Hoàng Ưu Lục ôm Song Song trong lòng, lại nhìn biểu tình đau khổ trên mặt cô, miệng nhếch một đường nguy hiểm. Bảo bối, em nên an phận~!

Lữ Hiên cùng người dọn dẹp hiện trường trong nhà kho, chép miệng nhìn đám người la liệt dưới sàn kia:

"- Dục vọng quá lớn đi."

Rồi lắc đầu quay đi. Để đám hầu cận lau dọn. Đường Vân Thanh vẫn chưa có ý thức tỉnh lại, được đám hầu nữ lau sạch thân thể, sau đó tuỳ tiện mặc cho cô ta một bộ váy. Đám đàn ông hôm qua được Ưu Lục đưa tiền tặng kèm vài mỹ nữ trong hộp đêm, liền hớn hở ôm mỹ nữ rời đi, nháy mắt với Song Song trong lòng Ưu Lục:

"- Ông xã của cô thật giàu có a."

Song Song ngượng ngùng, ông xã cái gì, đại sắc lang thì có! Hoàng Ưu Lục bỏ lại đám hầu cận đang chật vật lau sạch thứ bẩn thỉu trên sàn, đi thẳng vào chiếc xe việt dã bên ngoài, sau đó thuận tiện ném Song Song vào ghế sau:

"- Nằm im."

Cô im lặng không nhúc nhích, không hiểu Ưu Lục định làm gì. Anh bật chế độ kính đen lên, gian tà nhìn xuống bảo bối đang tròn mắt nhìn mình:

"- Xem ra phải dạy dỗ em một chút!"

Song Song hoảng sợ, chạy a chạy a. Nhưng Ưu Lục nhanh tay giữ cô lại, chân đè lên cặp giò trắng nõn của cô, tay trái trụ tại ngực cô.

"- A a vô sỉ, thả em ra."

Ưu Lục mặc kệ cô cắn xé tay phải mình, kéo hết váy cô xuống dưới chân, đưa miệng xuống liếm láp bộ ngực đang phập phồng. Song Song bị kích thích khẽ rên nhỏ, anh từ từ đưa tay xuống thăm dò nơi tư mật đã ướt đẫm, bảo bối thật mẫn cảm. Hai ngón tay liền đưa vào đâm mạnh, làm cô thét:

"- A, đau... Nhẹ chút... Ngô."

Hai ngón tay luân động ra vào trong sự co bóp của tiểu huyệt. Song Song vốn bị đau bây giờ trở nên khoái cảm, khẽ rên rỉ:

"- Nhanh... Nhanh..."

Đến đây Ưu Lục cũng không chịu được nữa, tay mở quần ra, côn thịt to lớn ngạo nghễ chào đón ánh sáng (:v). Bắt lấy tay cô đặt lên nó:

"- Song Song, chủ động."

Cô nghe lời dùng tay xoa dọc vật nóng bỏng trong tay, hạ xuống dưới thân mình, từ từ đưa vào trong tiểu huyệt. A~ thật sướng. Song Song không ngừng nhấp nhô trên thân Ưu Lục, anh ôm lấy eo cô dùng lực mạnh hơn, làm cô càng thêm hưng phấn:

"- Ân, nhanh hơn nữa... Thật chặt, ô..."

Hai người không ngừng vận động khiến xe liên tục lắc lư, lại khiến đám người đằng xa ngại ngùng nhìn. Đến khi anh đưa dòng nóng hổi vào bên trong mình, cô liền ôm chặt anh mà thốt lên:

"- Đêm nay, em là của anh."

"- Là em tự nguyện." - Ưu Lục hài lòng cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện