. Cô nghe vậy vẫn rất tức giận, dám bắn người đàn ông của cô, giết thôi vẫn chưa đủ, cô muốn tra tấn hắn.

"- Em muốn hắn tứ mã phanh thây!"

"- Hiên, sau khi kết thúc, quay lại Xuyên Tử đem xác kẻ kia xé nát, vứt ra biển cho quạ ăn."

"- Đã biết." - Lữ Hiên bên cạnh đổ mồ hôi, lão đại vốn đã tàn độc rồi, không ngờ phu nhân cũng vậy, lòng thầm cảm thán, thế giới này loạn rồi a...

"- Đã điều tra ra được Vân Thanh cùng ai nghĩ ra trò này rồi?"

"- Ai?"

Song Song tò mò hỏi, ngước đôi mắt to tròn lên. Ưu Lục đưa tay xoa đầu cô:

"- Sở Thiết Lãnh."

Cô lại càng trừng mắt to hơn. Sở Thiết Lãnh?! Cái tên hôn phu bị hai mẹ định đoạt kết hôn với cô lại cùng tình địch của cô để hại cô?! Hoàng Ưu Lục sớm biết cô sẽ có phản ứng này, liền trấn an:

"- Em không cần lo nghĩ nhiều, tôi sẽ dẹp chuyện này."

Tảng đá trong lòng Song Song bị gạt qua một bên, liền nhẹ nhõm thở phào. Nếu là anh ra tay, cô sẽ không phải kết hôn với tên không có tình người kia. Ưu Lục bế xốc cô lên, đem giọng điệu gian tà mà mắng:

"- Nhưng nếu em muốn, đêm nay tôi cho em trải nghiệm phim 3D thật sự."

Song Song trong lòng khóc lớn, ông trời a con còn muốn sống...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện